Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 127: Hắc dực




Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Trong lúc nhất thời, bên trong tửu lâu một mảnh gió yên sóng lặng, ngay cả âm thanh hít thở cũng có thể nghe rõ, không có người nào dám lớn tiếng một chút.
Quân Mộ Khuynh ngồi ở chỗ đó, nhìn thẳng Quân Thương Lan, trong mắt lộ ra một tia châm chọc, đi Quân gia, nàng đương nhiên sẽ đi, chỉ có điều hiện tại nàng không muốn đi, nàng cũng không muốn đi nhìn cái lão gia hỏa mặt thối kia.
“Xích Quân công tử, gia chủ nhà ta cho ngươi đi, cũng không có ác ý gì khác, chỉ muốn gọi ngươi qua nhìn một chút mà thôi.” Quân Thương Lan nhịn xuống lửa giận nói lại lần nữa, Xích Quân, tại sao có thể to gan như vậy, ngay cả gia chủ Quân gia cũng không để vào mắt, những người khác đến mời hắn, hắn không đi thì thôi, ngay cả hắn là tổng trưởng lão đến mời, hắn cũng không có lưu lại cho mình một chút mặt mũi.
Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn nói, “Quân gia trưởng lão, ta cũng đã nói, chờ khi nào có tâm tình, dĩ nhiên sẽ tới, ta đến Âm Nguyệt thành chính là vì ước hẹn ba năm, khi Quân Lạc Phàm thiếu gia các ngươi tỉ thí xong không có việc gì, ta tuyệt đối sẽ không rời đi, chỉ là ta nghe nói Quân Mặc với Quân Mộ Khuynh đều tới Quân gia, có phải nói rõ, tỉ thí năm nay, danh hiệu đệ nhất thiên tài này, nên thay đổi người?” Quân Lạc Phàm là đệ nhất thiên tài Quân gia, đại ca so với hắn đều lợi hại hơn.
Sắc mặt Quân Thương Lan lúc đỏ lúc tím, hiển nhiên là bị Quân Mộ Khuynh chọc tức không nhẹ, lại không thể phát tác, nếu như ở trước mặt nhiều người như vậy, ra tay với Quân Mộ Khuynh, vậy thì sẽ phá hủy thanh danh của Quân gia bọn họ.
“Trưởng lão vẫn là trở lại nói cho gia chủ các ngươi biết, để hắn chờ, nói ta sớm muộn gì cũng có ngày sẽ đi.” Người của ngũ đại gia tộc, Xích Quân vẫn luôn không nể mặt, Quân Mộ Khuynh cũng vậy, bất kể là thân phận nào, nàng cũng không cần phải cho ngũ đại gia tộc mặt mũi.
Quân Thương Lan vung tay áo, quay đầu đi ra tửu lâu, mọi người càng sùng bái Xích Quân hơn, ngay cả ngũ đại gia tộc cũng không để vào mắt, trên đại lục, ngoại trừ Xích Quân hắn, còn có ai có thể làm được.
“Xích Quân công tử không sợ đắc tội Quân gia sao?” Hạ Trúc Thanh tò mò nhìn Quân Mộ Khuynh, người trước mắt, khiến hắn có loại cảm giác quen thuộc, rõ ràng hắn chưa từng gặp qua Xích Quân, tại sao lại có thể có loại cảm giác này?
Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn Hạ Trúc Thanh, nhẹ nhàng lắc đầu, “Không có gì phải sợ, nếu như ta chết, tất cả mọi người sẽ biết, là ngũ đại gia tộc làm.” Xích Quân chỉ cùng người của ngũ đại gia tộc từng có va chạm, nếu thật xảy ra chuyện gì, mọi người nhất định cũng sẽ đem tất cả liên tưởng đến trên người ngũ đại gia tộc.
Ngũ đại đấu kỹ gia tộc, sẽ vì một Xích Quân, mà làm cho danh dự của mình mất hết sao? Đáp án là, chắc chắn sẽ không.
Mọi người bừng tỉnh đại ngộ nhìn Quân Mộ Khuynh, hóa ra, hắn ở chỗ này chờ, hắc a, thật hắc, mặc kệ nàng thế nào, ngũ đại gia tộc vẫn không có biện pháp bắt hắn, chỉ cần hắn xảy ra một chút chuyện, chuyện này, cũng sẽ bị rất nhiều người biết, đến lúc đó đầu mối nhắm ngay ngũ đại gia tộc.
