Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 205: Nhị Tinh Vũ Sư




Trì Lăng Tiêu càng đánh càng thấy không ổn, lại càng bởi vì quyết định trước đó của mình mà hối hận.
Hắn vốn cho là, Vương Hạo Thần thực lực không bằng chính mình vì thế mới không dám cùng hắn chiến một trận liền chạy trốn, ai biết đến khi giao thủ, hắn mới phát hiện đối phương thực lực sâu không thấy đáy, ngay cả hắn cũng là dựa vào Kim Nguyên Nội Giáp mới có thể cùng đối phương vật cổ tay.
Đương nhiên, Trì Lăng Tiêu cũng không sợ Vương Hạo Thần, bởi vì hắn cũng còn có con bài chưa lật, thế nhưng đánh cuối cùng, coi như hắn thắng cũng là thắng thảm, thậm chí rất có khả năng là lưỡng bại cầu thương.
Kết quả như vậy, tuyệt đối không phải là Trì Lăng Tiêu muốn thấy, phải biết hắn còn muốn đi tranh tiếp mấy đầu linh tuyền cao cấp, sao có thể hao tốn thời gian ở nơi này?
Vốn dĩ chỉ là muốn trút giận một chút, không nghĩ tới lại rước họa vào thân.
Kỳ thực Vương Hạo Thần cũng không muốn đánh lâu, bất quá bởi vì Trì Lăng Tiêu trêu chọc hắn trước, vì thế hắn nhất định muốn để người sau trả giá một chút mới được, dù sao hắn có Vạn Đạo Thông Thiên Quyết và Bất Hủ Thiên Kinh, việc khôi phục không tốn bao nhiêu thời gian.
Vương Hạo Thần cũng còn có Thái Thượng Viêm Lôi Quyết chưa dùng đến, bất quá hắn tin tưởng Trì Lăng Tiêu là giống như hắn, dù sao đã đạt đến Vũ Sư, có ai lại không có một chút thủ đoạn áp hòm đâu?
Không thể tiếp tục như vậy!
Trì Lăng Tiêu là người quả quyết, biết tiếp tục như vậy không phải là cách, cũng không quản được việc mất chút mặt mũi, dùng toàn lực đâm ra một kích, đem Vương Hạo Thần đánh lui, sau đó tức tốc hướng phía sau chạy đi.
- Tiểu tử ngươi nhớ kỹ cho ta, đợi ta đột phá đến Lục Tinh Vũ Sư, nhất định sẽ tìm ngươi tính sổ!
Trì Lăng Tiêu đã chạy xa, vẫn không quên lưu lại một câu ngoan thoại.
Vẫn là nuốt không trôi cục tức này.
Vương Hạo Thần không có đuổi theo, dù sao chưa chắc đã đuổi kịp, cho dù đuổi kịp, cũng không có khả năng làm gì được đối phương.
Hắn biết dựa vào thực lực của hắn hiện tại, muốn thắng Trì Lăng Tiêu rất khó, chỉ có đem tu vi đột phá đến Nhị Tinh Vũ Sư, có lẽ mới có thể áp chế đối phương.
Một khi đột phá tu vi, không cần Trì Lăng Tiêu đi tìm hắn, Vương Hạo Thần cũng sẽ tự mình hiện thân gặp hắn một lần.
Ngươi cho rằng ta dễ bắt nạt? Nhìn ta khó chịu liền đến đánh với ta một trận, đánh chán liền vỗ mông rời đi?
Vương Hạo Thần chưa bao giờ là người rộng lượng.
Chính vì vậy, bây giờ thay vì đuổi theo cắn chết đối phương không tha, còn không bằng dựa vào Tiểu Long tiếp tục tìm đến linh tuyền tăng lên tu vi, sau đó lại tìm Trì Lăng Tiêu tính sổ cũng không muộn.
……….
Từ khi Đệ Thất Phong mở ra đến nay đã được hơn gần hai ngày thời gian, thời gian trôi qua, có càng cao cấp linh tuyền xuất thế, từ đó dẫn đến tranh đoạt càng thêm khắc nghiệt.
