Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 235: Mẹ con hai người




Mặc dù công ty này đã bước ra ngoài thị trường, hơn nữa tài sản giá trị ước chừng hơn mười triệu usd, nhưng chính là tại New York, có rất nhiều công ty năng lực hơn Hoa Nhĩ.
Công ty Hoa Nhĩ tuy thực lực không tính là quá mạnh mẽ. nhưng ở New York nói riêng, thậm chí toàn bộ nước Mỹ nói Chung, đều có được danh khí không nhỏ. Tất cả chuyện này đơn giãn là do một người, chính Xác mà nói thì do một nữ nhân.
Hai năm trước, một kênh truyền thông nổi tiếng ở nước Mỹ đã từng tiến hành phỏng vấn chủ tịch của công ty Hoa NhĨ, sau lần phỏng vấn đó qua đi, danh khí của công ty Hoa Nhĩ tại nước Mỹ đã hoàn toàn phát hỏa, mà cái tên Lưu Tư Cầm cũng thường Xuyên Xuất hiện ở trên một vài tạp Chí kinh tế.
Ðối với chủ tịch của công ty Hoa Nhĩ. trong tay chỉ cầm vài triệu usd mà có thể trở thành nhân vật Xuất hiện trường kì trên các mặt báo, điều này mặc dù hơi chút khoa trương, tuy nhiên lại không nhận được quá nhiều phản đối.
Toàn bộ những người đã từng Xem qua kỳ phỏng vấn kia đều rõ ràng. công ty Hoa Nhĩ có khả năng quật khởi hoàn toàn là một sự kiện kì tích!
Năm Xưa, Lưu Tư Cầm một mình một người đến nước Mỹ, bối Cảnh trống rỗng không nói. trên người chỉ còn mười mấy đồng mỹ kim mà thôi.
Không ai biết Lưu Tư Cầm làm như thế nào, chỉ dựa vào mười mấy đồng đô la để Sống sót, hơn nữa cuối cùng còn phát đạt.
Bởi vì trong buổi phỏng vấn kia, lúc đầu Lưu Tư Cầm đối với những câu hỏi riêng tư, nàng Chỉ qua loa đại khái trả lời, không tiến hành miêu tả tỉ mỉ. Ngoại giới đều nghĩ rằng nàng không muốn nhớ lại đoạn thời gian chua Xót trước kia. Nhưng chỉ bản thân nàng rõ ràng, khi nàng nhớ lại đoạn thời gian trước, nàng sẽ nhớ đến một người mà nằm mộng nàng cũng muốn giết!
Trên thực tế, thời gian buổi phỏng vấn kia chỉ tiến hành có ba mươi phút đồng hồ. ba mươi phút ngắn ngủi căn bản không đủ thời gian để Lưu Tư Cầm tự thuật quá trình quật khởi, thế nên nàng chỉ nói ngắn gọn những chuyện quan trọng.
Buổi phỏng vấn kia sau khi truyền ra. giới kinh doanh tại nước Mỹ nổi lên một trận phong ba, một số người chưa từng nghe qua cái tên Lưu Tư Cầm, đều cho rằng nàng dựa vào bồi tiếp nam nhân ở trên giường mà có được thành tựu. Nhưng khi bọn họ hiểu biết thái độ làm người của Lưu Tư Cầm, bọn họ kinh ngạc phát hiện. thời gian mười mấy năm qua Lưu Tư Cầm đã cự tuyệt rất nhiều lời tỏ tình của nam nhân. Trong số những nam nhân kia, có Công tử Xuất thân gia tộc phú hào kinh doanh. cũng có người dựa vào trí tuệ bản thân mà làm trùm buôn bán. thậm chí còn có một số vị chính khách cũng từng đối với Lưu Tư Cầm sản sinh hứng thú. Nhưng mà Lưu Tư Cầm chẳng nguyện ý chấp nhận bất kì một nam nhân nào theo đuổi!
