Nghịch Thế Vũ Thần

Chương 109: Thử tài




- Vân nhi! Con có biết con đang làm gì hay không? Con là người đã có vị hôn phu, sao có thể lại quen một nam nhân khác?
Đồng Thiên Tân nghiêm mặt nhìn nữ nhi của mình, nói. 
Đồng Tĩnh Vân sắc mặt khẽ biến, thế nhưng trong mắt lại lộ ra vẻ kiên định, cắn môi nói: 
- Phụ thân! Ta căn bản không có yêu thích tên Đồng Thanh Chi kia! Ngươi nói ta sao có thể lấy một người mà bản thân chán ghét đây? 
Nàng đã dám đưa Vương Hạo Thần đến nơi này, đồng nghĩa với việc nàng đã chuẩn bị tâm lý cho việc phụ thân sẽ phản đối chuyện này.
Đồng Thiên Tân hơi trầm mặc, đối với câu trả lời của Đồng Tĩnh Vân không lấy gì làm kinh ngạc, suy nghĩ một chút liền nói:
- Ta biết người không thích hắn! Thế nhưng ngươi hãy nói một chút, tại Bắc Hải Trấn, ngoại trừ Đồng Thanh Cương, còn có ai xứng với ngươi hơn Đồng Thanh Chi? 
Đồng Tĩnh Vân thiên phú tại Bắc Hải Trấn trong thế hệ trẻ được đứng vào top 3, người có thể so sánh với nàng, cũng chỉ có Đồng Thanh Cương, Đồng Thanh Chi cặp này huynh đệ.
Thế nhưng Đồng Thanh Cương thiên phú tuy cao tuyệt, tính cách lại không gần nữ sắc, căn bản không để ý đến Đồng Tĩnh Vân, vì thế nhân tuyển cũng chỉ còn lại Đồng Thanh Chi một người, cho dù hắn là một cái hoa hoa công tử đi nữa. 
Mà Vương Hạo Thần cái tên này, hắn thân làm gia chủ Đồng gia lại chưa từng nghe qua tại Bắc Hải Trấn có thiên tài nào có danh tự như vậy, hiển nhiên, đối phương nhiều khả năng chỉ là một cái vô danh tiểu tốt nhân vật.
Lúc này coi như Đồng Tĩnh Vân thực sự tìm được một người mình thật lòng thích, thế nhưng nếu như đối phương thiên phú quá kém hoặc không thể so sánh với Đồng Thanh Chi, vậy đừng nói là hắn không tán thành, cả Đồng gia cũng sẽ kịch liệt phản đối.
Đồng Thiên Tân nói ra câu này, ý nghĩ chính là muốn ngầm bảo Đồng Tĩnh Vân sớm từ bỏ, nào ngờ nàng sau khi nghe hắn nói không chỉ không lo lắng, ngược lại còn mỉm cười, đáp:
- Phụ thân! Nếu như ta nói, Thần đệ thiên phú so với Đồng Thanh Chi còn cao hơn thì sao?
Nàng nói câu này hoàn toàn không hề có ý thiên vị Vương Hạo Thần mà là sự thật, nàng từng thấy rõ Đồng Thanh Chi không lâu trước đó đã từng ra tay chiến với Vương Hạo Thần một trận, thế nhưng kết quả lại là đại bại, hầu như ngay cả một chưởng của đối phương cũng không tiếp nổi. 
Phải biết, Đồng Thanh Chi năm nay đã 22 tuổi, mà Vương Hạo Thần bất quá chỉ mới 17 mà thôi.
Chênh lệch này, có thể nói là một trời một vực, thậm chí không cách nào có thể đem ra so sánh!
Thậm chí, Đồng Tĩnh Vân còn có suy nghĩ, thiên phú của Vương Hạo Thần so với Đồng Thanh Cương còn phải cao hơn không ít, bất quá nàng nghĩ không cần thiết phải nói ra, hơn nữa cho dù có nói, Đồng Thiên Tân cũng chưa chắc đã tiếp thu được.
Quả nhiên, sau khi nghe Đồng Tĩnh Vân nói xong, Đồng Thiên Tân trong mắt lập tức lộ ra ngờ vực, đồng thời trong lòng 10 phần hết 9 phần là không tin, phải biết hắn ở Bắc Hải Trấn đã lâu như vậy, biết rất rõ thiên tài ở nơi này tối đa có thể đạt đến mức nào.
