Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 40: Thật ra nàng cũng không muốn làm thế đâu




Hai thân ảnh rất nhanh từ bên ngoài thành bay tới, lẳng lặng đứng ở trước mặt Quân Mộ Khuynh, “Chủ nhân.” Bá Hiêu nhẹ nhàng kêu một tiếng.
“Biết các ngươi vì sao bị phạt sao?” Mắt đỏ đậm vẫn nhắm, cánh môi đỏ thắm khẽ mở, nhưng lại lạnh băng vô tình.
“Đã biết.” Quỳ xuống là tối kỵ của chủ nhân, ngay cả Chiến Thiên, câu nói đầu tiên chủ nhân dạy dỗ đó là không thể tùy tiện quỳ xuống.
Phong Nhận gật đầu, tính tình chủ nhân, hắn đương nhiên biết rõ, ngay từ đầu chủ nhân tức giận, chỉ là vì hai người bọn hắn lỗ mãng, đánh nhau ở xung quanh tử vong đảo, không biết sẽ phát sinh chuyện gì, sau đó, chủ nhân lại tức giận khi bọn hắn quỳ xuống.
Nàng đã nói qua, bọn hắn là đồng bạn của nàng, đã từng để cho bọn hắn gọi tên của nàng, chỉ là bọn hắn không chịu, nên cũng tùy ý bọn hắn.
Chủ nhân đối với bọn hắn mà nói là rất đặc biệt, một người rất đặc biệt, ma thú không đơn giản chỉ cần đánh bại là có thể để cho bọn hắn thần phục, lý do thực sự mà bọn hắn thần phục, không phải thủ đoạn của chủ nhân, sợ hãi chủ nhân, cũng không phải là sự trừng phạt của chủ nhân.
Bọn hắn thần phục, trên người nàng, một phần là do bẩm sinh, lực lượng làm cho thú cũng phải kinh ngạc, còn có sự quyết đoán và gan dạ sáng suốt kia, tất cả mọi người đều nói thiên phú của chủ nhân cao, hơn nữa còn là thiên tài song nguyên tố, bọn họ nào biết, chuyện bọn họ không dám làm, chủ nhân đều sẽ thử.
Bọn hắn sợ hãi, không, đó không phải là sợ hãi, mà đó là sùng kính, bình thường bọn hắn không phải cũng là cùng chủ nhân cười cười nói nói sao.
“Người đâu?” Biết là tốt rồi, nàng vốn cũng tính xong rồi mới nói tới chuyện này.
“Đã biến mất.” Bá Hiêu cùng Phong Nhận cúi đầu, vốn bọn hắn đã sắp thắng, nhưng vẫn để hai người bọn họ bỏ chạy.
“Biết.” Tôn thần chính là tôn thần, dưới mí mắt Thánh Thú, cũng có thể dễ dàng bỏ chạy, xem ra vẫn không thể xem nhẹ những bản phân thân này.
“Chủ nhân không trách chúng ta sao?” Bá Hiêu nghi ngờ hỏi, nhìn thấy bộ dạng của chủ nhân, giống như đã biết bọn họ sẽ bỏ chạy vậy.
“Tôn thần, các ngươi đâu phải là đối thủ của bọn họ, ở tử vong đảo, nếu như mấy người kia không phải là tâm tình rối loạn, cũng sẽ không dễ dàng bị đánh bại như vậy.” Bản phân thân của Tôn thần, mặc dù chỉ chỉ ở mức tôn giả, nhưng ở phương diện khác, bọn họ vẫn là lợi hại hơn so với tôn giả chân chính.
Ở trước mặt Bá Hiêu với Phong Nhận mà có thể bỏ chạy được, nàng cũng dự đoán được, có đẳng cấp như vậy là đúng rồi.
“Tôn thần!” Bá Hiêu cùng Phong Nhận hơi sững sờ.