Phát hiện này làm cho nội tâm ám muội của bọn họ phải ngậm miệng, bởi vì nếu Lưu Tư Cầm là hạng nữ nhân vì lợi ích mà đi bán đứng thân thể. Như vậy nàng hoàn toàn có thể dựa theo những công tử Xuất thân cao quý. hoặc phú hào đại gia. Kể từ đó. công ty Hoa Nhĩ muốn mở rộng mạng lưới kinh doanh cũng là một chuyện phi thường dễ dàng.
Tự tin. kiêu ngạo, quyết đoán.
Chính là đánh giá của giới thương nhân nước Mỹ đối với Lưu Tư Cầm, thậm chí, một vài kênh truyền thông còn mệnh danh Lưu Tư Cầm là viên ngọc minh châu phương Đông huyền bí.
Mười mấy năm qua, Lưu Tư Cầm chỉ dùng hai bàn tay của chính bản thân mình, để sáng tạo nên hết thẩy mọi chuyện. Nhưng mà, chỉ có chính Lưu Tư Cầm mới rõ ràng nhất, nàng có thể Sáng tạo ra kì tích này, nguyên nhân lớn nhất chính là bởi vì một tín niệm: “Trả thù Kiều gia!”
Năm đó Kiều gia khiến cho nàng trở thành một tên khất cái. sau khi bị đuổi ra khỏi Kiều gia, nàng từng phát thệ trong tâm: “Sinh thời nhất định phải trả thù Kiều gia!”
Cái tín niệm này đã gánh vác Lưu Tư Cầm, để cho thời gian nàng vô luận mệt nhọc quá độ hay là tâm tình buồn bực, cũng đều lấy công việc làm trọng. Mà tất cả những nhân viên trong Công ty Hoa NhĨ đều biết một điều, từ khi thành lập cho đến giờ Lưu Tư Cầm luôn làm việc điên cuồng, thuộc cái dạng người vì Công việc mà không muốn sống nữa.
Lưu Tư Cầm điên cuồng làm việc nhất là thời gian ba năm trước. Khi đó, nàng vì muốn sau khi đưa công ty ra ngoài thị trường sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển. cho nên Lưu Tư Cầm thường Xuyên thức đệm nghiên cứu bản thảo kế hoạch, trong đó có một lần vì sửa lại bản kế hoạch, đã từng hai ngày hai đêm không ngủ.
Rốt cuộc những nỗ lực của nàng đã được hồi báo Xứng đáng. Sau khi công ty Hoa Nhĩ đưa ra thị trường cũng không bị đào thải. tương phản. phương thức vận hành tăng trưởng rất nhanh, cho tới hiện giờ vốn lưu động đã lên tới vài chục triệu mỹ kim!
Từ không đủ một trăm mỹ kim trong túi, cho đến khi thành lập được công ty có số vốn lưu động lên tới hàng chục triệu mỹ kim. Lưu Tư Cầm đã sáng tạo ra kì tich dựa vào chính nổ lực của bản thân nàng.
Nhưng một vài nhân viên trong công ty cẩn thận phát hiện ra. vị chủ tịch tính tình làm việc liều mạng trước kia dường như đã thay đổi, không còn nổ lực giống như Xưa nữa. Trước kia, Lưu Tư Cầm thường Xuyên là người tan ca muộn nhất trong Công ty, mà hiện giờ lại là sớm nhất, hơn nữa nhiều khi công ty không có việc gì quan trọng. Lưu Tư Cầm còn không muốn đến Văn phòng làm việc.
Điều này ở thời gian trước kia là một chuyện không thể nào!
Chuyển biến này của Lưu Tư Cầm bắt đầu Xuất hiện vào nữa năm trước, bỗng nhiên nàng buông tay một số phương diện đầu tư kinh doanh quan trọng. rời khỏi công ty một tháng, không ai biết trong một tháng này Lưu Tư Cầm đã đi nơi nào. nhưng sau khi trở về, nàng đối với công việc liền giảm Sút rất nhiều sự quan tâm.