Đồng Thanh Chi loại này thiên tài trong mất Đồng Thiên Tân có thể nói là rất tốt rồi, hơn nữa cũng chỉ có Đồng gia mới có năng lực bồi dưỡng ra đến, còn những cái khác thế gia căn bản không có thiên tài như vậy, cho dù có cũng không có năng lực bồi dưỡng. 
Suy nghĩ này đã ăn sâu vào trong Đồng gia mỗi người đầu óc, vì thế bọn họ trong lòng luôn luôn rất tự phụ, xem thường những thế gia khác vũ giả, cho dù Đồng Thiên Tân cũng không tránh khỏi có suy nghĩ như vậy.
Vương Hạo Thần không phải người của Đồng gia, Đồng Thiên Tân làm sao tin tưởng hắn có thiên phú còn hơn cả Đồng Thanh Chi? 
Nghĩ là nghĩ như vậy, thế nhưng Đồng Thiên Tân tính tình xưa nay vốn cẩn thận, lại nói, hắn biết rõ nữ nhi của mình sẽ không tuỳ tiện phát ngôn vô căn cứ, nàng không ngừng tán dương Vương Hạo Thần thiên phú, vậy tất nhiên là có nguyên nhân.
Đồng Thiên Tân suy nghĩ một lát, sau cùng là nhìn Vương Hạo Thần nói:
- Tiểu huynh đệ! Muốn làm ta Đồng gia con rể mà không có thực lực hay thiên phú tuyệt đối không thể, chuyện này ta nghĩ ngươi cũng biết!
- Minh bạch!
Vương Hạo Thần mỉm cười gật đầu đáp.
- Tốt!
Đồng Thiên Tân nói xong một chữ này, trên người hắn bỗng nhiên tản mát ra một cỗ khí thế đáng sợ, ngay sau đó, một quyền giống như sấm động liền đánh đi ra, nhắm thẳng Vương Hạo Thần oanh kích mà đến. 
Một quyền xử ra đầy bất ngờ, uy lực lại giống thái sơn áp đỉnh, chỉ riêng khí thế đã đủ khiến kẻ địch phải hoảng sợ. 
- Phụ thân!
Đồng Tĩnh Vân sắc mặt lập tức đại biến, nàng biết rõ Đồng Thiên Tân mấy năm trước đã đặt chân Vũ Linh cảnh, Vương Hạo Thần tu vi chỉ mới Ngũ Tinh Vũ Sĩ, làm sao có thể chống đỡ Đồng Thiên Tân một quyền?
- Tĩnh Vân tỷ, ngươi lui ra!
Vương Hạo Thần ngược lại so với Đồng Tĩnh Vân phải bình tĩnh hơn rất nhiều, thế nhưng vẻ mặt của hắn lúc này cũng hiện ra vẻ cực kỳ ngưng trọng, một tay hắn đem Đồng Tĩnh Vân kéo ra về phía, một mình đối mặt với Đồng Thiên Tân thế công. 
Không hiểu sao, đối mặt với Đồng Thiên Tân một người tu vi cao hơn mình không biết bao nhiêu lần, Vương Hạo Thần lại có cảm giác mình vẫn có năng lực chống cự một hồi.
- Ầm!
Thời gian không cho Vương Hạo Thần có cơ hội tiếp tục nghĩ ngợi, bởi vì Đồng Thiên Tân quyền đã đến ngay trước mặt, quyền phong tựa như vũ bão đập vào khuôn mặt của hắn.
Vương Hạo Thần thể nội nguyên khí theo Vạn Đạo Thông Thiên Quyết lộ tuyến vận chuyển cực nhanh, khí thế cũng bạo phát đến cực điểm, đối đấu với đại cao thủ như Đồng Thiên Tân, hắn tuyệt đối không dám có chút giữ lại. 
So khí thế, Vương Hạo Thần đương nhiên rơi xuống tuyệt đối hạ phong, cái này không thể trách hắn, muốn thắng qua một vị Vũ Linh khí thế đối với hắn lúc này đúng là nhiệm vụ bất khả thi.
