Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 33: Tức giận




Hai người liếc mắt nhìn nhau, bọn họ làm cái gì, mới vừa đi tới đây, nói mấy câu mà thôi.
“Các ngươi giết Đằng!” Âm thanh phẫn nộ vang lên, Quân Mộ Khuynh với Hàn Ngạo Thần cũng cảm giác được một trận trời đất quay cuồng, đỉnh hang động bắt đầu sụp đổ.
Giết đằng? Đằng xà? Bọn họ cũng không có làm gì, chẳng lẽ là những người đó?
Sắc mặt Quân Mộ Khuynh khẽ biến, liền rơi vào trong lồng ngực ấm áp.
“Tiểu Khuynh Khuynh, ôm ta, chúng ta rời khỏi chỗ này.” Hàn Ngạo Thần giơ tay ôm lấy Quân Mộ Khuynh, lập tức đưa ra quyết định, lúc này, bọn họ không thể để bất kỳ người ở lại chỗ này, hoặc là làm ra chút chuyện gì, ôm nàng thật chặt trong lòng, thân thể hai người bắt đầu hiện ra trong suốt.
Quân Mộ Khuynh biết đây là hắc ám lực đưa bọn họ rời đi, Hàn Ngạo Thần không phải nói ở đây, không thể sử dụng hắc ám lực, vậy hắn vì sao lại…
“Xuỵt, chúng ta rời khỏi chỗ này.” Hàn Ngạo Thần tiếp tục nói.
Nhưng lần này, Quân Mộ Khuynh vậy mà lại nghe thấy, mệt mỏi trong giọng nói của hắn, đột nhiên tâm tình bình tĩnh của nàng xông ra tia khẩn trương, nàng lập tức vươn hai tay, cũng ôm chặt lấy người đang ôm nàng, nàng chưa từng thấy qua Hàn Ngạo Thần như vậy!
“Hàn Ngạo Thần, không cho phép ngươi làm chuyện điên rồ.” Quân Mộ Khuynh thì thào nói, âm thanh ở trong sơn động từ từ biến mất.
Cũng không biết qua bao lâu, Quân Mộ Khuynh nhắm mắt lại, lẳng lặng cảm nhận hết thảy xung quanh, người dựa sát vào trên người cũng càng lúc càng nặng, Hàn Ngạo Thần nhất định là làm cái gì đó.
“Đương nhiên sẽ không.” Ngay khi Quân Mộ Khuynh đang lo lắng, bên tai truyền đến một câu nói như vậy, khẩn trương trong lòng, lúc này mới bỏ xuống.
Hai thân ảnh xuất hiện ở trước mặt mọi người, bọn hắn không khỏi hít một hơi, bọn hắn mạc danh kỳ diệu xuất hiện ở đây, mới vừa tiến vào cửa động hai người cũng xuất hiện ở đây, đây rốt cuộc là địa phương nào?
“Khuynh nhi.” Âm thanh ấm áp vang lên ở bên tai, Quân Mộ Khuynh mở choàng mắt, quay đầu nhìn lại xung quanh, lúc này mới phát hiện, xung quanh đứng đầy người, đều dùng ánh mắt kỳ quái nhìn nàng, nàng giật giật cánh tay, lúc này mới phát hiện, cả người Hàn Ngạo Thần đều dựa vào trên người nàng.
“Đại ca, giúp ta đỡ lấy hắn.” Quân Mộ Khuynh sốt ruột nói, người này, rõ ràng biết có nguy hiểm, còn muốn dùng hắc ám lực!
Quân Mặc mặc dù cũng hiếu kỳ, hơn nữa kết quả là Hàn Ngạo Thần, thấy sắc mặt hắn tái nhợt, xem ra nhất định đã hắn làm cái gì đó, hai người bọn họ mới thuận lợi đi tới đây.
Nhìn tóc đen rối tung ở trên người, Quân Mộ Khuynh còn tưởng rằng huyễn khí vô dụng, hiện tại xem ra là đại ca nhận ra nàng, chỉ là bọn họ gọi đáp như thế, mọi người đều đã biết thân phận của nàng.
“Thật là ngu ngốc.” Quân Mộ Khuynh nhìn Hàn Ngạo Thần, vội vàng lục lọi ở trong nạp giới, nàng nhớ mình có hái linh lung quả ám nguyên tố, ám nguyên tố không nhiều, hai mươi quả mà thôi, hiện tại cũng không biết hắn có thể ăn mấy quả.
