Nghịch Thần Ký

Chương 147: Gương sáng




Đường phố tấp nập người qua lại, phần lớn ánh mắt đều nhìn về phía 3 người. Chủ yếu nhất cúng chính là hai người Asuna và Yuna.
Một trong số đó là để ngắm nhìn cái đẹp, số khác thì có suy nghĩ ngấp nghé với tài sản của 2 "phú bà"
Mặc dù bị soi mói bởi rất nhiều ánh mắt, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng đến bọn họ cho lắm, bởi vì không ai có thể đọc được suy nghĩ của người khác, hơn hết với sự trong sáng của hai cô gái thì làm sao có thời gian để ý?
Quay trở lại với NPC chủ tiệm bánh.
Trên khuôn mặt hằng lên những vết nhăn không nhìn ra vui buồn, Mona mở miệng đáp thoại:
-Đúng vậy, tôi chính là Mona, không biết các vị đến đây có chuyện gì không?
Asuna lướt ngón tay từ trong items lấy ra một hủ vật phẩm mật ong sau đó đưa đến trước mặt Mona nói
-Cô Mona, cháu có thấy được nhiệm vụ cô đặt ở nhiệm vụ công hội, đây là vật phẩm cô cần. Không biết cô hiện tại vẫn còn muốn nó chứ?
Đây chỉ là lời thoại cần thiết khi trả nhiệm vụ mà thôi, còn nhiệm vụ công hội gì đó chỉ là Aincrad mặc định cụm từ để chỉ các Quest nhiệm vụ.
Mona nghe được lời Asuna thì trên gương mặt biểu hiện vui tươi hẳn ra. Bà ta nhanh chóng trả lời
-Cần, cần chứ, dĩ nhiên cần, tôn quý tiểu thư, rất cám ơn người đã giúp ta lấy được hủ mật ong này. Ta không có gì để báo đáp, chỉ có chút lòng thành này mong cô nhận lấy.
Mona dứt lời thì trước mặt Asuna cũng xuất hiện một hình ảnh 3D
-Nhiệm vụ Quest giai đoạn 1 hoàn thành, nhận được công thức làm bánh Pudding cao cấp.
Hiển nhiên đây cũng là một nhiệm vụ liên hoàn cần phải có cơ duyên mới có thể tiếp tục làm tiếp giai đoạn 2.
Trần Tinh lúc này cũng không bỏ qua cơ hội. Nhiệm vụ kêu hắn dò hỏi thông tin cũng như cứu con trai Mona, hiển nhiên ắt hẳn la hắn phải nắm lấy thời cơ
-Khoan đã, bà Mona, xin hỏi có phải con trai bà đang bị bệnh hay không?
Chỉ là NPC cho nên hắn xưng hô như thế nào cũng được và không có ảnh hưởng gì đến nhiệm vụ.
Mona nghe được cũng theo lập trình sẵn trả lời, gương mặt còn biểu hiện buồn khổ.
-Đúng vậy, không biết ngài từ đâu nghe được không tin này?
Trần Tinh đáp
-Chỉ là tình cờ nghe người trong vùng nhắc tới thôi, trong tay ta có một bình thuốc thiết nghĩ có thể cứu con trai bà, không biết bà có muốn thử không?
Mona nghe vậy liền thay đổi thái độ, bà ta gấp gáp hỏi
-Ngài...ngài có thể cứu con trai tôi? Mời..mời ngài đi theo tôi vào trong...
Mona nói xong liền dẫn ba người vào nhà, căn nhà nhỏ được bố trí rất đơn sơ không có gì đáng chú ý, điểm nhấn của nó chính là việc gọn gàng ngăn nắp. Trần Tinh nhìn thêm vài lần, bởi vì phong cách này hắn rất thích.
Đi phía sau, Asuna cùng Yuna luôn để ý động tác của hắn, thấy hắn cứ nhìn ngó nghiêng rồi gật gật đầu hai người cũng liếc nhìn nhau rồi cả hai cũng như có sự ăn ý nào đó nhìn nhau cười.
Rất nhanh, Mona liền dẫn ba người đến một căn phòng, bên trong căn phòng chỉ có một cái tủ quần áo cùng một cái bàn với sấp giấy tờ gì đó và một chiếc giường, mọi thứ trông có vẻ đơn sơ.