“Trên đời này có Thánh Thú, sẽ có tôn thần, có cái gì kỳ quái đâu.” Quân Mộ Khuynh vẫn nhắm mắt như cũ, nồng nặc biếng nhác tản ra xung quanh.
Bá Hiêu với Phong Nhận đều gật đầu, cũng đã thấy qua nên không cảm thấy có gì kỳ quái, thời điểm khi nhìn thấy, cảm giác được kinh ngạc, kỳ thực cũng không có gì, bọn hắn không biết, không có nghĩa là trên đời này không có thứ này.
Quân Mộ Khuynh không có mở miệng nói chuyện nữa, cũng không biết qua bao lâu, Bá Hiêu với Phong Nhận đều cho rằng nàng đã ngủ, nàng mới từ từ mở hai mắt ra, chậm rãi ngồi dậy.
“Mấy ngày này các ngươi không có việc gì thì đừng đi ra ngoài, đợi ở Hoa phủ thì không người nào dám làm gì với các ngươi.” Nhớ tới lời của Hàn Ngạo Thần, Quân Mộ Khuynh vẫn cảm thấy cần phải nói một tiếng, mặc dù bọn hắn là Thánh Thú, cũng không có lợi hại nhất, Lâm Quân đại lục, đâu có đơn giản như bọn họ nghĩ.
Trong lòng hai người mặc dù nghi hoặc nhưng vẫn gật đầu đáp ứng, gần đây trên đại lục cũng không biết xảy ra chuyện gì, mọi việc vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn.
“Mấy ngày nay đại ca của ta bế quan, các ngươi không được cho bất cứ kẻ nào quấy rầy hắn, ta phải đi ra ngoài một chuyến, các ngươi không cần theo.” Nàng không thể mọi việc đều dựa vào bọn hắn, bọn hắn đều là át chủ bài của nàng, không phải vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn để cho toàn bộ bọn hắn bại lộ.
Đến bây giờ nàng mới biết, muốn làm thành chủ Hỏa Dung thành, một chút cũng không dễ dàng, còn phải đi Hỏa Dung động, lấy được một khối khoáng thạch hỏa nguyên tố mới được, thế nhưng khối khoáng thạch kia nằm ở chỗ sâu trong dung nham, tiến vào bên trong sẽ rất nguy hiểm, chỉ cần lấy được khoáng thạch, sẽ có tư cách ngồi lên vị trí thành chủ.
Lúc Hoa Thiên Nhiêu ngang ngạnh nhõng nhẽo đòi, nàng vẫn là cho hắn năm viên đan dược trung phẩm màu tím, hắn vui đến mức quên mất chân mình đang bị thương, chờ tới khi nhớ tới, người đã nằm trên giường.
Sau khi Bá Hiêu Phong Nhận rời đi, Quân Mộ Khuynh vẫn nằm trên nóc nhà như cũ, thân ảnh màu mực chậm rãi đi tới, nhìn thấy người đang nằm trên nóc nhà kia, khẽ cười, trong nháy mắt đi đến trước mặt nàng, đang muốn mở miệng, bên tai liền truyền đến tiếng hỏi thăm.
“Thế nào, làm xong chuyện rồi?” Hai ngày liền xử lý xong tất cả, chậc chậc, thực sự là nhanh.
“Khuynh Khuynh rõ ràng biết ta không rời đi” Hàn Ngạo Thần thuận thế nằm xuống, ôm chặt người vào trong ngực, hai ngày không thấy Khuynh Khuynh, rất là nhớ.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh lộ ra tươi cười, chậm rãi mở hai mắt ra, “Ngươi cứ như vậy trở lại, người gọi là sứ giả ấy không có hoài nghi gì sao?” Hắn rõ ràng nên trở về, mà lại còn lại ở đây, với hắn thực sự là không có biện pháp nào.
“Khuynh Khuynh đây là muốn ta đi trở về sao? Ta luyến tiếc làm sao bây giờ?” Phải biết, lần này hắn đi, không biết lúc nào mới có thể trở về, hắn còn chưa có ôm tiểu Khuynh Khuynh đủ đâu.
