Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 90: Đối thủ cường đại




Đúng như lời Tiêu Thanh Sơn, lần này Sơn Khẩu Tổ hạ chiến thư, không chỉ là vì chuyện Tiêu Thanh Sơn đuổi bọn họ ra khỏi Thượng Hải, từ ý nghĩa nào đó mà nói, là muốn bôi mặt hắc đạo Trung Quốc.
Xã hội hiện đại, tốc độ truyền lưu những tin tức bát quái thật kinh người, chuyện Sơn Khẩu Tổ muốn khiêu chiến Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang chỉ trong một đêm truyền khắp toàn bộ hắc đạo Trung Quốc. Trong lúc nhất thời, người đi trên đường đều hô lên khẩu hiệu, thậm chí ngay cả hắc đạo liên minh phương bắc luôn đối đầu với Mãnh Hổ Bang cũng ngoại lệ chi trì Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang vì hắc đạo Trung Quốc tranh một hơi khẩu khí.
Để bảo chứng chuyện lần này không xảy ra sai lầm, Tiêu Thanh Sơn buông hết mọi chuyện trong tay, tự mình chủ đạo chuyện này, mà Lý Dật cũng bởi vì lá thư khiêu chiến của Sơn Khẩu Tổ, tạm thời không đi đến chỗ Gia Cát Minh Nguyệt. Dựa theo ý tứ của Tiêu Thanh Sơn là chờ xong chuyện lần này, lại để Lý Dật đi tới chỗ Gia Cát Minh Nguyệt.
Trong danh sách khiêu chiến của Sơn Khẩu Tổ, có một hồi so đấu chó, hai trận khác là đấu hắc quyền.
Trịnh Thiết Quân dự định cho con ái khuyển “Tàng Thiên” của hắn xuất chiến cuộc đấu chó, về phần người đấu hắc quyền, hắn cũng chưa truyển trạch được.
Một phần chiến thư của Sơn Khẩu Tổ làm cho cả hắc đạo của Trung Quốc lần đầu tập thể đứng chung cùng nhau, mặc dù chỉ là biểu hiện đứng chung với nhau, ngày sau cũng đã định trước sẽ trở thành một khoảnh khắc đặc thù được ghi trong sử sách hắc đạo.
Đối với Lý Dật mà nói, chuyện này cũng không tạo thành ảnh hưởng quá lớn trong sinh hoạt của hắn, mỗi ngày hắn vẫn đem đại bộ phận thời gian dồn vào trong huấn luyện.
Một ngày, Lý Dật hoàn thành xong buổi huấn luyện, đi về biệt thự, không ngờ phát hiện trong điện thoại di động có bốn cuộc gọi nhỡ, hơn nữa số điện thoại rất cổ quái, tựa hồ là từ nước ngoài gọi tới.
Hầu như trong nháy mắt, Lý Dật liền đoán được chủ nhân của mấy cuộc điện thoại.
Bởi vì, người ở nước ngoài biết được số điện thoại di động của hắn chỉ có một – Andrew Luofu.
Tuy rằng không biết Andrew Luofu tìm mình có chuyện gì, Lý Dật vẫn bấm số gọi điện thoại cho nàng.
Điện thoại rất nhanh liền chuyển thông, bên trong truyền ra thanh âm khiến người như bị mê say của Andrew Luofu: “Lý, anh đi huấn luyện sao?”
“Đương nhiên.” Chẳng hiểu vì sao, nghe được thanh âm dễ nghe của Andrew Luofu, trong đầu Lý Dật không khỏi nhớ tới gương mặt khuynh quốc khuynh thành của Andrew, cùng thân thể hoàn mỹ đủ làm cho bất luận nam nhân nào cũng phải sản sinh xung động: “Cô gọi điện thoại cho tôi có việc gì thế?”
“Tôi vừa nhận được tin tức truyền đến từ bên Nhật Bản. Vài ngày sau người của Sơn Khẩu Tổ sẽ đến hội sở của Trịnh Thiết Quân khiêu chiến với Mãnh Hổ Bang.” Andrew Luofu chậm rãi nói.
