Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 28: Ta Ðược Sao?





<tbody></tbody>
Rời khỏi bệnh viện Phúc Ái, Lý Dật cảm thấy cả người một trận dễ dàng. Tất cả những gì đã phát Sinh trong ngày hôm nay mặc dù có nhiều điều ngoài ý muốn. thế nhưng đối với Lý Dật mà nói cũng là trong họa Sinh phúc. để cho hắn Sớm tìm được cánh cửa gia nhập vào hắc đạo. Mặc dù bởi vì vậy mà đắc tội Tiêu Cường, làm cơ hội gia nhập này có chút không hoàn mỹ, thế nhưng So với sự dự đoán của Lý Dật tốt hơn một chút.
Dù Sao, trực tiếp đi theo làm thủ hạ của Trịnh Thiết Quân, khởi điểm này rất cao, rất nhiều thời gian, khởi điểm quyết định thành tựu, khởi điểm cao vị tất có thể đạt được thành tựu kinh thiên địa khiếp quỷ thần, thế nhưng tuyệt đối So với khởi điểm thấp thu được thành công dễ dàng hơn nhiều lắm.
Theo như lời của Trịnh Thiết Quân. dã tâm của Lý Dật không nhỏ, hắn cũng không nghĩ mình sẽ làm thủ hạ cho Trịnh Thiết Quân cả đời. nếu là nói vậy, kiếp trước đám hắc đạo kiêu hùng luôn cung phụng Xem Lý Dật như gia gia sẽ bị túm Sống tức chết.
Mà chuyện hôm nay Xảy ra đã giúp Lý Dật tỉnh lại một điều, hắc đạo cũng không phải dùng vũ lực quyết định tất cả
“Nếu Sớm gia nhập hắc đạo, như vậy việc huấn luyện khôi phục thân thể sẽ gia tăng một chút!" Nghĩ đến chiến ý bộc phát ra trên người Trịnh Thiết Quân, trong lòng Lý Dật âm thầm cảnh cáo chính mình. đồng thời ngăn lại một chiếc taxi đi tới Phượng Hoàng dạ tổng hội.
Vừa mới lên XE. Lý Dật liền cảm giác điện thoại di động trong túi hơi chấn rung một chút.
Đi tới thời gian đầu của thế kỷ 21 cũng chưa được bao lâu. Lý Dật cũng dần dần dung nhập vào sinh hoạt hiện tại, tự nhiên cũng Sẽ học hỏi cách Sử dụng công cụ thông tin của thế giới hiện tại.
" Đại ca ca. Sự tình xử lý chưa? Bọn họ không làm gì anh chứ? Người phát tin là Lưu Vi, tiểu nha đầu Ở sau câu hỏi bỏ thêm một icon vẻ mặt lo lắng.. Thấy biểu tình của nàng, Lý Dật hiểu ý cười, trong đầu không khỏi dần hiện ra khuôn mặt đơn thuần khả ái của Lưu vi.
“Không có việc gì, không nên lo lắng cho tôi, cô đi ngủ Sớm một chút đi.” Lý Dật lại gởi lại tin nhắn trả lời Lưu Vi. Lưu Vi tựa hồ đang trông mong tin trả lời của Lý Dật, thấy Lý Dật hồi đáp, lập tức lại trả lời: “Tuân mệnh, đại ca ca! Bất quá cuối tuần em sẽ tìm anh đi chơi!” Tin nhắn mang theo một khuôn mặt tươi cười khả ái
Lúc này, Lý Dật cũng không nhắn lại, mà là thu hồi điện thoại vào túi.
Khoảng chừng nữa tiếng đồng hồ sau, xe taxi đưa Lý Dật đến trước cửa Phượng Hoàng dạ tổng hội. Cũng giống như thường ngày. ngoài cửa dạ tổng hội người đến xe đi, rất náo nhiệt.
Ngay cửa dạ tổng hội, bốn gã thủ hạ cũ của Trương Ðông thấy Lý Dật Xuống XE taxi hướng bên này đi tới, đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào Lý Dật.
Nguyên bản bọn họ cho rằng Trương Ðông sẽ đối với Lý Dật và Dương Phàm triển khai trả thù, nhưng không có nghĩ đến Trương Đông lại lạ lùng đi gặp Diêm Vương, điều này làm cho một tia mạy mắn hi vọng trong lòng bọn họ tan biến, không thể làm gì khác hơn là cụp đuôi xử thế
“Chào Dật Ca"
Khi Lý Dật đi tới cửa thì bốn người không hẹn mà cùng cúi người chào hỏi. Lý Dật cũng không để ý tới bốn người, trực tiếp đi vào dạ tổng hội, mà lúc này đây, bốn ngượi cũng không tiếp tục nói lời thị phi Sau lưng.