Đang nằm trên giường chính là một thanh niên độ khoảng 20-24. Mặt của y trắng bệch, đặc biệt là môi có phần tím đen giống như có dấu hiệu trúng độc. Hơi thở yếu ớt, xem ra cũng không sống được lâu.
Mona từ khi bước vào phòng nhìn con trai của mình thì không kìm lòng được nước mắt tuôn rơi. Bà cũng không nói một lời nào cứ như thể đây là mặc định của AI vậy.
Trần Tinh không kiểm tra tình trạng của người này cũng như không gấp gáp cho y giải dược. Hắn chú ý đến sấp giấy trên bàn kia.
Đập vào mắt hắn là những vẽ trông giống như một mê cung nào đó, có điều những nét vẽ này chỉ vẽ được một phần và cũng không rõ ràng lắm.
Trần Tinh không để ý đến nữa mà đi lại người thanh niên này, vừa đi vào phạm vi mặc định 1m thì khung cửa sổ thông báo xuất hiện.
-Nhiệm vụ Quest giai đoạn 3: Cứu trị. Phát hiện mục tiêu nhiệm vụ. Có hay không lựa chọn cứu?
Trần Tinh không do dự liền lựa chọn có.
Ngay khi hắn lựa chọn thì giải dược thần bí cũng lơ lửng trước mặt hắn. Phía trên lọ thuốc còn đi kèm dòng chữ
-Xin người chơi tiến hành cho đối tượng phục dụng.
Trần Tinh cầm lấy lọ thuốc đưa tới trước miệng người thanh niên này, thế nhưng không làm sao cho kẻ này mở miệng ra được.
-Chờ đã, ngài để ta...
Lúc này Mona dường như đóng một vai trò dẫn dắt, bà ta lấy lọ Mật ong mà vật phẩm nhiệm vụ Quest ẩn ra rồi bôi lên miệng con trai mình.
Cảm nhận được mật ong thì người niên này cũng mấp máy môi. Trần Tinh cũng thuận tiện cho y uống giải dược, sau đó dòng thông báo biểu hiện hắn đã hoàn thành nhiệm vụ và không có thông báo nào mới xuất hiện.
Ắt hẳn là muốn nhận được nhiệm vụ tiếp theo phải chờ người thanh niên này tỉnh lại.
Điều đáng nhắc đến ở đây chính là việc Vật phẩm nhiệm vụ mật ong lại chính là đầu mối của nhiệm vụ này. Thiết nghĩ nếu như Trần Tinh không có giết lũ creep Ong Mật thì sẽ không có vật phẩm mật ong, như vậy khi hắn đến nơi này thì ắt hẳn nhiệm vụ Mona sẽ đóng vai trò gợi ý cho hắn và hắn phải đi lấy mật ong.
Lúc đó lại dẫn đến một nhiệm vụ Quest khác, lại dẫn sang một cốt truyện khác, cứ như thể là Liên hoàn Quest nhiệm vụ vậy.
Hắn không nghĩ nhiều nữa mà chờ đợi người này tỉnh lại, chỉ một lúc sau, thanh niên này run run hàng mi sau đó từ từ mở đôi mắt ra.
Y dáo dáo nhìn xung quanh sau đó dưới sự giúp đỡ của mẹ mình đã hiểu được đại khái tình huống. Lúc này Mona cung đi ra chuẩn bị món ăn chiêu đãi mọi người.
Trong phòng, người thanh niên mở miệng tạ ơn Trần Tinh
-Cảm tạ dũng sĩ có ơn cứu mạng, Alia không biết phải làm sao đến đáp ngài...ở đây tôi có một chiếc chìa khoá cùng bản đồ do chính tôi mạo hiểm tính mạng xâm nhập mê cung để vẽ ra. Xin ngài nhận lấy.
-Ting~Nhiệm vụ Quét ẩn giai đoạn 4: Điều tra. Nhiệm vụ mô tả: Dựa vào chìa khoá cùng bản đồ, người chơi tiến hành điều tra địa điểm được đánh dấu trong đó. Nhiệm vụ thưởng: không biết. Thời hạn: Không. Có hay không tiếp nhận?
Thanh niên này thoại xong thì ngay lập tức khung 3D hiện lên trước mặt Trần Tinh. Hắn dĩ nhiên lựa chọn có và tiếp nhận đồ vật.