Andrew nói vẫn không làm Lý Dật kinh ngạc, dù sao, thế lực của Mafia trải rộng toàn cầu, chuyện lớn như vậy Andrew không thu được tin tức mới gọi là kỳ quái.
“Lẽ nào cô nghĩ muốn xem lần so đấu này?”Lý Dật cười hỏi.
“Sơn Khẩu Tổ ở trong nước Nhật thế lực lớn hơn những hắc bang khác, là đệ nhất hắc bang đúng như sự thực, mà Tiêu tiên sinh ở tại Trung Quốc tuy không tính là lấy tay che trời, nhưng cũng là một trong những ông trùm nhất nhì ở đó. Lần này Sơn Khẩu Tổ đối với Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang hạ thư khiêu chiến, trên ý nghĩa nào đó cũng là một cuộc giao phong giữa hắc đạo hai nước.” Giọng nói của Andrew rất nhẹ nhàng: “Nói thật, cuộc so đấu như vậy hẳn sẽ phi thường có ý nghĩa, nếu không phải tôi có chuyện trọng yếu phải xử lý, tôi nhất định sẽ đi qua xem.”
Tuy rằng Andrew Luofu nói rất nhẹ nhàng, nhưng Lý Dật không cảm thấy Andrew Luofu gọi điện thoại cho mình chỉ là vì nói chuyện phiếm đơn giản như vậy. Bất quá, Andrew Luofu không chủ động nói hắn cũng không vội vã hỏi, mà là dùng một giọng nói thật dễ dàng như Andrew Luofu nói: “Nếu như tôi không đoán sai, hiện tại cô đã tìm được nhược điểm của Beland phải không?”
“Đúng vậy.” Nói đến chuyện này, giọng nói của Andrew Luofu trở nên có chút cổ quái: “Lý, không biết anh làm sao biết Beland là gian tế do tộc khác an bày trong gia tộc của tôi, thế nhưng tôi còn phải cảm tạ anh.”
“Người Đông Phương chúng tôi có một câu ngạn ngữ, thả dây dài câu cá lớn, nếu như cô tin tưởng tôi, trước tiên không nên động tới Beland, chỉ cần âm thầm quan tâm từng cử động của hắn là được, tôi nghĩ, hắn sẽ mang đến sự vui mừng ngạc nhiên lớn cho cô.” Nhớ tới việc lần trước khi sắp ra về, Andrew đã thuyết phục cha của nàng tiếp tục hợp tác với Tiêu Thanh Sơn, Lý Dật nhịn không được nhắc nhở Andrew.
“Tuy rằng tôi không biết vì sao anh nói như vậy, thế nhưng tôi tin tưởng anh.” Andrew Luofu trầm mặc một hồi, nói ra đáp án, đồng thời đem trọng tâm câu chuyện kéo trở về việc hắc đạo giao phong: “Lý, tôi cũng có một kiến nghị cho anh.”
“Kiến nghị gì?” Trong lòng Lý Dật khẽ động, đây sợ rằng mới là mục đích chính khi Andrew Luofu gọi điện cho hắn ngày hôm nay.
Andrew dùng một loại giọng nói nghiêm túc nói: “Không nên tham gia cuộc so đấu hắc quyền lần này.”
Nhận thấy được sự nghiêm túc trong giọng nói của Andrew Luofu, trong đầu Lý Dật không khỏi hiện ra gương mặt trầm xuống của Andrew Luofu, cười cười nói: “Vì sao?”
“Bởi vì…lần này Sơn Khẩu Tổ phái ra hai người có thực lực rất mạnh.” Thanh âm Andrew Luofu đột nhiên đề cao không ít: “Căn cứ người thuộc gia tộc của tôi ở bên kia truyền lại tin tức, lần này phía Nhật Bản phái ra hai người, một người tên là Trung Điền Thái Lang, là một võ học thiên tài Không Thủ Đạo được công nhận trong nước Nhật, từ khi xuất đạo đến bây giờ chưa từng thất bại, hơn nữa từng đại biểu cho gia tộc khiêu chiến mấy gia tộc Không Thủ Đạo khác, toàn bộ đều đạt được thắng lợi. Mặt khác, tôi còn nghe nói hắn từng đi tới Trung Quốc đông bắc khiêu chiến mấy gia tộc võ học, cũng đạt được thắng lợi. Hơn nữa những người từng so đấu với hắn hiện tại đều đi gặp diêm vương, thủ đoạn của hắn thập phần tàn nhẫn!”
