Nghịch Thần Ký

Chương 160: Lucky Hammer of Vigilance




Nhìn trước mắt thiếu nữ tuổi thanh xuân đã phát dục đầy đủ, Trần Tinh hoàn toàn không nổi lên tí dục vọng nào, đằng sau lớp mặt nạ, đôi mày hắn chau lại
-Cô muốn ngủ ở đây? Vậy để ta sang phòng khác.
Trần Tinh không phải tay mơ, ngược lại hắn còn là dân "lão luyện tình trường", nhưng hiện tại hắn hoàn toàn không nghĩ tới việc tình cảm nam nữ cho nên biểu hiện của Yuna hắn cũng không nhìn ra.
Không phải hắn "ngu" lại mà cơ bản chính là hắn không nghĩ tới phương diện Yuna thích mình.
Yuna nghe xong cũng cảm thấy bối rối, nàng nhanh chóng xua tay
-Không...không cần như vậy, senpai...em..em trở về đây, xin lỗi...
Nàng vừa nói vừa quay đầu bỏ chạy, vì quá gấp gáp mà Yuna còn bị vấp té chổng mông lộ chíp chữ T màu đen trước mặt Trần Tinh, trong đôi mắt trong suốt ấy cũng đã ngấn lệ, chỉ là Trần Tinh không thể thấy được và hắn cũng không để tâm, trong mắt hắn Yuna bộ dáng hiện tại rất vụn về.
Trần Tinh cũng lắc đầu không để ý, hắn đóng cửa bắt đầu thay đổi lại trang phục, cởi bỏ lớp mặt nạ nguỵ trang hắn vảm thấy thoải mái hơn nhiều, trước khi ngủ hắn cũng thực hiện việc dở dang khi nãy.
Chiếc rương thần bí từ từ được mở ra, ánh sáng bên trong loé lên cứ như thể nó chứa vật phẩm gì rất tốt lắm vậy.
Đến khi ánh sáng dịu lại thì hắn cũng thấy được vật nằm bên trong là gì.
Chính là một chiếc búa bề ngoài có vẻ sần sùi ở 2 mặt bên, phần tay cầm thì có vẻ dài trông giống như là một cây búa dùng để rèn binh khí.
Điểm nổi bật nhất chính là đỉnh trung tâm đầu búa còn có một viên hồng ngọc lục giác trong rất bắt mắt.
Bên cạnh đó, bên trong chiếc rương này còn đặt một quyển sách màu vàng. Quyển sách trông rất phổ thông và không có gì nổi bật cho lắm.
Trần Tinh đưa tay cầm lên quyển sách, lúc này hắn cũng biết được tác dụng của 2 vật này là gì, sau khi hiện lên bảng thông báo học tập thì hắn cũng lựa chọn đồng ý.
Sau đó, âm thanh nhắc nhở của hệ thống vang lên làm cho hắn cũng cảm thấy hứng thú.
Bởi vì chính xác cây búa này dùng để rèn binh khí, quyển sách chính là sách kỹ năng sống mở ra chức nghiệp, vấn đề đáng nói nhất chính là cây búa rèn này giúp tăng giá trị may mắn của hắn lên nếu như hắn luyện thành công một món binh khí gì đó.
Cây búa này có thông tin cụ thể như sau
Lucky Hammer of Vigilance
Vật phẩm đẳng cấp: SS-
Tác dụng: dùng để chế tạo binh khí
Công năng: Tăng trị số may mắn vĩnh viễn cho luyện khí sư dựa trên số lượng và chất lượng binh khí chế tạo thành công.
Độ bền: 10/10 (Mỗi lần chế tạo thất bại đồ bền giảm 1)
Vấn đề đặt ra ở đây là việc cây búa này thật sự có phải hay không giúp hắn tăng lên giá trị may mắn vĩnh viễn, hay cơ bản nó chỉ là thêm ra một mục "Nguỵ may mắn" nào khác?
Phải biết Hệ thống của hắn đã đồng hoá hệ thống Aincrad, cho nên những mục "Nguỵ" chỉ có tác dụng trong thế giới ảo này mà thôi, vì lẽ đó Trần Tinh cũng không quá phấn khởi mà tạm thời gác lại chuyện này chờ có cơ hội để thử nghiệm nó.
Dù sao hiện tại quan trọng nhất vẫn là việc tăng nhanh thực lực bản thân hơn nữa, còn trước mắt chính là việc làm cho Ali trưởng thành nhanh hơn.