Đương nhiên, linh tuyền cao cấp, phần lớn đều thuộc về những đệ tử có tu vi Vũ Sư cao giai trở lên, những người khác nếu như không có vận khí nghịch thiên căn bản không có cách nào nhúng chàm.
Tranh đoạt không ngừng nghỉ, cũng dẫn đến việc các cường giả hàng đầu có cơ hội đối mặt.
Tỷ như, trong một lần tranh đoạt một đầu tứ phẩm hạ đẳng linh tuyền, Lôi Ngục Phong Lâm Hải chạm trán Trần Lãng, hai người quyết đấu hơn trăm chiêu, cuối cùng vẫn là Lâm Hải dựa vào ưu thế tu vi dành được thắng lợi.
Tam trưởng lão Ôn Linh Mật cùng Hồng Thạch Phong Lục Như Âm đánh một trận kinh thiên động địa, nửa ngày vẫn không phân ra thắng bại, kết quả hòa.
Còn có Ngọc Tiêu Phong Tần Liêm Sương và Minh Thiên Phong Tiêu Ngọc Huyên, cả hai đồng dạng đánh ngang tay, hai phong đệ tử chia đều hấp thu một đầu khác tứ phẩm hạ đẳng linh tuyền.
Những ngày gần đây, trên Đệ Thất Phong lại xuất hiện một cái hắc mã, lên gọi Hình Nhân, trước giờ không có chút danh tiếng nào, chỉ biết hắn là vừa mới gia nhập Lôi Ngục Phong không lâu, thế nhưng có được tu vi Cửu Tinh Vũ Sư, cùng với Tử Dương Phong Đồ Nguyên đại chiến một trận, không ngờ vậy mà còn hơi thắng đối phương một chiêu, chấn kinh toàn trường.
Đồ Nguyên thành danh đã lâu, luôn được xem là Thiên Sinh Môn dưới Vũ Linh cường giả hàng đầu một trong.
Hình Nhân có thể đánh với Đồ Nguyên một trận lại chiếm thượng phong, tuy rằng chỉ là một chút như vậy, cũng đã đầy đủ để cho hắn nhất chiến thành danh.
Lúc này chúng đệ tử đều cho rằng, Hình Nhân mới là người có thực lực tiếp cận Thanh Nguyên Phong Thường Tiễn nhất, nhỉnh hơn cả Đồ Nguyên và Lâm Hải, có thể nói hắn chính là đệ nhị cường giả tại Đệ Thất Phong lúc này.
………
Đệ Thất Phong phía nam, Vương Hạo Thần ngừng lại việc tu luyện, bắt đầu tìm kiếm linh tuyền cao cấp hơn.
Tu vi của hắn, đã đột phá đến Nhị Tinh Vũ Sư cảnh giới.
Vũ Sư kỳ thực so với Vũ Sĩ phải khó đột phá hơn rất nhiều, chỉ là Vương Hạo Thần có linh tuyền trợ giúp, vì thế tốc độ tu luyện mới nhanh như vậy.
Đương nhiên, để đột phá đến Nhị Tinh Vũ Sư, Vương Hạo Thần cũng cần phải hấp thu đến ba đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền và lượng lớn nhất phẩm, nhị phẩm hạ đẳng linh tuyền mới có thể làm được.
Nguyên nhân chính là, mỗi đầu linh tuyền linh khí sáu phần đều do Tiểu Long hấp thu.
Tiểu Long nếu so sánh với nhân loại cảnh giới chính là tương đương với Vũ Linh cảnh tồn tại, cộng thệm việc nó là chân long chi thể, chút thiên địa linh khí từ mấy đầu linh tuyền này còn không đủ giúp nó đột phá.
Tu vi đột phá, Vương Hạo Thần lòng tin tăng nhiều, nếu như có thể tiến thêm một bước, vậy hắn liền đưa chân vào hàng ngũ những cường giả hàng đầu tại Đệ Thất Phong.