“Một người tên là Điền Đằng Cương, nghe nói người này là thành viên trẻ tuổi nhất của Nhật Bản, mười sáu tuổi tham gia bộ đội đặc chủng, trong lúc đi lính dùng năng lực siêu cường trở thành vũ khí bí mật của quân đội Nhật Bản. Sau đó, Điền Đằng Cương không biết bởi vì nguyên nhân nào mà rời khỏi Nhật Bản, đi tới Mỹ.” Nói đến đây, Andrew Luofu dừng lại một chút, nói: “Ở Mỹ trong hai tháng, hắn tham gia tám trận so đấu hắc quyền, kết quả…cả tám quyền vương xưng bá trên lôi đài ngầm tại Mỹ đều toàn bộ chết trong tay của hắn.”
Nghe được Andrew Luofu vừa nói như thế, Lý Dật không khỏi ngây ra.
Người thứ nhất Trung Điền Thái Lang còn dễ nói, người thứ hai Điền Đằng Cương nhiều ít lại có chút biến thái.
Đối với tuyển thủ hắc quyền bình thường mà nói, không thể ở trong hai tháng liên tục mà tham gia so đấu, bọn họ thường thường suốt một năm đánh vài trận so đấu mà thôi, tối đa nhất cũng chỉ đánh chừng mười trận.
Bởi vì, so đấu hắc quyền đối với thân thể con người thương tổn phi thường nghiêm trọng, dù là ngầm quyền vương cũng không thể bảo chứng bản thân không thụ thương trong trận so đấu.
Điền Đằng Cương có thể ở trong hai tháng liên tục đánh bại tám gã ngầm quyền vương, vậy cho thấy, trong tám trận so đấu, hắn cũng không hề thụ thương.
Tám trận so đấu hắc quyền không bị thụ thương?
Hơn nữa đối thủ đều là quyền vương ngang dọc ngầm quyền đàn tại nước Mỹ?!
Nếu như không phải chính miệng Andrew Luofu nói ra cho Lý Dật, Lý Dật tuyệt đối sẽ không tin tưởng tin tức này.
Chẳng hiểu vì sao, khi nghe được Andrew Luofu nói xong, vùng lông mày của Lý Dật chăm chú nhíu lại, trực giác nói cho Lý Dật, lần này luận võ, phía Tiêu Thanh Sơn sẽ phi thường bị vướng tay chân.
“Lý, tôi biết thân thủ của anh tốt, những bảo tiêu bên người tôi đều nói bọn họ đều không phải đối thủ của anh.” Thấy Lý Dật hồi lâu cũng không nói lời nào, Andrew Luofu bỗng nhiên thay đổi lời quan tâm, nói: “Tôi cũng biết, anh là một người phi thường có dã tâm, anh không cam lòng với địa vị hiện tại. Đối với anh mà nói, chuyện lần này đúng là một cơ hội tốt, nếu như anh có thể tranh thủ, anh sẽ dương danh toàn bộ hắc đạo Trung Quốc, thành công hất Tiêu Cường ra, trở thành người nối nghiệp ngày sau của Tiêu tiên sinh. Nhưng tôi vẫn phải nói, Lý, không nên đem chính sinh mạng của mình đi mạo hiểm.”
Cảm thụ được sự quan tâm của Andrew Luofu, Lý Dật có chút tâm động!
Tựa hồ, hắn nằm mơ cũng không ngờ được, Andrew Luofu lại quan tâm hắn như vậy.
Mà trên thực tế, tuy rằng Trịnh Thiết Quân còn chưa tuyển được người tham gia so đấu, thế nhưng Lý Dật đã chuẩn bị tâm lý tự tiến cử mình, nguyên nhân đúng như lời Andrew Luofu nói, điều này đối với hắn mà nói là một cơ hội do trời ban.
Hôm nay nghe được Andrew Luofu vừa nói như vậy, Lý Dật chợt có dao động, lần này nếu như hắn có thể đại biểu Thiên Tự Đầu của Mãnh Hổ Bang xuất chiến, không chỉ có thể lập uy tại Thiên Tự Đầu Mãnh Hổ Bang, thậm chí có thể lập uy trong giới hắc đạo của hai miền nam bắc!
