Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 284: Anh phải bồi thường cho lão nương




Trong phòng tắm, tiếng nước chảy vẫn liên miên bất tận không ngừng, bóng dáng Hạ Vũ Đình mơ màng có thể nhìn thấy được, tất cả chuyện này khiến cho lòng Lý Dật sinh ra một loại cảm giác tràn ngập ký quái, hắn không thể lý giải nổi đó là loại cảm giác gì.
Nhưng hắn có thể khẳng đình, nếu đêm nay hắn không mò đến phòng của Trần Lâm, như vậy cái con mẫu bạo long kia, tuyệt đối sẽ trèo cửa sổ đột nhập vào.
Trèo cửa sổ?
Lý Dật âm thầm lắc đầu, nếu đóng chặt cửa sổ, chỉ sợ cái con mẫu bạo long kia liền trực tiếp phá cửa ra!
Nhớ tới nụ hôn trau nhau lúc trước, cùng với bộ dạng đỏ mặt của Trần Lâm, cỗ cảm giác mơ hồ trong lòng Lý Dật càng lúc càng thêm nồng đậm.
Hiển nhiên đối với Lý Dật, cái gọi là tình yêu căn bản không thể nhận thức rõ ràng, ở trong mắt hắn không có cái gì gọi là một vợ một chồng, cũng không có cái gì gọi là phản bội. Hắn chỉ biết một điều, tuyệt đối sẽ không để cho nữ nhân bên cạnh mình tổn thương.
Ý nghĩ như vậy nếu đổi lại thành người khác, thì có thể sẽ là chuyện tình bất khả tư nghị.Nhưng, đối với Lý Dật, một sát thủ đến tương lai mà nói, cũng thập phần bình thường.
Nhẹ nhàng lắc đầu, Lý dật không muốn suy nghĩ thêm nữa bởi vì nghĩ không thông suốt vấn đề. Tiếp tục trở lại bên giường, nắm xuống châm thuốc hút.
Hai mươi phút sau, cửa phòng tắm khẽ mở. Hạ Vũ Đình quấn trên người một chiếc khăn tắm màu trắng, từ bên trong bước ra.
Bởi vì mới tắm xong, cho nên mái tóc của nàng vẫn còn ướt sũng, nàng vừa đi vừa dùng khăn mạt sát tóc, trên hai gò má trắng nõn thản nhiên dâng lên một tầng mây hồng ửng đỏ. Chiếc khăn tắm này mặc dù rất rộng lớn, nhưng dù sao khăn tắm cũng chính là khăn tắm, nó không thể bao trùm toàn bộ thân hình mê người của Hạ Vũ Đình.Trong khi, nàng lau tóc, đồng thời hai tòa núi đôi trước ngực run rẩy lên vài cái, giống như tùy thời đều muốn bung ra khỏi chiếc khăn tắm kia. Cẩn thận nhìn lại, rõ ràng chứng kiến được cái khe rãnh ở giữa hai tòa núi đôi kia, như đang tản mát ra lực lượng hấp dẫn vô hình. Bên dưới khăn tắm, là một đôi chân thon dài ngọc ngà, Hạ Vũ Đình không có thường xuyên rèn luyện, hai chân không mạnh mẽ giống như Trần Lâm, nhưng tỷ lệ phối hợp lại phi thường hoàn mỹ.
Nguyên lý Lý Dật đang hút thuốc, nhưng vừa chứng kiến Hạ Vũ Đình phát dục thành thục, đồng tử bỗng nhiên mở lớn, nhìn chằm chằm nàng không nhúc nhích.
“Làm sao vậy?” Hạ Vũ Đình lau khô tóc, trông thấy biểu tình cổ quái của Lý Dật, có chút nghi hoặc hướng Lý Dật dò hỏi. Sau khi lời vừa ra khỏi miệng, nàng mơ hồ minh bạch chuyện gì, nguyên bản tầng mây hồng đỏ trên mặt càng thêm nồng đậm hơn, đồng thời ánh mắt di chuyển đi, không dám nhìn vào đôi con ngươi chan chứa dục vọng kia của Lý Dật.