Hắn dẹp hết những suy nghĩ này sang bên và bắt đầu tiến vào trạng thái minh tưởng.
Tác dụng của việc này không cần phải đề cập thêm, mặc dù lợi ích sẽ ngày một giảm xuống như không có phương pháp cải tiến, nhưng dù sao hiện tại Trần Tinh cũng không đặt nặng vấn đề này cho lắm.
...
Tiếng gõ cửa vang lên, Trần Tinh từ trong trạng thái minh tưởng hồi phục lại tinh thần.
Hắn điều chỉnh lại cơ thể sau đó đứng dậy mở cửa, chờ đợi bên ngoài chính là Asuna, vấn đề chính là dường như không thích hớp lắm, bởi vì hiện tại trời vẫn chưa sáng.
-Cô có chuyện gì sao?
Trần Tinh hỏi, Asuna cũng biểu hiện không được tốt lắm, nàng nói
-Senpai, anh có thể nói chuyện với em một lát được chứ?
Hắn nghĩ nghĩ rồi cũng không lên tiếng mà đứng sang một bên, Asuna thấy vậy cũng đi vào bên trong. Trần Tinh thắp sáng đèn rồi tựa vào ghế đối diện nàng, hắn nói
-Có chuyện gì cô cứ việc nói.
Asuna im lặng chốc lát, sau đó nàng mở miệng
-Anh có thể giúp em một việc được không?
Trần Tinh nghi hoặc, Asuna cũng thành khẩn nói
-Cuộc sống ngoài hiện thực quá áp lực khiến em lựa chọn trốn tránh nó bằng cách tham gia trò chơi thực tế ảo này, thế nhưng, mọi chuyện không như em nghĩ sẽ diễn biến theo một chiều hướng tốt đẹp hơn, ngược lại ở trong này, em càng cảm thấy áp lực hơn nữa, hằng ngày phải nhìn cảnh tượng có người chết đi, em tự hỏi rằng liệu có ngày bản thân mình sẽ giống như bọn họ vậy? hoặc là cơ thể em ở ngoài kia xảy ra chuyện gì? Mọi thứ ở đây chân thật đến mức làm cho người ta cảm thấy nó giống như một thế giới khác mặc dù cơ bản nó là giả. Em không muốn bị nhốt trong này nhưng em lại sợ phải trở về. Anh có thể nói cho em biết em phải làm sao không?
Trần Tinh im lặng chốc lát, hắn nghĩ nghĩ rồi từ tốn nói
-Vấn đề này ta cũng không biết giúp cô thế nào, căn bản ta không quan tâm vấn đề là thật hay là giả, ta chỉ cần biết nó sẽ đem lại cho ta lợi ích gì để đạt mục tiêu của ta? Và trong quá trình đạt đến mục tiêu đó, ta vẫn cứ từ từ mà trải nghiệm nó.
Asuna yên lặng không lên tiếng, Trần Tinh cũng không làm phiền nàng nữa mà đứng sang một bên khác, căn phòng thoáng chốc chìm trong yên lặng.
Lúc này, bên ngoài trời cũng đã sáng, Asuna thấy vậy cũng cáo từ rời đi, không biết hiện tại nàng đã khá hơn hay chưa mà bộ mặt vẫn có chút thất thần.
Trần Tinh không biết phải làm sao, nghĩ nghĩ hắn cho là trước hết cứ làm cho các nàng mạnh hơn, khi có thực lực có lẽ Asuna sẽ có thể tự giúp bản thân mình và không còn lạc mất phương hướng như hiện tại nữa.
-Phải rồi, trước khi trở lại đây, ta tình cờ phát hiện một nơi, có thể là một Dungeon, cô trở về nói mấy người khác thử xem ý bọn họ thế nào. Việc này cũng không gấp, trước hết cô nên bình tĩnh suy nghĩ điều chỉnh lại trạng thái của mình rồi hãy tính tiếp.
Asuna dừng lại, nàng nhìn hắn gật gật đầu không nói gì, ánh mắt vẫn buồn bã như trước, Trần Tinh thở dài đi vào trong, mặc dù chuyện này không liên quan gì đến hắn nhưng dù sao cũng coi như chỗ quen biết, nhắc nhở một hai câu liền không phải việc gì to tát.
....
