Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 121: Quân gia




Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Cảm giác được trên lầu có mấy đạo ánh mắt nóng rực nhìn mình chằm chằm, Quân Mộ Khuynh quay đầu nhìn lại phía sau, chỉ thấy cửa sổ căn phòng đóng chặt, cũng không biết người ở bên trong là ai.
“Tiểu Khuynh Khuynh, bây giờ chúng ta chờ người Quân gia tới là được rồi.” Hàn Ngạo Thần nhàn nhạt nói, mỗi lần tiểu Khuynh Khuynh làm chuyện gì, đều ngoài dự liệu của mọi người, có điều, đây chính là biện pháp tốt nhất.
Quân gia muốn để tiểu Khuynh Khuynh đi tìm bọn họ, tiểu Khuynh Khuynh thẳng thắn đáp trả lại, để bọn họ ngược lại đến tìm nàng, người Quân gia nếu thực sự là tìm tiểu Khuynh Khuynh, vậy thì nhìn thấy nàng, liền sẽ mời nàng đi Quân gia, nếu như không phải tới mời, vậy thì trực tiếp đánh rồi nói, dù sao sẽ luôn có người mời tiểu Khuynh Khuynh tới Quân gia.
“Tiểu Khuynh, ngươi cố ý?” Bạch Tử Kỳ tiến đến trước mặt Quân Mộ Khuynh, trên mặt lộ ra nụ cười giảo hoạt.
“Là cố ý, đi thôi.” Quân Mộ Khuynh nói một tiếng với tiểu nhị, người vẫn còn đang đờ đẫn, lúc này mới phản ứng lại, vội vội vàng vàng chạy lên lầu, có mấy lần, thiếu chút nữa đạp hụt, rất là chật vật dẫn đường ở phía trước.
Trong tửu lâu hoàn toàn yên tĩnh, mắt mọi người không chớp nhìn ba đạo thân ảnh, hồng y cô nương kia, ngay cả người của Quân gia cũng không để vào mắt, vậy thì năm nay có trò hay để xem rồi, có người không sợ chết tới, còn lợi hại như vậy.
Tất cả mọi người đều là vẻ mặt xem kịch vui, người vốn định rời đi, đều lại ngồi xuống, ở lại xem kịch vui, hiếm khi thấy có người không e ngại người Quân gia, màn trò hay này phải nhìn xem một chút.
Bạch Tử Kỳ đứng ở trước cửa sổ, không ngừng nhìn xung quanh, nàng hiện tại càng lúc càng chờ mong người Quân gia đến.
“Tiểu Khuynh, nếu như người Quân gia biết là ngươi đã đến rồi, không biết là có biểu tình gì.” Bạch Tử Kỳ hưng phấn nói, người Quân gia nhất định sẽ hối hận chết, nhất định sẽ tức chết, nhất định sẽ nghẹn khuất chết!
Quân Mộ Khuynh đầu đầy hắc tuyến nhìn Bạch Tử Kỳ, vì sao nàng có loại cảm giác, Bạch Tử Kỳ là tới xem náo nhiệt, hoàn toàn chính là đến xem náo nhiệt.
Nhìn thấy sắc mặt Quân Mộ Khuynh, Bạch Tử Kỳ hắc hắc cười hai tiếng, ngồi vào trên ghế, “Tiểu Khuynh, đây chỉ phản ứng tự nhiên, ngươi mỗi lần làm chuyện gì đều kinh thiên động địa, chỉ là hiếu kỳ, hiếu kỳ mà thôi.”
Thực ra thì nàng hiếu kỳ hơn chính là người Quân gia tới nơi này, thấy là tiểu Khuynh, sẽ có phản ứng gì, Quân gia thật là buồn cười, nói tiểu Khuynh là phế vật vô năng ngu ngốc, mấy người bọn họ mới đều là ngu ngốc, não tàn, không đầu óc, tiểu Khuynh là phế vật, vậy bọn họ ngay cả phế vật cũng không bằng.
Trên không trung bay đến một thân ảnh, mọi người đều nhìn lên trên trời, chỉ có kỹ tôn sư mới có thể hành tẩu ở trên trời, thế nhưng có mấy người có thể đạt đến cấp bậc kỹ tôn sư, cho nên kỹ tôn sư là cấp bậc người người hâm mộ, vô cùng đỏ mắt.
