Trần Tinh ra vẻ hơi trầm ngâm tựa như đang suy tính việc gì.
Cổ Ba ở một bên quan sát không dám lên tiếng quấy nhiễu Trần Tinh. Bộ dáng đúng chất bề tôi, hoàn toàn không có khí chất của một Tán Tiên nên có.
Đối mặt với Trần Tinh, Cổ Ba đang dần dần thay đổi và có cái nhìn hoàn toàn khác.
Người nam nhân trẻ tuổi này, Cổ Ba nhìn không thấu. Chỉ mới tiếp xúc chưa trọn vẹn một ngày nhưng Cổ Ba lại vững tin vào lựa chọn của mình hơn.
Trần Tinh tâm tính đã khiến Cổ Ba bội phục. Hắn không biết Trần Tinh là do giả trang hay thật sự là vậy. Có điều khi nghe đến bí mật động trời này mà Trần Tinh vẫn không có biến hoá nào khiến Cổ Ba sinh lòng kính nể.
Nếu so sánh, Cổ Ba tự thẹn không bằng. Còn nhớ khi hắn nghe nói đến Ma Khư chính là viễn cổ chiến trường thì bộ dáng khoa trương đến mức nào.
Quả nhiên là người so với người sẽ tức chết người.
-Cổ Ba, ngươi đã đi vào Ma Khư đúng chứ? Như vậy Ma Khư đại khái tình huống như thế nào?
Sau một lúc suy xét mọi mặt, Trần Tinh nhìn về Cổ Ba dò hỏi.
Cổ Ba đương nhiên sẽ không giấu diếm, bí mật này tuy ít người biết nhưng vẫn là có, cơ điều biết rồi có đi vào hay không thì lại có mấy ai? Nhớ đến lúc đó, Cổ Ba không tự chủ được rùng mình một cái..
-Công tử, Ma Khư bên trong kinh khủng khó có thể dò. Lúc trước thuộc hạ ngẫu nhiên đạt được cơ duyên nên mới biết được biện pháp vào trong. Nhưng đi vào cũng không quá sâu. Chỉ có thể gọi là vòng ngoài mà thôi.
Hơi dừng một chút tựa như sắp xếp lại suy nghĩ của mình, Cổ Ba tiếp tục lên tiếng:
-Từ bên ngoài nhìn vào địa phận Ma Khư sẽ không thấy bất cứ thứ gì. Nó được bao phủ trọn vẹn bởi lớp hắc khí có tính ăn mòn cao. Địa Tiên tu vi chạm phải hắc khí cũng không chống chịu được lâu liền bị ăn mòn.
-Tương truyền lớp hắc khí này là oán khí do những cường giả chết đi vô số năm tạo thành, chỉ có mang theo 2 pháp bảo mới có thể xông qua lớp hắc khí này. Đó là Thanh Liên Đăng cùng Định Thần Lục Lạp.
Nghe tới đây, Trần Tinh càng tỏ ra hứng thú cực kỳ nồng hậu. Giống như một tiểu hài tử nhìn thấy món đồ chơi mới vậy. Hắn liền cắt đứt Cổ Ba lời nói, nghi hoặc hỏi:
-Thanh Liên Đăng cùng Định Thần Lục Lạp?
Cổ Ba mỉm cười tiếp tục giải thích.
-Thanh Liên Đăng sẽ soi sáng xua đuổi hắc khí, Định Thần Lục Lạp sẽ ổn định tâm thần tránh bản thân bị nhập ma.
Không đợi Trần Tinh hỏi, Cổ Ba liền nói tiếp
-Hai pháp bảo này chỉ là tên gọi chung, có thể luyện chế, không phải hiếm thấy gì nhưng vật liệu luyện chế lại là một vấn đề.
-Thanh Liên Đăng phải có một đoá Thanh Liên mà Thanh Liên này sinh trưởng ở Tịnh Tâm ao, nằm ở Tịnh Tuyền am, địa phương đó cực kỳ xa xôi, huống chi chính tà bất lưỡng lập. Muốn đạt được lại khó càng thêm khó.
-Còn Định Thần Lục Lạp thì cần phải cầu may, bởi vì nó cần phải có một vị Địa Tiên tụng kinh khai quang trọn vẹn 3 ngày 3 đêm mới có thể xem như hoàn thành.