Sau khi tiến vào dạ tổng hội, Lý Dật không có trực tiếp dùng thang máy đi tới lầu sáu tìm Trần Dương, mà là tới trước phòng quản chế lầu ba tìm Dương Phàm. Khi Lý Dật đi tới lầu ba, vừa vặn đụng phải Phượng tỷ từ trong thang máy đi ra.
Ngày hôm nay Phượng tỷ cũng không mặc trang phục như một thanh thuần thiếu nữ giống ngày hôm đó. mà là ăn mặc một bộ váy liền áo màu đen. trên đùi mang vớ đan. dưới chân là một đôi hài màu đen. Thay một thân áo váy màu đen làm cho Phượng tỷ càng có một loại cảm giác hoàn toàn khác hẳn. nếu như nói nàng mắc áo trắng giống sinh viên thanh thuần. như vậy thời khắc này nàng lại giống như một nữ tử mê người, phảng phất giống như mật đào, muốn chảy ra nước.
Có thể là vừa tiếp khách xong, trên người Phượng tỷ mang theo một mùi rượu nhàn nhạt, khuôn mặt hơi có chút đỏ lên, đôi mắt hồ ly câu hồn mang theo men Say.
“A! Đây không phải là Lý đại XỬ nam!" Thấy Lý Dật. trong mắt Phượng tỷ hiện lên một tia ánh mắt giảo hoạt, lập tức đưa thân thể dán sát lên người Lý Dật, nhìn Lý Dật thổi một hơi nóng bỏng nói: "Gần đây cậu như thần long thấy đầu không thấy đuôi, thật làm tôi rất tưởng niệm"
Vừa nói, Phượng tỷ cố ý dùng đỉnh núi cao vút trước ngực lên người Lý Dật, cặp mắt hồ ly đong đưa, mị ý mười phần.
“Dương Phàm đang ở trong phòng quản chế sao?" Lý Dật đưa tay bắt được bàn tay của Phượng tỷ, ngăn trở dự định vuốt ve cây thương giữa hai chân của hắn.
“Tiểu Dật. tỷ tỷ đã đánh đố với các Chị em ở trong một tháng phá thân xử nam của cậu. cậu cấp cho tỷ tỷ một lần mắt mũi nào!” Phượng tỷ không trả lời đúng câu hỏi. Nói Xong cả người dán lên người Lý Dật, mười phần tao ý.
Thân là hồng bài của Phượng Hoàng dạ tổng hội, bản lĩnh quyến rũ nam nhân của Phượng tỷ tuyệt đối được cho là nhất lưu. dưới sự đùa giỡn của nàng, Lý Dật cũng không thể khống chế liền nổi lên phản ứng của nam nhân, mà vừa nhìn thấy phản ứng của Lý Dật, Phượng tỷ đang muốn rèn Sắt khi còn nóng, đã thấy Dương Phàm từ trong phòng quản chế đi ra.
Thấy Dương Phàm, dục hỏa của Lý Dật vừa mọc lên đã nhất thời liền đè ép Xuống dưới. đẩy Phượng tỷ ra, trực tiếp hướng Dương Phàm đi đến.
“Bà cô không tin không gạt được cậu lên giường! Chờ lên giường của bà cô, bà cô sẽ cho cậu biết tay, hừ!” Nhìn bóng lưng cao ngạo của Lý Dật, Phượng tỷ nhịn không được nhíu mày, âm thầm nói.
“A Dật, nói thật, nữ nhân kia không tệ, Sao ngươi lại không có chút tình thú nào chứ?” Thấy Lý Dật, Dương Phàm cười trêu ghẹo.
Chuyện của Trương Ðông làm ấn tượng của Dương Phàm đối với Lý Dật Xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, hắn không biết vì sao Lý Dật đột nhiên lại thay đổi, trở nên làm cho hắn có chút không dám tin tưởng. Thế nhưng, Sau mấy ngày kế tiếp, Lý Dật vẫn cứ đối đãi với hắn như trước, hắn cũng liền bình thường trở lại.
