Nghịch Thiên Ngự Thú Sư

Chương 109: Đã định trước là một đôi




Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
“Đây là cái gì?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, nhìn qua giống như là một cái chén, được làm bằng đồng đen, vật này có ích lợi gì? Là nhờ vật này? Đúng là trong thiên hạ không có chuyện gì là không có khả năng, nói đến có thể hay không có thể, Quân Mộ Khuynh rất tò mò đây là cái gì?
“Là một cái chén.” Hàn Ngạo Thần cười nói.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh khẽ co quắp, nàng đương nhiên biết đó là một cái chén, thế nhưng, cái này rốt cuộc có ích lợi gì, cũng không phải tùy tiện một cái chén, là có thể khiến cho Hỏa Hi ngoan ngoãn cho phép.
Nếu không phải là Quân Việt khiêu chiến, Hỏa Hi cũng sẽ không để cho mình tiến vào nơi này, nàng vốn chỉ là muốn nhìn một chút nơi này có cái quyển sách dạy luyện khí cao thâm nào không, hay là sách về đấu kỹ cũng được, thế nhưng lật hơn mười tờ, đều là gần giống với những thứ nàng biết rồi, không có gì khác biệt.
Nhưng mà ở trong này lại nồng nặc nguyên tố, khiến cho nàng giật mình không nhỏ, một căn phòng nho nhỏ như thế, lại có nồng nặc nguyên tố như vậy.
“Bên dưới căn phòng mà chúng ta đang đứng, có một khối nguyên tố khoáng thạch, nguyên tố khoáng thạch rất khó nhìn thấy, mặc dù là có, cũng sẽ không có nồng nặc nguyên tố như vậy, mà khoáng thạch này, chính là chủ nhân của cái chén này chôn ở đây, chủ nhân của nó chôn ở đây một khối nguyên tố khoáng thạch, chính là vì muốn đảo chủ luyện khí phần mộ, nghe mệnh lệnh của hắn, mà lúc đó đảo chủ, vì hết lòng tuân thủ hứa hẹn của mình, liền luyện chế ra thiên hỏa thần khí, tặng cho người kia, còn nói, sau này bất kể là ai cầm thần khí đến luyện khí phần mộ, là có thể tiến vào gian phòng này.” Hàn Ngạo Thần chậm rãi giải thích, vẫn là tiểu Khuynh Khuynh lợi hại, cứ như thế mà vào đây hấp thụ nguyên tố, lại không bị phản hệ.
“Ngươi làm gì mà nhìn ta như vậy?” Quân Mộ Khuynh hoài nghi nhìn Hàn Ngạo Thần, người này làm sao lại như vậy, dùng loại ánh mắt này nhìn nàng, trên mặt nàng có thứ gì sao?
“Ngươi không hiếu kỳ, vì sao ta lại có cái chén này sao?” Hàn Ngạo Thần lấy cái chén ra, tùy ý để ở trên tay thưởng thức.
Nếu như lúc này có người khác ở đây, chỉ sợ sẽ thổ huyết bỏ mình, hắn đều nói thần kỳ như vậy, lại vẫn đem cái chén ra để thưởng thức như thế, người khác muốn đều không chiếm được, vậy mà hắn lại có vẻ mặt không quan tâm, này không phải là muốn tức chết người sao?
Quân Mộ Khuynh bĩu môi một cái, “Ngươi sẽ nói không phải sao?” Hắn nhất định sẽ nói cho nàng.
Hàn Ngạo Thần khẽ cười, hắn sẽ nói, hơn nữa sẽ đem tất cả đều nói cho nàng, “Ta nhặt được.” Ba chữ đơn giản vang vọng ở bên trong phòng.
Khóe mắt Quân Mộ Khuynh co giật, thái dương treo lên ba đường hắc tuyến, hắn nhặt, hắn chăm chú nhìn mình như vậy, nói chuyện này, hắn nói với nàng, đây là hắn nhặt được!
Hàn Ngạo Thần nhìn thấy bộ dáng ẩn nhẫn của Quân Mộ Khuynh, lại gần nói, “Tiểu Khuynh Khuynh, ta thật sự là nhặt được, lúc nhỏ khi đang chơi, liền nhặt được một cái chén như thế, lúc mới đầu, ta còn không biết đây là cái gì, sau đó là người trong nhà nói cho ta.” Hàn Ngạo Thần vô tội nói, hắn thật sự là nhặt được, mặc dù thiếu chút nữa đã bị hắn ném đi.
