Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 347: Hạ màn che xuống




Lý Dật giới thiệu làm biểu tình Kroff biến đổi, sau đó vẻ mặt cổ quái nhìn Jester, cũng chưa nói gì. Kroff biểu hiện làm Trương Ðức Khôn cảm thấy có chút ngoài ý muốn, ở trong trí nhớ cũa hắn, Kroff thuộc về loại vô sĩ lưu manh. với đức hạnh của Kroff. khi nghe được Hắc Dạ, phải nên hô to gọi nhỏ mới đúng.
Đây là ý nghĩ trong nội tâm của Trương Đức Khôn.
Lúc này đây. Trương Đức Khôn đã sai. sai rất thái quá. Kroff biết Hắc Dạ, hơn nữa còn biết cả lai lịch của Hắc Dạ.
Sau khi giản đơn giới thiệu, Lý Dật mang theo Kroff cùng ngồi Xuống, Trương Đức Khôn cung kính hỏi thăm: “Lão đại. đưa thức ăn lên chứ?”
“Đợi lát nữa đi.” Lý Dật lắc đầu, sau đó ý bảo Trương Ðức Khôn ngồi Xuống.
“Trương Đức Khôn, trước khi tới đây, tôi tham gia đại hội ủy ban mafia nước Mỹ." Trương Đức Khôn vừa ngồi Xuống, Lý Dật thốt lời kinh người.
Quả nhiên. Lý Dật vừa nói ra. không chỉ là Trương Đức Khôn, dù là Jester cũng phải động dung, hiển nhiên bọn họ đều rất rõ ràng. Lý Dật dùng thân phận của một người ngoài tham gia ủy ban mafia đại hội thì ý nghĩa thế nào.
“EdWard ở trong đại hội đã đề nghi ngay sau đó tôi đảm nhiệm chức chủ tịch danh dự của ủy ban mafia Mỹ, thuận lợi đi qua biểu quyết!" Lý Dật tiếp tục nói: “Ngoài ra, hắn còn tuyên bố Hoa Nhân Bang trở thành minh hữu của toàn bộ ủy ban mafia Mỹ!”
“Thượng đế! anh nói thật sao?" Kroff vẫn trầm mặc không nói rốt cục cũng mở miệng, hắn triệt để bị câu nói của Lý Dật làm chấn kinh, có thể trong ba người, hắn rõ ràng lời của Lý Dật đại biểu cho điều gì.
So sánh với sự khiếp sợ của Kroff. Trương Đức Khôn hoàn toàn trợn tròn mắt, với chỉ số thông minh của hắn tự nhiên hiểu được, lần này Lý Dật giúp đỡ gia tộc Gambino sẽ nhận được hồi báo thật dầy. nhưng không nghĩ tới hồi báo lại dầy đến như vậy. Sau thoáng khiếp sợ, trong lòng Trương Đức Khôn toát ra ý niệm cổ quái: Vì sao Lý Dật nhắc với ta chuyện này?
“Trương Ðức Khôn, tôi đã từng nói qua với ông, ông giúp tôi thượng vị, chỉ cần sau này vẫn trung tâm với tôi, ngoại trừ sinh ý buôn lậu. thu nhập lợi nhuận của Hoa Nhân Bang có phân nữa thuộc về ông!" Lý Dật trầm giọng nói: “Hôm nay. Edward đã đồng ý nhượng ra phân nữa chợ sinh ý chất có hại cho chúng ta!"
“Lão đại. anh có gi phân phó thì cứ nói.” Biểu tình của Trương Đức Khôn có chút kích động. mặc dù hắn không biết Lý Dật muốn gì. thế nhưng trực giác nói cho hắn. những hành động trước đó của hắn đã hoàn toàn nhận được sự tín nhiệm của Lý Dật.
Nhìn vẻ mặt kích động của Trương Đức Khôn. Lý Dật gằn từng chữ: “Từ nay về sau. sinh ý chất có hại của Hoa Nhân Bang sẽ do Trương Ðức Khôn ông phụ trách! Mặt khác, tôi sẽ điều một huynh đệ từ Los Angeles tới. hắn nguyên là người phụ trách của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles, sau này tôi muốn hắn trở thành người phụ trách của toàn bộ Hoa Nhân Bang nước Mỹ. về phần bồi dưỡng hắn sẽ giao cho Trương Đức Khôn ông, ông có thể làm được không?”