Âm a, hắc a, biện pháp gian trá như thế cũng nghĩ ra được, Xích Quân trong đầu rốt cuộc là chứa cái gì?
Quân Mộ Khuynh còn không biết, buổi nói chuyện vừa rồi của mình, đã khiến không ít người càng thêm sùng kính với nàng, trên mảnh đại lục này, dám làm chuyện mà người khác không dám làm, cuối cùng sẽ nhận được một loạt kính ngưỡng.
“Tiểu Quân Quân, ngươi dự định đi Quân gia sao?” Hoa Thiên Nhiêu lười biếng ngáp một cái, ăn no liền hơi mệt, hắn muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi mới được.
“Gấp cái gì.” Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng phun ra ba chữ, trên mặt lộ ra một nụ cười, Quân gia sẽ còn phái người tới, nàng chờ, chỉ có điều nàng hiếu kỳ, lần này Quân gia sẽ phái người nào tới, hiện tại ngay cả tổng trưởng lão Quân gia cũng đã tới, còn có người nào sẽ tới.
Bởi vì Xích Quân ở đây, tất cả mọi người không muốn rời đi, bên trong tửu lâu càng vây đầy người, mọi người đều muốn nhìn Xích Quân một chút, thiên tài song nguyên tố trong truyền thuyết.
Cũng bởi vì như vậy, việc làm ăn trong tửu lâu, so với trước đây càng tốt hơn, người cũng trở nên bận rộn hơn, tiểu nhị rất bận rộn, mọi người đều muốn dừng lại đây nhìn Xích Quân, nhưng mà lại không thể như dự tính của bọn họ, để cho bọn họ nhìn thật kỹ Xích Quân một chút. (sinh ý: buôn bán)
Long Thiên đen mặt, tại sao hắn không biết từ khi nào Quân Mộ Khuynh trở nên được hoan nghênh như thế, nhiều người như vậy không tiếc dùng nhiều tiền tới nơi này ăn cơm, chính là vì muốn nhìn thấy Xích Quân một lần, có lầm hay không!
Quân Mộ Khuynh mạc danh kỳ diệu lắc lắc đầu, nàng cũng không biết đây là có chuyện gì, sớm biết ở đây sẽ có nhiều người vây xem như vậy, nàng vừa rồi nên đi Quân gia, ít nhất đối mặt với một lão gia hỏa, dù sao so với gặp một đám người thì vẫn tốt hơn.
“Tiểu Quân Quân, đây có tính là hoa đào của ngươi không?” Hoa Thiên Nhiêu mỉm cười nói, lúc nàng là Quân Mộ Khuynh, cũng đã có rất nhiều hoa đào, hiện tại trở thành Xích Quân, không ngờ hoa đào càng nhiều, cũng không biết những người đó nhìn người như thế nào, ngay cả nam nhân với nữ nhân cũng phân biệt không được.
Quân Mộ Khuynh lắc lắc đầu, “Không tính.” Cho dù như vậy, nàng cũng kiên quyết không thừa nhận.
Hoa Thiên Nhiêu bĩu môi, nàng thật đúng là không biết xấu hổ nói không phải, rõ ràng như vậy, rất đúng!
Cửa lại vang lên một trận xôn xao, mọi người đều nhìn lại phía sau, liền nhìn thấy người của Lôi gia vội vã đi tới, đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, người Lôi gia tới, cũng là tổng trưởng lão của bọn họ, gọi là Lôi Sắt, Lôi Sắt hèn mọn nhìn Quân Mộ Khuynh, trên mặt lộ ra một nụ cười, khiến cả người hắn có vẻ càng thêm hèn mọn.
“Xích Quân công tử, gia chủ nhà chúng ta mời công tử đi một chuyến.” Lôi Sắt cung kính nói, hắn nghe nói người của Quân gia cũng không thành công, liền lập tức dẫn người qua đây, Xích Quân công tử, nhìn qua tuổi còn trẻ, còn ra vẻ rất lớn.
Quân Mộ Khuynh cười cười, toàn thân tản ra hàn ý, người của Lôi gia lá gan thật đúng là lớn, dám đến mời nàng, sẽ không sợ dẫn sói vào nhà, hậu quả rất khó tưởng tượng sao?
“Lôi gia? Quân gia ta cũng không muốn đi, càng không đi Lôi gia nhà các ngươi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, Lôi gia một ngày nào đó nàng sẽ đi, chỉ là chờ tới ngày đó nàng đi, chính là ngày bọn họ trả giá thật lớn.