“Người trong nhà?” Người trong nhà này, tuyệt đối không phải là Diệp Lan, cũng không thể nào là Mặc Cuồng, có lẽ bọn họ biết trên thế giới có vật như vậy, chính là thứ động lòng người như vậy quá mức thần kỳ, thứ bọn họ không thể có được, cuối cùng sẽ nói đó là truyền thuyết, không một ai lại đi truy cứu truyền thuyết này, là thật hay giả.
“Tiểu Khuynh Khuynh nếu như theo ta về nhà, ta sẽ nói cho ngươi biết.” Hàn Ngạo Thần lộ ra một nụ cười, cười vô cùng mê người.
Quân Mộ Khuynh híp mắt, vừa định nói chuyện, liền cảm giác thân thể có một luồng nhiệt khí không bình thường toát ra, nàng vừa định hỏi một chút là có chuyện gì xảy ra, lại cảm thấy choáng váng.
“Tiểu Khuynh Khuynh, có phải ngươi cảm thấy không thoải mái hay không?” Hàn Ngạo Thần cũng cảm giác được nàng có chút khác thường, lo lắng hỏi, người bình thường tiến vào nơi này, nhiều nhất là nửa canh giờ sẽ chịu không nổi, nguyên tố giống như thuốc bổ của đấu kỹ sư, triệu hoán sư, lúc nào cũng cần được bồi bổ, chỉ có điều người ta lại không thể ở đây lâu, nếu không sẽ có nguy hiểm đến tính mạng.
Quân Mộ Khuynh lảo đảo hai cái, nàng không muốn để cho nguyên tố liều mạng hấp thu nguyên tố, thế nhưng nàng luôn cảm thấy nguyên tố trong không gian nguyên tố, giống như là ăn không đủ no vậy, không ngừng hút nguyên tố bên ngoài, hơn nữa nàng cảm giác được trên mặt nóng nóng, giống như là sinh bệnh vậy, đầu còn có chút choáng váng.
“Tiểu Khuynh Khuynh!” Hàn Ngạo Thần vội vàng đỡ lấy thân thể Quân Mộ Khuynh, đang muốn đi ra ngoài, thì thấy hắn đi được một bước, nguyên tố lại đuổi theo bọn họ, không ngừng chui vào trong thân thể Quân Mộ Khuynh.
Giống như thân thể của nàng là một cái động không đáy vậy, nguyên tố liều lĩnh chui vào thân thể của nàng, phía sau nối tiếp phía trước, chỉ sợ chính mình chậm một bước, sẽ không tranh thủ được cơ hội.
“Tại sao lại như vậy?” Quân Mộ Khuynh cũng bối rối, những nguyên tố này giống như là con đỉa vậy, nàng đi tới chỗ nào, thì sẽ đi theo tới chỗ đó, hơn nữa những nguyên tố này, càng lúc càng tuôn ra nhanh hơn, cảm giác bụng muốn phình to lên, giống như lúc trước khi ăn ngũ sắc linh lung quả vậy, không, này so với trước kia còn muốn lớn hơn, dường như cả người cũng muốn nổ tung vậy.
Hàn Ngạo Thần lo lắng nhìn Quân Mộ Khuynh, nguyên tố màu đen không ngừng dũng động, muốn đem những nguyên tố khác kéo ra bên ngoài, thế nhưng những nguyên tố ấy giống như không muốn sống nữa, trước sau như một chui vào thân thể Quân Mộ Khuynh.
“Ta không ngăn cản được chúng nó.” Hàn Ngạo Thần nhụt chí nói, nhìn Quân Mộ Khuynh nằm ở trong lòng mình, ảo não cau mày, như vậy cũng không được, hơn nữa lại không thể ra cửa, bằng không nguyên tố thoát ra ngoài, cùng nguyên tố bên ngoài phát sinh tác động qua lại, khi đó lại có nhiều nguyên tố hơn nữa tràn vào thân thể của nàng.
Quân Mộ Khuynh từ từ ngồi dậy xếp bằng, vẻ mặt có chút mất tự nhiên, “Để ta thử một chút.” Nàng vô lực nói, những nguyên tố này dường như là muốn xuyên qua thân thể của nàng, muốn đem thân thể nàng xé nát, rõ ràng thân thể nàng đã không chịu nổi nhiều như vậy, nhưng chúng không ngừng chui vào trong thân thể của nàng.