Ở tầng 10 này hiện tại có khá đông người chơi, đơn giản bởi vì nó được thiết kế phong cách Nhật Bản thời phong kiến, nó làm cho người chơi cảm thấy "thân thiết" nên lựa chọn ở lại nơi này.
Hôm nay, một ngày nắng đẹp cũng như những ngày khác, trong lúc chờ đợi đến trời tối cũng như quyết định của mọi người, Trần Tinh cũng mang theo Ali tiến hành càng quét tất cả quái ở nơi này và tầng 11.
Mục đích dĩ nhiên chính là kiếm thêm kinh nghiệm, quan trọng hơn chính là "ép buộc" những người khác vào đường cùng làm cho những người này không còn creep để farm, để bọn họ lên tầng 12 làm culi cho hắn.
Tốc độ farm quái của hắn rất nhanh nên chỉ trong 5 tiếng thì hầu như tất cả bãi quái lớn nhỏ đều đã bị Trần Tinh dọn sạch bằng skill Trảm Phong nhiều phiên bản năng lượng trị khác nhau, một số khác thì ở quá xa thiết nghĩ không ai rãnh mà tốn khoảng thời gian như vậy lại những chỗ này farm.
Từ đây cho đến mặt trời lặn cũng khoảng 6 giờ nữa, trong 6 giờ này Trần Tinh cũng sẵn tiện thử chế tạo binh khí, hắn sẽ không ngu ngốc mà sử dụng Lucky Hammer, chưa nói đến việc nó thật sự có giúp hắn tăng may mắn vĩnh viễn thật hay không, chỉ nói đến việc mỗi khi chế tạo thất bại thì độ bền sẽ giảm đi 1, trong khi đó Trần Tinh chỉ là tay gà mờ về phương diện này.
Nếu thật sự có thể gia tăng may mắn thật thì đây sẽ là một thiệt thòi không nhỏ.
-Keng...keng...
Trong một ngôi nhà nhỏ, âm thanh va chạm sắt thép có phần thô thiển không theo một nhịp điệu nào vang lên, nghe thôi cũng đủ làm cho người ta cảm thấy khó chịu vì tạp âm quá nhiều.
Điều này sẽ làm cho những người chơi "lành nghề" đi ngang cảm thấy như bị xúc phạm. Đặc biệt chính là nữ nhân.
Trùng hợp thay người này không ai khác chính là Lizabeth.
Nàng đi vào trong, đập vào mắt chính là một người cao ráo đang đưa lưng về phía vung búa rèn đập sắt.
Động tác thì đúng nhưng dùng lực thì sai, Lizabeth nhịn không được lên tiếng
-Ngươi đừng rèn nữa, ngươi cứ đập loạn xạ như vậy thì cũng sẽ không tạo ra được một binh khí nào ra hồn đâu.
Nghe được lời nói này, Trần Tinh cũng dừng tay, hắn quá chú tâm đến việc này cho nên không để ý có người đi vào.
Hắn nhìn Lizabeth không nói gì, sau đó lại tiếp tục tập trung vào công việc của mình, bất quá lần này động tác của hắn có phần "uyển chuyển" hơn nhiều, nhịp điệu cũng nghe êm tai hơn rất nhiều.
Trần Tinh từng chứng kiến Ải nhân tộc rèn binh khí, hắn vẫn là đang dựa theo trí nhớ mà bắt chước lại động tác của họ, vì thế dĩ nhiên là sẽ xảy việc bất cập với AI hệ thống, bởi vì trên AI hệ thống lấy tiêu chuẩn cách rèn của người Nhật làm căn bản và nó chưa bao giờ nhận diện được phương thức rèn của Ải nhân tộc.
Cho nên khi nghe được lời nói của Lizabeth thì Trần Tinh cũng tỉnh ngộ, mặc dù phương thức rèn của Ải nhân tốt hơn của bất cứ cách rèn nào trên thế giới này nhưng vấn đề là nó không "phù hợp" trong trường hợp này.
Do đó, Trần Tinh lúc sau liền đổi lại cách rèn truyền thống khác, quả nhiên sau mười mấy lần vung búa vào khối sắt thì trước mặt hắn xuất hiện thông báo chế tạo thành công vũ khí. Cục sắt cũng biến hoá thành một cây dao gặp nhỏ. Có điều nó hơi thô sơ, dĩ nhiên nó chỉ được xem là thứ phẩm.
*Hết chương..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.