Trần Tinh nghe đến đây thì hơi nhíu mày một chút, độ khó khi muốn đạt được 2 vật này không cần phải nói. Trừ khi đi đoạt ra còn thế nào?
Mà đoạt cũng cần phải xem cơ duyên, ở đâu có mà đoạt?
-Ngươi nói điều này khác gì không nói?
Trần Tinh lườm Cổ Ba một cái khiến Cổ Ba có chút không được tự nhiên.
-Công tử có điều không biết, cứ khoảng 500 năm thì ngũ đại thế lực sẽ tiến hành luận bàn một lần để định đoạt phân phối tài nguyên. Đến lúc đó người của các nơi sẽ hợp mặt tụ hội, giao dịch đồ vật đương nhiên sẽ có những pháp bảo đó.
Trần Tinh nhàn nhạt gật đầu, hắn hỏi tiếp
-Ngũ Tông Tranh Bá ta biết, nhưng không phải nói các tông môn cách xa nhau sao? Như vậy sẽ tổ chức ở đâu? Đi bằng gì?
Cổ Ba hơi hiếu kỳ, chiếu theo lẽ thường thì những vấn đề này Trần Tinh phải biết mới đúng chứ?
Có lẽ công tử tuổi con trẻ đi.
Cổ Ba lấy một ký do thuyết phục bản thân. Hắn đáp lời:
-Công tử có điều không biết, các địa phương mặc dù xa nhau nhưng trong tay tông chủ của ngũ tông có một kiện tiên thiên chí bảo phi hành hệ tên là Linh Chu. Linh Chu một ngày có thể đi 10 vạn dặm. Chỉ cần không quá 3 ngày sẽ đến, nơi diễn ra tranh tài chính là trung địa phận trung tâm của ngũ đại tông môn. (Quy ước: 1 dặm = 1km)
-Hừm, chuyện này ta đã biết đại khái, Ma Khư vấn đề ta sẽ cân nhắc lại. Bên trong là 2000 viên thượng phẩm Linh Thạch xem như tiền công tháng này của các ngươi. Cầm dùng mua tài liệu rồi sắp xếp dọn vào đây đi. Sau đó tìm Nhược Hề nhận phân bổ công việc.
Trần Tinh nhẹ vung tay, một túi trữ vật phiêu nhiên bay tới trước mặt Cổ Ba.
Cổ Ba thấy vậy mừng rỡ không thôi, hắn vội đứng lên cảm tạ:
-Công tử phóng khoáng rộng lượng tha cho chúng thuộc hạ một mạng, vậy mà nay còn cung cấp tài nguyên cho chúng thuộc hạ, Cổ Ba nguyện vì công tử tận sức làm việc, quyết không cô phụ công tử đại ân!
-Thuộc hạ Cổ Thanh Thanh, Cổ Thập Tam, Cổ Thiên Tề... Quyết không cô phụ công tử đại ân!
Nghe Cổ Ba nói vậy, 3 người còn lại cũng đứng lên trịnh trọng nói, trên nét mặt bọn họ khó có thể che lấp vẻ mừng rỡ dị thường.
Dựa theo ước định, bọn họ liền sẽ có 3 triệu hạ phẩm Linh Thạch tương đương 300 viên thượng phẩm Linh Thạch. Bút tài phú này đối với tán tu như bọn họ không phải là nhỏ.
Trần Tinh hài lòng khoát khoát tay, nét mặt cũng không có quá nhiều biến hoá.
Hắn không quan tâm những lời nói đầu môi, chie hy vọng mấy người này có thể thay hắn quản lý những sòng bạc cùng tìm kiếm thêm nhiều người khác để phát triển thế lực.
-Được rồi, trời không còn sớm nữa, mấy người các ngươi tạm thời kiếm một chỗ đả toạ đi, ngày mai hẳn tính.
Trần Tinh để lại một câu sau đó xoay người rời đi. Nhược Hề cùng tiểu Thuý cất bước theo sau nhưng cũng bị Trần Tinh từ chối.
Hắn muốn một mình an tĩnh cân thận suy nghĩ lại những thông tin hôm nay cũng như thử tinh luyện Huyết Mạch Linh Thể xem có thành công hay không.