Nàng vừa định tham dò nguyên tố không gian lần nữa, chỉ cảm thấy trong đầu trắng xóa, thân thể liền mềm nhũn, Hàn Ngạo Thần ở bên cạnh vội vàng ôm lấy Quân Mộ Khuynh, nhìn nguyên tố kia càng lúc càng rõ ràng, hắn nhắm mắt lại, đem những nguyên tố đang vọt tới, hít vào thân thể của mình.
Hai người ôm nhau mà ngồi, nguyên tố trong phòng sôi trào càng lúc càng lợi hại, mãi cho đến cuối cùng Hàn Ngạo Thần cũng chịu không nổi nguyên tố trùng kích, hôn mê bất tỉnh.
Chiến Sí trở lại khách sạn, vội vã chạy lên lầu, đi tới cửa một gian phòng, mạnh vươn chân, hung hăng đạp ra, đập vào mi mắt chính là, Mạc Tương Thủ mang theo Chiến Thiên ngồi ở chỗ kia, còn có Bá Hiêu Thiểm Điện, cùng bốn nam tử kia, hắn lập tức đi qua, đặt mông chen chúc ngồi xuống bên cạnh Mạc Tương Thủ.
Ánh mắt xem thường phóng tới, mọi người đều thở dài, lão đầu như vậy, một chút lễ phép cũng không có, hắn cũng không sợ đá hư căn phòng, nếu như ở đây không phải là bọn họ, những người khác còn không tìm hắn phiền phức.
“Ngươi làm sao vậy?” Mạc Tương Thủ dạy Quân Chiến Thiên, nhìn thấy một màn kia, cũng không có ngẩng đầu.
“Ngươi tại sao không hỏi xem đồ đệ bảo bối của ngươi đi nơi nào?” Chiến Sí tò mò hỏi.
“Ta nghe kể rồi.” Mạc Tương Thủ rốt cuộc ngẩng đầu, trong mắt lóe ra quang mang bất thường, “Vậy nàng hiện tại thế nào?” Đồ đệ bảo bối của hắn, đương nhiên không cần người làm sư phụ là hắn phải bận tâm.
Chiến Sí giơ tay chống cằm, nhìn Mạc Tương Thủ nói, “Ngươi đi xem chẳng phải sẽ biết sao, chỉ có điều lúc ngươi tới nhìn, phải chuẩn bị tâm lý, có một nam tử hết sức đẹp mắt đang ở tàng thư các.” Chiến Sí thản nhiên nói, kỳ thực tên tiểu tử kia, lớn lên cũng không tệ lắm, nếu như đồ đệ bảo bối của hắn thực sự nhìn được, vậy cũng không tệ.
“Cái gì!” Mạc Tương Thủ không còn bình tĩnh nữa, níu chặt cổ áo Chiến Sí, tức giận nói, “Để ngươi đi xem đồ đệ, hết bị người ta khiêu chiến, hiện tại lại tới một nam tử, ngươi nói, ngươi còn làm được gì?”
“Mạc Tương Thủ, nam tử kia, nếu như ngươi nhìn thấy, nhất định sẽ hài lòng.” Chiến Sí cười nói, nếu như nam tử kia có tình ý với đồ đệ bảo bối, nói không chừng hắn còn có thể giúp một tay cũng không chừng.
“…”
Mọi người lập tức im lặng không nói gì, sau này không bao giờ để cho hắn đi hỗ trợ nữa, kết quả càng giúp càng rối.
Bọn họ còn tưởng rằng hắn đuổi theo, sẽ dạy đồ đệ luyện khí, không ngờ lại là đi chọn đồ tư, dựa vào! Hắn rốt cuộc có đem chuyện của ngày mai để ở trong lòng hay không, lão gia hỏa này, thật đúng là…
“Ta biết các ngươi lo lắng cái gì, kỳ thực cái gì cũng không cần lo lắng, đồ đệ bảo bối của ta, có thiên phú, khiến cho lão đầu ta cũng phải đỏ mắt.” Huyễn thần khí, chậc chậc… Đồ đệ bảo bối mới tiếp xúc luyện khí mấy ngày, là có thể luyện chế huyễn thần khí.
Mọi người đều ném đến một cái liếc mắt, việc này còn đợi hắn nói, bọn họ đã sớm biết cô nương có thiên phú rồi, còn phải đợi hắn tới nói.