Thế nhưng Thương khung đại lục lại có mấy kỹ tôn sư, mặc dù hâm mộ, thì cũng chỉ là hâm mộ mà thôi, dù cho bọn họ rất muốn đạt được kỹ tôn sư, nhưng có mấy người có thể đạt được đẳng cấp kia.
“Là ai làm bị thương con cháu Quân gia!” Âm thanh tức giận nồng đậm vang lên ở trên bầu trời ở tửu lâu.
Người ở trong tửu lâu, đều biết là chuyện gì xảy ra, người Quân gia vừa rồi mới đi trở về, hơn nữa còn để cho kỹ tôn sư Quân gia đến đây, mọi người đều thở dài, vừa rồi Quân Thu bị cô nương kia một chiêu đánh thắng, hiện tại tới là kỹ tôn sư, chỉ sợ nàng cũng chỉ có chịu bị đánh.
Quân Mộ Khuynh đi tới bên cửa sổ, ánh mắt lộ ra một tia cười lạnh, Quân gia, dáng vẻ kiêu ngạo thật lớn!
“Tên hỗn đản nào làm bị thương con cháu Quân gia ta, dám làm mà không dám nhận sao?” Lần này trong âm thanh tức giận cuồn cuộn, rõ ràng mang theo vài phần châm chọc.
Hàn Ngạo Thần đi tới bên người Quân Mộ Khuynh, nhẹ giọng cười, “Tiểu Khuynh Khuynh, sao ta không biết từ lúc nào ngươi biến thành đản rồi? Còn là hỗn đản.” Hắn trêu chọc nói, trong mắt lại mang theo băng sương, tiểu Khuynh Khuynh làm gì, hắn cũng không nói, người này dám nói nàng là hỗn đản.
Một tia hắc ám lực vô hình bay ra, lúc mọi người ở đây lo lắng dùm cho Quân Mộ Khuynh, ở bên ngoài vang lên một tiếng phịch, một tiếng qua đi, liền nhìn thấy một thân ảnh thở phì phì đi tới.
“Là ai ám toán ta, nói!” Quân Tường thở phì phì quát, hắn là kỹ tôn sư, chưa bao giờ bị mất mặt đến thế, hôm nay nếu như hắn biết là ai ám toán hắn, hắn nhất định sẽ không bỏ qua cho người đó, nhất định phải đem người đó bầm thây vạn đoạn!
Người trong tửu lâu ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng không nói gì, người Quân gia tìm tới cửa, bọn họ vẫn là yên tĩnh ngồi ở chỗ này, nên làm cái gì thì làm cái đó.
“Nói, là vương bát đản nào làm!”
Người trên lầu lộ ra nụ cười đẹp mắt, đỏ đậm trong mắt, lóe ra ánh sáng kỳ dị, Quân Mộ Khuynh cười nói, “Ngươi bây giờ cũng biến thành đản.”
“Vậy chúng ta không phải là vừa khéo thành một đôi.” Khuôn mặt Hàn Ngạo Thần vui đùa nói, trong ánh mắt lại lộ ra khát máu băng hàn.
Quân Mộ Khuynh trực tiếp ném cho Hàn Ngạo Thần một cái liếc mắt, xoay người đi ra ngoài cửa, “Vẫn là đi xuống xem một chút, nếu không con rùa tôn tử sẽ nóng nảy.”
Âm thanh Quân Mộ Khuynh nói lớn không lớn, nói nhỏ cũng làm cho người dưới tửu lâu đều nghe được.
“Phụt!” Một gian phòng nào đó, vang lên âm thanh phun nước, tiếp theo đó là một trận ho.
Hai người cho rằng Quân Mộ Khuynh sẽ chịu thiệt, lập tức một trận mất trật tự, bọn họ thực sự là lo lắng vô ích, còn tưởng rằng đứa nhỏ này sẽ chịu thiệt, hiện tại xem ra, bọn họ căn bản là không cần lo lắng.
Trong tửu lâu lập tức huyên náo một mảnh, âm thanh ngã xuống, âm thanh cái chén rơi trên mặt đất, trong lúc nhất thời, tửu lâu yên tĩnh, trong nháy mắt vang lên một mảnh ồ lên.
Quân Tường ngay cả mang tai cũng biến thành màu gan lợn, hắn thở phì phì nhìn lầu hai, ngay kia thân ảnh đỏ đậm đập vào mi mắt, vốn là lửa giận, còn có dấy lên kiêu ngạo, trong nháy mắt biến mất, hắn kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, trên mặt còn thoáng qua một tia không dám tin.