Đối đầu với Đồng Thiên Tân, Vương Hạo Thần không cần lo lắng sẽ làm đối phương bị thương, đây cũng là cơ hội tốt để hắn thử nghiệm chiến lực cực hạn của bản thân.
Vương Hạo Thần hai tay sớm đã thủ thế, một cỗ nhiệt kình nóng bỏng chậm rãi từ trên người hắn lan toả ra, khiến cho cả người hắn như hoá thành một mặt trời nhỏ đồng dạng.
Loại nhiệt độ này, coi như là Vũ Sĩ trung cấp bình thường cũng không chịu nổi.
Vương Hạo Thần tu luyện ra Đệ Nhất Dương, ẩn chứa cực kỳ hùng hậu Cửu Dương chân lực, so với hoả diễm bình thường càng thêm nóng bỏng.
Cửu Dương Phần Thiên Chưởng vốn đã ẩn chứa nhiệt độ cực cao, nay lại có thêm Cửu Dương chân lực tăng cường, như hổ thêm cánh, khi kết hợp Đệ Nhất Dương vào trong chưởng pháp liền có thể đem nhiệt độ tăng lên gấp 5 lần, nguyên khí và Cửu Dương chân lực liên hợp tạo ra lực sát thương cực kỳ khủng bố, tuỳ tiện một đạo tàn hoả cũng có thể đem một tên Vũ Sĩ đê giai đốt thành tro bụi.
Đệ Nhất Dương vừa khai mở, nhiệt độ xung quanh tựa như lại tăng thêm một tầng.
- Liệt Hoả Phách Không! 
Vương Hạo Thần gầm nhẹ một tiếng, dồn hết toàn lực đánh ra một thức chưởng pháp của Cửu Dương Phần Thiên Chưởng, thể nội nguyên khí cũng như Cửu Dương chân lực của Đệ Nhất Dương trong khoảnh khắc đều được đẩy lên đến đỉnh điểm, tựa như một quả cầu lửa phá không mà đến, mạnh mẽ va chạm với Đồng Thiên Tân quyền.
Liệt Hoả Phách Không, cho dù chỉ là Cửu Dương Phần Thiên Chưởng tối đơn giản một thức, thế nhưng uy lực vẫn vô cùng đáng sợ, thậm chí có thể nói là Vương Hạo Thần trạng thái bình thường tối cường một chưởng, tại Ngũ Tinh Vũ Đồ cảnh giới, hầu như không tìm ra người có thể tiếp được một chưởng này.
- Oanh!
Quyền chưởng va chạm, tạo nên một cỗ xung động đáng sợ, Đồng Tĩnh Vân mặc dù đã có dự liệu, sớm lui ra xa, thế nhưng vẫn bị dư ba chấn cho không ngừng lui về sau, cả người khí huyết quay cuồng.
Vương Hạo Thần và Đồng Thiên Tân so chiêu, khiến cho mặt đất run chuyển trong phút chốc, bụi mù bay tứ tung, tạm thời che khuất thân ảnh của hai người.
- Phụ thân đến cùng đang làm cái gì? Ngay cả Thiết Sơn Quyền đều thi triển đi ra, cho dù là muốn thử tài Thần đệ cũng không cần nặng tay như vậy a? 
Đồng Tĩnh Vân trong lòng vô cùng lo lắng, nàng hiện tại đại khoái có thể đoán ra Đồng Thiên Tân mục đích, chính là muốn thử Vương Hạo Thần thực lực, thế nhưng hai bên thực lực chênh lệch nhiều như vậy, phụ thân nàng lại đem bản thân thông thạo nhất Thiết Sơn Quyền thi triển ra, cái này sao có thể coi là thử tài? Căn bản là đè đối phương ra đánh còn không sai biệt lắm.
Tất nhiên, Đồng Tĩnh Vân cũng không lo lắng Đồng Thiên Tân sẽ trực tiếp Vương Hạo Thần, nàng hiểu rõ phụ thân nàng cách làm, hắn không phải người hiếu sát như vậy, cho dù đánh bại được Vương Hạo Thần đến sau cùng cũng sẽ thu tay lại.
Nàng lo là lo Vương Hạo Thần chịu một quyền của Đồng Thiên Tân sẽ bị thương, hơn nữa thương tích chỉ sợ sẽ không nhẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.