Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 129: Con báo thành tinh




Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Chiến mã màu đen uy phong lẫm liệt đứng ở bên người đỏ rực, lúc nó tới gần, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, sững sờ ở tại chỗ, cứ như vậy ngây ngốc nhìn thân ảnh màu đỏ kia.
Này không phải là thật chứ! Nữ!
Trong lòng Hắc Dực vô cùng chấn động, nhân loại có thể không phân biệt được, nhưng ma thú lại có sự bén nhạy trời sinh, cho nên Hắc Dực vừa lại gần một chút, liền phát hiện Quân Mộ Khuynh là nữ.
Nhớ tới một màn phát sinh vừa rồi, Hắc Dực chỉ muốn lập tức ngất đi, nữ, một chiêu tức khắc giết chết ma thú, còn là giết trong nháy mắt, dựa vào! Thế giới nhân loại này lúc nào xuất hiện một người lợi hại như thế, đây có còn nhường cho thú sống hay không!
Quân Mộ Khuynh vươn tay nhỏ, vuốt ve lông của Hắc Dực, trên mặt mang theo tươi cười, không có phát hiện một tia màu xám đen gì đó, bay vào thân thể của nó, cũng không có phát hiện Hắc Dực biến hóa.
Hắc Dực còn đang hưởng thụ loại vuốt ve này của chủ nhân, đột nhiên, cảm giác được một cỗ lực lượng xông vào thân thể của nó, ở trong thân thể liền lập tức xuất hiện một loại hưng phấn, còn có kích động, nó mơ hồ cảm giác được bản thân muốn tấn chức.
Hắc Dực vốn là linh thú cấp mười, bị nhân loại bắt được, bởi vì ma thú tính tình cao ngạo, không đem nhân loại để vào mắt, từ khi bị bọn họ bắt, nó vẫn luôn khổ não, không ngừng ở trong lòng hỏi, vì sao đẳng cấp không thể cao hơn một chút, như vậy, cũng sẽ không rơi vào trong tay nhân loại, mà trong đoạn thời gian bị bắt này, nó biết chỉ cần mình tấn chức, là có thể phá tan lồng giam, chẳng những có thể cứu bản thân nó, còn có thể cứu những ma thú khác.
Nó kiên định, liều mạng rèn luyện bản thân, rèn luyện một ngày một đêm, chính là vì muốn nhanh tấn chức một chút, nhanh một chút thoát ra khỏi lồng giam, may mắn trong những nhân loại này không có người nào cần dùng đến linh thú, nó ở đây phát hiện nhân loại, lúc không bị quấy rầy bắt đầu huấn luyện, ngày hôm nay lúc chúng nó biết phải cùng một linh thú khác đối phó với một nhân loại, nó liền suy nghĩ, nhất định phải đem nhân loại này xé nát, bảo toàn tính mạng của mình.
Nhưng không ngờ nhân loại này ngay từ đầu đã khiến chúng nó khiếp sợ, khí thế kia, ngay từ đầu đã trên chúng nó, nó còn chưa có phản ứng kịp, một linh thú khác đã bị giết, nó vì bảo toàn chính mình, cũng vì sau này, mới tạm thời đáp ứng.
Nó không ngờ chính là, nhân loại này, nháy mắt giết ma thú cũng đã là một chấn động, trong thân thể của nàng còn có một loại lực lượng, có thể làm cho ma thú tấn chức, hơn nữa nó cảm giác được, có loại lực lượng, dường như muốn phá tan cái gì đó, vui mừng vẫy vùng, nó trước đây cũng đã tấn chức, đương nhiên biết dấu hiệu này đại biểu cho cái gì, ý vị như thế nào.
Mây đen trên không trung cuồn cuộn mà đến, Quân Mộ Khuynh mạnh ngẩng đầu, lần này đến phiên nàng kinh ngạc, nàng thừ người kinh ngạc nhìn bầu trời, trong lòng lập tức lạnh một nửa.
Không phải là đến thật chứ!
Quân Mộ Khuynh có loại xúc động muốn khóc, sẽ không như thế chứ, nàng vừa mới để cho ma thú này thần phục, vì sao nó liền tấn chức, đây không phải là… Đạo thiểm điện này, sẽ lại rơi vào trên người của nàng! Dựa vào!