Ngay khi mọi người cho rằng, Quân Tường nhất định sẽ lập tức xuất thủ, biểu cảm liên tiếp trên mặt hắn, khiến cho mọi người ngẩn người, kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh.
Nàng rốt cuộc là ai, vì sao ngay cả Quân Tường nhìn thấy nàng, sắc mặt đều đại biến, chẳng lẽ nàng có lai lịch lớn, nhưng vì cái gì bọn họ cho tới bây giờ cũng không có nghe nói qua người này, từ lúc nào Thương khung đại lục tới một cao thủ như thế, khiến cho người Quân gia nhìn thấy đều biến sắc mặt?
“Ngươi là…”
“Các ngươi không phải đang đợi ta sao?” Quân Mộ Khuynh cười như không cười hỏi, xung quanh người tản ra khí tức nguy hiểm.
Người trong tửu lâu, lập tức rùng mình một cái, quả nhiên người này thực sự lợi hại, chỉ riêng một ánh mắt, đủ khiến người sợ hãi không thôi, quá khủng bố, ánh mắt như thế, còn có khí tức tản mát ra trên người kia, cũng chỉ có cường nhân mới có.
“Ngươi là Quân Mộ Khuynh!” Quân Tường rốt cuộc phục hồi tinh thần lại, Quân Mặc vừa mới đến Âm Nguyệt thành, Quân Mộ Khuynh đã tới rồi, nàng rốt cuộc có bao nhiêu thần thông quảng đại, có thể trong thời gian ngắn như vậy nhận được tin tức, hơn nữa đuổi theo, không phải nói Quân Mộ Khuynh còn đang ở hoàng thành sao, nàng lúc nào thì biết được tin tức.
Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, giả vờ kinh ngạc nói, “Thật đúng là vinh hạnh, người Quân gia nhìn thấy ta, đều lộ ra biểu tình kinh ngạc như thế, ta vẫn là lần đầu tiên mới biết, tên của mình, có thể làm cho người ta sợ hãi như thế.” Đây đều là gia chủ Quân gia dạy dỗ con cháu tốt.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi thân là người Quân gia, lại dám đánh bị thương người một nhà, hôm nay ta phải thay Quân Ly giáo huấn ngươi thật tốt!” Quân Tường phục hồi tinh thần lại, nhớ tới bộ dáng khi Quân Thu trở về, lập tức thay đổi thái độ.
Để cho Quân Mộ Khuynh nàng trở về, không phải để cho nàng đả thương người Quân gia, mà là để cho nàng giúp, nàng vậy mà lại cả gan làm loạn!
Quân Mộ Khuynh! Người Quân gia!
Thảo nào a, nàng không sợ người Quân gia, lần này là người Quân gia tự mình đánh nhau với mình, lần này có trò hay để xem, cũng không biết ai thắng ai thua, nhưng mà bất kể là ai thua, mất mặt đều là Quân gia.
Bộ dạng tất cả mọi người đều là vẻ mặt xem kịch vui, trấn định ngồi ở tại chỗ, chuyện của Quân gia, bọn họ là người ngoài, nhìn một chút là được, nói không chừng còn có phát hiện kinh ngạc gì đó.
“Người Quân gia?” Quân Mộ Khuynh châm chọc nhìn người trước mắt, vừa định nói chuyện, liền nhìn thấy thân ảnh màu trắng thoáng qua, đem Quân Mộ Khuynh ôm vào trong ngực.
“Tiểu Khuynh Khuynh, ngươi không phải là người của ta sao? Lúc nào biến thành người Quân gia?” Hàn Ngạo Thần giả vờ kinh ngạc hỏi, trong mắt lóe ra giảo hoạt.
Quân Mộ Khuynh trong nháy mắt ngổn ngang, ai có thể nói cho nàng, vì sao chuyện gì, được lợi đều là Hàn Ngạo Thần hắn, ngay cả một ít chuyện cùng tầm bậy, hắn cũng có thể kéo đến trên người của mình!
“Ngươi câm miệng cho ta!” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, người này nói bậy bạ gì chứ!
Hàn Ngạo Thần ho nhẹ một tiếng, ngoan ngoãn đi tới bên cạnh, một vừa hai phải, nếu để cho tiểu Khuynh Khuynh thực sự tức giận sẽ không tốt, đến lúc đó không để ý tới hắn thì làm sao bây giờ, dù sao bây giờ mọi người đều biết tiểu Khuynh Khuynh là người của hắn.