Hắc Ám thần điện gần đây cũng không có chuyện gì, hiện tại sứ giả tới, hắn có trở về hay không cũng không sao cả.
Quân Mộ Khuynh đảo mắt, bản lĩnh ăn vạ của người này, càng lúc càng lợi hại, “Có biết hắc ám sứ giả đến là vì chuyện gì hay không?” Hắn dùng phương thức chiếu hình đi trở về một chuyến, chuyện biết được, hẳn là cũng không ít.
Hàn Ngạo Thần không nói gì, trái lại chuyển tới trên cổ Quân Mộ Khuynh, chậm rãi lấy xích huyết bảo ngọc đeo trên cổ của nàng ra, “Ta đã nói vì sao vật kia lại nhìn quen mắt như thế, hóa ra chính phẩm là ở trên người tiểu Khuynh Khuynh.” Hắn cũng chỉ có thể dùng loại phương pháp này nói cho tiểu Khuynh Khuynh biết.
Quân Mộ Khuynh sững sốt, mạnh ngồi dậy, nhìn xích huyết bảo ngọc trên cổ mình, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, “Bọn họ là đang tìm xích huyết bảo ngọc!”
Đây là ngọc bài phụ thân đưa cho nàng, khi thú nhân tộc nhìn thấy ngọc bài cũng đều tôn nàng làm vương, khối ngọc bài này rốt cuộc có bí mật gì? Đây không phải là đồ vật của phụ thân sao? Người Lâm Quân bên kia vì sao lại biết?
“Hẳn là vậy, ta đã xem qua đồ giả kia.” Nếu không phải ngày đó lúc xông vào, liếc mắt thấy qua bảo ngọc trên cổ nàng, bằng không hắn cũng không biết vật này ở trên người tiểu Khuynh Khuynh.
Vẻ mặt Quân Mộ Khuynh lạnh như băng, hai mắt đỏ đậm nhìn phía trước, “Lúc phụ thân cho ta khối bảo ngọc này, từng muốn nói gì đó, cũng để cho ta đi tìm cái gì đó, chỉ là hắn còn chưa kịp nói xong, liền biến mất ở trước mặt ta.” Lúc đó nàng hoàn toàn đem bảo ngọc trở thành lễ vật phụ thân đưa cho nàng, cũng không có suy nghĩ nhiều, hiện tại xem ra, Huyết Yểm trong bảo ngọc, không gian, ngay cả phụ thân cũng không biết.
“Biến mất?” Chuyện kỳ quái như thế cũng có?
“Ừm.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, thần sắc càng thêm lạnh băng.
“Có người tới gần.” Hàn Ngạo Thần lập tức ngồi dậy, đem ngọc bội của nàng, bỏ vào trong quần áo, cho dù là ai nhìn thấy xích huyết bảo ngọc, cũng sẽ có  chấn động không nhỏ, huống hồ bây giờ còn có nhiều người  như vậy muốn đạt được bảo ngọc.
Đối với hành động của Hàn Ngạo Thần, hai  má của  Quân Mộ Khuynh thoáng cái nóng lên, khóe mắt nhìn thấy người tới, nàng cũng đổi sắc mặt, âm thầm che giấu đỏ mặt trên mặt.
Hai người giống nhau như đúc chậm rãi tới gần, ở chỗ rất xa, hai tỷ muội các nàng liền nhìn thấy Quân Mộ Khuynh ở đây, thiên tài giống như nàng, nhất định phải đi cùng các nàng, bất kể là dùng biện pháp gì, cũng phải khiến cho Quân Mộ Khuynh nàng phải cam tâm tình nguyện đi cùng các nàng.
Các nàng vẫn cứ quấn lấy không ngớt, nhìn thấy người trước mắt, Quân Mộ Khuynh thở dài, nhanh như vậy đã biết nàng ở Hỏa Dung thành, không biết đây là đến ở nhà người nào.