Những người bàng quan đứng ở xung quanh, còn chưa có kịp phản ứng, liền nghe thấy tiếng địa lôi ầm ầm đến, bọn họ mạnh ngẩng đầu, nhìn mây đen cuồn cuộn đến, dưới chân một trận run rẩy, thiếu chút nữa té lăn trên đất.
“Không thể nào! Không thể nào! Không thể nào!”
“Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a! Bọn họ rốt cuộc là ai tấn chức!”
“Đi! Không phải là Xích Quân tấn chức chứ! Dưới tình huống này còn có thể tấn chức!”
Quân Lạc Phàm nắm chặt nắm đấm, sắc mặt tái xanh nhìn Quân Mộ Khuynh đứng yên ở chỗ đó, trong lòng chấn động không ít hơn bất luận kẻ nào.
Không có khả năng, không có khả năng…
Quân Lạc Phàm lảo đảo lui về phía sau một bước, vẫn không dám tin, mắt thấy một màn kia, hắn hy vọng bản thân nhìn thấy, không phải là thật, dù cho ai tấn chức, tỉ thí một tháng sau, đối với hắn mà nói, cũng không phải là chuyện tốt lành gì.
Quân Chấn sững sờ ở tại chỗ, nhìn mây đen trên trời, ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, tại sao mới chỉ trong chốc lát, liền muốn tấn chức, cho dù là ma thú tấn chức, hay là Xích Quân tấn chức, đây cũng quá kỳ quái, vừa rồi còn thật tốt, thoáng cái liền tấn chức, chẳng lẽ Xích Quân chính là thiên tài sao?
Quân Thương Lan sớm cũng không biết nên nói cái gì, khi hắn từ trong khiếp sợ tỉnh lại, ý nghĩ đầu tiền trong đầu, chính là tuyệt đối không thể để cho Xích Quân còn sống trên thế giới này, bằng không hắn đối với Quân gia, đối với đại lục chính là một mối đe dọa, nếu như những người đó biết Quân Mộ Khuynh tồn tại, cũng nhất định sẽ hạ lệnh giết chết.
Xích Quân tuyệt đối không thể còn sống trên thế giới này, thiên phú như vậy, đã là thực sự nghịch thiên.
Trong lòng mọi người đủ mọi loại tâm tư phức tạp, thế nhưng hiện tại trong lòng Quân Mộ Khuynh chỉ có một ý nghĩ, đó chính là không ổn, hết sức không ổn, ma thú tấn chức không nói, còn là trước mặt nhiều người như vậy.
Như vậy, không cần chờ đến ngày mai, mọi người liền biết, Xích Quân cũng có thần thú, vậy thì khi thân phận nàng được đưa ra ánh sáng, mọi người sẽ biết chính là, Quân Mộ Khuynh có hai thần thú.
Trên đại lục, có một con thần thú, cũng đã là chuyện làm cho người ta vô cùng kinh hãi, triệu hoán sư cũng chưa chắc có thể khế ước được một con thần thú, chớ nói chi là nàng để cho ma thú thần phục, mà còn là đến hai, nàng cũng biết, đôi khi quá chói mắt, sẽ có rất nhiều truy sát.
Hắc Dực gào to một tiếng, thân thể phát sinh biến hóa, vốn thân thể thú là màu sắc tự vệ, trở nên vô cùng to lớn, nó được khôi phục bản thể, tiếp nhận thiên phạt hạ xuống, thiên phạt này tránh thế nào cũng không thoát được, nó cũng không nghĩ muốn trốn tránh.
Hắc Dực ngước nhìn tấn chức, Quân Mộ Khuynh bình tĩnh đứng ở một bên, trong lòng cũng không khỏi bắt đầu nghi hoặc, lúc ở Anh địa, trên trăm con ma thú cũng là lúc ở bên cạnh mình tấn chức, hiện tại là Hắc Dực, ở trong này rốt cuộc có liên quan gì, chẳng lẽ chúng nó tấn chức đều bởi vì mình?