Lý Dật rít mạnh một hơi thuốc, sau đó dụi tắt thuốc đi, cười nói: “Vũ Đình, em thật đẹp.”
Khi nói chuyện, Lý Dật đứng dậy tiếp nhận chiếc khăn mặt trong tay Hạ Vũ Đình, quay ra phía sau giúp nàng sát tóc: “Em mới sang đây, còn chưa thích ứng với thời tiết. Chờ khô tóc rồi hãy ngủ, như vậy sẽ không bị cảm mạo.”
Hạ Vũ Đình nhẹ nhàng “uh” một tiếng, vẫn đứng nguyên tại chỗ không nhúc nhích, hưởng thụ Lý Dật ân cần phục vụ.
Trong bất tri giác, Hạ Vũ Đình dựa vào người Lý Dật, cặp mông mềm mại áp sát lên mặt cây thương của hắn.
Khi Lý Dật giúp Hạ Vũ Đình lau khô mái tóc, có thể rõ ràng ngửi được hương thơm thanh khiết của nữ nhân hòa quyện với mùi sữa tắm. Hơn nữa, còn thấp thoáng trông thấy đôi tiểu bạch thỏ ẩn hiện ở sau lớp khăn tắm. Cây thương dưới hạ thân sớm đã đứng dậy, lúc này bị cặp mông co dãn đụng chạm phải, cả người không khỏi chấn động.
Hạ Vũ Đình cũng đã nhận ra cái gì rồi, nàng vội vàng cúi đầu xuống, hai má ửng hồng, nỗi xấu hổ còn tràn xuống mang tai.
Lý Dật ngượng ngùng hướng thân mình về phía sau một chút rồi tiếp tục giúp Hạ Vũ Đình lau khô mái tóc. Thế nhưng trong lòng lại gợn lên một tia dậy sóng, bởi bất tri bất giác bị Hạ Vũ Đình vô thức đụng chạm như vậy, dục hỏa trong lòng không khỏi bay thẳng tắp lên cao.
“Lý Dật, có phải anh rất muốn hay không?” Hạ Vũ Đình cúi đầu, nhẹ giọng hỏi.
Hỏi xong, Hạ Vũ Đình xoay người ôm vòng eo Lý Dật, vẻ mặt nhu tình ngắm nhìn hắn, ánh mắt kia tựa hồ như một người vợ ngắm nhìn chồng của mình bình thường.
Ngửi mùi hương thơm ngát trên cơ thể của Hạ Vũ Đình, Lý Dật kìm lòng không được vươn tay, nâng khuôn mặt nhỏ nhắn kia lên.
Động tác này của Lý Dật khiến cho Hạ Vũ Đình ý thức được điều gì, nàng theo bản năng nhắm hai mắt lại, khoie môi hấp háy đồng thời run run, diễn cảm hơi có chút khẩn trương, trong khẩn trương còn mang theo một tia chờ mong.
Nụ hôn nồng nhiên như trong tưởng tượng cũng không có xuất hiện. Mà Lý Dật nhẹ nhàng hôn lên trán Hạ Vũ Đình một cái, ôn tồn nói: “Vành mắt của em thâm tím rồi kìa, hảo ngủ đi.”
Hạ Vũ Đình chậm rãi mở to mắt, nhìn đôi con ngươi tràn ngập sự quan tâm của Lý Dật, hạnh phúc gật gật đầu.
Chứng kiến Hạ Vũ Đình ưng thuận, Lý Dật cúi người một tay bế nàng lên. Hạ Vũ Đình theo bản năng ôm chặt lấy cổ Lý Dật, giống như con chim nhỏ nép ở trong lòng hắn, hưởng thụ sự ấm áp chờ đợi đã lâu ngày.
Lý Dật bế Hạ Vũ Đình lên trên giường, cũng không có buông tay, mà ôm nàng vào trong ngực, đợi cho đến khi mái tóc khô cong, mới định kêu nàng đi ngủ.
