Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 329: Hổ phụ Vô khuyển tử!




Lý Dật khẽ nhíu mầy lại, hắn đem ánh mắt quăng ném về phia trước. Lùc nầy Pascal cũng đang nhìn hắn, đôi con ngươi mầu Xanh lam trong cặp mắt kia lóe lên một loại quang mang hưng phấn.
“Thật không ngờ, nhận vật được Muse cho lậ có tính uy hiếp lớn nhất lại rơi vào trong tay của ta." Pascal mở miệng, có vẻ cực kì hưng phấn: “Nếu như Muse biết ngươi đã rơi vào trong tay của ta, chỉ sỢ rằng đêm hôm nay hắn không thể nào ngủ yên giấc nổi?"
Nếu lúc trước Lý Dật chỉ hoài nghi Pascal là phản đồ của gia tộc Gambino. như vậy nghe Xong câu nói này. Lý Dật đã có thể khẳng định!
Đối với gia tộc Gambino coi danh dự hơn hết thảy mà nói, thì thành viên trong gia tộc tuyệt đối sẽ không nói ra một câu như vậy!
“Ngươi là ai?” Lý Dật vẫn bình tĩnh hỏi.
“Ha ha ha, Lý tiên sinh, hóa ra là ngươi muốn biết thân phận của ta. sau đó tìm biện pháp rời khỏi nơi này. đi thông báo cho cô ả AndreW Loufu kia ư?” Pascal trào phúng liếc mắt nhìn Lý Dật một cái, theo sau lại nói: “Thật đáng tiếc, ngươi sẽ không có cơ hội này, bất quá trước khi ngươi chết. ta cũng thõa mãn nguyện vọng nhỏ nhoi này của ngươi. Ta kêu là Pascal Phillips.”
Pascal Phillips?
“Ngươi cùng Locke Phillips có quan hệ như thế nào?” Mặc dù Lý Dật không biết Pascal, nhưng lại biết lão quản gia Locke của gia tộc Gambino. Trước kia, mỗi lần hắn đến trang viên, cũng đã từng chào hỏi qua lão nhân điềm đạm kia.
Lúc nầy đây Pascal dường như không muốn trả lời câu hỏi của Lý Dật, hắn chậm rãi bẻ nát điếu Xì-gà trong tay: “Lý tiên sinh, ngươi đã biết quá nhiều rồi.”
Dứt lời. hắn làm ra một cái thủ thế, tức thì hai gã người da đen lúc trước mới thủ tiêu Hessen, tay cầm theo chủy thủ dính đầy máu tươi, chậm rãi đi tới hướng Lý Dật. Mà ba tên khác lại đang giơ súng chĩa lên người Lý Dật, tựa hồ như chỉ cần Lý Dật dám hành động thiếu suy nghĩ, bọn hắn sẽ lập tức nổ súng!
“Lý tiên sinh, có lẽ ngươi không biết, cái đầu của ngươi phi thường đáng giá....Ha ha ha..." Mắt thấy đám thủ hạ của mình đi tới bên người Lý Dật. Pascal khẽ mỉm cười. cười đến thập phận âm trầm.
Năm bước, bốn bước....ba bước....hai bước...
Lý Dật sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía ba gã người da đen tay cầm súng tự động. Đồng thời âm thầm tính toán khoảng cách giữa mình và tên cầm chủy thủ ở phía sau. Ngay khi tên người da đen chỉ còn cách Lý Dật một thước, hơn nữa định Xông lên chế phục Lý Dật, thì bỗng nhiên Lý Dật động!
Lý Dật bất thình lình Xoay người. tránh thoát một đao trí mạng. Đồng thời cước bộ hướng về phía sau trượt đi, khom lưng Xuyên qua nách của tên người da đen. cùng lúc đó chân trái sử Xuất một chiêu hồi mã thương, đạp trúng bắp chân của tên người da đen.
“Crắc!" Thanh âm vang giòn qua đi, tên người da đen kia sắc mặt thống khổ. quỳ gục xuống mặt đất!
Chứng kiến Lý Dật động thủ, ba gã người da đen bên cạnh Pascal không chút do dự bóp cò súng!
Phanh phanh phanh!