Thế nhưng…Nếu như hắn thất bại, sự trả giá rất đắt, sự trả giá khi thất bại chính là tính mạng của hắn.
Nếu đổi lại thời gian ở kiếp trước, Lý Dật tự tin có thể đánh cho tên Điền Đằng Cương kia ngay cả mẹ của hắn cũng không nhận ra hắn, thế nhưng, các hạng cơ năng của thân thể hắn hôm nay chỉ khôi phục được sáu thành của kiếp trước, dựa theo như lời của Andrew Luofu, muốn đánh nhau với Điền Đằng Cương, xác suất thắng được rất nhỏ.
Đầu kia điện thoại, Andrew Luofu thấy Lý Dật hồi lâu không nói lời nào, nhịn không được nói: “Lý, với năng lực của anh, muốn trở thành kiêu hùng chỉ là vấn đề thời gian, đâu cần phải gấp như vậy.”
“Cảm tạ sự nhắc nhở của cô, tôi sẽ thận trọng suy nghĩ.” Lý Dật thở dài, nghĩ thầm, chuyện lần này xác thực hắn phải thận trọng suy nghĩ, dù sao, hắn không muốn bồi cả tính mạng của mình trong trận so đấu.
Đầu kia điện thoại, Andrew Luofu nghe được Lý Dật nói sẽ suy nghĩ, nhất thời có chút tức giận: “Lý, chuyện này vốn không cần suy nghĩ! Anh vốn không phải là đối thủ của Điền Đằng Cương kia, nếu không tin, một hồi nữa tôi sẽ gởi băng ghi hình những trận so đấu của hắn cho anh!”
Giọng nói của Andrew Luofu bỗng nhiên trở nên có chút căm tức, điều này làm cho Lý Dật có chút kinh ngạc, tựa hồ hắn thật không ngờ Andrew Luofu luôn luôn trấn định lại thiếu kiên nhẫn như vậy.
Dù sao, Lý Dật lần đầu tiên gặp mặt Andrew Luofu tiến hành đàm phán, từng đưa ra điều kiện vô sỉ như vậy, Andrew cũng không hề nổi giận.
Thế nhưng hôm nay lại nổi giận?
“Andrew…” Lý Dật nỗ lực muốn giải thích.
“Lý, anh xác định anh muốn đi tham gia so đấu lần này sao?” Đầu kia điện thoại, Andrew Luofu tựa hồ có vẻ có chút kích động, thanh âm thoáng có chút run.
“Tôi không biết, điều này có thể phải chờ tôi xem xong băng ghi hình những trận so đấu của Điền Đằng Cương mới có thể quyết định.” Lý Dật thở dài, nói: “Đương nhiên, nếu như Tiêu tiên sinh không lựa chọn được ai, tôi sẽ tham chiến.”
Nói đến đây, Lý Dật nhịn không được nhắm mắt lại.
Hắn có thể tưởng tượng được chuyện lần này đối với Tiêu Thanh Sơn mà nói là có trọng yếu bao nhiêu, nếu người do Tiêu Thanh Sơn tìm tới thất bại, như vậy danh vọng của Tiêu Thanh Sơn tại Thiên Tự Đầu trong Mãnh Hổ Bang, thậm chí toàn bộ hắc đạo Trung Quốc đều phải giảm xuống thật lớn!
Đó là điều mà Lý Dật không muốn thấy.
“Vì hắn, anh cam nguyện đem chính sinh mạng của mình làm tiền đặt cược?” Lý Dật nói làm Andrew có chút khiếp sợ: “Đáng giá sao?”
Đáng giá sao?
Trong lòng Lý Dật hung hăng chấn động.
“Có đáng giá hay không, tôi không biết, tôi chỉ biết hắn là cha tôi, nếu như hắn cần tôi giúp đỡ, tôi sẽ không thể đứng nhìn bàng quan.” Lý Dật nhắm mắt lại nhớ tới những gì Tiêu Thanh Sơn đã làm cho hắn, giọng nói kiên định vô cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.