Hạ Vũ Đình nhu thuận nằm ở trong lòng Lý Dật, hơi lệch người sang, một chiếc đùi vắt ngang qua hông Lý Dật, ôn nhu hỏi: “Thời gian trước, ở bên này anh có mệt mỏi hay không?”
Cùng lúc trước, khi Mộ Dung Tuyết gặp lại Lý Dật bất đồng, Hạ Vũ Đình không hỏi những chuyện phát sinh sau khi hắn rời khỏi Thượng Hải.
Lý Dật mỉm cười lắc đầu: “Lúc mệt mỏi, anh sẽ nghĩ đến em, mỗi khi nhớ đến em thì sẽ không cảm thấy ưu phiền nữa.”
Nguyên bản lời nói ngọt ngào từ trong miệng Lý Dật nói ra, lại không có một chút hương vị lấy lòng nào, mà làm cho người ta cảm giác được có một loại chân thành, sự thật quả đúng như vậy. Ngay từ khi mới tiến vào thành phố Los Angeles, Lý Dật phát hiện ra tổ chức sát thủ Hắc Dạ căn bản chưa tồn tại gì. Lúc đó tiền không có, người không ai, vội vàng gia nhập Hoa Nhân Bang, tiếp theo bị Đường Hải o ép tài năng, đoạn thời gian đó là chuỗi ngày gian nan của Lý Dật, thế nhưng hắn chưa bao giờ có ý nghĩ buông tha cho hết thảy.
Bởi vì hắn biết, mảnh đất quen thuộc ở Phương Đông kia, có rất nhiều địch nhân chờ đợi hắn, đồng thời còn có một nữ nhân đang ngóng trông bóng lưng hắn quay trở về!
Mỗi lần nhớ tới địch nhân, Lý Dật cũng đều phải kìm nén cơn tức giận, nhưng sau đó tưởng nhớ đến bộ dạng ôn nhu của Hạ Vũ Đình, cả người Lý Dật lại tràn ngập ý chí phấn đấu!
“Em không thể giúp anh cái gì được nhỉ?” Hạ Vũ Đình nhẹ nhàng thở dài, diễn cảm nhiều ít có chút bất đắc dĩ.
“Em đã giúp anh rất nhiều đó chứ” Lý Dật khẽ lắc đầu: “Tốt lắm, tóc em khô rồi, thôi, ngủ đi.”
Hạ Vũ Đình ôn nhu gật đầu. Đúng theo như lời Lý Dật nói, Vũ Đình rất mệt, cơ thể và tinh thần đều rất mệt mỏi.
Bắt đầu từ lúc Trần Lâm đề nghị tời Los Angeles tìm Lý Dật, Hạ Vũ Đình đã phải trăn trở rất nhiều đêm … Ngay cả lúc bước chân lên máy bay, Hạ Vũ Đình đều đã không chớp mắt.
Không quá bao lâu, Hạ Vũ Đình liền chìm vào cơn mộng đẹp ở trong lòng Lý Dật. Cùng với thời gian cư ngụ ở căn biệt thự trong quân khu bất đồng, ngày hôm nay Hạ Vũ Đình ngủ thật an ổn, chân mày của nàng không nhăn nhó, ngược lại khóe miệng còn xuất hiện một tia mỉm cười hạnh phúc.
Chứng kiến Hạ Vũ Đình đã ngủ say, Lý Dật nhẹ nhàng kê đầu của nàng lên trên gối, sau đó đắp chăn để cho nàng không bị cảm lạnh.
Làm xong tất cả chuyện này, Lý Dật nhớ đến câu nói ngoan cường của Trần Lâm kia, nghĩ ngợi một chút, cuối cùng vẫn bước xuống giường rời khỏi phòng.
Gian phòng ngủ đầu hành lang, Trần Lâm đã sớm trút khỏi bộ quần áo thể thao, sau khi tắm rửa thơm tho, trên người của nàng quấn “độc” một chiếc khăn tắm.