“Này này, ánh mắt của các ngươi đây là có ý gì, lão đầu tử ta đã sớm biết, chỉ là vẫn chưa nói.” Chiến Sí đỏ mặt tía tai biện giải, đồ đệ của mình hắn còn không biết sao? Chẳng qua là không ngờ lại lợi hại như vậy, đúng là khiến cho người ta đỏ mắt, lão gia hỏa hắn cũng đỏ mắt, rất đỏ mắt.
“Các ngươi…” Âm thanh nhu nhược truyền đến, mọi người đều nhìn lại về phía sau, Hỏa Linh Nhi thẳng tắp đứng ở cửa, hình dáng tuyệt mỹ, thân thể linh lung có hứng thú, khiến cho mấy đại nam nhân trong nháy mắt có chút dại ra.
“Hỏa cô nương.” Bá Hiêu lãnh đạm kêu một tiếng, ánh mắt từ trên người Hỏa Linh Nhi dời đi.
Hỏa Linh Nhi gật gật đầu, đi tới bên cạnh Bá Hiêu, “Không biết lúc nào Quân cô nương mới trở về.” Nàng ở chỗ này, không biết là nên đi, hay là nên ở lại.
“Cô nương có khi ngày mai mới quay về, Hỏa cô nương đã muốn đi theo bên người cô nương, nếu như một chút kiên trì cũng không có, cô nương sẽ không giữ lại người như vậy ở bên người.” Bá Hiêu lạnh lùng nói, nhưng mà nàng nói cũng chính là lời nói thật, muốn đi theo ở bên người Quân Mộ Khuynh, chưa nói tới những thứ khác, nếu như một chút xíu kiên trì cũng không có, vậy thì ngay cả cửa đầu tiên cũng không qua.
Hoàng thành bốn vị thiếu gia, cũng chậm chậm thu hồi ánh mắt, nghe thấy lời của Bá Hiêu, cũng hiểu rõ nàng là muốn đi theo bên người Quân Mộ Khuynh.
“Không phải, ta chỉ là muốn sớm giải thích.” Nàng là thật tâm muốn đi theo bên người Quân Mộ Khuynh, tính cách nàng từ nhỏ rất hiếu thắng, khiến rất nhiều người đều nhượng bộ với nàng, thế nhưng từ sau khi gặp được Quân Mộ Khuynh, nàng mới biết cái gì gọi là chân chính cường đại, nàng tin, đi theo ở bên người Quân Mộ Khuynh, bản thân nhất định sẽ có thu hoạch không nhỏ.
“Nếu Khuynh nhi để cô nương chờ nàng, cô nương chờ ở chỗ này là được, không cần phải gấp, chỉ có điều lúc này, phải nhắc nhở cô nương một chút, nếu như cô nương đi theo ở bên người Khuynh nhi, tốt nhất không nên có ý nghĩ phản bội, bằng không…” Lam Phong hảo tâm giải thích, thời gian bọn họ ở chung với Khuynh nhi mặc dù không dài, thế nhưng biết rõ tính cách của tiểu Khuynh, nàng không tha thứ nhất chính là phản bội.
Ánh mắt Hỏa Linh Nhi kiên định nhìn Lam Phong, “Một khi Hỏa Linh Nhi đi theo, thì vĩnh viễn sẽ không phản bội, chỉ cần cô nương nguyện ý nhận lấy ta, ta nhất định sẽ lập huyết thệ.” Chỉ cần Quân cô nương chịu nhận lấy, nàng nhất định vĩnh viễn không phản bội.
Nhìn ánh mắt kiên định của Hỏa Linh Nhi, mấy người không khỏi hơi sững sờ, huyết thệ, nữ nhân này vậy mà lại dám nói lập huyết thệ, lời thề bình thường cũng đủ để khiến cho nàng rơi xuống địa ngục, mà huyết thệ, một khi lập xong, nếu như nàng vi phạm lời thề, linh hồn cũng sẽ biến thành tro tàn, biến mất ở trên đời này, không bao giờ có thể trở về nữa.
Tiểu Thiến nhìn thoáng qua Hỏa Linh Nhi, vội vàng nói, “Tiểu Thiến cũng nguyện ý lập huyết thệ.” Mặc kệ tiểu thư nhà nàng ở chỗ nào, nàng nhất định sẽ đi theo.