Theo hắn Xem ra, vô luận Lý Dật biến đổi thế nào, vẫn là Lý Dật khi có bánh bao sẽ phân hắn phân nữa như nước kia.
Hắn tin tuởng vững chắc điểm này.
“Nếu như không phải cậu đi ra. có thể ngày hôm nay tôi sẽ phải để cô ta dùng miệng đó." Lý Dật không có giấu diếm, vừa rồi hắn Xác thực có Xung động này, đôi môi nhỏ nhắn thoa màu tím nhạt của Phượng tỷ thoạt nhìn Xác thực rất mê hoặc người.
“Ha ha! Tôi đã nói mà, đều là nam nhân, Sao Cậu lại có khả năng thờ Ơ chứ?" Dương Phàm ha hả cười. song Song rút điếu thuốc đưa cho Lý Dật.
Lý Dật cũng không giải thích cái gì, loại Xung động này, ngoại trừ mấy ngày nay bị Hạ Vũ Đình dằn vặt khiến cho dục hỏa đốt thân ra. ngày hôm nay cơn tức giận lớn đến như vậy cũng là một nguyên nhân trọng yếu trong đó. nếu đổi lại bình thường, hắn có thể khống chế thật tốt nỗi lòng của chính mình.
Tiếp nhận thuốc lá của Dương Phàm, Lý Dật không đốt. mà là chờ Dương Phàm đốt Xong, mới nói: “Dương Phàm, từ ngày mai bắt đầu tôi sẽ không đi làm ở đây nữa.”
“Vậy cậu đi đâu?" Dương Phàm vô ý thức hỏi một câu. lời vừa ra khỏi miệng. vừa khổ nở nụ cười một tiếng, hôm nay Lý Dật không còn là Lý Dật vì công việc bảo an mà cúi đầu Cầu người như truớc kia nữa.
Lý Dật nghiêm mặt nói: “Dương Phàm. còn nhớ rõ tôi nói gì với cậu không?"
Nghe được Lý Dật nói, thân thể Duơng Phàm chấn động, có chút khiếp sợ nhìn Lý Dật, run giọng nói: “Cậu muốn nói?”
“Bắt đầu ngày mai. tôi đi đến chỗ Trịnh Thiết Quân làm việc!” Lý Dật không có giấu diếm
Trịnh Thiết Quân?
Được Xưng đệ nhất chiến thần phía nam Trịnh Thiết Quân!
Nghe tên này. điếu thuốc là trong tay Dương Phàm nhất thời đánh rơi lên mặt đất, tròng mắt hắn chỉ hận không thể lọt ra ngoài!
Nếu đổi lại là một tháng trước, Lý Dật nói những lời này với hắn nhất định cười mắng Lý Dật mơ mộng hão huyền, thế nhưng đã từng tận mắt nhìn thấy biến hóa thần kỳ của Lý Dật, hắn biết, những gì Lý Dật nói đến là sự thật.
“Trước tiên cậu ở lại đây. chờ khi tôi ở bên kia đứng vững bước chân, sẽ mang cậu vào cửa." Lý Dật mỉm cười vỗ vỗ vai Dương Phàm.
“Tôi...được Sao?” Dương Phàm một điểm tự tin cũng không có, bảo hắn đi làm lưu manh bình thuờng thì còn được, lại đi theo loại đại ca như Trịnh Thiết Quân. hắn nghĩ cũng không dám nghĩ.
Lý Dật cũng nhíu mày. có chút trách cứ nhìn Dương Phàm, gằn từng chữ: “Dương Phàm, cậu nhớ kỹ. không ai trời sinh cái gì cũng biết. Sau này cậu phải làm không phải là thủ hạ của Trịnh Thiết Quân, mà là đại ca hắc đạo chân chính!”
lần thứ hai nghe câu này, Dương Phàm lại ngây ngẩn cả người. CÓ thể đối với hắn mà nói, đÓ là một giấc mộng không thực tế, chỉ có thể nghĩ, không có khả năng thực hiện.
Mà Lý Dật cũng không nói thêm cái gì. vỗ vỗ vai Dương Phàm Xoay người hướng thang máy đi đến, dự định lên lầu sáu tìm Trần Dương báo nghỉ việc.
Cùng lúc đó, bên trong bệnh viện Phúc Ái, Trịnh Thiết Quân là lần đầu tiên trong mười năm nay cùng Tiêu Thanh SƠn Xảy ra tranh chấp, hƠn nữa Còn bởi vì một người ngoài!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.