Điều này sao có thể, nàng chuyện gì cũng không có làm, ma thú sao có thể bởi vì nàng mà tấn chức.
Chuyện đã phát sinh, cho dù nàng lo lắng cũng vô dụng, dù sao sớm muộn gì người ngoài cũng sẽ biết, vấn đề chẳng qua là sớm hay trễ mà thôi.
Nhìn Hắc Dực biến lớn, mọi người cũng biết, đây là linh thú tấn chức, cũng không phải là Quân Mộ Khuynh, thế nhưng… Linh thú a, linh thú tấn chức, đó không phải là thần thú sao!
Đây rốt cuộc có phải thật hay không vậy? Ma thú này bị bọn họ nhốt đã nhiều năm, cũng không thấy nó tấn chức, hôm nay vừa mới nhận Xích Quân làm chủ, liền lập tức tấn chức, rốt cuộc Xích Quân đã thi triển cái gì trên người nó? Nếu không sao linh thú có thể tấn chức nhanh như vậy.
Mây đen cuồn cuộn tới, trên bầu trời Quân gia có một đám mây đen lớn theo gió mà tới, không ít người đều dừng bước lại, nhìn về phương hướng Quân gia, bọn họ đều đang suy đoán, đây là ai tấn chức, thiên phạt dày nặng như vậy, cho tới bây giờ bọn họ cũng chưa từng thấy qua, chẳng lẽ là gia chủ Quân gia tấn chức sao?
Gia chủ Quân gia tấn chức, tại sao sẽ ở Quân gia, điều đó không có khả năng, vậy thì là nguyên nhân gì.
Trong khách sạn, Bá Hiêu nghe thấy động tĩnh không bình thường kia, vội vàng chạy đến trước cửa sổ, nhìn bên ngoài, khi nàng nhìn thấy mây đen vừa dày vừa nặng kia, lắc lắc Thiểm Điện đang ngủ say, “Ngươi mau dậy nhìn xem!” Linh thú tấn chức thần thú! Trong Âm Nguyệt thành, tại sao lại có linh thú tấn chức!
Thiểm Điện mang theo âm mũi nồng nặc chậm rãi mở mắt ra, hắn vừa định hỏi phát sinh chuyện gì, liền nghe thấy trên không trung truyền đến âm thanh, lập tức nhảy dựng lên, đi tới bên người Bá Hiêu, chỉ vào mây đen trên bầu trời Quân gia.
“Này, đây là có chuyện gì?” Thiểm Điện nói năng lộn xộn hỏi, bầu trời chỗ Quân gia, sao lại có ma thú tấn chức! Bên người chủ nhân không mang theo bất kỳ một con ma thú nào, hay là nói Quân gia có triệu hoán sư!
“Nhìn tia chớp dày đặc như vậy là linh thú tấn chức.” Bá Hiêu trầm giọng nói, cũng không biết xảy ra chuyện gì, chủ nhân để cho bọn họ canh giữ ở chỗ này, nàng cũng không dám đi ra ngoài kiểm tra là có chuyện gì xảy ra.
“Phịch!” Phía sau truyền đến âm thanh ngã sấp xuống, bọn họ còn chưa quay đầu, liền nhìn thấy một thân ảnh rất nhanh thoáng qua, đi tới bên cạnh bọn họ, nhìn bầu trời bên ngoài.
Chiến Sí khó có thể tin chỉ vào bầu trời ở Quân gia, há miệng, sắc mặt có chút không giống bình thường, “Này, này, này, linh thú tấn chức!” Linh thú tấn chức, thần thú!
Quân gia có ma thú lợi hại như vậy! Đây là chuyện khi nào!
Bá Hiêu lãnh đạm gật gật đầu, không phải là linh thú tấn chức sao, hắn kinh ngạc cái gì?
“Ngươi, ngươi, các ngươi làm sao biết.” Chiến Sí khiếp sợ đến không biết nên nói như thế nào, đây cũng quá nghịch thiên, linh thú ở trong Âm Nguyệt thành tấn chức, phương hướng còn là ở Quân gia, đây rốt cuộc là ma thú của ai tấn chức.