Hôm nay, sau khi Lưu Tư Cầm tham gia thảo luận một buổi hội nghị Xong. liền ngồi vào trong chiếc Xe BMW của mình. rời khỏi công ty Hoa Nhĩ.
Trong ô tô, Lưu Tư Cầm mặc một thân bộ Office Lady, làm cho người ta cảm giác được rằng nàng là một cường nữ nhân.
Nhưng cẩn thận quan Sát bộ dáng của nàng, thì người sẽ phát hiện, năm nay tuy rằng đã qua cái tuổi ba mươi, bị thời gian tàn phá đi những nét thanh Xuân, thế nhưng nàng vẫn là một mỹ nhân tiêu chuẩn.
Nữa năm qua, CƠ bản Lưu Tư Cầm không thức thâu đêm Suốt sáng, làn da của nàng bảo dưỡng phi thường tốt. trắng mịn. trơn nhẵn, Xem ra thì làn da của thiếu nữ thanh Xuân hai mươi tuổi cũng chỉ giống như nàng là cùng. Khóe mắt đương nhiên có Xuất hiện nếp nhăn, nhưng nó chỉ như ẩn như hiện, làm cho người ta không đoán ra tuổi của nàng.
Mặc bên trong bộ Office Lady chính là một chiếc áo sơ-mi màu trắng, chiếc áo bó Sát thân mình, hai tòa thánh nữ căng phình, dường như hàng cúc kia tùy thời đều có thể bung ra. Bộ ngực đồ sộ không nói, nàng lại không giống phụ nữ cùng lứa tuổi, thắt lưng không chút thịt béo. dưới hông tròn trịa....phong mãn. Cùng đôi chân dài thập phần hoàn mỹ.
Khí chất quyến rũ của nữ nhân thành thục, kèm theo thân hình thanh Xuân của thiếu nữ, Lưu Tư Cầm cả người đều tràn ngập hương vị nữ nhân. cái loại hương vị này hoàn toàn không phải nữ sinh đại học có thể so Sánh.
Nhưng mà, cứ việc toàn thân Lưu Tư Cầm tản mát ra khí chất thành thục quyến rũ. tuy nhiên trong con ngươi kia lại toát ra nhân tính cường thế. đủ làm cho tuyệt đại bộ phận nam nhân chứng kiến mà dừng bước.
Thoạt nhìn, nàng không giống như một vị phu nhân quý tộc. cao cao tại thượng, mà cường thế giống như một đầu mẫu sư tử. kiêu ngạo, mạnh mẽ. Mỹ mạo cùng trí tuệ của nàng tương ứng như nhau, đối với chúng nhân mà nói, nàng chỉ có thể ngắm nhìn từ Xa.
Lưu Tư Cầm thuần thục điều khiển ô tô Xuyên thoa trên đường lớn, sau đó chạy thẳng đến trước cổng một tòa biệt thự nằm ở vùng ngoại thành. Sau khi dừng Xe. nàng chậm rãi mở cửa. nhẹ nhàng bước Xuống. chiếc giày cao gót rất nhanh đã tiếp Xúc thân mật trên mặt đất, tạo nên một thanh âm vang giòn nhỏ nhẹ.
Hưởng thụ vài tia nắng mặt trời ấm áp. nguyên bản trên khuôn mặt bình tĩnh tràn ngập ánh nắng dương quang của Lưu Tư Cầm lộ ra một nụ cuời mỉm, nụ cuời kia tựa hồ như phát ra từ nội tâm.
Nữa năm qua, nàng mỗi lần bước chân vào căn biệt thư này, thủy chung sẽ tươi cười như vậy, dường như bây giờ đối với nàng mà nói, mỗi ngày quay trở lại căn biệt thự này mới chính là chuyện tình vui vẻ nhất.