Nàng nhất định sẽ làm cho Lôi gia, biến mất ở đại lục này, khiến họ Lôi vĩnh viễn biến mất!
Bên trong tửu lâu lập tức vang lên tiếng chế nhạo, đúng thế, Xích Quân công tử người ta, ngay cả người gia tộc Quân gia dẫn đầu ngũ đại đấu kỹ cũng không đi, huống chi là Lôi gia các ngươi, người Lôi gia các ngươi rất lớn sao? Bất quá cũng chỉ xếp hạng thứ ba mà thôi.
Sắc mặt Lôi Sắt hết sức khó coi nhìn Quân Mộ Khuynh, Xích Quân quả nhiên là không biết xấu hổ, Quân gia hắn không đi, Lôi gia hắn cũng không đi, vậy hắn muốn đi chỗ nào, Phong gia, Ninh gia, Bạch gia.
“Lôi trưởng lão vẫn là trở về đi, ta sẽ không đi Lôi gia.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, lúc nàng là Quân Mộ Khuynh, thì mọi người đều nói là phế vật ngu ngốc, khi là Xích Quân, mọi người đều tiếp cận, muốn mượn hơi nàng, đó là cái thế đạo gì?
Long Thiên kiềm nén nhìn người của Lôi gia, ngay cả hắn cũng nhìn không thuận mắt, huống chi là tiểu Khuynh, vậy ở trong mắt nàng càng không vừa mắt, muốn mời Xích Quân công tử đi, cũng không phải chuyện đơn giản như vậy, hắn cảm thấy ở đây có khả năng để cho nàng đi nhất, vẫn là Quân gia.
“Cáo từ!” Lôi Sắt cũng không muốn mình mất hết mặt mũi, Quân Thương Lan chính là một bài học, hắn không cần phải luôn mãi khẩn cầu, hắn ngược lại muốn nhìn, rốt cuộc là Quân Mộ Khuynh sẽ đi gia tộc nào.
“Không tiễn.” Ánh mắt Quân Mộ Khuynh băng hàn nhìn theo Lôi Sắt rời đi, ăn cũng ăn rồi, mặc dù nàng không có đến muộn, người cũng thấy không sai biệt lắm, dù cho mới hai người, chỉ là nàng đã cảm thấy đủ rồi.
“Lão sư, không biết ngươi có chỗ ở không?” Quân Mộ Khuynh lười biếng nói, cảm giác bọn họ ở bên cạnh thật tốt.
Long Thiên gật gật đầu, chỗ ở, hắn cũng đã sớm chuẩn bị tốt, vì nàng, hắn còn cố ý kêu thêm một gian phòng, biết nàng sẽ tới nơi này, cho nên trước đó đã xử lý tốt, chờ nàng vào ở là được.
“Vậy thì đi thôi.” Quân Mộ Khuynh đứng lên, đi ra phía ngoài.
“Tiểu Quân Quân, này ai trả tiền a.” Hoa Thiên Nhiêu lập tức kêu lên, nàng cứ như vậy đi thì sao được.
“Đều là ngươi ăn, đương nhiên là ngươi.” Long Thiên vỗ vỗ bả vai Hoa Thiên Nhiêu, cười ha hả nói, nói xong cũng bước nhanh đuổi theo đi ra ngoài.
Gương mặt Hoa Thiên Nhiêu đen thui, ăn một chút còn phải tự mình trả tiền, hắn không cam lòng đem tinh thạch đặt ở trên bàn, rất nhanh đuổi theo, thật vất vả mới tìm được người, cũng không thể để mất, cũng không cho phép mất.
“Nhân yêu, ngươi hôm nay làm sao lại đi nhanh như vậy.” Hạng Võ còn cố ý nhạo báng sau lưng.
“Chúng ta cũng nên đi.” Lam Phong khẽ nói, nhìn bóng lưng rời đi, xung quanh chân mày hơi nhíu, thân ảnh kia, còn có bóng lưng kia, đều có chút giống Khuynh nhi, chẳng lẽ Xích Quân chính là Quân Mộ Khuynh sao?
“Này, các ngươi có phát hiện không, ta vẫn cảm giác Xích Quân rất quen thuộc, giống như đã sớm biết vậy.” La Tắc một tay chống cằm, như có điều suy nghĩ nói, thật là một chuyện rất kỳ quái.