Ti – vi trong phòng ngủ đang mở, trên màn hình chiếu bộ phim nổi tiếng Hollywood. Trần Lâm cầm điều khiển từ xa trong tay, nhưng tâm tư lại không đặt ở trong bộ phim, mà thỉnh thoảng ngoái cổ nhìn lên đồng hồ.
Rốt cục, Trần Lâm cũng nghe được tiếng bước chân chờ mong đã lâu, nàng nhanh chóng vứt điều khiển từ xa sang một bên, sau đó nhảy xuống giường đi ra hướng cửa.
Trước khi Lý Dật định gõ cửa, thì Trần Lâm đã mở toang cửa ra, vẻ mặt khiêu khích hắn: “Tưởng anh không chịu đến, tôi đang tính toán qua tìm anh đây!”
Nghe Trần Lâm khiêu khích như vậy, LÝ Dật chẳng biết phải đáp lời ra sao. Thế nhưng không đợi hắn lên tiếng, Trần Lâm một tay kéo hắn vào trong phòng, đồng thời dùng chân đóng cửa lại.
Trần Lâm một tay ấn Lý Dật dựa trên tường, hung hăng trừng mắt nói: “Cấp cho lão nương một cái công đạo đi chứ!”
Lúc này Trần Lâm chỉ mặc nguyên một chiếc khăn tắm, vóc dáng ngạo thị chúng nhân kia hoàn toàn được phụ trợ lên, phối hợp cùng lời nói kinh điển và bộ dạng trừng mắt, giống như một loại cảnh tượng, người vợ đanh đá bắt được chồng mình đi ra ngoài ăn vụng … Sau khi trở về liền bị truy vấn.
“Cô muốn trả công đạo như thế nào?” Nhìn biểu tình tức giận của Trần Lâm, Lý Dật cảm thấy khóe miệng có chút khổ sở, hắn biết trước khi mẫu bạo long này đạt được ý đồ, tuyệt đối sẽ không buông tha cho hắn.
Trần Lâm nghe Lý dật hỏi vặn, sóng mắt chuyển động: “Này này, lão nương đang hỏi cơ mà? Đúng rồi, ngoại trừ việc không chịu liên lạc cho tôi và Vũ Đình, tôi còn nhiều chuyện muốn tính sổ anh đó! Hừ, lúc trước tôi và Vũ Đình tiến vào, bị thủ hạ của anh ngăn cản ở bên ngoài! Thủ hạ của anh thật uy vũ quá đi, trực tiếp rút súng ra dọa người!”
Trần Lâm nói, nhất thời khiến cho Lý Dật biến sắc: “Cô giao thủ cùng Anh Hoa sao?”
“Như thế nào? Thương tâm cho cô ta sao? Không thế nào cả!” Trần Lâm hậm hực nói: “Đó là bởi vì tôi và cô ta thực lực không kém nhau bao nhiêu, nếu có thể đánh thắng được, thì tôi nhất định hảo hảo giáo huấn cô ta một trận!”
“Lão đại của chúng ta đã tới Nam Kinh rồi, lại còn nói cái gì hôm nay không tiếp khách nhân, hơn nữa yêu cầu chúng tôi trở về!”
Vừa nghe Trần Lâm nói như vậy, Lý Dật an tâm hơn không ít, đồng thời thầm kêu may mắn Anh Hoa đã nhìn ra quan hệ của hai người cùng chính mình, nếu không lấy tính cách Anh Hoa khẳng định sẽ hạ sát thủ với Trần Lâm!
“Hừ! Xem ra tôi đoán không sai, cô ả hồ ly tinh kia thật sự đã hút hồn phách của anh rồi!” Trần Lâm thấy Lý Dật im lặng, nhất thời nhíu mày.
Lý Dật thở dài: “Đừng nói lung tung, nàng là hộ vệ của tôi.”
“Anh xác định?” Trần Lâm truy vấn.