Mê cung mặc dù không biết ở đâu, thông báo cũng không miêu tả, nhưng hắn cũng không ngần ngại nhận lấy, tìm được hay không không quan trọng, quan trọng là có cái để giết thời gian trong lúc chờ đợi creep hồi sinh lại.
Ba người ở lại dùng bửa cơm Mona chuẩn bị sau đó cũng cáo từ rời đi, ngay lúc này bọn người theo dõi kia cũng tiếp tục có những hành động tiếp theo.
Trần Tinh cố ý dẫn Asuna cùng Yuna đi thẳng đến vị trí con Boss floor 8. Trên đường đi hắn cũng cố tình không giết creep mà tránh đi bọn chúng, việc này cũng làm cho Asuna cùng Yuna hiếu kỳ không biết hắn tại sao lại làm như vậy.
Rất nhanh ba người đã đến được vị trí hoạt động của The Four-Armed Goblin
Nơi con Boss cư ngụ chính là một trị trấn bỏ hoang với các kiến trúc bị phá huỷ và phủ đầy cây dại.
Men theo các các tường thành sụp đổ, ba người nhanh chóng thấy được con Boss.
Không như tưởng tượng của Trần Tinh, The Four-Armed Goblin chỉ cao khoảng 1m5. Thân hình có phần gầy gò sở hữu làn da màu xanh lá cây với các đường vân mà tím trên mặt. Nó có 4 cái tay, mỗi tay cầm một món binh khí.
Trần Tinh vừa nhìn liền biết con Boss này thiên về Tấn Công, hiển nhiên với thân hình nhỏ nhắn như vậy thì tốc độ di chuyển của nó cũng rất nhanh.
-Asuna, Yuna, một lát hai người tiến hành giết những con Goblin khác đi, ta sẽ dẫn con Boss đi nơi khác một chuyến.
Cả hai người nghe xong đều tỏ ra nghi hoặc, tại sao không giết luôn mà lại dẫn nó đi đâu cho phí sức như vậy? nhưng 2 người cũng không nói nhiều mà gật đầu đồng ý.
Hắn nhanh chóng lao lên rỉa máu con Boss sao đó dẫn dụ nó rời đi. Asuna cùng Yuna lúc này cũng lao lên hành động.
Cách nơi đó không xa, một đám người đang đứng quan sát đám người Trần Tinh, một trong số những ngươi này lên tiếng
-Lão đại, hắn hình như là tiến về nơi này thì phải? Có phải hay không hắn đã phát hiện ra chúng ta?
Người được gọi lão đại kia cũng tiếp lời
-Chắc không phải, nếu hắn phát hiện ta chúng ta vì sao lại còn tách đội để dẫn dụ Boss.
Một người khác lên tiếng tiếp lời
-Lão đại nói đúng, em cũng đồng ý với ý kiến của lão đại, thế nhưng mà lão đại, vì sao con Boss lại tấn công hai người của chúng ở phía dưới?
Đúng như lời hắn nói, The Four-Armed Goblin đang tấn công hai tên đồng bạn của bọn chúng, còn Trần Tinh thì đã trốn đi nơi nào không biết. Dù sao trong khuôn viên hoạt động của con Boss chính là bán kính 100m này.
-Ta làm sao biết, chắc có thể là do hắn tình cờ trốn đi nên con Boss cũng tình cờ phát hiện hai người bọn hon.
-Mà lão đại, như vậy chúng ta có cần xuống dưới giúp bọn họ hay không? Hình như bọn họ cũng không chống đỡ được bao lâu!
Lão đại gắt giọng
-Không cần, hai tên đó vì hám công không nghe mệnh lệnh ta là chờ ở đây, có chết cũng đáng!
-Lão đại nói đúng, em cũng nghĩ như vậy, có điều Lão đại, khi nào chúng ta kết nạp thêm thành viên mới mà em không biết vậy?
Tên lão đại xoay người đếm số lượng mọi người thì thấy tổng cộng có 9 người, nhiều ra một người, y cũng khó hiểu.
Bởi vì nhóm 10 người đều mặc áo choàng cho nên trong chốc lát thì rất khó phân biệt, trừ hai người đang bị Boss sắp giết phía dưới là còn 8, tại sao hiện tại lại thành ra 9.