“Thay thế phụ thân ta giáo huấn ta, ngươi, còn không xứng! Kim ô hỏa!” Kim sắc hỏa diễm trào ra, đem toàn bộ tửu lâu chiếu thành kim hoàng sắc, chỉ cần nhìn kỹ, là có thể nhìn ra, hai lần hỏa diễm này của nàng, cùng trước đây rõ ràng có chút khác biệt, kim sắc trong hỏa diễm, lại mang theo nhàn nhạt hồng sắc, khiến uy lực của kim ô hỏa trở nên lớn hơn nữa.
Kim sắc hỏa diễm, giống như phượng hoàng giương cánh, hoa lệ trên không trung xẹt qua một hình cung, ưu nhã nhưng lại không mất khí phách, khí tức nóng rực đập vào mặt, toàn bộ tửu lâu nóng lên, ngay lập tức tăng lên, khiến cho người ta không khỏi sợ hãi.
Quân Tường lập tức lắc mình rời đi, tránh thoát kim ô hỏa, kim ô hỏa đánh vào cửa, cả cánh cửa lập tức biến mất, ngay cả một mảnh vụn cũng không còn.
Mọi người ngây ngốc nhìn Quân Mộ Khuynh, nàng, nàng thật là lợi hại, đơn giản một chiêu, là có thể khiến một cánh cửa lập tức biến mất, ngay cả tro cũng không còn một chút.
Những người đó ngạc nhiên còn có dại ra khác nhau, lão bản tửu lâu thì lại đau lòng, tiệm của hắn a, trước đây ít nhất cũng có thể lưu lại mảnh vụn, nếu như bị ngọn lửa này đốt hai lần, đừng nói tro, ngay cả bụi cũng tìm không được, đây rốt cuộc là đứa nhỏ từ đâu tới, vì sao lại lợi hại như vậy.
“Quân Mộ Khuynh, ngươi…”
“Kim ô hỏa!” Quân Mộ Khuynh không kiên nhẫn lại phun ra ba chữ, kim sắc hỏa diễm lại lần nữa bay ra, lại lần nữa bay về phía Quân Tường.
Lần này hỏa diễm, rõ ràng so với lần trước lớn hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn gấp đôi, Quân Tường nhìn hỏa diễm bay tới, sửng sốt không hô hâp được, hỏa diễm đã đến trước mặt của hắn, đừng nói phòng ngự, ngay cả trốn cũng không kịp.
Một luồng gió nhẹ lục sắc thổi tới, thổi kim ô hỏa đi, kim ô hỏa chạy như bay về mục tiêu trong nháy mắt đổi hướng, vốn kim ô hỏa sẽ bay tới trên người Quân Tường, bị gió nhẹ thổi qua, xẹt qua bên cạnh hắn, đốt cánh cửa còn lại thành một cái lỗ thủng.
“Quân Tường, nhìn thấy tiểu thư, không mời tiểu thư trở lại, ngược lại ở đây gây sự.” thanh âm ôn nhu vang lên, vang lên trong tai mọi người, đồng thời cũng thổi vào trong lòng Quân Mộ Khuynh, giống như trận gió nhẹ vừa rồi kia.
Quân Tường nghe thấy âm thanh này, sắc mặt đại biến, lập tức chạy ra ngoài tửu lâu, thân ảnh lục sắc từ trên trời chậm rãi hạ xuống, Quân Tường cung kính kêu lên, “Chủ mẫu.”
Người tới chính là chủ mẫu Quân gia Gia Cát Dung Dung, Gia Cát Dung Dung dịu dàng nhìn mỗi người, cho dù là Quân Tường mạo phạm, hay là Quân Mộ Khuynh vô lễ, nàng cũng dịu dàng hiền lành nhìn bọn họ.
Gia Cát Dung Dung mặc dù đã là làm nãi nãi người ta, thế nhưng dáng người, dung mạo, đều giống như lúc còn trẻ vậy, không có một chút thay đổi, một mặt ưu nhã ôn hòa, khiến cho người ta không nhịn được rất muốn tới gần nàng, cao nhã thánh khiết, lại để cho người không khỏi chìm đắm.
Nàng phảng phất như là một tiên tử không nhiễm khói lửa trần gian, lâm vào cõi trần nhiều phức tạp biến đổi này.