“Các ngươi cũng cảm thấy?” Hạ Trúc Thanh liếc mắt nhìn hai người bên cạnh, kinh ngạc hỏi, hắn cũng có loại cảm giác này, chẳng lẽ Xích Quân này, bọn họ thực sự quen sao?
Mấy người đều gật đầu, bọn họ đều cảm thấy, chỉ có Hạng Võ là có vẻ mặt mạc danh kỳ diệu, bọn họ rốt cuộc cảm giác được cái gì, cái gì mà cảm giác quen thuộc, vì sao hắn không có bất kỳ cảm giác gì, càng không có bất kỳ ấn tượng sai lầm nào?
“Cùng đi lên nhìn một chút.” Chiến Sí đề nghị, hắn cũng cảm thấy hồng ảnh kia rất giống đồ đệ bảo bối của hắn, không đúng không đúng, vừa rồi Xích Quân gọi người kia là lão sư, nếu như là đồ đệ bảo bối, vì sao không gọi mình?
“Được.” Nói liền làm, mấy người lập tức đứng dậy bước nhanh ra bên ngoài, chuyện này nhất định phải biết rõ ràng, không ngờ đi ra một chuyến, không chỉ nhìn thấy Xích Quân, mà quan trọng hơn còn phát hiện, mà phát hiện này thực sự còn rất quan trọng.
Nhìn bóng lưng mấy người rời đi, Hạng Võ vội vàng đuổi theo, bọn họ rốt cuộc biết chuyện gì, vì sao mỗi người đều có biểu tình nghiêm túc như vậy, có phải có chút quá kỳ quái hay không?
Hạng Võ căn bản cũng chưa từng nghĩ, chuyện Quân Mộ Khuynh chính là Xích Quân, mỗi lần nhìn thấy Xích Quân, hắn một lòng chỉ muốn cùng Xích Quân đánh một trận, căn bản cũng không nghĩ tới những chuyện khác, chỗ nào sẽ suy nghĩ thân phận thật của Xích Quân là ai.
Ba người Quân Mộ Khuynh Long Thiên Hoa Thiên Nhiêu đi ở phía trước, cảm giác được sau lưng có người đi theo bọn họ, khuôn mặt Quân Mộ Khuynh ở sau vi mạo nở một cười, rốt cuộc vẫn bị hoài nghi.
Chỉ là thời điểm hiện tại vẫn không thể để cho bọn họ biết, “Lão sư, bị người theo dõi làm sao bây giờ?” Quân Mộ Khuynh vô tội nhìn Long Thiên, trên mặt lộ ra một nụ cười.
“Không phải là theo dõi chỉ là chuyện nhỏ…”
“Tránh ra, tránh ra! Còn không cút ngay cho lão tử!” Âm thanh thô lỗ vang lên, liền nhìn thấy hai người vạm vỡ, bước đến, sau lưng hai người bọn họ, còn có một thân ảnh, bởi vì bị bọn họ che khuất, không biết là người nào.
Quân Mộ Khuynh dừng bước lại, lẳng lặng nhìn người đi tới trước mặt, ánh mắt chớp động băng hàn.
Nghe thấy âm thanh này, mọi người rối rít tránh ra, đứng ở bên đường, chính giữa cứ như vậy nhường ra một con đường, hai người nghênh ngang đi tới, ngẩng đầu nhìn trời, đến nỗi dừng lại trước mặt Quân Mộ Khuynh.
“Tiểu tử ngươi, tránh ra!” Người nọ đầu cũng không thấp một chút, quát với Quân Mộ Khuynh.
“Tránh? Xác định?” Nhường đường, hắn cho rằng bọn hắn là ai, nhìn hắn bước đi cũng không dùng mắt, mặt đều dán lên trên trời, cũng không biết là ai dạy dỗ ngu xuẩn.
“Đương nhiên xác định, bản công tử luôn không thích người khác chặn đường, ngươi vẫn là nhanh chóng tránh đi, miễn cho ta làm ngươi bị thương sẽ không tốt.” Âm thanh đắc ý cuồng vọng vang lên ở sau lưng hai đại hán, hai đại hán kia hơi sững sờ, lập tức tránh ra, một thân ảnh đỏ rực đập vào mi mắt.