Mặc dù Hàn Ngạo Thần nhắm mắt lại, thế nhưng chuyện bên ngoài, hắn vẫn biết, tự nhiên cũng nghe thấy Quân Mộ Khuynh nói hắn ngu ngốc, chỉ là hắn mệt vô cùng, mắt mở không ra mà thôi.
Tử vong đảo không thể sử dụng hắc ám lực, hắn vừa rồi lại cưỡng ép sử dụng, đương nhiên nguyên khí sẽ bị tổn thương nặng nề, nghỉ ngơi một chút, thì sẽ không có việc gì, chỉ có điều khiến tiểu Khuynh Khuynh lo lắng, hắn có chút không đành lòng.
Trái cây kia lẳng lặng nằm đó, trên mặt Quân Mộ Khuynh thoáng qua tươi cười, nàng vội vàng lấy ra ba quả.
Quân Mộ Khuynh làm danh tác lớn như thế, mọi người vốn còn đang kinh ngạc, cũng không biết nên phản ứng như thế nào, ba quả linh lung quả, trân phẩm! Quân Mộ Khuynh một lần lấy ra chính là ba quả!
“Khuynh nhi đây là?” Trong lòng Quân Mặc cũng chấn động, vì sao muội muội biến mất mấy ngày, một lần lấy ra chính là mấy quả linh lung quả, mặc dù thứ này không có trân quý như ngũ sắc linh lung quá, nhưng cũng là trăm năm khó gặp, nhưng vì cái gì trong tay của Khuynh nhi lại có nhiều như vậy?
Quân Mộ Khuynh không trả lời, bao nhiêu người ngoài ở đây, nàng không thể nói, những thứ này là nàng tìm được ở tử vong đảo, nếu nói như thế, tử vong đảo còn không phải bị mọi người san bằng.
“Trước hết để cho Hàn Ngạo Thần ăn chút.” Nói xong, Quân Mộ Khuynh liền ngưng tụ linh lung quả thành nước, chậm rãi đưa vào trong miệng Hàn Ngạo Thần, ăn một quả, không có phản ứng, nàng liền đút quả thứ hai, quả thứ ba…
Đã đút mười quả linh lung quả, khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp nhìn Hàn Ngạo Thần, người này, đã ăn ám nguyên tố linh lung quả của nàng rồi còn bất tỉnh, chờ hắn tỉnh lại, không thể không tính toán sổ sách với hắn!
Nhìn từng quả linh lung quả một xuất hiện ở trong tay Quân Mộ Khuynh, mọi người không khỏi nuốt nuốt nước bọt, đều là linh lung quả! Quân Mộ Khuynh vậy mà lại có nhiều như vậy, thoáng cái liền cho đưa cho người ta mười quả.
Mười quả a! Bọn họ cả đời cũng không có được một quả, đâu chỉ là nghịch thiên a!
Phá gia chi tử! Mười quả linh lung quả cứ như vậy không còn! Thứ này nếu như dùng để thăng cấp, thì sẽ tăng bao nhiêu cấp, Quân Mộ Khuynh thật là tốt, cứ như vậy cho người khác ăn! Một lần lấy ra còn là mười quả!
Nhìn những linh lung quả ấy, bọn họ đều cảm giác một trận nhức nhối, cả trái tim cũng đau.
Một quả lại tiếp một quả, biến thành nước, rơi xuống trong miệng Hàn Ngạo Thần, những người đó đều hận người bị thương kia không thể là mình, có thể ăn được mười quả linh lung quả, bị thương tính là cái gì, quan trọng nhất là có thể ăn được trái cây là tốt rồi.
Ai sẽ nghĩ tới, lúc trước Quân Mộ Khuynh ngu ngốc vô năng, bị Quân gia đuổi đi, sẽ có hôm nay, hào quang không chỉ chói mắt tất cả mọi người trên đại lục, ngay cả thực lực, hiện tại chỉ cần một người nhắc tới Quân Mộ Khuynh thì sắc mặt sẽ thành tái nhợt.
Song nguyên tố thượng tôn đấu kỹ sư, người tỉ thí với nàng, vậy sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng, mặc dù là tỉ thí một chọi một, nhưng thật ra mà nói, chính là một mình ngươi, đánh cùng hai người, Quân Mộ Khuynh kia có tinh thần lực biến thái, dường như dùng không hết vậy.