Thiểm Điện lặng lẽ liếc mắt nhìn Bá Hiêu, im lặng hỏi: Đây có phải là ma thú của chủ nhân hay không?
Bá Hiêu khẽ lắc đầu, nàng cũng không biết có phải là ma thú của chủ nhân tấn chức hay không, nàng cũng không có nghe nói qua, gần đây chủ nhân có ma thú thần phục, càng không có nghe nói bên người chủ nhân có ma thú tấn chức, ma thú bên người chủ nhân, không phải chỉ có hai người bọn họ, còn có Chi Chi, còn có con tiểu chuột bạch kia, còn có những con khác sao?
“Vậy là ai!” Thiểm Điện không ngăn được nội tâm kích động, Bá Hiêu không biết tình hình ở đại lục, thế nhưng Thiểm Điện thì biết a, nó cũng biết, tấn chức làm thần thú, là một chuyện không dễ dàng gì, thế nhưng, chuyện này, đúng là xảy ra, hơn nữa còn ngay trước mắt bọn họ.
“Ta làm sao biết.” Bá Hiêu bất đắc dĩ nhún nhún vai, chờ chủ nhân trở về hỏi một chút không phải là được rồi, đến lúc đó không cần chủ nhân nói, bọn họ cũng biết là không phải ma thú của nàng tấn chức.
“Ông trời a, đợi lát nữa, chuyện này nhất định sẽ náo động Âm nguyệt thành cho xem.” Hạng Võ đi tới, nhìn thấy bọn họ đều ào ào đứng ở trước cửa sổ, kinh ngạc thở dài, loại tình cảnh này, hắn cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Không cần chờ, hiện tại đã rất náo động.” La Tắc đi tới, chỉ chỉ dưới cửa sổ, liền nhìn thấy rất nhiều người đều rối rít chỉ vào mây đen trên bầu trời, dường như mọi người đều đang nghi hoặc, xảy ra chuyện gì, càng muốn biết là ai tấn chức.
Trên đường cái người rối rít dừng bước lại, nghi hoặc nhìn bầu trời, mây đen dày nặng như vậy, bọn họ cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, không có ai biết là đã xảy ra chuyện gì, ở trên một con phố khác, thấy được hai thân ảnh ngừng lại, vẻ mặt bọn họ ngưng trọng nhìn bầu trời.
“Đại nhân, không phải là đệ tử kia của ngươi làm chứ?” Hoa Thiên Nhiêu ngơ ngác hỏi, làm một màn náo động như thế, trừ Quân Mộ Khuynh làm ra, hắn thật sự nghĩ không ra người thứ hai.
Chê cười, ba năm trước, Quân Mộ Khuynh liền chỉ vào một con thần thú mười hai cấp đỉnh, chết hay là thần phục! Ngươi dám không? Sau khi ngươi kiêu ngạo nói, ma thú còn ngoan ngoãn thần phục sao? Nói lớn, Thương Khung đại lục, từng ấy năm tới nay, có ai đã từng làm được như vậy, nói nhỏ, Âm Nguyệt thành, ai đã từng làm được như vậy?
Không có, ngoại trừ Quân Mộ Khuynh sẽ không có người bưu hãn như thế, đây là chuyện dùng đầu ngón chân cũng biết được.
Long Thiên nuốt nước miếng một cái, thì thào nói, “Ta làm sao biết là ai làm, nhưng mà phương hướng kia là từ Quân gia, sẽ không là thật chứ!” Thế nhưng nha đầu Quân Mộ Khuynh kia, việc này cũng sẽ không là nàng tấn chức mới phải.
“Ngươi làm lão sư như thế nào vậy, ngay cả việc có phải đệ tử hay không cũng không biết.” Hoa Thiên Nhiêu trực tiếp hắt một chậu nước lạnh xuống, mắt nháy cũng không nháy một chút nhìn về phía bầu trời ở Quân gia.
Linh thú tấn chức thần thú, bình thường đều là trốn đến địa phương rất bí mật, sau khi chúng nó tấn chức, có một khoảng thời gian, là suy yếu nhất, trong khoảng thời gian này, không những không thể để cho nhân loại tìm được chỗ ở của bọn nó, ngay cả ma thú, chúng nó cũng sẽ né tránh, cho nên mặc dù là trên thế giới này, có thần thú, cũng chưa từng có người thấy qua thần thú tấn chức, tất cả mọi người đều không chớp mắt nhìn bầu trời.