Nhìn trang phục phía trước, Quân Mộ Khuynh thiếu chút nữa phun, thật là có người dám giả mạo Xích Quân, nhưng mà hắn có phải hay không cũng tính toán đi khiêu chiến Quân Lạc Phàm, sau đó hoa lệ bị người ta đạp xuống đài?
“Thật không biết các ngươi là ai a?” Quân Mộ Khuynh biết rõ còn hỏi nhìn người trước mắt, trên người tản mát ra một tia băng lãnh.
Hai người vạm vỡ cảm giác được khí tức lạnh như băng, ngẩn người, liếc mắt nhìn nhau, không hẹn mà cùng cúi đầu, liền nhìn thấy người sau lưng bọn họ cũng trang phục như vậy xuất hiện ở trước mặt, trong lòng bọn họ lập tức xông ra cảm giác xấu.
“Lão đại, trang phục của hắn giống với ngươi.” Một người trong đó xoay người tò mò hỏi, bộ dạng còn là không ngạc nhiên chút nào.
Chỉ thấy người giả Xích Quân kia, hơi sững sờ, ho nhẹ một tiếng, “Ngươi là Xích Quân từ địa phương nào xuất hiện, bản công tử…”
Thủy triều lạnh như băng vọt tới trước mặt, ba người phía trước còn chưa kịp phản ứng, liền bị nước đá đánh tới, bị văng ra ngoài ba trượng, ngổn ngang té trên mặt đất, mà nam tử mang theo vi mạo kia, vi mạo trên đầu đã sớm không thấy, một gương mặt vô cùng dung tục đập vào mi mắt.
Mọi người thiếu chút nữa nôn mửa lập tức, vóc người này thật sự là quá khó coi, nếu như Xích Quân là cái dạng này, thật sẽ có bao nhiêu người gặp trở ngại, nhưng mà may mắn, người này là giả.
“Trước khi giả dạng làm người khác, phải hiểu bối cảnh của người ta, ngươi không phải thủy nguyên tố, càng không phải hỏa nguyên tố, cho rằng mang vi mạo trên đầu chính là Xích Quân, vẫn là về tắm một cái đi ngủ đi.” Nói xong, Quân Mộ Khuynh hờ hững xoay người, nàng từng nghe nói có người giả dạng nàng, không ngờ chuyện này là thật.
Tất cả mọi người ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, nghĩ đến khí tức lạnh lẽo mới vừa rồi, không khỏi rùng mình một cái, thực sự là quá đáng sợ, tại sao có thể có khí tức dọa người như vậy, người kia, quả thực là Xích Quân!
“Trời ạ, người kia thật sự là Xích Quân, đồ giả gặp được người thật, đây không phải là muốn ăn đòn sao?” Tất cả mọi người tò mò vây đi lên nhìn.
“Đúng là người đáng bị đánh đòn, muốn dùng thanh danh của Xích Quân đi gạt người, hiện tại biết sai rồi chứ, Xích Quân đâu có dễ cải trang như vậy, nếu thật sự là như thế này, vậy trên đại lục, không phải toàn bộ đều là Xích Quân sao.”
“Đáng đời!”
Âm thanh cười chế nhạo một tiếng lại một tiếng vang lên, ánh mắt mọi người đều sùng bái nhìn Quân Mộ Khuynh rời đi, Xích Quân, thiên tài song nguyên tố, ai không kính phục, người không kính phục, đó chính là ngươi đố kỵ, cho dù ngươi đố kỵ, cũng không có cách nào biến thành song nguyên tố.
a Năm người đứng ở phía sau, như có điều suy nghĩ nhìn người phía trước rời đi, nhíu nhíu mày, là thủy nguyên tố, hắn không dùng hỏa nguyên tố, như vậy, bọn họ sao có thể biết rốt cuộc có phải là Quân Mộ Khuynh hay không.
“Các ngươi nói có giống hay không.” La Tắc tò mò hỏi, dù sao hắn là càng nhìn càng thấy giống, kỳ quái, bọn họ tại sao không đi lên trực tiếp hỏi, phải ở chỗ này theo dõi, thực sự là buồn chán.
“Có chút.”
“Nho nhỏ.”
“Ừm.”
“Không biết.”
“Hử?” Bốn người vội vàng ngẩng đầu nhìn Hạng Võ, hắn nói không biết.