“Đại ca, các ngươi sao có thể xuất hiện ở đây?”
“Chúng ta đã đi qua những hang động ấy, phía trước chính là nơi hoa sinh mệnh sinh trưởng.” Quân Mặc chỉ chỉ phía trước, đi vào nơi  này tám ngày, rốt cuộc nhìn thấy hoa sinh mệnh trong truyền thuyết, chỉ là đến bây giờ vẫn chưa có nở hoa mà thôi.
“Đằng xà chết?”
“Ừm.” Quân Mặc gật đầu, những người đó vừa đi vào đến, liền trực tiếp giết đằng xà, sau đó dùng không gian trục đưa bọn họ đến nơi này, sau khi đến, mới biết, hóa ra nơi này chính là nơi sinh mệnh hoa nở.
Nghe thấy âm thanh đánh nhau, Quân Mộ Khuynh quay đầu nhìn lại, vài đạo thân ảnh đang đánh nhau trên không trung cùng với một con ma thú, nhìn sắc mặt tái nhợt của Hàn Ngạo Thần, trong lòng nàng không khỏi xông lên lửa giận.
“Ca, giúp ta đỡ hắn.” Quân Mộ Khuynh đem Hàn Ngạo Thần đặt vào trong tay Quân Mặc, lập tức xoay người nhìn trận đấu trên không trung, trên người tản mát ra sát khí nồng nặc, nhiệt độ xung quanh, trong nháy mắt giảm xuống.
Người đứng ở bên cạnh, không khỏi rùng mình một cái, kinh hoàng nhìn Quân Mộ Khuynh.
Nàng, muốn làm cái gì? Đánh nhau với bọn họ sao? Bọn họ không oán không cừu…
Mọi người cũng kinh hoảng, Quân Mộ Khuynh xoay huyễn khí trong tay, khôi phục hình dạng ban đầu của mình, sợi tóc đỏ rực tùy ý trong gió, đôi mắt đỏ đậm như băng sơn thanh tuyền, hình dáng tinh xảo tuyệt thế khuynh thành, áo bào màu đen rộng lớn bao bọc lấy thân thể còn chưa trưởng thành hoàn toàn của nàng ở bên trong.
Thay đổi trong nháy mắt này, khiến mọi người một trận ồ lên, là Quân Mộ Khuynh, quả thật là Quân Mộ Khuynh tới!
Mọi người vốn cho rằng lần này chết chắc rồi, đều thở phào nhẹ nhõm, có Quân Mộ Khuynh ở đây, ít nhất những người đó sẽ không dễ dàng giết chết mình.
Thân ảnh đen đỏ đan xen xẹt qua một độ cung duyên dáng trên không trung, vòng cung một chỗ khác, chính là ở giữa mấy người đang chiến đấu.
“Kim ô xích hỏa!” Hỏa diễm kim hồng sắc ở trên trời rực rỡ vẻ ra, thành công ngăn lại trận chiến giữa mấy người một thú.
“Nhân loại!” Ma thú màu sắc tự vệ thành nam tử, giận dữ nhìn Quân Mộ Khuynh đột nhiên xuất hiện trước mặt, nhân loại này giết đằng xà, hắn nên vì đằng xà báo thù, giết sạch bọn họ.
Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, khí thế cường đại, khiến ma thú cảm thấy có loại áp lực, lúc này cánh môi đỏ thắm khẽ mở, “Ai nói là ta tới ngăn cản ngươi?” Nàng căn bản cũng không muốn qua đây ngăn cản dừng lại trận đấu này.
Mấy nam tử đứng ở trước mặt Quân Mộ Khuynh, đối mặt với nữ tử tóc đỏ mắt đỏ trước mặt, cảm thấy kinh ngạc, một chiêu là có thể ngăn cản được đấu kỹ sư bọn họ, sẽ đơn giản sao?
“Vậy ngươi muốn làm cái gì?” Ma thú nhìn Quân Mộ Khuynh, không rõ nhân loại này đến đây, ngoại trừ ngăn cản nó giết người, còn có chuyện gì khác.
Nhìn bốn người trước mặt, đôi môi hồng đỏ mọng hơi giơ lên, lãnh đạm trên mặt lại lộ ra băng hàn, “Đương nhiên là giết bọn hắn!” Nàng vẫn không ra tay, không có nghĩa là bản thân cũng thừa nhận cách làm của những người này, bây giờ bọn hắn đã làm bị thương Hàn Ngạo Thần, thì phải lấy mạng bồi thường!