Tiếng súng giòn tan vang lên. Lý Dật cuộn tròn người núp ở phía sau thân thể của tên đại hán da đen cầm chủy thủ. Chỉ trong nháy mắt, thân thể của tên đại hán người da đen bị tử đạn bắn nát thành tổ ong. máu tươi nóng bỏng trào ra như suối!
“Phanh phanh phanh!”
Lại có ba tiếng súng nữa vang lên. nhưng lúc này người nổ súng không phải là thủ hạ của Pascal. mà chính là Lý Dật!
Chỉ thấy thân mình của Lý Dật đột nhiên phóng vọt lên, ở giữa không trung, ngón tay bóp cò lia lịa.
Khẩu súng nầy, là của tên đại hán người da đen kia.
Ngay khi ba gã thủ hạ của Pascal nổ súng. Lý Dật dùng tốc độ nhanh nhất đoạt lấy khẩu súng giắt ở bên hông của hắn.
Súng nổ. đầu người thủng!
Thủ hạ Pascal CƠ hồ không kịp phản ứng, trực tiếp bị Lý Dật bắn thủng đầu! Mỗi phát đều trúng mi tâm.
Đây cũng là yêu cầu của giáo quan kiếp trước dành cho Lý Dật. Căn cứ theo kinh nghiệm của giáo quan, đối với một số người có ý chí và thân thể khỏe mạnh mà nói, khi bị đạn bắn trúng tim thì vẫn có thể cử động thêm vài giây đồng hồ!
Vài giây đồng hồ không đáng là bao. nhưng nếu là cao thủ sử dụng súng, khoảng thời gian này có thể làm được rất nhiều việc.
Phanh phanh phanh phanh.
Vốn tưởng rằng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, Pascal căn bản không hề nghĩ tới, Lý Dật lại có được thân thủ khủng bố đến mức như thế. Ngay khi trông thấy Lý Dật Xuất thủ. hắn liền bị chấn kinh, bất quá tâm lý của hắn coi như không tệ. gần như chớp mắt, hắn liền khu động cò súng trong tay, nhả tử đạn ra ngoài giống như không cần lưu lại tiền vốn!
Tiếng súng vang lên, đồng thời Lý Dật cũng vừa chạm chân xuống đất. Tiếp theo, hắn căn bản không hề dừng động tác lại. mà khom lưng mượn theo Xung lực. cả người lăn đi!
Trên sàn nhà. trên vách tường đã Xuất hiện chi chít lỗ đạn. mà có vài viên đạn sau khi đụng trúng vách tường bê tông. liền bắn ngược trở lại. đem mọi thứ ở trong đại sãnh phá vỡ ngổn ngang.
Trong giây lát, Pascal đã bắn hết sáu viên đạn, tiếng nẫy súng trống rỗng vang lên. không khỏi làm cho sắc mặt hắn đại biến. Tựa hồ theo bản năng. Pascal chồm tới phía khẩu súng tự động ở cách đó không Xa!
Nhưng Lý Dật lại nhanh hƠn. so với hắn!
Chẳng biết Lý Dật đã đứng dậy từ lúc nào, cả người linh hoạt giống như quỷ mị, nhắm về phía Pascal!
Khi Pascal khom lưng tính toán nhặt súng thì Lý Dật giơ chân trái, không chút khách khí giậm Xuống bàn tay của Pascal.
“Lạc sát!
Tiếng Xương gẫy thanh thúy vang lên. Pascal biến sắc, cố nén đau đớn vung quyền trái đấm tới giữa hai chân của Lý Dật. Lý Dật nhấc một chân trái lên, đồng thời chân phải giống như đạn pháo búng ra, đá một cước trúng cằm Pascal!
“Ba!" Thanh âm trầm đục qua đi, thân mình của Pascal giống như một quả bóng bay, bị người ta đá văng ngược ra ngoài, hung hắng nện trúng chiếc ti-vi trên vách tường, trực tiếp khiến cho chiếc ti-vi màn hình LCD vỡ vụn, phát ra những tiếng nổ lách tách vui tai.
Sau khi Pascal rơi Xuống, cả người hắn nhất thời bị những mảnh thủy tinh găm vào da thịt, máu tươi trào ra nhiễm ướt bộ âu phục.
Giờ khắc nầy, trên khuôn mặt của Pascal không còn trông thấy nữa điểm đắc ý, có chăng chính là sợ hãi, nổi sợ hãi phát ra từ nội tâm!