“Khuynh nhi.” Gia Cát Dung Dung áy náy nhìn Quân Mộ Khuynh, chuyện năm đó, nàng trùng hợp không ở đây, bằng không cũng sẽ không để gia chủ cho cả nhà bọn họ rời đi.
Đã nhiều năm như vậy, nàng cũng đã sớm khuyên gia chủ, để cho bọn họ trở về, không ngờ lần này gia chủ dùng loại phương pháp này để cho cả nhà bọn họ trở về, Mặc nhi trở lại, nàng mới biết, thì ra Ly nhi Tâm nhi, đều không ở trong nhà, Khuynh nhi cũng không biết đi địa phương nào.
Mới vừa rồi nàng nghe nói Khuynh nhi đã trở về, liền lập tức qua đây, cư nhiên lại thấy một màn như vậy.
Ánh mắt Quân Mộ Khuynh nhìn thấy Gia Cát Dung Dung, đôi mắt áy náy kia, nàng cảm giác chỗ cứng rắn nhất trong lòng đang từ từ tan ra, đây là… Nãi nãi…
Không! Nàng không phải, lúc cả nhà bọn họ rời khỏi Âm Nguyệt thành, người này không có nửa câu ngăn cản, bọn họ bị gia tộc khác bắt nạt, cũng không thấy nàng ra mặt nói nửa câu, người như vậy, sao lại là nãi nãi.
“Quân Tường, ngươi chắc là hiểu rõ, Khuynh nhi là trực hệ trong nhà, việc làm vừa rồi của ngươi, đã là phạm thượng.” Thấy Quân Mộ Khuynh không có gọi mình, Gia Cát Dung Dung cũng không có trách cứ, trái lại chỉ trích Quân Tường ở bên cạnh.
Quân Tường cúi đầu, không nói gì, quả thực không sai, mặc dù hắn là trưởng bối, thế nhưng ở trước mặt con cháu trực hệ nhất mạch, vẫn là kém một bậc, ai biết chủ mẫu lại xuất hiện ở đây, làm sao chủ mẫu lại biết được.
“Không biết chủ mẫu Quân gia đến để làm gì?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, cũng không cho Gia Cát Dung Dung sắc mặt tốt, đối với người Quân gia, nàng không cho sắc mặt tốt nào, lúc trước bọn họ đối đãi với cả nhà nàng như vậy, bây giờ còn nghĩ muốn dạng sắc mặt gì, nàng không có ra tay nữa, cũng đã là cho chủ mẫu Quân gia mặt mũi.
Trong lòng Gia Cát Dung Dung, thật sâu bị bốn chữ “chủ mẫu Quân gia” làm đau nhói, trên mặt nàng vẫn lộ ra tươi cười, hiền lành nói, “Khuynh nhi, ta biết ngươi vẫn đang trách chúng ta chuyện mấy năm trước, hiện tại cùng ta về nhà được không.” Ở đây nói một chút chuyện trước kia, rất không ổn.
“Nhà, nhà của ta ở Phù Thủy trấn.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, nhà, ở đây không phải là nhà của nàng.
“Đại ca ngươi đang đợi ngươi.” Gia Cát Dung Dung tiếp tục nói, nàng biết cho dù mình nói cái gì, Khuynh nhi cũng sẽ không tha thứ cho bọn họ, nhưng mà có Mặc nhi ở đây, ít nhất nàng sẽ đi Quân gia, để gia chủ nhìn nàng một chút, dù sao hắn cũng đã sớm hối hận không phải sao?
Sắc mặt Quân Mộ Khuynh khẽ biến, lần này tới, nàng chính là đến tìm đại ca, “Mang ta đi.” Nàng đi Quân gia, chỉ là vì đại ca, không có quan hệ với bất luận kẻ nào ở Quân gia.
Gia Cát Dung Dung vui mừng gật gật đầu, chỉ cần nàng có thể đi, cái gì cũng không sao cả, cho dù là không thể tha thứ cho bọn họ.
“Tiểu Khuynh!” Bạch Tử Kỳ vội vàng kêu lên, vừa rồi nàng vậy mà lại chìm đắm ở trong tươi cười của chủ mẫu Quân gia, nhưng mà người này thật là đẹp, tiểu Khuynh cùng nàng lớn lên một chút cũng không giống, thế nhưng tiểu Khuynh có một loại xinh đẹp khác.