Ma thú hơi sững sờ, nhân loại này là tới giúp nó?
“Ta không giúp bất luận kẻ nào?” Âm thanh lạnh như băng vang lên trên không trung, lại lần nữa làm mọi người khiếp sợ.
Thân ảnh xa xa khí phách mười phần, khiến cho mọi người đứng trên mặt đất nhìn lên, trong lòng đã bị chấn động thật sâu.
Bắc Minh Băng với Lâm Ôn mỗi người nắm một tay của Bắc Minh Thủy Liên, nhìn thấy hình bóng kia, ánh mắt trở nên nóng rực, nữ tử như thế, nữ tử cuồng vọng như thế, lời nói ra, bọn họ nghe, không cảm thấy có chút bất ngờ nào, trái lại cảm giác, đó chính là nàng.
Tâm tình của người gia tộc Nam Cung đã bị chấn động, Quân Mộ Khuynh, đệ nhất thiên tài trên Thương khung đại lục, là đấu kỹ sư song nguyên tố, lại có thể mạnh mẽ như thế, người như vậy, nếu như thuộc sở hữu của bọn họ, đó không thể nào tốt hơn.
Quân Mặc đỡ Hàn Ngạo Thần, lộ ra tươi cười, không biết vì sao, hắn cảm thấy, đây mới thực sự là Khuynh nhi, khí phách cuồng vọng, bất luận kẻ nào cũng không thể làm cho nàng sợ hãi khủng hoảng, bất cứ chuyện gì nàng cũng có thể thản nhiên đối mặt.
Đó là khí phách thuộc về vương giả, khí thế kia, phảng phất giống như là ông trời ngăn cản nàng đi tới, chuyện cần làm, nàng cũng sẽ hủy thiên diệt địa, mà đôi mắt băng lãnh kia, cũng sẽ không xuất hiện nửa phần do dự.
Bốn vị nam tử kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, tự tin trên khuôn mặt nhỏ nhắn kia, mang theo vài phần khát máu, nàng giống như là Tu La đi ra từ trong địa ngục, la sát, một đôi mắt băng lãnh, giống như là đôi mắt nguy hiểm của dã thú vậy.
Ma thú đứng ở sau lưng nàng, đối mặt với khí thế cường đại như vậy, nó cảm giác được, tim của mình cũng đang run rẩy, nhân loại trước mặt, khiến nó cảm thấy sợ hãi, đứng ở nơi đó, hai chân nó vậy mà lại run lên, hận không thể phủ phục trên mặt đất, chỉ là tôn nghiêm của Thánh Thú, không cho phép nó làm như vậy, cho dù hai chân run lên, nó vẫn cố gắng chống đỡ, không để mình làm ra chuyện mất mặt nào.
“Xú nha đầu, đừng nói quá sớm, ngươi chẳng qua chỉ là thượng tôn đấu kỹ sư, cũng dám tới khiêu chiến mấy người chúng ta!” Nam tử dẫn đầu rốt cuộc hoàn hồn, nghĩ đến vừa rồi thất thần vì một tiểu nha đầu trước mắt này, sắc mặt lại càng khó coi.
Lời của người nọ, còn chưa đủ để chọc tức Quân Mộ Khuynh, không để ý đến mấy người bọn hắn, Quân Mộ Khuynh hờ hững đi tới trước mặt Thánh Thú.
“Cho ngươi hai con đường, một, cùng ta giết bọn hắn, hai, ta giết ngươi, sau đó giết bọn hắn.” Giọng nói khí phách mang theo cuồng vọng tùy ý.
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người cứng đờ ở tại chỗ.
Bốn người đối với khinh thường của Quân Mộ Khuynh, vừa muốn nói gì đó, liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo này cũng sững sờ ở tại chỗ, lời muốn nói, há miệng, cũng quên mất muốn nói gì.
Nàng, nàng nói cái gì, nàng không biết “Người” trước mắt, thật ra là một con Thánh Thú sao? Nàng nói muốn giết Thánh Thú, Quân Mộ Khuynh điên rồi sao?
Khốn khiếp, Thánh Thú này, trước đây cũng chỉ có trong truyền thuyết, bây giờ lại chân thật đứng ở trước mặt bọn họ, hơn nữa muốn đại khai sát giới ở trước mặt bọn họ, Quân Mộ Khuynh lại còn nói muốn giết Thánh Thú giết mấy tôn giả kia!