Hắn cố gắng gượng dậy. nhưng đầu óc còn bị vây trong trạng thái mê muội, căn bản không thể đứng vững nổi.
Trong mắt của hắn bỗng nhiên Xuất hiện nhiều bóng ảnh Lý Dật. vô số bóng ảnh đang lao tới phía hắn. sắc mặt của hắn trở nên tái nhợt, trong con ngươi toát ra một cỗ hoảng loạn không tên!
Pascal chống hai tay, cố gắng di động thân thể lui về phía sau. Nhưng ở phía sau đã là vách tường rồi, căn bản không có địa phương nào để lẫn trốn.
Khi Pascal đang hoảng loạn, thì Lý Dật chậm rãi bước tới bên người hắn. Một tay giữ chặt cổ Pascal. trực tiếp nhấc bổng hắn lên!
Pascal cảm giác phi thường khó thở, nguyên bản trên khuôn mặt tái nhợt của hắn đỏ hồng lên. hai mắt trợn trừng, đôi chân không ngừng loạng choạng ở giữa không trung. cố gắng vùng vẫy. Nhưng hai tay của Lý Dật lại giống như gọng kìm, kẹp chặt lấy cổ hắn, để cho hắn căn bản không thể mẩy may nhúc nhích.
Lý Dật cũng không trực tiếp Xử lý Pascal, bởi nếu như muốn giết hắn. Lúc trước Lý Dật đã không cho Pascal có cơ hội nổ súng rồi.
Sắc mặt của Pascal ngày càng khó coi, nhịp thở cũng trở nên dồn dập. Thế nhưng Lý Dật lại không giảm bớt khí lực. bởi trình độ khống chế lực đạo của Lý Dật đã muốn Xuất thần nhập hóa, biết rõ Pascal sẽ không thể chết được, mà chỉ khó thở chút thôi!
Lý Dật một tay giữ chặt cổ Pascal. một tay thò vào trong túi quần móc điện thoại ra, bấm số của Andrew Loufu.
Đầu dây bên kia. AndreW Loufu gọi cho Lý Dật mười mấy lần, nhưng mỗi lần đều là máy bận. đang lo lắng có phải Lý Dật đã Xảy ra chuyện gì rồi hay không. thì đột nhiên số của hắn gọi đến, khiến cho nàng không khỏi ngẩn ra.
Theo sau, nàng dùng tốc độ nhanh nhất chuyển liên lạc, có chút bận tâm hỏi han: “Lý, điện thoại của anh làm sao mà gọi đến đều báo bận máy thế hả?”
“Annie, em mau cử người mà em tín nhiệm nhất, đến biệt thự ở bên ngoài nầy đi.” AndreW hỏi một đằng, Lý Dật trả lời một nẻo.
AndreW Loufu thập phần nghi hoặc: “Biệt thự ở bên ngoài?"
“Ðúng rồi, Anh đang ở căn biệt thự ngoài vườn.” Lý Dật trầm giọng nói: “Mặc khác, anh vừa bắt được một tên phản đồ.”
Phản đồ!
Nghe được hai chữ nầy, AndreW Loufu kích động tới mức ngừng thở, diễn cảm trở nên hưng phấn dị thường!
Ðối với một người luôn luôn bình tĩnh cơ trí như Andrew mà nói. thì cảnh tượng này thật sự là hiếm thấy. Nhưng quả thật nàng rất kích động, hiện giờ hai chữ phản đồ này cũng giống như ma túy cắm rễ ở trong lòng nàng.
Mặc dù rất tò mò, vì sao Lý Dật lại Xuất hiện ở trong trạng viên gia tộc Gambino, vì sao lại bắt được phản đồ của gia tộc. Nhưng nàng không truy vấn, mà cực nhanh đáp ứng một tiếng. sau đó trực tiếp cúp điện thoại.
Biểu tình biến hóa của AndreW Loufu, toàn bộ đều rơi vào trong mắt Johnson. Vừa chứng kiến AndreW cúp điện thoại, Johson lập tức hỏi: “Có chuyện gì sao?"
“Lý, hắn đang ở biệt thự ngoài vườn, hơn nữa còn bắt được phản đồ của gia tộc!” Đầu tiên AndreW Loufu điều chỉnh cảm Xúc một chút. Sau đó mới trả lời câu hỏi, chính là trong giọng nói lại kèm theo một cỗ hưng phấn không thể che giấu.