Tên gọi lão đại cũng thầm nghĩ
-Chẳng lẽ là ta nhớ sai? Không phải 10 mà là 11 thành viên?
Sau đó y quát
-Này, ngươi là tên nào, tại sao nhìn người trông quen như vậy?
Lão đại hướng về Trần Tinh rồi hỏi, có điều Trần Tinh dĩ nhiên nghe không hiểu, hắn đạp cho mỗi tên một cước bay rớt xuống phía dưới ngay chỗ Goblin, động tác quá nhanh khiến mọi người không kịp nhận biết được trời trăng mây đất gì thì đã phải đối đầu cùng con Boss rồi.
Đám người này làm phối hợp cũng không tệ lắm, có thể trên cơ con Boss, có điều đánh lâu dài cũng không xong, vì thể lực không mạnh lắm, động tác rất nhanh liền có phần chậm lại biểu hiện xuống sức.
Và cái gì đến cũng sẽ đến, lần lượt từng người bị con Boss giết chết, chỉ còn lại hai người
-Lão đại, hiện tại bọn họ chết hết rồi chỉ còn hai người chúng ta, có nên khô máu với con Boss này luôn không?
Lão đại nghe xong gân xanh nổi lên.
-Được, ta đếm đến ba chúng ta cùng nhau khô máu với nó, 1...2....3 lên...
Khẩu hiệu vừa dứt thì tên kia cũng chạy mất, còn tên lão đại thì cắm đầu ngu ngơ lao lên, chạy được vài bước thì y cũng phát hiện có điều gì không đúng, quay đầu nhìn lại thì nào đâu còn thân ảnh tên tiểu đệ mình nữa.
Biết được mình bị lừa, lão đại tức giận phẫn nộ, bị anh em bán đứng cứ như là bị người chọc dao vào bụng vậy.
Y cắn răng, thầm thề trong lòng, nếu có thể còn sống nhất định sẽ trả thù tên bán đứng mình kia.
Thế nhưng, hoàn cảnh hiện tại của y rất éo le, y không thể đưa ra lựa chọn nào khác, đành phải đâm lao theo lao, bởi vì tốc độ của con Boss này quá nhanh có chạy cũng không thoát, tên lão đại dùng hết sức lực, y dồn hết sự phẫn nộ của mình vào trong đó, lấy hết can đảm, y hét to một tiếng xem như giải toả phiền muộn trong lòng cũng như để lấy thêm động lực đối đầu với con Boss trong vô vọng:
-Cứu....bớ người ta...cứu tôi với....!
Tiếng gọi thánh thót như xé rách cả bầu trời, Asuna cùng Yuna nghe được cũng nhìn nhau rồi tức tốc chạy tới.
Trần Tinh đứng ở trên quan sát thì không còn gì để nói, hắn thấy được phía xa Asuna cùng Yuna đang tới nơi này.
Lý do hắn dẫn dụ con Boss này đi chính là mượn tay nó giết chết đám người này, bởi vì khi hắn giết người thì trên đầu của mình cũng sẽ biểu hiện ký hiệu màu đỏ.
Asuna cùng Yuna có biết thì cũng không sao nhưng Trần Tinh hiện tại đang muốn học cách giao tiếp với mọi người, và ngoài hai cô gái này ra hắn không biết phải nói chuyện với ai được nữa.
Nhưng nếu để hai người thấy được tình cảnh này thì với sự thông minh của hai nàng sẽ dễ dàng đoán ra được ý đồ của hắn.
Cho nên Trần Tinh lao xuống phía dưới tay trái nắm Scythe rồi xẹt qua đầu con Boss, động tác rất gọn gàn liền có thể giải quyết nó.
Lão đại nhìn rõ người đến, lúc này y biết được tại sao lại nhìn quen mắt như vậy, lúc đó còn ở xa nên không nhìn kỹ, hiện tại ở gần thì có thể thấy áo choàng của Trần Tinh khác với mọi người, phải nói là rách rưới hơn.
Khi nào y lại nghèo như vậy không có tiền mua cho tiểu đệ nổi tấm áo choàng ra hồn?