Bởi vì trong biệt thự có một người trọng yếu nhất đối với nàng.
Biệt thự, trong phòng khách, Lưu Vi mặc một bộ váy ngủ thêu hoa nằm ở trên ghế sofa. Trong tay cầm theo chiếc điều khiển từ Xa. ánh mắt nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi. Trên màn ảnh đang chiếu bộ phim hoạt hình Tom & Jerry.
Cùng thời điểm Lý Dật chứng kiến nàng lần đầu tiên giống nhau. Nàng như cũ để nguyên mái tóc ngắn, cái trán thập phần chỉnh tề. hai con ngươi như hai viên dạ minh châu Đông Hải, lấp lánh trong veo không mang theo bất kì một tia tạp chất nào.
Nghe lời kịch trong bộ phim hoạt hình kia khôi hài, Lưu Vi theo bản năng vươn tay lên che miệng, tiếng cười “khanh khách” không ngừng quạnh quẩn ở trong phòng khách, trên khuôn mặt non nớt hiển lộ ra hai cái má lúm đồng tiền nhợt nhạt, thoạt nhìn phi thường khả ái.
Bỗng nhiên nghe được thanh âm mở cửa, Lưu Vi dường như ý thức ra cái gì đó. cực nhanh từ trên sofa đứng bật dậy, đi thêm đôi dép nhung, bước nhanh trốn ở phía sau cánh cửa, khóe miệng nhếch lên một nụ cười Xấu Xa.
Rất nhanh, cửa phòng bị mở ra. Lưu Tư Cầm từ bên ngoài tiến vào.
Nhin trong phòng khách vắng vẻ, Lưu Tư Cầm không khỏi nhíu mày, đang muốn gọi hai tiếng “Vi Vi", bỗng nhiên cảm giác được có một bóng đen từ phía sau nhảy chồm ra.
Bất thình lình Xảy ra biến hóa làm cho trong lòng Lưu Tư Cầm hoảng loạn, bất quá ngay lập tức nàng ngửi thấy mùi hương cơ thể thiếu nữ thoang thoảng, nguyên bản tâm tình đang khẩn trương cũng buông lỏng Xuống nhiều.
“Có đoán được ai hay không?” Lưu Vi từ phía sau ôm chặt Lưu Tư Cầm, cười hi hi nói.
“Đương nhiên là Vi Vi Xinh đẹp của mẹ rồi!” Lưu Tư Cầm mỉm cười nói, sau đó Xoay người lại nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Lưu vi. cưng chiều hỏi han: “ Mẹ làm bữa Sáng cho con ăn nhé?”
“Con ăn rồi, hôm nay con đã uống hai ly sữa rồi.” Lưu Vi nghiêm túc nói.
Chứng kiến bộ dáng khả ái lém lĩnh kia, Lưu Tư Cầm vui mừng tươi cười, ở trong trí nhớ của nàng, dường như từ hai tháng trước tính tình Lưu Vi đã hồi phục về nguyên bản. lúc nào cũng cười hi hi, một bộ dáng vô ưu vô tư.
Khi Lưu Vi được Lý Dật giao cho Trần Lâm chiếu cố. Trần Lâm dựa theo căn dặn của Lý Dật điện thoại liên hệ với Lưu Tư Cầm. Sau khi Lưu Tư Cầm nhận được điện thoại, nàng cơ hồ dùng tốc độ nhanh nhất trở về quốc nội.
Tư Trần Lâm mà biết được cảnh tình Lưu Vi gặp phải. Tuy rằng Lưu Tư Cầm phi thường giận, nhưng bản thân nàng cũng rõ ràng, tại quốc nội nàng căn bản không phải là đối thủ của Đái gia, bởi vậy đành phải đưa Lưu Vi tới nước Mỹ.