“Lý Dật bắt được phản đồ của gia tộc chúng ta ư?” Johnson bị câu nói của AndreW làm cho chấn động tinh thần!
“Ân, Pascal ở căn biệt thự đó, chắc là hắn đã tiết lộ tin tức của cha chúng ta.” AndreW Loufu thoạt nhìn bình tĩnh hơn rất nhiều: “Nói vậy, Lý cũng biết chuyện này không thể làm lớn. cho nên mới kêu chúng ta cử người qua."
Dứt lời, AndreW Loufu trực tiếp đứng dậy, nói: “Johnson, cậu theo ta qua đó.”
Nhưng Johson không có đứng dậy. mà nhíu mày trầm ngâm vài giây đồng hồ. bỗng nhiên lên tiếng: “Chị, một mình em đi sẽ tốt hơn, chị không nên sang bên đó.”
Johnson nói làm cho AndreW Loufu không khỏi dừng bước.
“Em đã từng nói rồi, phản đồ tuyệt đối không chỉ có một hai tên. Mặc dù không biết Lý Dật làm cách nào bắt được phản đồ, nhưng em tin hắn còn chưa tóm được toàn bộ.”
Johnson khẽ giải thích: “Mà trước mắt chị là người phụ trách trong gia tộc. khẳng định rằng nhất cử nhất động của chị đều bị bọn phản nghịch kia theo dõi. Nếu chị đi. tất sẽ bại lộ.”
“Còn em thì lại bất đồng. từ trước đến nay em đều mang một bộ hình tượng ăn không ngồi rồi, bọn họ sẽ không chú ý tới em."
Nghe Xong Johnson nói lời này, AndreW không thể không thừa nhận, Johnson tính toán được thập phần ổn thõa.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Johnson, AndreW Loufu khẽ thở dài: “Johnson, cha nói rất đúng, cậu so với ta càng thích hợp tiếp quản gia tộc này hơn.”
Hiển nhiên, AndreW Loufu nhìn ra, em trai của nàng trước kia đã dùng hành vi phong lưu bay bưỚm để lừa gạt che mắt chúng nhân. Ngày hôm nay, hết thảy những gì Johnson biểu hiện ra. đều nằm ngoài dự định của mọi người!
Đối mặt với AndreW Loufu cảm thán, Johnson không có động dung, mà lập tức đi tới bên cạnh AndreW, nhẹ nhàng vỗ lên bả vai của nàng, tiếp theo bước ra khỏi phòng hội nghị.
Trong biệt thự ở bên ngoài vườn, Lý Dật ngồi trên ghế sa-lon, miệng ngậm một điếu Xì gà. Còn phản đồ Pascal thì bị hắn cột chặt lên một chiếc ghế khác, hơn nữa còn bị nhét giẻ vào miệng.
Dưới ánh đèn, sương khói vờn quanh khuôn mặt Lý Dật, thoạt nhìn thần tình của hắn có chút nghiêm trọng, hiển nhiên Lý Dật cũng ý thức rõ ràng, tình cảnh trước mắt của gia tộc Gambino rất không ổn.
Bỗng nhiên, bên ngoài biệt thự truyền đến một tiếng bước chân cực nhỏ. Lý Dật liền chậm rãi dập tắt Xì gà, đứng dậy đi tới bên cạnh cửa sổ.
Theo sau, dưới ánh trăng soi rọi, Lý Dật trông thấy Johnson đang được một tên người da trắng dẫn đường. bí mật tiến nhập vào biệt thự.
Ðối với tên người da trắng thấp bé kia. Lý Dật cũng không Xa lạ gì, biết người này chính là bảo tiêu của Johnson, hơn nữa bản lĩnh không phải tầm thường. Johnson Xuất hiện nhiều ít làm cho Lý Dật có chút nghi hoặc. bất quá rất nhanh hắn liền buông lỏng chân mày ra.
Tuy rằng Lý Dật và Johnson tiếp Xúc không nhiều lần, nhưng thủy chung hắn vẫn cho rằng Johnson là một người phi thường Xuất sắc. Hơn nữa, hắn cũng hiểu được, Johnson tuyệt đối sẽ không cấu kết cùng đám phản đồ gia tộc Gambino. Dù sao. nếu Johnson muốn tiếp quản gia tộc cường đại nhất thế giới ngầm ở nước Mỹ này, hắn chỉ cần nói một câu thôi là được rồi.