Quân Mộ Khuynh quay đầu liếc mắt nhìn Bạch Tử Kỳ, âm thanh mang theo mấy phần nhu hòa, “Có thời gian ta sẽ đi tìm ngươi, ngươi trước giúp ta an trí cho hắn là được rồi.” Mặc dù biết Hàn Ngạo Thần ở Âm Nguyệt thành sẽ không chết đói, Quân Mộ Khuynh vẫn nhịn không được nói một câu.
Trên khuôn mặt lạnh như băng của Hàn Ngạo Thần lộ ra nụ cười sâu, hắn biết, tiểu Khuynh Khuynh sẽ không quên hắn.
Gia Cát Dung Dung liếc mắt nhìn Bạch Tử Kỳ, lại nhìn tới Hàn Ngạo Thần, ánh mắt có hai hô hấp dại ra, nàng nhìn hai mắt Hàn Ngạo Thần, trong mắt của hắn tràn đầy nhu tình, mà nguyên nhân của nhu tình tùy ý này, hiển nhiên là Khuynh nhi, nhìn bộ dáng Khuynh nhi, nàng cũng có liên quan tới nam tử này, chỉ là, hai người bọn họ thật đúng là xứng đôi.
“Đi thôi.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng liếc mắt nhìn Gia Cát Dung Dung, lập tức xoay mặt qua một bên, không muốn lại đi nhìn đôi mắt dịu dàng như nước kia, nàng sẽ không tin bất luận người nào ở Quân gia nữa, tuyệt đối không tin.
Gia Cát Dung Dung phi thân rời đi, nàng quay đầu nhìn lại phía sau, kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh vậy mà lại đuổi theo đi lên, mà tốc độ kia, tuyệt đối không chậm hơn so với mình, từ lúc nào Khuynh nhi trở nên lợi hại như vậy, mấy năm này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có thể làm cho nàng có tiến bộ lớn như vậy!
Quân Tường khiếp sợ nhìn hai đạo thân ảnh rời đi, Quân Mộ Khuynh cũng là kỹ tôn sư, nàng vậy mà đã là kỹ tôn sư, điều này sao có thể! Nghĩ đến Quân Mộ Khuynh là kỹ tôn sư, Quân Tường có chút nhớ lại mà sợ, đều là kỹ tôn sư, hắn không biết đẳng cấp của Quân Mộ Khuynh, nếu thực sự đánh nhau, còn không biết ai thắng ai thua, hỏa diễm vừa rồi, thiếu chút nữa hắn đã trúng chiêu, nếu không phải là chủ mẫu, nói không được bây giờ hắn đã mất mạng.
Người trong tửu lâu, đều đứng lên, ngửa đầu nhìn bên ngoài, kinh ngạc trên mặt bọn họ không ít hơn so với Quân Tường, kỹ tôn sư, người này lại là kỹ tôn sư.
Bạch Tử Kỳ ngơ ngác nhìn cửa, trong lòng run rẩy một trận, nàng biết tiểu Khuynh tiến bộ rất nhanh, thế nhưng, nàng đã là cấp bậc kỹ tôn sư, việc này có phần cũng quá nghịch thiên!
Hàn Ngạo Thần khẽ cười, đi tới cửa, Bạch Tử Kỳ nhìn thấy Hàn Ngạo Thần rời đi, lập tức kêu lên, “Hàn Ngạo Thần, tiểu Khuynh nói để ta an bài chỗ ở cho ngươi.” Nếu hắn đi như thế, tiểu Khuynh muốn tìm hắn thì làm sao bây giờ.
“Tiểu Khuynh Khuynh nếu như hỏi ngươi ta đi chỗ nào, ngươi nói với nàng, ta sẽ đi tìm nàng là được rồi.” Hàn Ngạo Thần đầu cũng không quay lại nói, đi ra tửu lâu, thân ảnh của hắn rất nhanh liền biến mất ở trong biển người.
Bạch Tử Kỳ kinh hỉ nhìn Hàn Ngạo Thần, hai người bọn họ quả nhiên là có quan hệ, thật sự là quá tốt, mặc dù Hàn Ngạo Thần không có liếc mắt nhìn mình một cái, nhưng mà có thể nhìn thấy hai người bọn họ ở cùng một chỗ, cũng là một chuyện vô cùng vui vẻ.
“Đứa nhỏ, ngươi lúc nào thì quen biết với đứa nhỏ nhà Quân gia?” Âm thanh trêu chọc từ phía sau vang lên, Bạch Tử Kỳ mạnh xoay người, liền nhìn thấy khuôn mặt cười ha hả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.