Đối mặt với giọng điệu bức người của Trần Lâm, Lý Dật không muốn giải thích nhiều, bởi vì tựu ngay cả chính bản thân hắn cũng không hiểu nổi mối quan hệ giữa hắn và Anh Hoa, rốt cuộc là như thế nào?
Hơn nữa, Lý Dật có thể cảm nhận được, trong con người Anh Hoa có hai loại tính cách mâu thuẫn, bất quá số lượng nàng biểu hiện ra không nhiều lắm, phần lớn vẻ mặt của nàng luôn luôn là băng sương.
“Thôi bỏ đi, tôi không hỏi anh nữa, nếu tôi nhìn không lầm, nàng ta cũng là một nữ nhân có vận mệnh bi thảm.” Bỗng nhiên Trần Lâm thở dài, theo sau lại tức giận mắng: “Đều là bởi vì tên hỗn đản như anh!”
Trần Lâm bất tri bất giác cảm thán, làm cho Lý Dật trong lòng chấn động không thôi. Dường như theo ý nào đó mà nói, thì vận mệnh của Anh Hoa quả thật có thể dùng hai chữ bi thảm để tưởng tượng.
“Thật ra, mặc kệ cô có tinh hay không, trước khi hai người tới, tôi đã từng gọi điện cho hai người, nhưng điện thoại lại không liên lạc được.” Lý Dật chân thành nhìn sâu vào hai mắt Trần Lâm, nói: “Hơn nữa, thời gian trước tôi cũng muốn liên hệ trở về, bất quá tình cảnh lúc đó cũng không cho phép.”
Lý Dật nói làm cho Trần Lâm giật mình, cùng Hạ Vũ Đình bất đồng, thân là một thành viên trong đội đặc cảnh, hiện giờ nàng đã biết hết thảy tình huống ở bên này, tự nhiên cũng rõ ràng nỗi khổ tâm của Lý Dật.
“Coi như anh không có biện pháp đi gặp chúng ta, ít nhất cũng nên gọi điện thoại chứ?” Trần Lâm không định buông tha dễ dàng cho Lý Dật.
Lý Dật cười khổ: “Gọi điện thoại thích hợp sao?”
Nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ cùng nụ cười chua xót trên khóe miệng của Lý Dật, Trần Lâm rơi vào trầm mặc.
“Tôi mất hơn nửa năm thời gian mới đứng vững được gót chân ở bên này, nếu lúc đó gọi điện thoại trở về, thì có thể nói cái gì được chứ? Nói cho hai người biết là tôi chưa chết, tôi đang nỗ lực gây dựng thực lực vì muốn báo thù, hai người chờ một ngày nào đó tôi đánh giết trở về quốc nội hay sao?” Nói đến đoạn hai chữ báo thù, biểu tình của Lý Dật phi thường bình tĩnh, đối với hắn hôm nay, hắn đã đem phần cừu hận kia chôn thật sâu ở trong nội tâm rồi.
“Nguyên bản, sau khi trụ vững gót chân, tôi đã quyết định liên hệ với hai người, nhưng dạo này trong giới hắc đạo ở nước Mỹ xảy ra hỗn loạn. Hơn nữa tôi cũng bị cuốn vào trong đó, dưới tình huống như vậy, tôi không dám đưa hai người sang bên này!” Lý Dật trầm giọng nói.
Nghe được câu “hai người”, trong con ngươi của Trần Lâm hiện lên một đạo quang mang hưng phấn, bất quá ngay lập tức giống như nhớ ra chuyện gì đó, đạo quang mang hưng phấn kia nháy mắt lại biến mất vô ảnh vô tung, cướp đoạt lấy chính là vẻ mặt bất đắc dĩ.
Diễn cảm trên khuôn mặt Trần Lâm, làm cho Lý Dật mơ hồ.
“Ngồi xuống rồi hãy nói chuyện tiếp nhé!” Trần Lâm giọng điệu phức tạp nói, sau đó bước tới bên chiêc giường.