Đáng lẽ y phải nhận ra sớm hơn việc bên trong đám tiểu đệ của mình có một người do bất mãn về chế độ đãi ngộ nên đã sinh lòng oán hận với mình. Và đã thiết kế cái bẫy để trả thù cơ chứ.
Nếu Trần Tinh biết được suy nghĩ của tên này hiện tại chắc chắn cũng một tay tán chết hắn. Không phải ai làm lão đại cũng có đầu óc, được tôn lên làm lão đại có thể là bị người khác đem ra làm bia đỡ đạn thôi.
Đây cũng chính là lý do có hai người cảm thấy không phục, và trong nhóm có một người thuộc loại người thứ hai mà Trần Tinh phân loại, chính là kẻ đã quay đầu chạy trốn kia!
Việc gì cũng răm rắp đồng ý với người có quyền lực cao nhất, đến thời khắc quyết định thì lại chọc cho kẻ này một dao. Còn bản thân thì ung dung thừa cơ tẩu thoát.
Loại người như vậy phải nói là tấm gương sáng và rất đáng hắn noi theo.
Chính xác nhất phải nói đây là mẫu người mà Trần Tinh đang hướng tới.
Cho nên hắn quyết định sai khiến tên lão đại này bắt tên kia lại và hỏi bí quyết để trở nên vô sỉ nham hiểm như vậy là gì! Sau đó giết chết tên đó.
Trước khi Asuna cùng Yuna đến thì Trần Tinh cũng xách tên này đi một chỗ khác.
Hắn bỏ ra chừng 10 phút để thông não cho tên lão đại này rồi cũng đưa ra phương thức liên lạc với mình, khi nào tên lão đại này bắt được người kia thì lúc đó y sẽ liên lạc với hắn.
Xong xuôi mọi việc thì Trần Tinh cũng từ một hướng khác xuất hiện trước mặt 2 cô gái.
Chưa đợi hắn lên tiếng thì Yuna đã mở miệng trước hỏi
-Senpai, vừa rồi anh có nghe thấy tiếng hét kêu cứu không?
Trần Tinh dĩ nhiên phủ nhận
-Không có, có chuyện gì sao?
Lúc này Asuna cũng nhìn xung quanh, thấy không có gì khác thường nên cũng lắc đầu tiếp lời
-Không có gì, anh đã giải quyết con Boss rồi sao? Như vậy chúng ta lên tiếp tầng 9 chứ?
Trần Tinh gật đầu, ba người cũng nhanh chóng lên tiếp tầng 9.
Lần này bọn họ cũng không dừng lại mà đi thẳng đến vị trí con Boss.
Khác với nơi khác, ở floor 9 thị trấn khởi đầu được thiết kế như là một ốc đảo được bao phủ bởi hầu như là nước biển, và có rất nhiều ốc đảo thông thương với nhau, những ốc đảo khác chính là nơi cư ngụ của các con creep cũng như là nơi train level của mọi người, có điều, chính vì vậy bọn họ cũng phải đối mặt với yếu tố chính là việc creep xuất hiện bất ngờ từ dưới biển tấn công người chơi nếu như bọn họ không sử dụng thuyền chuyên dụng.
Thuyền chuyên dụng tức là thuyền do NPC cung cấp, giá thuê rất mắc, nên mọi người đến nơi này train lv cũng thuộc những người chơi trong top từ 500 đến 101.
Bọn họ có tiền, thứ mà bọn họ cần chính là kinh nghiệm, mà những người này cạnh trạnh không lại top người dẫn đầu nên đành phải ở lại tầng 9 mà farm thôi.
Về việc người chơi cũng có thể tự mua một chiếc thuyền cho riêng mình, như vậy sẽ rẽ hơn nhưng đổi lại không được an toàn và đã có vài trường hợp người chơi bỏ mạng vì lý do chết đuối.
Nghe có vẻ nhảm nhưng thật sự là vậy, chỉ cần một lổ thủng nhỏ thôi cũng có thể khiến cho một đội 10 người phải chết đuối. Nếu may mắn thì sẽ gặp được đoàn tàu do người chơi khác đi ngang qua cứu, không thì cũng kiệt sức mà chết huống chi còn phải chịu sự tấn công của creep dưới mặt nước kia.
Nước có thể đẩy thuyền cũng có thể lật thuyền, đạo lý rất đơn giản nhưng không phải ai cũng hiểu được.
*Hết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.