Khi Johnson và bảo tiêu đến cửa tòa biệt thự, thì bỗng nhiên cánh cửa được mở ra, Lý Dật Xuất hiện ở trước mặt của hắn. Johnson hướng gã bảo tiêu người da trắng phất phất tay, sau đó nhìn Lý Dật nói: “Lý, vào trong hãy đàm luận.”
Biệt thự. trong đại sãnh tràn ngập mùi vị huyết tinh, trường cảnh đám thủ hạ của Pascal chết đi, trông tương đối khó coi.
Đột nhiên chứng kiến một màn như vậy. Johnson sắc mặt hơi đổi. dưới eo gập cong lại. nôn thốc ra ngoài!
Nhìn thân mình của Johnson run lên nhè nhẹ, vẻ mặt Lý Dật có chút nghi hoặc, tựa hồ thật không ngờ Johnson lại không thích ứng được với tràng cảnh này. Dù sao gia tộc Gambino Xưng bá ở thế giới ngầm nhiều năm, chuyện tình giết người là không thể tránh khỏi.
“Thật Xin lỗi, Lý, lần đầu tiên tôi gặp phải trường hợp như thế này." Ước chừng khoảng một phút đồng hồ sau, Johnson đứng dậy lấy khăn tay lau miệng, vẻ mặt áy náy nhìn Lý Dật nói.
Johnson giải thích không làm cho Lý Dật Xem thường Johnson. mà còn tỏ vẻ tán thưởng. Kiếp trước là một sát thủ truyền kì trong thế giới hắc ám, Lý Dật tự nhiên rõ ràng, bất cứ người nào ở lần đầu tiên nhìn thấy tràng cảnh huyết tinh, cũng đều không nhịn được ói mữa. Còn nếu là miễn dịch với thi thể, ít nhất cũng phải trải qua một thời gian rèn luyện cơ bản rồi! Giống như Johnson có thể thích ứng ở trong vòng hai phút thời gian, quả thực là phi thường hiếm thấy, thậm chí Lý Dật năm Xưa cũng không có Xuất sắc được như Johnson lúc này.
Đương nhiên, khi đó Lý Dật vẫn con rất nhỏ.
Lý Dật nhẹ nhàng lắc đầu, tỏ vẻ không quan tâm.
Johnson nhin thoáng qua Pascal ở phía Xa. toàn thân đầy máu, nhíu mầy hỏi: “Lý, rốt cuộc là đã Xảy ra chuyện gì?"
Thấy Johnson mở miệng hỏi, Lý Dật không hề che giấu, mà đem hết thẩy sự tình phát sinh lúc trước, kể cho Johnson nghe.
Nghe Xong Lý Dật nói, Johnson diễn cảm hơi đổi: “Nghĩa là sau khi anh đến đây thì Pascal muốn trừ khử anh. Thế nhưng anh lại Xử lý hắn, hơn nữa còn chế phục?”
“Ừm” Lý Dật gật đầu.
Trong đôi con ngươi của Johnson hiện lên một tia quang mang cổ quái, dường như hắn thật không ngờ thân thủ của Lý Dật lại cường hãn tới loại tình trạng này. Theo sau, Lý Dật dẫn Johnson đi tới bên người Pascal.
“Thực không ngờ...." Cùng bộ dạng công tử ăn chơi thường ngày bất đồng. Lúc này Pascal giống như đã chịu yên phận. trong giọng điệu của hắn mang theo một loại hương vị tự giễu.
“Pascal, cha ta đối với ngươi không tệ, vì sao lại phản bội gia tộc Gamhino?" Johnson dừng ở trên khuôn mặt vặn vẹo của Pascal. trầm giong hỏi.
Pascal cười lạnh một tiếng: “Phản bội? Ha ha! Như thế nầy cũng tính là phản bội sao? Ngươi nói lão EdWard đối với ta không tệ ư! Vậy ông nội của ta làm nô bộc cả đời cho Gambino, hiện giờ hắn đã có được cái gì??”
Nghe Pascal nói, nhất thời Johnson nhíu chặt đôi lông mầy: “Xem ra cả hai ông cháu nhà ngươi đều đã phản bội lại gia tộc rồi?”