Ðối với Lưu Vi trời sinh đơn thuần mà nói, chuyện tình lần này cơ hồ chính là đả kích lớn nhất từ khi sinh ra đến giờ. Trận đả kích kia làm cho Lưu Vi nguyên bản khoái hoạt vô ưu trở thành một thiếu nữ trầm mặc lạnh nhạt
Mà đoạn thời gian đến New York, Lưu Vi suốt ngày tự giam mình ở trong phòng riêng. không khóc cũng không đập phá. bình thường chỉ ngẩn ngơ suy nghĩ!
Vô luận Lưu Tư Cầm đích thân cùng Lưu Vi nói chuyện, hay là nhờ dì Lan từ nhỏ nuôi nấng Lưu Vi đến tán gẫu. Lưu Vi vẫn lựa chọn bảo trì trầm mặc. Biến hóa của Lưu Vi làm cho Lưu Tư Cầm sợ hãi, nàng mau chóng tạm dừng công việc ở công ty, mang theo Lưu Vi đi tìm rất nhiều bác Sĩ chuyên khoa tâm lý nổi danh, nhờ bọn họ Xem bệnh trạng?
Cơ hồ mọi vị bác sĨ chuyên khoa tâm lý đều phán với Lưu Tư Cầm rằng: “Lưu Vi bị mắc chứng bệnh trầm cảm u uất, hơn nữa rất nghiêm trọng, hi vọng chữa khỏi là nhỏ nhoi."
Sau khi biết đươc tràng huống nầy, Lưu Tư Cầm đã khóc. Nữ nhân cầm theo mười mấy đô la đến nước Mỹ, không bị khó khăn quật ngã. không bị hiện thực tàn khốc đánh bại, rốt cuộc đã khóc!
Ngày hôm đó Lưu Tư Cầm khóc thực thương tâm, loại tình cảm thương tâm tràn ngập trong nội tâm của nàng. nếu như nói trước kia nàng là một đóa hoa sen cứng cỏi trứ danh. Vậy hôm đó, bông hoa sen kia đã bị khô kiệt, héo úa.
Nhưng dù sao Lưu Tư Cầm cũng là Lưu Tư cầm đối diện với khó khăn ở trước mặt. cuối cùng nàng vẫn không chịu cúi đầu nhận thua!
Cách đây khoảng một tháng thời gian, Lưu Tư Cầm vì muốn chữa bệnh cho Lưu Vi, mà đã liên hệ với những vị bác SĨ chuyên khoa tâm lý nổi tiếng thế giới. Những vị bác sĩ kia đề Xuất cho Lưu Tư Cầm rất nhiều chủ ý, trong đó một số người còn viết đơn thuốc, nhưng hiệu quả cực kì nhỏ bé.
Một lần nữa thất bại không làm cho Lưu Tư Cầm buông tha quyết tâm, vừa liên hệ tìm bác sĩ chữa bệnh cho Lưu Vi, nàng cơ hồ mỗi ngày đều dành thơi gian chơi đùa bên cạnh Lưu Vi, cùng Lưu Vi nói chuyện phiếm Nhưng khi đó Lưu Vi căn bản không muốn trả lời.
Thẳng cho đến một ngày, trong lúc Lưu Tư Cầm vô tình nói ra hai chữ “Lý Dật”, Lưu Vi trầm mặc hơn hai mươi ngày bỗng nhiên ngẩng đầu. dùng một loại ánh mắt cổ quái nhìn Lưu Tư Cầm, thân thể run rẫy hỏi: “Mẹ, mẹ có biết đại ca ca ở nơi nào không?”
Lúc ấy nghe được con gái mình hơn hai mươi ngày không nói chuyện, bỗng nhiên lên tiếng. Lưu Tư Cầm nội tâm kích động không cách nào hình dung. Nàng không trả lời câu hỏi của Lưu Vi, mà chỉ kích động khóc, một bên vừa khóc một bên lại vừa cười, giống như một người Xuẫn ngốc, căn bản không còn một chút bộ dáng nữ nhân cường hãn.