“Hai người các ngươi nhanh qua đây!” Âm thanh vội vàng ở sát vách vang lên, Bá Hiêu Thiểm Điện hơi sững sờ, vội vàng đứng lên, khí tức mạnh mẽ như vậy, là ai tới?
“Làm sao vậy?” La Tắc nhìn Bá Hiêu Thiểm Điện đứng lên, tò mò hỏi, cũng không biết Khuynh nhi ở chỗ nào tìm được hai người như thế, khí tức kia bọn hắn cũng không cảm giác được, không thể không nói, khiếu thẩm mỹ của Khuynh nhi quả thực làm cho người ta bội phục, hai người kia, mặc kệ đi tới chỗ nào, cũng làm cho người khác không thể lờ đi.
Bá Hiêu lạnh lùng liếc mắt nhìn La Tắc, vội vàng đi ra phía ngoài, “Thiểm Điện!”
“Các ngươi đừng đi theo.” Thiểm Điện nói xong, liền vội vàng theo sau, khí tức mạnh mẽ như vậy, rốt cuộc là ai tới, lại chỉ để hai người bọn họ biết.
Đối với việc hai người bọn họ đột nhiên khẩn trương, người trong phòng đều vô cùng nghi hoặc, đây là thế nào? Chẳng lẽ có người nào tới, bọn hắn không biết?
Bá Hiêu cùng Thiểm Điện vội vàng đi tới căn phòng sát vách, đẩy cửa ra, một trận khí tức cường đại đập vào mặt, mà đập vào mi mắt chính là một bộ bạch y.
“Ngươi là ai?” Bá Hiêu lạnh lùng hỏi, hơi thở này có loại cảm giác quen thuộc, bọn họ chậm rãi đi qua, liền nhìn thấy Quân Mộ Khuynh sắc mặt tái nhợt đang nằm trên giường.
“Chủ nhân!” Bá Hiêu Thiểm Điện bước nhanh đi qua, thần sắc có chút hoang mang, tại sao có thể như vậy, chủ nhân sao có thể suy yếu như thế, không đúng, không phải suy yếu, đây tuyệt đối không phải do suy yếu mà ra.
Hàn Ngạo Thần khẽ đảo mắt qua Bá Hiêu cùng Thiểm Điện, con ngươi băng lãnh mới có chút hòa hoãn, ít nhất hai ma thú chúng nó rất trung thành, hai năm qua tiểu Khuynh Khuynh trưởng thành, lại vượt ra ngoài dự đoán của hắn, hai Thánh Thú cũng còn có mấy phần bản lĩnh.
“Hàn công tử, chủ nhân làm sao vậy?” Bá Hiêu vội vàng hỏi, nàng nhớ kỹ nhân loại này, lúc trước chính là hắn khiến cho mình thần phục chủ nhân, thế nhưng, sao hắn lại có thể xuất hiện ở chỗ này, hai năm không thấy, lực lượng của hắn, hình như trở nên càng cường đại hơn.
May mắn hắn không phải là kẻ thù của chủ nhân, bằng không người này thật đáng sợ, thiên phú chủ nhân hiếm thấy, nhưng người trước mắt cũng không kém, huống chi hắn còn có hắc ám lực.
Hàn Ngạo Thần ôn nhu vỗ về hai má Quân Mộ Khuynh, cười cười, “Nàng không có việc gì, chỉ là hấp thu nguyên tố hơi nhiều.” Nhìn Quân Mộ Khuynh, Hàn Ngạo Thần có chút bất đắc dĩ, tiểu Khuynh Khuynh vậy mà lại đem toàn bộ nguyên tố trong phòng hút hết vào thân thể mình, hiện tại tàng thư các trong Hỏa phủ, không còn nồng nặc nguyên tố.
Hàn Ngạo Thần lo lắng không phải vì nguyên tố biến mất, mà là thân thể Quân Mộ Khuynh, hút vào nhiều nguyên tố như vậy, giống như là một người vô cùng suy yếu, đột nhiên đại bổ một lần, không cẩn thận, ngay cả mạng cũng không còn, mặc dù mình đã đem nguyên tố hút vào thân thể không ít, nhưng so ra cũng kém nàng vài loại nguyên tố cùng nhau hút.
Hút nguyên tố quá nhiều!
Bá Hiêu trợn to hai mắt, chủ nhân đi chỗ nào mà lại hấp thu nguyên tố quá mức chứ? Này có phải là có chút khoa trương hay không, nguyên tố ở đâu ra?