Trần Tinh vừa đi, Cổ Thanh Thanh cùng 2 người khác nhìn về phía Cổ Ba với ánh mắt nóng rực.
Cổ Ba hừ một tiếng nhẹ giọng đạo:
-Các ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, số linh thạch này ta chuẩn bị xây dựng lại phòng ốc, còn có nhiều việc cần sắp xếp. Chúng ta hiện tại xem như có chỗ an ổn tu luyện. Không thể tiêu xài hoang phí được.
3 người nghe vậy nhất thời tựa như quả bóng xì hơi ỉu xìu một dạng.
Cổ Ba không nỡ liền lấy ra 300 viên thượng phẩm Linh Thạch phân cho mỗi người rồi trịnh trọng dặn dò
-Công tử đối với chúng ta tuy không tính quá nhiệt tình hay tin tưởng nhưng cũng không hề bạt đãi chúng ta. Theo thúc thúc thấy nếu chúng ta tận tâm làm việc số linh thạch kiếm được nhất định sẽ không chỉ nhiêu đây.
3 người lấy lại phấn chấn nhận lấy số linh thạch. Từ trước đến nay Cổ Ba luôn chiếu cố mấy người. Tuy rằng mấy người không phải quan hệ máu mủ gì với nhau nhưng từ nhỏ bọn họ liền cùng Cổ Ba sống đến hiện tại. Gọi một tiếng thúc thúc nhưng thật chất có khi còn thân hơn cha con ruột.
Cổ Ba đối tốt với bọn họ là thật tâm, cho nên thường thì mọi chuyện đều do Cổ Ba quyết định. Bọn họ sẽ không phản bác hay cãi lại.
-Thúc thúc, người xem vì sao công tử lại lựa chọn thu lưu chúng ta? Còn đối với chúng ta tốt như vậy?
Cổ Thập Tam nhẹ giọng hỏi.
-Đúng vậy, công tử nhìn qua tuổi tác không lớn lắm nhưng thực lực lại sâu như vậy. Có phải hay không công tử là đệ tử thân truyền của một vị nào ở Ma Thiên Môn không?
Cổ Thiên Tề phụ hoạ.
Cổ Ba trừng mắt bọn họ mắng:
-Hồ đồ! Công tử thân phận bực nào không cần 2 người đoán già đoán non. Ta cảnh cáo 2 người các ngươi, tuy rằng công tử không lựa chọn khống chế chúng ta nhưng không có nghĩa là sau này sẽ không. Tốt nhất là làm tròn nghĩa vụ, còn những việc khác chúng ta không cần nhúng tay.
Cổ Thập Tam cùng Cổ Thiên Tề vội vàng ngậm miệng, Cổ Ba hừ một chút sau đó ánh mắt lấp loé liếc nhìn về phía Cổ Thanh Thanh, trong đôi mắt ẩn chứa ý vị thâm trường. Nhưng rất nhanh liền bình thường trở lại.
Sau đó 4 người tìm một góc tự mình tu luyện.
....
Trần Tinh trở về trong phòng lấy ra Huyết Linh Thạch nắm trong tay tỉ mỉ quan sát kết cấu. Một bên nhìn lấy bản Huyết Mạch Linh Thể bút ký.
Sau một lúc, Trần Tinh bắt đầu thử thôi động Huyết Linh Thạch.
Bước đầu tiên cần dung nhập huyết mạch của mình vào trong Huyết Linh Thạch. Do đó Trần Tinh ngón tay vạch ngang, bàn tay trái liền xuất hiện một đường máu, đồng thời hắn cũng áp chế không cho vết thương lành lại. Phải biết sức hồi phục của Trần Tinh rất cường đại, nếu không chủ động áp chế chỉ trong tích tắc vết thương liền sẽ liền lại.
Máu của Trần Tinh nhiễm đỏ bao phủ Huyết Linh Thạch, dưới sự dẫn dẫn của linh lực máu dần dần dung nhập vào bên trong Huyết Linh Thạch.
Từng tia rồi lại từng tia, Trần Tinh cảm giác máu của mình đã dung nhập vào bên trong cũng đủ rồi liền thu tay lại tiến hành bước thứ 2.
*Hết chương