Lý Dật giữ im lặng đi theo bóng lưng mê người của Trần Lâm, nhưng trong đầu hắn lại không có một chút tà niệm nào, hiển nhiên, cùng Trần Lâm nói chuyện, đã khơi dậy đoạn thời gian tồi tệ trong quá khứ.
“Anh định làm như thế nào đây? Chẳng lẽ cứ ở mãi nước Mỹ này sao?” Trần Lâm ngồi ở trên giường, hai chân khép lại cùng một chỗ, nhưng vẫn không thể che giấu đi phong cảnh mê người kia.
Lý Dật không ngồi ở phía đối diện Trần Lâm, hẳn là không thể nào chứng kiến được cảnh xuân quang họa tiết, trên thực tế, nếu như chẳng may nhìn thấy, hắn cũng sẽ không có bất kì ý niềm gì.
“Đương nhiên không phải!” Lý Dật lắc đầu nói, gằn từng chữ nói: “Tôi sẽ trở về, hơn nữa trong tương lai không bao lâu sau!”
Trần Lâm nghe ra hận ý trong lời nói của Lý Dật, sắc mặt nàng phức tạp: “Nếu như đối phó với một mình Tiêu Thanh Sơn thì dễ dàng, nhưng bất quá hành vi ngày đó, Tiêu Thanh Sơn cũng tiêu trừ đi cơn giận của Đái Hồ. Sau khi anh đến nước Mỹ quật khởi, thì quan hệ giữa bọn hắn càng trở nên khăng khít.”
“Nếu anh muốn trả thù thì phải nhổ tận gốc Mãnh Hổ bang, chuyện này thực khó khăn.” Nói xong, trên khuôn mặt Trần Lâm không khỏi lộ ra nhãn thần lo lắng, đúng theo lời của nàng, đem Mãnh Hổ bang nhổ tận gốc quả thật là một chuyện tình phi thường khó khăn. Mặc dù Trần gia ở trong quân đội có uy vọng khá cao, nhưng cũng là không thể. Dù sao Mãnh Hổ bang liên lụy đến lợi ích rất nhiều người. còn Đái gia nắm chặt Mãnh Hổ bang trong tay, Lý Dật muốn đối phó Đái gia, thì trước tiên phải qua được cửa ải Mãnh Hổ bang.
Tuy rằng Lý Dật cũng mơ hồ biết được thông tin ở quốc nội. Nhưng sau khi nghe Trần Lâm phân tích, mối quan hệ giữa Tiêu Thanh Sơn và Đái Hồ biến chuyển trở nên tốt đẹp, nguyên bản trong lòng đang bình tĩnh, không khỏi nổi lên một tia gợi sóng.
Phải biết rằng, ngày trước Tiêu Thanh Sơn và Đái Hồ ngoài mặt tuy rằng không có gì, nhưng ở sau lưng cũng bất hòa nhiều chuyện!
“Việc này tôi đã có kế hoạch!” Lý Dật cau mày nói.
Chứng kiến Lý Dật nhíu mày, Trần Lâm nhịn không được nói: “Kế hoạch huấn luyện bộ đội mà anh đưa ca ca của tôi rất có hữu dụng. Đầu năm nay tại quốc nội mở đại hội tỉ võ, quân khu bộ đội đặc chủng T7 giành được danh hiệ đệ nhất! Ca ca và ông nội của tôi đều thực lòng cảm kích anh, ông nội còn nói, tuy rằng ông không thể giúp anh đối phó Đái gia, nhưng nếu khi anh trở về quốc nội, ông cam đoan Đái gia sẽ không dám động tới ngón tay của anh!”
Nghe Trần Lâm nói như vậy, Lý Dật khẽ lộ ra một nụ cười tự giễu.
Đã trải qua nhiều chuyện, Lý Dật tự nhiên rõ ràng, Trần Diêm Vương nói như vậy, báo ân chỉ là mặt ngoài, nguyên nhân chủ yếu chính là bởi vì thân phận hiện tại của Lý Dật!
Đúng vậy! Là thân phận!