“Các nàng chính là đến ở Lôi gia.” Hàn Ngạo Thần nói ở bên tai Quân Mộ Khuynh, có tôn thần đến, Lôi gia đương nhiên là hài lòng, huống chi hai người này còn đáp ứng mang Quân Mộ Khuynh đi, nếu như tiểu Khuynh Khuynh phản kháng, cho dù là giết, các nàng cũng có thể, chính vì nguyên nhân này, Lôi gia không có điều kiện để hai người này ở lại Lôi gia.
Quân Mộ Khuynh gật đầu, hóa ra tôn thần là đến ở chỗ Lôi gia, nàng đã nói những người này sao có thể nhanh như vậy liền biết tin tức của nàng, hiện tại Lôi gia hận không thể bất cứ lúc nào cũng có thể giết nàng, dĩ nhiên đối với hành tung của nàng cũng biết nhất thanh nhị sở.
Chậc chậc... Nàng không thích bị người ta theo dõi thì làm sao bây giờ?
“Quân Mộ Khuynh, nhanh theo hai tỷ muội chúng ta rời khỏi chỗ này!” Nữ tử xinh đẹp cao ngạo như chim công, nhìn cũng không liếc mắt nhìn người trước mặt.  
“Rời khỏi chỗ này?” Quân Mộ Khuynh khẽ cười, ánh mắt bắt đầu trở nên lạnh như băng, “Hai vị cứ nhất định muốn ta đi theo các ngươi, chắc hẳn các ngươi cũng đã từng nghe nói tới thủ đoạn của ta, muốn ta đi theo các ngươi, chỉ đơn giản một câu, chính là không thể.”
“Điều kiện?” Nữ tử lạnh như băng phun ra hai chữ, giống như băng thiên tuyết địa, giống như là cái xác không hồn đang nói chuyện vậy.
Nàng khoanh hai tay trước ngực, cười như có  như không nhìn hai người giống nhau như đúc ở trước mặt, “Trên đại lục này, không hề có người Lôi gia.” Bọn họ không phải đến Lôi gia sao, người Lôi gia không phải đem toàn bộ hi vọng đều đặt ở trên người các nàng sao?
Hàn Ngạo Thần sửng sốt một chút, trên mặt cũng lộ ra tươi cười, người Lôi gia tràn đầy hi vọng để hai người trước mắt tới giết tiểu Khuynh Khuynh, kết quả, tiểu Khuynh Khuynh thì ngược lại để cho các nàng đi giết người của Lôi gia, nếu như hai người trước mắt đồng ý, chỉ sợ người của Lôi gia đến chết cũng không biết là chuyện gì xảy ra.
“Hừ! Quân Mộ Khuynh, đừng có mặt dày không biết xấu hổ!” Để cho bọn họ đi giết người Lôi gia, việc đó sao có thể, lúc đến ở Lôi gia, các nàng đã hứa hẹn, sẽ không làm gì với bọn họ, hiện tại muốn các nàng lật lọng sao?
“Sai rồi, mặt của bản cô nương, cho tới bây giờ cũng không cần ngươi cho, ngươi lớn lên như vậy, cho vẻ mặt vậy, nên làm cho người ta quá sốt ruột.” Quân Mộ Khuynh thở dài, tiếc hận nói, lời nói ra, lại là tức chết người không đền mạng. (đoạn này ko hiểu a~)
Nữ tử xinh đẹp tức đến đỏ mặt, cả người cũng bắt đầu run rẩy, khỏi cần nghĩ việc này hoàn toàn là bị Quân Mộ Khuynh chọc tức, ngay cả cái người lạnh như băng kia, nghe nói như thế, trong mắt cũng không khỏi thoáng qua một tia tức giận.
“Tiểu Khuynh Khuynh, các nàng hiện tại đang rất vội.” Hàn Ngạo Thần đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, cũng tiếc hận lắc đầu.