“Trương Đức Khôn bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ!” Nghe được Lý Dật nói. Trương Đức Khôn đứng dậy. vẻ mặt cung kính đáp, giờ khắc này trên mặt hắn không còn chút bất mãn, khi hắn tuyển chọn triệt để thần phục Lý Dật, hắn cũng không còn nghĩ đến muốn làm long đầu của Hoa Nhân Bang, bởi vì hắn biết rõ, hắn không phải là đối thủ của Lý Dật.
Mặt khác theo hắn Xem ra, Lý Dật vĩnh viễn không sẽ không thay đổi, Lý Dật ngoại trừ an bài nhiệm vụ cho Trương Đức Khôn, cũng an bài nhiệm vụ cho Jester, dựa theo cách nói của Lý Dật. chuyện nước Mỹ đã cơ bản kết thúc. với địa vị hôm nay của hắn tại Mỹ, trên cơ bản cũng không còn địch nhân nào đáng nói, Hắc Dạ cần phải được phát triển thật nhanh.
Vào thời gian bắt đầu chính biến của ủy ban mafia Mỹ. Lý Dật từng cùng Jester thương thảo qua phương diện này, hơn nữa phó đội trưởng Roddy của Hắc Dạ hôm nay cũng đang ở Phúc Kiến cùng Phong gia trao đổi chuyện thành lập phân bộ Hắc Dạ tại Trung Quốc.
“Jester, trong vòng nữa năm căn cứ của Hắc Dạ tại Trung Quốc cần phải được thành lập!”
Đây là yêu cầu của Lý Dật đối với Jester.
Phát triển Hắc Dạ trở thành tổ chức sát thủ cường đại nhất trong toàn bộ thế giới ngầm toàn cầu. đây là mong muốn của Lý Dật, đồng dạng cũng là mộng tưởng của Jester. Đối với yêu cầu của Lý Dật, Jester tự nhiên không có bất luận ý kiến gì.
Ngoại trừ yêu cầu này ở ngoài, Lý Dật còn nghĩ giao Kroff cho Jester, dựa theo kế hoạch của Lý Dật. Kroff gia nhập vào Hắc Dạ, chủ yếu phụ trách công tác tình báo. Mấy ngày trước, tình báo của Lý Dật đến từ Haise Lin, cũng chính là cục điều tra liên bang Mỹ.
Tuy rằng tình báo của cục điều tra liên bang đã thập phần cường đại, thế nhưng Lý Dật cũng không thõa mãn, hắn cần mạng lưới tình báo của chính mình, mà hắn cũng tin tưởng Kroff trải qua sự đặc huấn có thể đảm đương được trọng trách này.
Mà sự thực chứng minh ánh mắt của Lý Dật cũng không sai. Kroff cũng không phụ mong muốn của hắn, mười năm sau, Hắc Dạ trở thành tổ chức sát thủ cường đại nhất toàn cầu, Kroff cũng trở thành tiêu đề tinh báo của thế giới ngầm, sau khi Kroff trở thành đầu lĩnh giới tình báo từng nói: “Mẹ nó! Tiếc nuối lớn nhất đời này của ta là không tận mắt chứng kiến ngày Hắc Dạ thành lập.”
Sau khi Trương Ðức Khôn nhận mệnh lệnh của Lý Dật liền rời khỏi nhà hàng, hiển nhiên, hắn biết rõ quan hệ giữa hắn và Lý Dật chỉ là quan hệ quân thần. hắn vĩnh viễn cũng không có khả năng chuyện trò vui vẻ cùng dùng cơm với Lý Dật.
So sánh mà nói, Kroff lại không có nhiều lo lắng như vậy, cho tới nay hắn vẫn luôn Xem Lý Dật là bạn bè. về phần Jester, tuy rằng hắn Xem Lý Dật là lão bản, nhưng bọn họ lại có quan hệ như bạn bè. không trên không dưới.
Bữa cơm ăn suốt ba giờ, trong lúc đó Kroff phảng phất như ngày Xưa, líu ríu nói liên tục. vì Hắc Dạ phát triển mà đưa ra không ít kiến nghị.
