Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 47: Phá trận




Ha ha! Thật không nghĩ tới Tề Uyền kẻ này ẩn dấu thật là đủ sâu, để cho mấy người chúng ta đều phải lau mắt mà nhìn!
Lý Nguyên vừa mới thoát khỏi Đồng Tĩnh Vân công kích, đưa mắt nhìn Tề Uyên vận dụng Kim Long Trận đối kháng Vương Hạo Thần, khoé miệng liền hiện ra một tia cười nghiền ngẫm.
Kim Long Trận uy lực hắn cũng biết, tuy rằng vô pháp chiến thắng giống như bọn hắn hàng thật giá thật Bát Tinh Vũ Đồ vũ giả, thế nhưng muốn vây khốn bọn hắn cấp bậc này vũ giả một khoảng thời gian vẫn là có thể, Lý Nguyên trong lòng cho rằng, Tề Uyên vận dùng Kim Long Trận, muốn đối phó Vương Hạo Thần đã là dư xài.
Hơn nữa coi như Tề Uyên không thể đánh bại Vương Hạo Thần cũng không có vấn đề, chỉ cần dựa vào Kim Long Trận giữ chân đối phương một khoảng thời gian liền đã đủ, một khi mấy người bọn hắn chiến thắng của riêng mình kẻ địch, liền sẽ chạy đến tương trợ Tề Uyên, như vậy kết cục không cần nói cũng biết.
Mà Đồng Tĩnh Vân, Đại Cương mấy người thì lại tâm có chút chìm xuống, trong mắt lộ ra từng tia lo lắng, thế nhưng bọn hắn lúc này ốc còn không mang nổi mình ốc, càng không có năng lực đi trợ giúp Vương Hạo Thần, chỉ có thể đem toàn bộ hi vọng ký thác tại hắn trên người.
-Tiểu huynh đệ! Ngươi nhất định phải chiến thắng a! Nếu không chúng ta thực sự liền xong rồi!
Đại Cương nhìn theo Vương Hạo Thần giao chiến phương hướng, lẩm bẩm nói thầm.
Hắn trên người lúc này đã chằng chịt vết thương, máu tươi chảy đầm đìa, mà đối thủ của hắn là Dương Hùng, thì lại vẫn nhàn nhã không chút tổn hại.
Cái này cũng bình thường, Đại Cương tu vi so với Dương Hùng thấp hơn một cái tiểu cảnh giới, một khi giao chiến người ăn thiệt thòi tự nhiên là hắn, có thể trụ được đến lúc này, đã là rất giỏi rồi.
Dương Hùng tay cầm trường kích như một toà núi lớn đứng gần đó, trên người hắn khí thế cuồng bạo, so với Đại Cương chỉ có hơn chứ không kém, mà bàn về thực lực, hắn cũng an ổn ép đối phương một đầu.
-Kết thúc đi!
Tựa hồ đã đối với trận chiến này hết kiên nhẫn, Đại Cương kiên cường nằm ngoài dự đoán Dương Hùng hắn, khá tốt đối phương thua kém hắn một tiểu cảnh giới, nếu không hắn cũng không có nắm chắc đè ép đối phương như vậy.
-Ầm!
Tay Dương Hùng xiết chặt trường kích màu đỏ, thân kích run lên phát ra từng đạo cuồng sát thanh âm, tựa như một đầu hung thú khát máu.
-Man Tượng Trì Địa!
Bàng bạc nguyên khí từ trên đỉnh đầu Dương Hùng phóng lên tận trời cao, Huyết Vân Kích tựa như một đầu man tượng mạnh mẽ xông ra, nghiền áp tất cả.
Đại Cương cảm nhận được nguy cơ khủng bổ từ một kích này phát ra, bàn tay xiết chặt chiến phủ, toàn lực vận chuyện nguyên khí trong cơ thể.
Hắn biết, Dương Hùng chính là đang muốn toàn lực một kích kết liễu hắn, mà hắn, thì nhất định phải kéo dài thời gian lâu nhất có thể.
----------------------
-Tiểu tử! Cho ngươi biết sự lợi hại của ta Kim Long Trận!