Ngay khi thân thể Hắc Dực to lớn hiện ra trước mặt người khác, tất cả mọi người đều kinh ngạc, là ma thú, ma thú to lớn, nhìn hình dạng này là cấp bậc linh thú!
Trong lúc nhất thời, tin tức này, liền giống như sấm rền, dội vào trong lòng mọi người, không ai biết được, ma thú này ở trong Quân gia, là chuyện gì xảy ra, cũng không có sợ chết, trực tiếp đi về hướng Quân gia, chính là vì muốn biết chuyện gì xảy ra.
Loại chuyện này vừa phát sinh, không bình tĩnh nhất chính là tứ đại gia tộc khác, gia chủ Bạch gia vốn không có tâm tình đi, nhưng mà vì đi ngang qua một chút, vẫn là quyết định đi xem, dù sao trường hợp như vậy, cũng ít khi thấy.
Ngũ đại gia tộc ở Âm Nguyệt thành là mỗi người mỗi hướng khác nhau, bọn họ nước giếng không phạm nước sông, mà Quân gia là mạnh nhất, chỗ ở, cũng là trung tâm nội thành, người của tứ đại gia tộc, đều hướng Quân gia ở trung tâm đi đến.
Mấy đạo thân ảnh vừa đi vào nội thành, liền nhìn thấy một màn phát sinh trên bầu trời, Phong Diễm bước đến, nhìn thấy một màn phát sinh trên trời, trong lòng liền hiện lên một thân ảnh màu đỏ, việc này, thật là nàng làm sao?
“Diễm, ta còn chưa từng gặp qua trường hợp như vậy.” Hỏa Lưu Tinh hưng phấn nói.
“Đi Quân gia.” Phong Diễm trầm giọng nói, lúc này người của gia tộc hẳn là đều đi Quân gia mới phải.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh co quắp nhìn mây đen trên trời, đây rõ ràng cũng đã vượt qua tia chớp linh thú tấn chức thần thú, nhưng thiên phạt vẫn chưa chịu hạ xuống, chẳng lẽ, lần này cũng tính toán đánh cả nàng, lần này lại có phần của nàng?
Không đúng, đây rõ ràng không phải nàng tấn chức, tại sao lại phách nàng, lần trước nàng bị bổ nhiều lần như vậy, đã nghẹn hoảng, thiên phạt đáng chết này, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra!
Nhìn Hắc Dực cao lớn, tất cả mọi người rối rít tránh ra, lồng sắt sớm đã bị nó phá vỡ, xích sắt trên người, cũng không biết đã đi chỗ nào, Hắc Dực hùng tráng đứng ở dưới mây đen, sắc mặt có chút trầm trọng.
Nó cúi đầu vừa nhìn, phát hiện Quân Mộ Khuynh cũng không bởi vì nó bị thiên phạt, mà rời đi, trong mắt thoáng qua vẻ vui sướng, nhưng nó nào biết, Quân Mộ Khuynh chính là biết rõ, mặc kệ nàng đi tới địa phương nào, đều sẽ bị thiên phạt bổ tới, lần này nàng thẳng thắn không đi.
Mây đen dày đặc đen nhánh phát ra âm thanh răng rắc, có vẻ rất là quỷ dị, rất nhiều người nghe thấy âm thanh này, cũng không khỏi run lên, so với thời điểm chính bọn họ tấn chức còn căng thẳng hơn.
“Băng sát!” Âm thanh như phá núi nứt đá vang lên, chân trời quét một đạo tia chớp, liền nhìn thấy một đạo tia chớp bay xuống, bay về phía Hắc Dực đang đứng bên kia.
Lần này Quân Mộ Khuynh không khỏi thở phào nhẹ nhõm, không có phần của nàng là tốt rồi, không có là tốt rồi, nhưng tảng đá trong lòng nàng còn chưa buông xuống, trên trời hạ xuống tia chớp, một liền phân thành hai, trong đó một đạo tia chớp tương đối nhỏ, bay đi một hướng, chính là chỗ Quân Mộ Khuynh đang đứng.