Đây không phải là điên rồi, thì chính là ngốc, cho dù thiên phú nàng cao tới đâu, thì cũng không phải đối thủ của mấy tôn giả, khoảng cách giữa bọn họ, cũng không chỉ là một điểm nửa điểm.
Mấy người đứng ở phía sau Quân Mộ Khuynh, lấy lại tinh thần, trên mặt lộ ra nụ cười chế nhạo, tiểu oa nhi này nói muốn giết Thánh Thú, cũng muốn giết bọn hắn, quả thực chính là trò cười, chỉ là đấu kỹ sư song nguyên tố, dám cuồng vọng như thế, không biết sống chết!
Bọn hắn trái lại muốn nhìn xem nữ oa này có năng lực gì, để Thánh Thú ngoan ngoãn nghe lời, liên hợp với nó đối phó với bốn người bọn hắn.
Tôn giả ở trong đấu kỹ sư, luôn luôn được mọi người kính ngưỡng, bất kể ở địa phương nào đều như nhau, bốn người cùng khinh thường đứa nhỏ đột nhiên xuất hiện trước mặt, ở trong mắt bọn hắn, đứa nhỏ này cũng không tạo ra được uy hiếp đối với bọn hắn, muốn đánh bại bọn hắn, lại càng không có khả năng.
“Chỉ là Thánh Thú mà thôi, ngươi lại sử dụng tinh thần lực mở ra không gian.” Âm thanh kiêu ngạo vang lên ở trong không gian, sau khi vào tử vong đảo, không gian luôn trầm mặc, rốt cuộc phát ra âm thanh.
“Còn có bốn tôn giả.” Quân Mộ Khuynh đen mặt nói, lại là “Chỉ là”!
“Không phải chỉ là tôn giả sao, chờ lực lượng của ngươi đủ để ta phá vỡ phong ấn, những thứ đó tính là cái gì.” Huyết Yểm tiếp tục kiêu ngạo nói, mấy ngày nay mất liên lạc với Quân Mộ Khuynh, nó cũng cảm thấy kỳ quái, kêu mấy lần cũng không có phản ứng.
“…” Nó còn có thể kiêu ngạo được hơn nữa?
Lúc hai người nói chuyện, Thánh Thú mở to hai mắt, nó cảm giác cỗ lực lượng kia càng lúc càng rõ ràng, vừa rồi chính là uy hiếp, bây giờ là đang nói cho nó biết, nếu như nó không đáp ứng, thì sẽ bị cổ lực lượng này xé nát.
“Nha đầu, có chuyện gì, ngươi lại gọi ta.” Âm thanh khàn khàn lại tràn ngập từ tính ở không gian vang lên.
Đây là?
“Ngươi là con kim long kia!”
Kim long đảo mắt, có phải là nó trầm mặc quá lâu rồi, nha đầu này tự tay ném nó vào không  gian này, lại còn quên mất nó!
Ánh mắt mọi người đều trông mong nhìn Thánh Thú ra quyết định cuối cùng, cũng chờ đợi Thánh Thú giận dữ, nuốt Quân Mộ Khuynh vào bụng.
Lúc những người này chờ đợi, bọn họ lại không biết, Thánh Thú trên không trung đang đấu tranh tư tưởng, nó chống lại cỗ lực lượng vô hình kia, lại phát hiện nó không có biện pháp nào.
Đây là…
Long khí!
Thánh Thú kinh hoảng nhìn Quân Mộ Khuynh, trên người nhân loại này, tại sao lại có long khí!
Những người khác có lẽ nhìn không thấy nét mặt Thánh Thú bây giờ, thế nhưng bốn người kia lại rõ ràng có thể thấy được, sắc mặt Thánh Thú đại biến, trong lòng bọn hắn cũng bắt đầu nghi hoặc, trên người đứa nhỏ này rốt cuộc có thứ gì, ngay cả Thánh Thú nhìn thấy, sắc mặt cũng đại biến.
Người khiến Thánh Thú sợ hãi, mấy người bọn hắn cũng không dám lại coi thường, chê cười, bọn hắn còn muốn sống.
“Ta không phải là giúp ngươi, chỉ là những nhân loại này, cũng là người ta muốn giết.” Giọng nói khí phách, lộ vẻ sức mạnh chưa đủ, long khí cũng tản ra trên người nhân loại này, nó chỗ nào dám không phục tùng.