Bên kia chiến trường, Tề Uyên hung hăng trừng mắt nhìn Vương Hạo Thần, chỉ thấy tay hắn bấm quyết, tựa hồ là phát ra một cái mệnh lệnh gì đó, điều khiển Kim Long Trận phát động công kích.
Tề Uyên không phải là trận pháp sư, vì thế cũng chỉ có thể dựa theo hướng dẫn thực hiện một số thao tác đơn giản lên trận pháp, chứ không thể phát huy ra chân chính bên trong tinh tuý uy lực của trận pháp như trận pháp sư.
Nếu như Tề Uyên là một cái trận pháp sư hàng thật giá thật, vậy Kim Long Trận trong tay hắn điều khiển phát ra uy lực, ngay cả Bát Tinh Vũ Đồ đều muốn tạm thời tránh lui mũi nhọn.
-Chỉ là một cái tiểu trận mà thôi, sao có thể vây khốn ta?
Vương Hạo Thần nắm lấy Tử Lam Kiếm, lạnh nhạt nhìn xem Kim Long hư ảnh,hắn cũng không hiểu nhiều về trận pháp, thế nhưng hắn lại hiểu rõ một đạo lý, tại tối cường man lực trước mặt, tất cả đều có thể bị phá vỡ.
Nếu đã không thể dùng kỹ xảo phá trận, vậy liền trực tiếp dùng cách trực tiếp nhất, bằng thuần tuý lực lượng phá vỡ trận bàn.
-Ầm! Ầm!
Trong cơ thể hắn, vào lúc này phảng phất có một đạo thần lôi gào thét chấn động, để cho người khác phải giật mình run rẩy.
Từng đạo xích hồng nguyên khí, từng đạo đều giống như xích lôi, lúc này, từ trong cơ thể hắn dũng mãnh tiến ra, quấn quanh Vương Hạo Thần thân thể, để cho hắn nhìn qua giống như một vị lôi thần tôn giả.
Nếu làm ra so sánh, vậy lúc này xích lôi quanh người Vương Hạo Thần so với lúc hắn mới luyện thành Viêm Lôi Quyết phải ngưng thực và dày đặc hơn nhiều, rõ ràng, đây chính là kết quả mà hắn tu luyện khắc khổ trong thời gian qua mới có được.
-Rống!
Đúng lúc này, đầu Kim Long hư ảnh kia gầm lên một tiếng, thân hình mạnh mẽ lao lên, một cái long vĩ mang theo hung hãn kình lực cuồng bạo hướng về Vương Hạo Thần quất tới.
Sự thật đúng là Tề Uyên không có năng lực điều khiển thành thục cũng như thi triển ra Kim Long Trận bên trong tuyệt chiêu, thế nhưng lạc đà gầy còn hơn ngựa béo, Kim Long Trận ở trong tình trạng tự động vận chuyển, uy lực phát ra như cũ có thể để cho một vị bình thường Thất Tinh Vũ Đồ phải khổ sở chống đỡ.
Vương Hạo Thần ánh mắt lạnh lùng, trong mắt không có một tia hoảng loạn, chỉ thấy hắn tay áo vung lên, quấn quanh người xích hồng nguyên khí ầm ầm rung động, từ trên đỉnh đầu Vương Hạo Thần phóng thắng lên tận trời, sau đó ngưng kết thành một đạo màu đỏ khí trụ, hướng Kim Long hư ảnh đánh tới.
-Oanh! Oanh!
Bên trong màu đỏ khí trụ, ẩn chứa từng tia lôi điện đáng sợ, tản mát ra một cỗ không gì sánh được bá đạo khí thế.
-Ầm!
Hai cỗ lực lượng mạnh mẽ hung hăng cùng một chỗ đụng vào nhau, tạo nên từng đợt sóng năng lượng từ trung tâm tràn ra bên ngoài, dư ba của nó, hoàn có thể tại chỗ trọng thương một vị Lục Tinh Vũ Đồ vũ giả.
Bên trong tràng chiến, Vương Hạo Thần đánh ra đạo kia viêm lôi khí trụ trực tiếp tan rã bên trong đợt sóng xung lực, ngay cả lôi điện bên trong đều bị phá vỡ không còn sót lại thứ gì.