Đây không phải là thật!
Quân Mộ Khuynh lập tức ngây dại, đây không phải là thật! Thật sự không phải là thật!
Nhưng mà việc này lại là thật, nhìn tia chớp kia bay tới, mọi người cảm giác được gương mặt nhanh co rút, biểu tình cũng cứng ngắc, nghĩ muốn đổi lại một biểu tình khác, cơ mặt đã không còn phối hợp, bọn họ liền ngây ngốc đứng ở nơi đó, chờ tia chớp hạ xuống.
Quân Mộ Khuynh ngẩng đầu nhìn đạo tia chớp kia bay tới, im lặng lắc lắc đầu, nhắm mắt lại nhận mệnh, nàng đột nhiên phát hiện, nguyên tố trong không gian đặc biệt vui mừng, đặc biệt là điểm đen nhỏ kia, điểm đen nhỏ hiện tại đã không còn nhỏ, lớn nhỏ kia cùng với những nguyên tố bình thường khác của nàng đã khác biệt nhiều.
Điểm đen đặc biệt vui mừng, hơn nữa còn là vui sướng khoa tay múa chân qua đầu, chỉ thấy nó nhảy nhảy, ở không gian nguyên tố không ngừng nhảy lên, Quân Mộ Khuynh liền một trận ngượng ngùng, nó không phải là bởi vì tia chớp đến, nên đặc biệt cao hứng chứ?
Cảm thấy một cổ trùng kích vào toàn thân, Quân Mộ Khuynh biết, là tia chớp kia đánh vào thân thể của nàng, nàng vừa định mở mắt ra nhìn xem có còn những chuyện khác hay không, liền nhìn thấy điểm đen trong nháy mắt ở đó, “nuốt” vào một thứ gì đó màu trắng, mà thứ màu trắng kia, cùng với tia chớp trên trời vừa rồi rơi xuống, có mấy phần giống nhau.
Dựa vào! Không cần biến thái như thế chứ, không cần quá biến thái như thế chứ! Không cần như thế…
Biến thái a! Biến thái!
Quân Mộ Khuynh đã ở trong lòng reo hò, ai có thể giải thích cho nàng, vì sao điểm đen nhỏ, sẽ ăn tia chớp, hơn nữa hành động vô cùng quen thuộc, dường như không phải là lần đầu tiên vậy, chẳng lẽ… Mấy tia chớp lần trước, đều là bị nó nuốt hết!
Cầm thú a! Tia chớp cũng dám nuốt!
Trong lòng Quân Mộ Khuynh không còn bình tĩnh, trong lòng những người khác cũng sôi trào giống như nước sôi vậy, mọi người trừng mắt nhìn thấy tia chớp đánh vào thân thể nàng, đã không còn là khiếp sợ cùng kinh ngạc, đó quả thực chính là muốn bái phục.
Ma thú tấn chức, thiên phạt hạ xuống, bọn họ có thể lý giải, khiếp sợ còn chưa tính.
Thế nhưng vì sao? Thiên phạt lại đột nhiên từ một phân thành hai, một đạo thì vào thân thể ma thú, một đạo còn lại là thân thể Xích Quân, hơn nữa sau khi Xích Quân bị thiên phạt phách, một chút chuyện cũng không có, có phải càng chấn động hay không?
Lần này không có lại hù dọa trái tim của mọi người, mấy đạo tia chớp tiếp theo, cũng không có một phân thành hai nữa, mà toàn bộ đều rơi vào trong thân thể Hắc Dực, ngay sau khi tia chớp không đánh vào nữa, Hắc Dực lảo đảo đi vài bước, Quân gia chỉ cảm thấy mật đất một trận rung chuyển.
Thiên phạt xong, mây đen cũng từ từ tan đi, bầu trời ở Quân gia, lần nữa khôi phục trời lại trời xanh mây trắng.
Ma thú cũng không lập tức ngã xuống, mọi người liền biết, linh thú tấn chức thành công, hiện tại đã là thần thú, thần thú có thể triệu tập thú triều.
Tấn chức thành công!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.