Pascal bỗng nhiên trở nên kích động: “Johnson, ngươi là thằng con hoang, ta nói lại lần nữa, đừng nhắc đến hai chữ phản bội ở đây! Ta chỉ là đang tìm lại một phần công đạo cho hai ông cháu ta mà thôi.”
Pascal Xuất khẩu cuồng ngôn, cũng không làm cho Johnson động dung. hắn vẫn còn lộ ra một nụ cười thản nhiên: “Xem ra chuyện nầy không quan hệ đến ông nội của ngươi. Hết thẩy đều là chính ngươi tự mình làm chủ."
“Ðúng thì sao?” Pascal tựa như bất chấp trả giá nói.
Johnson nheo mắt lại: “Ngươi hại chết cha ta."
“Không có ông nội của ta. Lão già Edward kia có thể trở thành tộc trưởng Xuất sắc sao? Gia tộc Gambino có thể khống chế được Ủy ban mafia nhiều năm như vậy sao?"
Pascal diện mục dữ tợn nói: “Chỉ trach lão cha ngươi quá mức nhỏ mọn, hắn chết còn chưa hết tội!”
“Ta sẽ cho hai ông cháu của ngươi một cơ hội để mở miệng..." Johnson giọng điệu vô cùng băng sương: “Nói ra những kẻ phản bội khác còn tiềm phục trong gia tộc Gambino.”
“Phì” Pascal khinh thường nhổ một bãi nước bọt vào Johnson.
Johnson nhẹ nhàng lau nước bọt dính ở trên mặt, định nói cái gì đó, nhưng lại bị Lý Dật chen ngang: “Johnson, nếu cậu muốn moi tin tức hữu dụng từ trong miệng của hắn. Tôi nghĩ. tôi có chút biện pháp.”
Nghe Lý Dật nói vậy, ở tận sâu trong con ngươi của Pascal lóe lên một đạo quang mang sợ hãi. Hiển nhiên. đối với Lý Dật thân thủ biến thái kia. trong lòng Pascal đã có bóng ma.
“Johnson, ta nói cho ngươi biết. nếu ta chết đi hoặc là bị thằng con hoang kia tra tấn, vậy thì ông nội của ta nhất định sẽ lựa chọn giống như ta. phản bội lại gia tộc Gambino!” Đã bị Lý Dật uy hiếp, Pascal liền hoàn toàn trở nên điên cuồng, hắn trợn trừng hai mắt đỎ rực, gào lớn tiếng nói: “KhÔng tin thì ngươi hãy thử Xem!” T
“Lý, đề nghị của anh rất không tồi. Tôi cũng tin tưởng. anh có thể cạy được miệng của hắn. Bất quá tôi cảm thấy nơi nầy không tiện Xử lý thõa đáng cho lắm.” Bỗng nhiên Johnson khẽ mỉm cười, chính là nụ cười kia làm cho người ta nhìn thấy phải dựng tóc gáy: “Ta nghĩ ra một kế sách gọi là khổ nhục kế. Dùng nó đế Xử lý chuyện nầy, sẽ càng hoàn mỹ hơn một chút.”
Nói Xong, Johnson không đợi Lý Dật trả lời, mà chậm rãi vươn tay Xoa vết máu ở trên mặt Pascal, đưa lên miệng liếm láp, tiếp theo âm trầm nói: “Pascal, máu của ngươi thực tươi ngon. tuy rằng ta muốn từ từ nhấm nháp. Bất quá, ta còn phải đem nó đi tặng cho ông nội của ngươi một ít, ngươi cảm thấy thế nào?”
Johnson từ tốn nói làm cho Pascal hơi ngỡ ngàng, hiển nhiên hắn không hiết Johnson đang tính toán chuyện gì.
Còn Lý Dật, trong lòng lại dâng lên một trận ba đào!
Hắn không khỏi đang nhớ lại cách nói năng tao nhã, nghi lễ quý tộc Xã giao mà Johnson đem ra ước thúc chính bản thân mình. Hắn không khỏi đang nhớ lại tình cảnh mới vừa Xảy ra. sau khi Johnson bước vào đại sãnh, liền Xoay người nôn mữa!
Hổ phụ vô khuyển tử! Lý Dật không thể không thừa nhận. giờ khắc này Johnson tuyệt đối chính là một tên ác ma giết người không thấy máu!
Chú thích*: ý nói cha nào con ấy, người cha tài giỏi không sinh ra người con ngu ngốc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.