Nữ tử xinh đẹp vừa định chửi ầm lên, nàng vừa nghiêng đầu, liền nhìn thấy thân ảnh tuyệt đại kia, đem lời muốn nói, toàn bộ đều ném ra sau đầu, ngây ngốc nhìn người trước mắt, quên mất hết thảy tất cả thế gian.
Cảm giác được ánh mắt nóng rực kia, Hàn Ngạo Thần nhíu mày, bất mãn liếc mắt nhìn qua người trước mặt một cái, vung tay áo quét qua một cơn gió lạnh, gương mặt của hắn chỉ có thể để cho tiểu Khuynh Khuynh nhìn, các nàng nhìn cái gì chứ!
Nữ tử lạnh như băng vội vàng kéo người bên cạnh qua, phất tay ném ra thủy nguyên tố, đánh về hướng đối diện.
Hàn Ngạo Thần chỉ liếc mắt một cái, thủy nguyên tố kia liền ngoan ngoãn dừng lại, trong nháy mắt tản ra khoảng không, Quân Mộ Khuynh ngay cả cơ hội ra tay hắn cũng không cho.
Quân Mộ Khuynh không nói gì, thực lực hai người kia là đại thừa giả, tôn thần đến, thực lực bị khống chế ở đại thần giả chỉ sợ là ít lại càng ít, người trước mắt lại có thể làm được, chắc hẳn cũng không phải nhân vật đơn giản.
“Không nên dây dưa nói nhiều với bọn họ.” Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Hàn Ngạo Thần, khẽ nói, loáng thoáng, nàng cũng có thể đoán được vì sao Hàn Ngạo Thần nói không thể nói, đến bây giờ nàng cũng chưa thể xác định, cũng không thể liên hệ được mọi chuyện.
Hàn Ngạo Thần gật đầu, kéo Quân Mộ Khuynh liền đi về hướng ngược lại, hai người lập tức đuổi theo, nữ tử xinh đẹp nhìn thấy thân ảnh màu đen kia, trên mặt lộ ra vẻ mặt khát vọng, người như vậy, vậy mà lại ở bên cạnh Quân Mộ Khuynh, bảo vệ nàng chu toàn, hiện tại nàng không còn muốn Quân Mộ Khuynh đi cùng các nàng nữa mà là giết!
“Giết.” Nữ tử lạnh như băng lạnh lùng liếc mắt nhìn tỷ tỷ ở bên cạnh.
“Không sai, giết nàng!” Hai người lập tức đẩy nhanh tốc độ đuổi theo.
Trước động Hỏa Dung, Hoa Thiên Nhiêu nhíu mày, hắn thực sự rất không muốn đi vào, nhưng ngay khi hắn đang do dự, đập vào mi mắt chính là một gương mặt tuấn mỹ vô cùng ai oán.
“Phụ thân, ngươi có thể không ngược đãi con trai của ngươi hay không.” Hoa Thiên Nhiêu bất đắc dĩ nhìn phụ thân ở trước mặt, rõ ràng chính là một xú lão đầu, mà lại thích bi phẫn đáng thương ở trước mặt nhi tử, mỗi lần hắn đều là thua ở điểm này, thực sự là đủ rồi!
Hoa Hiên ủy khuất liếc mắt nhìn Hoa Thiên Nhiêu, khẽ lắc đầu, “Người ta đều nói dưỡng nhi tử là vì…”
“Dừng dừng dừng! Ta đi!” Hoa Thiên Nhiêu vội vàng ngăn cản Hoa Hiên nói tiếp, xú lão đầu vừa nói liền không dứt, việc này so với làm thành chủ còn muốn thống khổ hơn, hơn nữa, ai nói làm thành chủ, thì nhất định phải quản lý mọi chuyện.