Lúc trước bị Tiêu Thanh Sơn và Đái Hồ liên thủ truy sát, Lý Dật mặc dù ở quốc nội cũng có một chút danh khí, nhưng đó đều là do Tiêu Thanh Sơn cấp cho, rời khỏi Tiêu Thanh Sơn, hắn chỉ còn hai bàn tay trắng.
Mà hiện giờ Lý Dật đã khác xưa rồi, nói hiện giờ Lý Dật là ông trùm của giới hắc đạo ở Los Angeles tuyệt đối không khoa trương. Dù sao lần chính biến uỷ ban mafia này, đều là do một tay Lý Dật trợ giúp phân bộ của gia tộc Gambino, tại Los Angeles.
Thậm chí, Lý Dật còn huyết tẩy bọn người Profaci và Jarrow Veysel, tiếp theo giết sạch Địa Ngục Hoả cùng Carville…
Một chuỗi sự kiện liên tiếp này, phóng nhãn nhìn khắp nước Mỹ, cũng không có nổi mấy người làm được như thế!
Đương nhiên nếu như Lý Dật trở về quốc nội, thế lực hắc đạo của hắn cũng không phát huy nổi bao nhiêu tác dụng, cho nên sẽ phải dùng thân phận bạch đạo.
Hiện giờ hắn chính là cổ đông lớn nhất của Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, được thu mua dưới cái tên Lưu Tư Cầm.
Toàn Cầu Ảnh Nghiệp là một trong những ngành sản xuất chủ đạo, thân là cổ đông lớn nhất Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, nếu Lý Dật trở về, tuyệt đối sẽ khiến cho làng giải trí nước nhà dấy lên một cơn địa chấn cực đại.
Trừ những chuyện xảy xa, Lý Dật vẫn còn là đồng minh của gia tộc Heyde Gus!
Lấy mối quan hệ hiện tại giữa Lý Dật và Heyde Gus, ở dưới tình huống không làm trái với lợi ích. Gia tộc Heyde Gus tuyệt đối sẽ nương theo mối quan hệ ngoại giao giữa hai quốc gia, mà trợ giúp Lý Dật một số chuyện tình nằm trong khả năng cho phép.
“Cho anh trai cô cái đồ vật kia, chính là vì hoàn trả lại nhân tình tôi thiếu nợ của hắn.” Lý Dật nhắm mắt, trầm thấp nói: “Về phần khi trở lại quốc nội! Tôi không sợ, bọn chúng dám động đến tôi!”
Không biết tại sao, nhìn vẻ mặt âm trầm lúc này của Lý Dật, tiếp tục tưởng đến những thành tựu trong vòng một năm qua. Đột nhiên, Trần Lâm cảm giác được, nếu Lý Dật muốn nhổ tận gốc Mãnh Hổ bang, tựa hồ không phải là khó khăn.
Mặc dù nàng biết, thế lực Mãnh Hổ bang lớn mạnh đến mức khó có thể tưởng tượng! Nhưng giác quan thứ sáu của Trần Lâm cho nàng thêm lòng tin tưởng, bất quá lại không phát biểu gì, chỉ yên lặng chăm chú nhìn vào Lý Dật.
“Trần Lâm, cô trở về thì giúp tôi cám ơn Trần Diêm Vương một tiếng. Mặt khác, nhờ cô chuyển giáo, chờ sau khi tôi trở về quốc nội sẽ tìm ông ta thương lượng một số bút giao dịch, đối với tôi hay Trần Gia cũng đều có lợi.” Đột nhiên giọng điệu của Lý Dật thoải mái hơn rất nhiều.
Nhìn nụ cười thoải mái treo quanh khoé miệng Lý Dật, bỗng nhiên Trần Lâm minh bạch một sự thật: “Hiện giờ Lý Dật đã không cần nàng giúp đỡ như lúc trước nữa.”
“Tôi sẽ chuyển cáo cho ông nội tôi.” Trần Lâm gật đầu, theo sau phức tạp liếc mắt nhìn Lý Dật, nói: “Đại khái, khoảng bao lâu nữa thì anh mới trở về?”