Ăn cơm Xong, Jester cuối cùng cũng tiếp nhận Kroff, điều này làm cho Lý Dật cảm thấy thập phần thõa mãn, nếu là Kroff của trước đây sợ rằng khó nhập vào ánh mắt của Jester. thế nhưng hôm nay Kroff tuyệt đối có thể trở thành bạn của Jester. Sau khi bữa ăn kết thúc, Jester mang theo Kroff rời đi, mà Lý Dật một mình quay về khách sạn.
Trong lúc Lý Dật ăn cơm đã uống không ít rượu. có thể nói là lần hắn uống nhiều nhất từ khi tới Mỹ, nhưng hắn biết rõ phương pháp hít thở đặc thù cũng không bị say, ngược lại còn thập phần thanh tĩnh.
“Tích.."
Khi Lý Dật một mình đi trên khu phố Tàu náo nhiệt, đi tới dưới khách sạn của hắn, phía sau truyền đến thanh âm lốp bánh Xe ma sát với mặt đất. Lý Dật theo bản năng quay đầu lại, nheo mắt nhìn chiếc Xe, khi nhìn thấy biển số Xe quen thuộc, thần kinh hắn trong nháy mắt thả lỏng, đồng thời đứng lại tại chỗ.
Rất nhanh. chiếc Xe đi tới bên cạnh Lý Dật, dẫn đầu bước Xuống là một đại hán sắc mặt lạnh lùng. Đại hán không phải ai khác, chính là cận vệ Nissen của Andrew. vừa bước Xuống hắn nhìn Lý Dật lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt, sau đó bước nhanh ra sau Xe. Khom người mở cửa.
Cửa Xe mở ra, Andrew bước Xuống. Màu đen. đây là màu sắc mà Andrew thích nhất. Hôm nay Andrew vẫn mặc một bộ màu đen, thế nhưng khác với dĩ vãng chính là, nàng không mặc bộ quần áo chức nghiệp, mà là một bộ váy liền áo màu đen. váy phủ Xuống mắt cá. nhưng làm đôi chân cũng lộ ra ngoài không khí. Nàng mang một đôi giày cao gót màu đen, thoạt nhìn thập phần tinh Xảo, lộ ra mười ngón chân trong suốt, tản ra khí tức mê người.
Dưới ánh mặt trời, Andrew nhẹ nhàng phủi mái tóc dài của Lý Dật, sau đó trừng mắt nhìn Lý Dật nói: “Anh yêu, em đã bị cha em đuổi ra khỏi gia tộc, ông ấy nói cho em biết. anh sẽ nuôi em cả đời, có đúng không?”
Cao quý, lạnh lùng, cơ trí.
Đây là sự hình dung chân thực nhất về Andrew Luofu.
Phong tình vạn chủng, câu hồn phách người khác.
Đây là sự hình dung chân thực nhất về Andrew Luofu hiện tại.
Nhìn dáng tươi cười mê người của Andrew, Lý Dật cười gật đầu, sau đó trong vẻ mỉm cười của Andrew. hắn dán sát tới.
"A!”
Tiếp theo trong tiếng kinh hô của Andrew. Lý Dật vươn tay xốc nàng vào trong lòng.
Andrew bị cử động thình lình của Lý Dật làm sợ đến không nhẹ, nhìn ánh mắt kinh ngạc của người qua đường. nàng phảng phất giống như một cô gái nhỏ Xấu hổ, gương mặt đỏ bừng vùi đầu vào trong ngực Lý Dật.
Chỉ là biểu tình của nàng thập phần thả lỏng, biểu tình thả lỏng này chưa từng Xuất hiện trước đây bao giờ. Thân là người phụ trách của gia tộc Gambino. hầu như nàng bị gánh nặng của gia tộc ép tới thở không nổi, mỗi ngày đều thi chạy với thời gian. Dung sự cố gắng lớn nhất cống hiến cho gia tộc. Mà hôm nay. nàng giống như một con chim nhỏ thoát khỏi lồng sắt. thu được sự tự do chân chính.
Sau này nàng không cần vì trọng trách gia tộc mà căng thẳng thần kinh, cũng không cần vì lợi ích gia tộc mà lộ ra dáng tươi cười ngụy trang cùng những kẻ mà nàng không thích chuyện trò vui vẻ, nàng càng không cần vì lợi ích gia tộc bị hao tổn mà cuộc sống hàng ngày bất an...Nàng chỉ cần hưởng thụ sự bảo vệ cùng quan tâm của người đàn ông trước mắt. làm một cô gái nhỏ vô cùng hạnh phúc.
Không hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.