Thế nhưng Kim Long hư ảnh cũng không tốt đi nơi nào, bị trấn cho liên tục lui về phía sau, trên người kim quang không ngừng tán loạn, ngay cả trận bàn đều bị viêm lôi khí đánh cho rung chuyển, kém một chút liền sụp đổ.
-Cái này sao có thể?
Tề Uyên đang cùng Vân Lan chiến đấu, nhìn thấy một màn này, hai mắt cơ hồi đều lồi đi ra, thậm chí hắn cũng có chút hoài nghi bản thân có phải hay không nhìn lầm.
Kim Long Trận uy lực, hắn chính là người rõ hơn ai hết, vì thế mới không tiếc đại giá mua làm bảo vật hộ thân, mặc dù trận pháp không có người điều khiển, thế nhưng như cũ có thể chính diện nghiền ép Thất Tinh Vũ Đồ vũ giả, coi như gặp phải mới vào Bát Tinh Vũ Đồ đều có sức vây khốn một lúc, thế nhưng bây giờ lại vô pháp đè ép một tên tiểu tử tu vi chỉ mới có Ngũ Tinh Vũ Đồ.
-Là nào tiểu tử này ẩn dấu tu vi?
Tề Uyên không thể không liên tưởng đến loại khả năng này, hắn thân là tán tu, quanh năm suốt tháng cơ hội đều là ở tại Nhai Đình sơn mạch phạm vi bên trong, đối với thiên tài yêu nghiệt trên đại lục biết được rất nông cạn, cũng chưa từng nghe nói qua Vương Hạo Thần loại thiên tài có bản lĩnh vượt hai, ba cái cấp bậc khiêu chiến địch thủ như vậy.
Vì thế lúc này Tề Uyên, trong lòng mới có suy nghĩ rằng Vương Hạo Thần dùng bí pháp che dấu tu vi, để cho bọn hắn bên ngoài nhìn vào chỉ có Ngũ Tinh Vũ Đồ tu vi, thế nhưng kỳ thực lại là một cái Thất Tinh, thậm chí Bát Tinh Vũ Đồ cường đại vũ giả.
Vương Hạo Thần nhìn Kim Long hư ảnh đã càng thêm hư ảo trước mắt, khe khẽ lắc đầu, Kim Long Trận này uy lực đủ để ngăn cản Thất Tinh Vũ Đồ đỉnh phong, thậm chí là nửa bước Bát Tinh, thế nhưng so với chân chính Bát Tinh Vũ Đồ vẫn còn có chênh lệch, hắc thực lực bây giờ, trong mắt chỉ có Bát Tinh Vũ Đồ là xứng làm đối thủ của hắn, toà Kim Long trận này, vẫn còn kém một chút!
-Không cần lãng phí thời gian!
Vương Hạo Thần ánh mắt loé lên, vận chuyển thể nội nguyên khí, toàn lực rót vào cánh tay, năm ngón tay nắm lại thành quyền, hung hăng đánh đi ra.
-Phục Hổ Quyền!
-Rống!
Một quyền đánh ra, mang theo hùng vĩ cự hổ tiếng gầm, Vương Hạo Thần lúc này, tựa hồ hoá thành một đầu mãnh hổ đang giương nanh múa vuốt, toàn thân được bao phủ bởi Viêm Lôi Khí đỏ rực như lửa, không chút uý kỵ đánh thẳng về phía Kim Long Trận trận bàn.
Kim Long hư ảnh gào thét, tựa như không cam lòng khuất phục, bộc phát ra mạnh nhất của mình lực lượng, toàn lực đánh tới, cùng Vương Hạo Thần liều mạng một kích.
Thế nhưng, đối mặt Vương Hạo Thần hung hãn nhất một quyền, Kim Long Trận thế công hoàn toàn không phải đối thủ, va chạm một lúc kia, trận bàn liền xuất hiện vết nứt, mà Tề Uyên ở bên ngoài cảm nhận chuyện này, sắc mặt liền lập tức đại biến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.