Hoa Hiên đã sớm nhìn thấu tâm tư Hoa Thiên Nhiêu, “Đừng tưởng rằng lão tử sẽ giúp ngươi xử lý Hỏa Dung thành, chờ ngươi ra khỏi Hỏa Dung thành, ta liền cùng nương ngươi rời đi.” Hắn đã sớm chuẩn bị kế hoạch rồi, hơn nữa đã quản lý hơn hai mươi năm, hiện tại nên là thời gian thực hành kế hoạch của hắn.
Hoa Thiên Nhiêu đầu đầy hắc tuyến nhìn Hoa Hiên, lão già này!
“Tiểu tử rốt cuộc đấu không lại lão tử, tiểu Nhiêu Nhiêu, ngươi liền nhận thua đi, đúng rồi, ngươi muốn nhanh chóng thoát khỏi loại tình huống này, vậy thì nhanh sinh một đứa đi.” Hoa Hiên già mà không kính nói, kỳ thực hắn cũng là phụng lệnh của phu nhân, để nhi tử cưới vợ.
“Phốc!”
“Khụ khụ!”
Tiểu Nhiêu Nhiêu! Chỉ có điều thật đúng là chuẩn xác! Bốn người La Tắc nhịn cười, cười đến ánh mắt cũng nheo lại, tiểu Nhiêu Nhiêu, ha ha…
Hoa Thiên Nhiêu trừng Hoa Hiên một cái, lão già này, vì sao mỗi lần đều gọi hắn cái tên này chứ? Còn ở trước mặt nhiều người như vậy, cái này khiến hắn sau này làm thế nào gặp người!
Kỳ thực hắn đã từng hỏi, tên của mình, vì sao lại giống nữ nhân như vậy, kết quả mỗ nào đó già mà không kính lại còn nói, lúc đó chúng ta cho rằng chính là nữ nhi, nên đặt tên Hoa Nhiêu, kết quả khi sinh ra lại là nam nhi, bọn họ lại luyến tiếc chữ Nhiêu kia, liền trực tiếp sửa Hoa Nhiêu đổi thành Hoa Thiên Nhiêu.
Sau này được nghe giải thích, Hoa Thiên Nhiêu mới sâu sắc biết được, mình là bị ghét bở, một thân nam nhi, đây là lời nói của người làm phụ thân sao? Hắn thế nào lại có một phụ thân như thế?!
Chỗ cửa động Hỏa Dung mở ra, Hoa Thiên Nhiêu căn bản cũng không muốn đi vào, chậm rãi cất bước đi tới, Hoa Hiên cũng càng lúc càng khẩn trương, đứa con trai này không giống như lẽ thường, hắn tiếp nhận vị trí của mình, cũng vì mình bị trọng thương, hắn cũng cho rằng mình chống đỡ không được bao lâu, tiểu tử này mới đồng ý, ai biết hắn thực sự lấy được hoa sinh mệnh, chính mình hoàn toàn không sao nữa, chỉ là tiểu tử này vẫn hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
Hoa Thiên Nhiêu chính là không muốn cất bước tiến  vào chỗ đó, phải biết, sau này đi ra khỏi Hỏa Dung thành, hắn chính là một thành chủ, hoàn toàn không có tự do gì nữa, hắn mới không cần cái dạng này!
Hoa Thiên Nhiêu do dự đứng ở cửa, rốt cuộc đưa ra quyết định, hắn hít sâu một hơi, dừng lại bước chân, vừa định xoay người nói hắn không muốn làm!
Thế nhưng còn chưa kịp xoay người, hắn liền cảm giác mình mất đi trọng tâm, cả người đều bị đẩy đi vào.
“Khuynh nhi, sao các ngươi lại tới đây?” Nụ cười Lam Phong cứng ở tại chỗ, nhìn người biến mất ở cửa động Hỏa Dung, Hoa Thiên Nhiêu mới vừa rồi dường như rất không vui đi tới đi? Tiếp sau đó dường như có quyết định gì đó, nhưng mà hiện tại cũng không còn quan trọng nữa, người đã tiến vào, còn có thể nói cái gì nữa chứ.