“Thời gian cụ thể rất khó nói.” Lý Dật móc bao thuốc ở trong túi quần ra, rút một điếu châm lửa, cau mày nói: “Hiện giờ thế cục ở bên này đang rất hỗn loạn. Hai đại gia tộc Qiesi Jarno và Gambino trong uỷ ban mafia đã chính thức tuyên chiến. Tuy rằng chính phủ ra mặt ngăn chặn cuộc hỗn loạn lần này, nhưng chỉ là ngăn chặn được tạm thời mà thôi! Qua không bao lâu nữa, có thể mâu thuẫn tiếp tục bùng nổ, không dám đoán trước trận quyết chiến trong tương lai này sẽ như thế nào, tới lúc đó nhất định sẽ liên luỵ đến càng nhiều thế lực! Cô cũng rõ ràng, tôi là đồng minh của gia tộc Gambino, hơn nữa còn đắc tội với gia tộc Qiesi Jarno, nếu trong tương lai Gambino bại trận, tôi muốn sống dễ chịu cũng là không có khả năng.”
Trên thực tế, Lý Dật còn một nguyên do chưa nói ra, đó là Andrew Loufu giúp đỡ hắn nhiều như vậy, hắn tuyệt đối không cho phép gia tộc của Andrew Loufu bị ngã ngựa.
“Mặt khác, kế hoạc soán quyền của tôi ở trong Hoa Nhân bang đã sắp khởi động, nhưng vẫn phải mất thêm một chút thời gian.” Lý Dật bổ sung nói.
Nghe vậy, Trần Lâm biểu tình càng phức tạp, nàng không mở miệng nói gì, mà chỉ cúi đầu nhăn mày, nhãn tình trong đôi con ngươi không ngừng phát sinh biến hóa, cũng không hiểu nàng đang suy nghĩ chuyện gì.
Đột nhiên, Trần Lâm ngẩng đầu, dùng một loại ánh mắt cực kỳ phức tạp nhìn hắn: “Lý Dật, anh cũng biết, tôi cùng Hạ Vũ Đình khác nhau, tôi không có khả năng ở lại trợ giúp anh! Ba ngày sau đó chính là lúc, tôi sẽ rời khỏi nơi này.”
Lý Dật hiểu Trần Lâm nói thật, tuy rằng hiện giờ Lý Dật ở nước Mỹ phong quan vô hạn, nhưng Trần lão gia tuyệt đối sẽ không cho phép Trần Lâm ở cùng một chỗ với một đại ca hắc đạo, huống chi bên cạnh Lý Dật đã có Hạ Vũ Đình!
Chứng kiến Lý Dật không nói lời nào, bỗng nhiên Trần Lâm đứng dậy đi tới phía trước, vươn tay ôm ghì chặt cổ hắn. Nhẹ nhàng ngồi trên đùi hắn, ngọn thánh nữ trước ngực gắt gao dán tại thân mình Lý Dật.
Hành động của Trần Lâm, khiến cho Lý Dật ý thức được chuyện sắp xảy ra.
“Ba ngày sau, lão nương phải đi rồi, hiện giờ anh nhất định phải bồi thường cho lão nương!” Bỗng nhiên, Trần Lâm nặn ra một nụ cười hung ác, khi nói chuyện đồng thời bỏ khăn tắm trên người.
Ngay tức thì, thân hình mê người của Trần Lâm bại lộ trước mặt Lý Dật, bộ ngực sừng trâu không bị khăn tắm chèn ép liền kiêu ngạo vểnh cong lên. Da bụng phẳng lỳ nhẵn thín như ngọc, hai chân thon dài săn chắc, khu rừng rậm thần bí đen tuyền như ẩn hiện ở giữa hai chân.
Dưới ánh đèn, Trần Lâm giống như vưu vật do Thượng đế tạo ra, nàng đứng trước mặt Lý Dật, mang theo một cỗ bá khí vô cùng quyến rũ.
Tiến? Hay lùi? Đó chính là vấn đế…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.