Hạng Võ vô tình nói, “Ta vốn không có cảm giác được thôi, các ngươi ở đây theo dõi, còn không bằng trực tiếp đi hỏi, chờ Quân Mộ Khuynh trở lại, trực tiếp hỏi nàng là được rồi, nàng không nói, nói không chừng cũng có đạo lý của nàng.” Chuyện này vốn chính là như vậy thôi, làm phức tạp như thế làm cái gì, bọn họ đều là bằng hữu của Quân Mộ Khuynh, có cái gì không thể nói.
“Cũng đúng.” La Tắc gật đầu một cái, chính là cách nói này, Khuynh nhi không nói cho bọn hắn biết, nhất định là có lý do của nàng, vậy thì chờ nàng tự mình nói cho bọn hắn biết không phải tốt rồi sao.
“Đã như vậy, ta hãy đi về trước.” Chiến Sí đánh ngáp, chuyện của đồ đệ bảo bối hắn, hắn bình thường đều rất yên tâm, đồ đệ bảo bối cũng sẽ không có chuyện gì.
Hạng Võ nhìn bóng lưng từng người bọn họ rời đi, bất đắc dĩ lắc đầu, mới vừa rồi bọn họ còn muốn nhìn kết quả, hiện tại liền đi trở về, quả nhiên mọi người đều là giỏi thay đổi, mặc kệ nam nhân nữ nhân đều giỏi thay đổi như nhau.
Ba người Quân Mộ Khuynh còn đi chưa được mấy bước, liền nhìn thấy người Quân gia vội vã đi tới, dẫn đầu chính là Quân Lạc Phàm.
Quân Lạc Phàm nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, sắc mặt không tốt lắm, trái lại vẻ mặt của Quân Mộ Khuynh vẫn ung dung bình tĩnh, không có một chút sợ hãi nhìn thẳng mắt hắn.
Người Quân gia để Quân Lạc Phàm đến mời, hắn không phải bế quan sao? Chẳng lẽ vì muốn mời mình đến, ngay cả Quân Lạc Phàm đang bế quan cũng gọi đi ra, nhìn thần sắc Quân Lạc Phàm, hẳn là lúc đang bế quan, bị người cưỡng ép gọi ra, bộ dáng lại không dám cãi lại.
“Xích Quân công tử.” Quân Lạc Phàm gượng gạo kêu lên, đã sớm đầy một bụng tức giận, chỉ là không dám phát tác, trưởng lão liên tục dặn dò, muốn hắn đi mời Xích Quân tới Quân gia.
Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, hờ hững nhìn Quân Lạc Phàm, “Quân thiếu gia không phải là đang bế quan sao? Vì sao…” Nàng cố ý không hiểu nhìn Quân Lạc Phàm, ý cười trên miệng không ngừng sâu thêm.
Sắc mặt Quân Lạc Phàm khẽ biến, cưỡng ép kéo ra một nụ cười, “Xích Quân công tử tới, ta sao có thể không tới đón tiếp, lại nói, ước hẹn ba năm của chúng ta đã sắp tới, chúng ta cũng hẳn là nên ôn chuyện mới phải.” Xích Quân, song nguyên tố, cho dù là song nguyên tố, tỉ thí lần này hắn cũng nhất định sẽ thua.
Xuất quan mới biết, hóa ra Quân Mặc đã trở về, gia chủ gọi Quân Mặc về, không phải Quân Mặc nói vĩnh viễn sẽ không về Quân gia sao, vậy bây giờ là có ý gì, hiện tại lại đi trở về, cũng không phải là bộ dạng muốn rời khỏi Quân gia.
“Ôn chuyện cũng không cần, dù sao chúng ta trừ một ước hẹn ba năm, những cái khác cũng không phải rất thân quen, hơn nữa chúng ta chỉ làm chuyện mà ba năm trước đây chưa làm xong, nếu như Quân thiếu gia đồng ý, chúng ta tùy thời có thể bắt đầu.” Quân Mộ Khuynh lãnh đạm nói, nàng với Quân Lạc Phàm vốn cũng không phải là rất quen thuộc, lại nói, nếu như hắn biết mình chính là Quân Mộ Khuynh, chuyện ở hắc rừng rậm, Quân Lạc Phàm còn có thể bình tĩnh như thế?
Sắc mặt Quân Lạc Phàm đã đen không còn hình dạng, Xích Quân, thật không biết xấu hổ, hắn tính là thứ gì, tổng trưởng lão đến mời, hắn không chịu đi, hắn cố ý xuất quan đến mời, Xích Quân còn thờ ơ, hắn rốt cuộc muốn thế nào!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.