Nghe thấy Thánh Thú trả lời, khóe miệng Quân Mộ Khuynh câu dẫn ra một độ cung, hóa ra Kim long có thể giải quyết được, sớm biết, nàng cũng không cần tìm Huyết Yểm.
Trong không gian khóe mắt Huyết Yểm với Kim long đều giật giật, kêu hai bọn nó ra, chỉ vì dọa Thánh Thú trước mặt, đây quả thực là không biết đại tài tiểu dụng! (đại tài tiểu dụng: giống như câu dùng dao mổ trâu giết gà, ý nói là không biết trọng nhân tài, dùng người tài không đúng chỗ)
“Ngươi là Quân Mộ Khuynh?” Bốn người rốt cuộc nhớ ra, lúc đi tới Thương khung đại lục, đã nghe nói qua thiên tài song nguyên tố, đệ nhất thiên tài đại lục gọi là Quân Mộ Khuynh, Quân Mộ Khuynh tóc đỏ mắt đỏ.
Thấy Thánh Thú đã đồng ý hỗ trợ, Quân Mộ Khuynh cũng lười nói lời vô ích với nó, xoay người lạnh lùng nhìn người phía sau.
“Là ta, nếu như các ngươi muốn hỏi ta, tại sao muốn đánh nhau, ta nghĩ không cần ta nói, các ngươi cũng đã biết.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, biểu tình không có nửa điểm dao động.
“Quân Mộ Khuynh, hôm nay ngươi ra tay, sẽ không sợ người của chúng ta diệt Quân gia!” Một nam tử khác chỉ vào Quân Mộ Khuynh nói, muốn tiêu diệt một Quân gia, đối với bọn hắn mà nói, không tính là cái gì.
Hèn hạ!
Cao thủ đứng trên mặt đất, đều phỉ nhổ vào bốn người phía trên, cư nhiên dám dùng Quân gia đến uy hiếp Quân Mộ Khuynh, vô sỉ!
Quân Mộ Khuynh nghe nói như thế, chẳng những không có khẩn trương, trái lại lộ ra tươi cười, “Phải không? Các ngươi muốn tiêu diệt Quân gia sao? Vậy ta có phải là nên chuẩn bị một phần đại lễ cám ơn các ngươi hay không?” Dùng Quân gia đến uy hiếp nàng, những người này không phải là đã tính sai đi.
Cao thủ trên đại lục ở dưới mặt đất bắt đầu nói thầm.
“Những người này nhất định không biết, bốn năm trước Quân Mộ Khuynh, với Quân gia đã không còn bất cứ quan hệ nào, thời gian trước còn đánh Quân Lạc Phàm nằm trên đất không đứng dậy nổi, bọn họ vậy mà lại dùng Quân gia đến uy hiếp Quân Mộ Khuynh, quả thực chính là trò cười.” Người nọ nói xong liền cười lên, giễu cợt những người này không biết gì.
Nhỏ giọng nghị luận, vẫn truyền đến trong tai mọi người, mấy người trên không trung nghe nói như thế, sắc mặt đại biến, nàng không phải người Quân gia.
“Nếu đã không phải người Quân gia, vậy hôm nay ngươi cũng chỉ có một con đường chết!” Người dẫn đầu âm lãnh nói, vốn còn bận tâm nàng là người Quân gia, hiện tại xem ra, những lo lắng đó, đều là dư thừa.
Thánh Thú không kiên nhẫn liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh, “Nhân loại, ta đối phó ba, ngươi đối phó người yếu nhất đi.” Cái cảm giác vừa rồi đã không còn, nó không biết mình là ảo giác, hay là trên người nhân loại này, thật sự có chỗ nào đó không giống với người thường, nó đã đáp ứng chính là đáp ứng.
Trong nháy mắt thân ảnh Thánh Thú qua lại không ngớt, bốn người lập tức lui về phía sau, thấy Thánh Thú vội vã đến, hai người trong đó đi tới phía trước.
Triệu hoán trận ở dưới chân hai người chậm rãi hiện ra, triệu hoán trận của hai người hoàn toàn khác nhau, rất nhanh hai ma thú cấp bậc thần thú xuất hiện, chắn ở trước mặt Thánh Thú, mặc dù hai thần thú có chút sợ hãi đối với ma thú trước mắt, nhưng mệnh lệnh của chủ nhân, chúng nó không thể không phục tùng, cho dù là sợ hãi, cũng phải liều lĩnh xông lên phía trước..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.