Thiểm Điện nghi hoặc nhìn Hàn Ngạo Thần, nam nhân này rất đẹp mắt, quả thực có thể nói là hết sức dễ nhìn, chỉ là, tại sao hắn lại xuất hiện ở trong phòng chủ nhân, hơn nữa Bá Hiêu khách khí với hắn như thế, chẳng lẽ hắn chính là người mà Chiến Sí nói?
“Ách… Việc này, ta có thể hỏi một chút hay không, vì sao ngươi ôm chủ nhân trở về?” Thiểm Điện thận trọng hỏi, dù sao chủ nhân lúc này hẳn là ở Hỏa phủ, người này từ Hỏa phủ đem chủ nhân mang về, vì sao?
Hàn Ngạo Thần khẽ cười, ngẩng đầu nhìn Thiểm Điện, trong mắt lóe ra băng sương, “Ta vì sao không thể?” Ngoại trừ hắn, còn có ai dám ôm tiểu Khuynh Khuynh.
Bá Hiêu cúi đầu đỡ trán, ở trong lòng thở dài, Thiểm Điện a, hài tử đáng thương, ngươi biết người trước mắt là ai không? Cứ như vậy hỏi, trên đời này, trừ người trước mắt, nếu như còn có người ôm chủ nhân, hậu quả kia nhất định vô cùng nghiêm trọng, rõ ràng như vậy, thế nào lại không hiểu.
Thiểm Điện lui về phía sau một bước, khoát tay một cái, nhẹ giọng cười nói, “Có thể, đương nhiên có thể.” Dựa vào! Trên người người này tại sao lại có uy áp khủng bố như thế, ngay cả Thánh Thú cũng sợ hãi uy áp, người này rốt cuộc là ai?
“Này! Hai người các ngươi làm cái gì ở bên trong, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” La Tắc đập cửa, trong lòng không khỏi nói thầm, hai người này rốt cuộc đang làm cái gì, cửa cũng khóa lại, không để cho bọn họ đi vào, vừa rồi còn có vẻ mặt khẩn trương, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ít nhất cũng phải cho bọn họ biết.
“Ách…” Thiểm Điện liếc mắt nhìn sắc mặt của Hàn Ngạo Thần, đột nhiên trên mặt hắn đeo lên một cái mặt nạ, đôi mắt vốn băng lãnh, trở nên càng thêm băng hàn.
“Đi mở cửa.” Âm thanh lạnh như băng vang lên, Thiểm Điện không khỏi rùng mình một cái, người này vừa nãy, mặc dù ánh mắt lạnh như băng, nhưng ít nhất toàn thân còn tản ra khí tức ôn hòa, nhưng bây giờ trong nháy mắt, dường như thay đổi thành một người khác vậy, hắn rốt cuộc là ai a?
Thiểm Điện có rất nhiều điều muốn hỏi, nhưng hết người này tới người khác lại tới đây, hắn cũng không dám hỏi Bá Hiêu nhiều, ngay cả Bá Hiêu cũng khách khí với hắn như thế, hắn đâu dám làm càn, vả lại người này cũng không có ác ý với chủ nhân, nhìn qua còn rất tốt với chủ nhân, nên cũng không cần đi truy cứu thân phận của hắn, mặc dù như vậy, nhưng ít nhất cũng phải nói với mình, hắn là ai chứ.
Bá Hiêu đứng ở một bên, cung kính nhìn Hàn Ngạo Thần, nhìn thấy bộ dạng nghi hoặc của Thiểm Điện, nàng cũng không biết nên nói như thế nào, người trước mắt, nàng cũng chỉ gặp qua có một lần, hơn nữa lần đó, chính mình thiếu chút nữa đã mất mạng, chỉ biết người trước mắt có hắc ám lực rất cường đại, thế nhưng không muốn để cho người khác biết.
Mấy người vội vàng đi vào, liền nhìn thấy thân ảnh màu trắng kia, La Tắc nhìn thấy thân ảnh kia, có chút sửng sốt, hắn đi qua, không xác định kêu lên, “Ngạo Tà?” Ai có thể nói cho hắn biết, Ngạo Tà xuất hiện ở chỗ này, vì sao bọn họ một chút cũng không biết?
Hàn Ngạo Thần chậm rãi quay đầu, mắt lạnh quét một vòng La Tắc đang kinh ngạc, “Mới mấy ngày không thấy, ngươi liền không nhận ra ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.