Chỉ là muốn trong thời gian ngắn đột phá đến Tam Tinh Vũ Sư, chỉ sợ cần có hơn năm đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền, Vương Hạo Thần tự nhiên không có nhiều thời gian như vậy, vì thế hắn nhất định phải mạo hiểm tìm kiếm càng cao cấp linh tuyền.
Vương Hạo Thần lần này đến Đệ Thất Phong chính là muốn toàn lực tăng lên tu vi của mình, chỉ cần tu vi tăng lên, bất kể là kiếm đạo, chưởng đạo, quyền đạo hay thối đạo đều có thể dễ dàng tăng lên nhanh chóng.
Mục tiêu của hắn, ít nhất cũng muốn đem tu vi tăng lên đến Tứ Tinh thậm chí là Ngũ Tinh Vũ Sư.
Có Vạn Đạo Thông Thiên Quyết trong tay, chỉ cần có đầy đủ thiên địa tài nguyên, Vương Hạo Thần tự tin có thể vừa đánh vững căn cơ, vừa trong thời gian ngắn tăng lên tu vi.
Linh tuyền khác với đan dược, so với đan dược càng thêm hiếm có, có thể trợ giúp võ giả tăng lên tu vi mà không để lại bao nhiêu tai họa ngầm.
- Tiểu gia hỏa! Tiếp theo liền nhờ ngươi!
Vương Hạo Thần đối với Tiểu Long truyền đạt ý tứ của mình một chút, người sau không chút do dự gật đầu, mấy đầu tam phẩm hạ đẳng linh tuyền nó sớm đã chơi chán, muốn tìm một chút cao cấp hơn linh tuyền chơi đùa đây.
Thế nhưng là, ngay tại lúc bọn hắn chuẩn bị xuất phát, Tiểu Long lại đột nhiên duỗi ra vuốt rồng xoa xoa cái bụng nhỏ, rất nhân tính hóa tội nghiệp nhìn Vương Hạo Thần.
Vương Hạo Thần cười cười, biết nó lại muốn ăn đồ ăn do hắn làm, trong lòng lại có chút im lặng, tiểu gia hỏa ngươi nói thể nào cũng là cao quý chân long nhất tộc, làm sao lại có bộ dáng ăn hàng như vậy đâu?
Vương Hạo Thần cũng không tiếc chút thời gian ấy, nhanh chóng lấy ra một khối lớn, đưa lên giá lửa, bắt đầu nướng thịt.
Lửa hồng bốc lên, trên thịt liền bắt đầu có nồng đậm mùi thơm thoát ra, đủ để khơi dậy tính thèm ăn của mọi người.
Tiểu Long ở một bên, sớm đã thèm đến nhỏ dãi, trên không bay qua bay lại, chỉ thầm hận ngọn lửa kia nướng thịt quá tốn thời gian, bắt nó đợi khổ.
Cũng không lâu lắm, món thịt liền được nướng chín, Vương Hạo Thần lấy ra thủy thủ, nhẹ nhàng cắt ra một khối lớn đưa cho Tiểu Long, tiểu tử kia lập tức đem miếng thịt tóm lấy, một bộ lang thôn hổ yết điên cuồng đánh chén.
Vương Hạo Thần đang muốn hưởng dụng, bỗng nhiên đưa mắt nhìn về một phía, từ nơi đó, hắn cảm nhận được một chút ba động.
- Thịt nướng thơm quá!
Từ nơi đó, truyền ra một đạo thanh âm cực kỳ êm tai.
- Cộc cộc!
Trong rừng, truyền ra tiếng bước chân.
Một thiếu nữ thân vận màu xanh váy dài chậm rãi xuất hiện trước mắt Vương Hạo Thần.
Nàng dung mạo vô cùng mỹ lệ, da thịt trắng bóc như mỡ đông, ngũ quan cân đối hài hòa, nổi bật nhất, chính là một đôi mắt màu bích lục xinh đẹp tựa như ngọc bích.
Nàng không có Nhạc Thi Dao hay Lâm Nhược Lan vẻ đẹp phong tình qua năm tháng như vậy, ngược lại có một loại thanh xuân khí chất mà chỉ có thiếu nữ mới có được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.