Hàn Ngạo Thần liếc mắt nhìn phía sau, hai nữ nhân kia thật đúng là âm hồn không tiêu tan, đuổi một vòng, vẫn còn ở phía sau bọn họ!
“Các ngươi thế nào lại ở đây?” Hàn Ngạo Thần lãnh đạm hỏi, hôm nay không phải Hoa Thiên Nhiêu tiếp nhận Hỏa Dung thành sao?
“Khụ khụ, nơi này là Hỏa Dung động, vừa nãy, các ngươi giúp ta một chuyện rồi!” Hoa Hiên hưng phấn nói, rốt cuộc đã tiến vào, tiểu tử kia vừa rồi còn nghĩ muốn nuốt lời, bây giờ còn không phải là tiến vào rồi sao.
Bọn họ làm cái gì?
Hàn Ngạo Thần với Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn nhau, còn không biết vừa rồi bọn họ vọt tới trước, đụng mạnh, đẩy mạnh Hoa Thiên Nhiêu hắn vào trong “Ác mộng”.
Quân Mộ Khuynh đột nhiên nghĩ tới, vừa rồi ở cửa có đứng một người, kết quả bị đẩy đi vào, đó không phải là Hoa Thiên Nhiêu chứ!
“Quân Mộ Khuynh, ngươi muốn trốn đi chỗ nào?” Nữ tử xinh đẹp căm tức nhìn Quân Mộ Khuynh.
Quân Mộ Khuynh bĩu môi, ai nói nàng muốn chạy trốn? Lại nói, cho dù là trốn, thì cũng là chạy ra Hỏa Dung thành mà không phải chạy vòng quanh cùng các nàng, nhưng mà chuyện của Hoa Thiên Nhiêu, quả thực là việc ngoài ý muốn, nàng cũng không ngờ lại đúng lúc như vậy.
“Khuynh Khuynh, không bằng chúng ta đi Hỏa Dung động một chuyến đi?” Hàn Ngạo Thần lạnh nhạt nhìn hai người phía trước, khóe miệng câu dẫn  ra một nụ cười lãnh khốc.
Đi Hỏa Dung động? Người này muốn làm cái gì?
Hàn Ngạo Thần hướng về phía Quân Mộ Khuynh chớp mắt mấy cái, trong đôi mắt mực sắc lộ ra ý cười bí hiểm.
“Đi thôi.” Biểu tình này của hắn, nhất định là có nguyên nhân, bây giờ vẫn là thời điểm không tiện hỏi, ở đây nhiều người như vậy, hơn nữa còn có hai… người ngoài.
“Đứng lại!”
“Vị cô nương này, ngươi chạy theo chúng ta, việc này nếu như truyền tới trong tai người của các ngươi, ta nghĩ, ngươi nhất định sẽ hối hận.” Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười vô hại, xoay người cùng Hàn Ngạo Thần đi tới cửa Hỏa Dung động còn chưa có khép lại.
Hai người nghe được câu này, đều sững sờ, dừng bước lại, người đến cũng không chỉ là hai người các nàng, nếu như bị người cùng tới biết, các nàng vì nam nhân mà đuổi chạy quanh thành, chuyện này truyền đi, chính là trò cười.
Quân Mộ Khuynh vậy mà lại biết bọn họ là từ bên kia tới? Hai người bọn họ là từ chỗ nào nhìn ra được? Đại lục này gần đây tới rất nhiều tôn thần sao?
Hoa Hiên nhìn thấy Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần cũng có ý định đi vào Hỏa Dung động, hắn há miệng, cuối cùng vẫn không nói gì, có thể có được thứ gì, đó cũng coi như là bản lĩnh của bọn họ, hắn không có bất kỳ lý do gì để ngăn cản bọn họ, có thể lấy được, chính là chủ nhân của vật đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.