Khiến nàng không nghĩ ra, chính là Lưu Vi thấy nàng không trả lời, liền trực tiếp đứng bật lên, nhéo áo của nàng, một lần nữa gặng hỏi: “Mẹ, mẹ có biết đại ca ca ở nơi nào không?”
Mặc dù ngay lúc đó Lưu Tư Cầm không biết nơi hạ lạc của Lý Dật, cũng không biết hắn còn Sống hay đã chết, nhưng vì muốn Lưu Vi bình phục bệnh trạng, nên Lưu Tư Cầm nói dối Lưu Vi rằng: “Có, mẹ biết đại ca ca ở nơi nào, hai ngày nữa mẹ sẽ đưa con đi gặp đại ca ca, được chứ?"
Khi Lưu Vi nghe Xong Lưu Tư Cầm nói, vẻ mặt hết Sức kích động. Bắt đầu từ ngày hôm đó. Lưu Vi cũng bắt đầu nói chuyện.
Sau khi trải qua vụ đả kích trầm trọng, nàng không còn hoạt bát đáng yêu như ngày Xưa. nhưng mỗi ngày nàng đều khắc tâm nói chuyện cùng với dì Lan. Bất quá nội dung trong cuộc nói chuyện phần lớn đều về Lý Dật.
Nếu cuộc nói chuyện không đề cập tới Lý Dật, Lưu Vi sẽ rất nhanh mất đi hứng thú, theo sau đó liền trở lại phòng ngủ của mình ngẩn người.
Hiểu được điểm này, Lưu Tư Cầm mỗi lần tìm Lưu Vi nói chuyện cơ hồ đều tán gẫu những điều liên quan đến Lý Dật. Mà sau mỗi buổi tán gẫu kết thúc, Lưu Vi cũng đều làm nũng với Lưu Tư Cầm, muốn Lưu Tư Cầm đưa nàng đi gặp mặt Lý Dật.
Lưu Tư Cầm căn bản không biết Lý Dật ở nơi nào, đâu có thể đưa Lưu Vi đi? Đối với chuyện nầy, Lưu Tư Cầm vắt óc Suy nghĩ hết mọi biện pháp thoái thác, bất quá ngày nào cũng như ngày nào, Lưu Vi chỉ một mực tán gẫu những chuyện tình có quan hệ với Lý Dật mà thôi.
Dần dần Lưu Vi trở nên vui tươi, cả người không con trầm mặc ít nói giống như trước kia, dường như đã gần khôi phục lại bộ dáng hoạt bát đáng yêu nguyên thủy.
Điều nầy làm cho Lưu Tư Cầm an tâm hơn rất nhiều, đồng thời vì muốn nghiệm chứng Xem Lưu Vi đã hoàn toàn bình phục hay chưa, nàng bớt thời gian mang theo Lưu Vi đến đảo Hải Nam, nói rằng đi tìm Lý Dật.
Những buổi như vậy. Lưu Vi mười phần hưng phấn!
Nhưng khi đó Lý Dật đang ở Los Angeles, Lưu Tư Cầm đi tới đảo Hải Nam, đương nhiên là không tìm được hắn rồi.
Không gặp được Lý Dật, cùng ngày đó biểu tình của Lưu Vi phi thường uể oải, bộ dáng hưng phấn trước lúc đến đảo Hải Nam cũng bay tuốt lên chín tầng mây. cả người tựa hồ lại trở nên trầm mặc ít nói.
Đối với chuyện nầy, Lưu Tư Cầm không khỏi hoảng loạn!
Nàng đã nghĩ hết mọi biện pháp để Lưu Vi mở miệng tán gẫu, nhưng Lưu Vi lại một mực không chịu nói chuyện, hơn nữa còn tự giam mình ở trong phòng khách sạn, ngẩn ngơ suốt hai ngày.
Biểu hiện như vậy làm cho Lưu Tư Cầm nghĩ bệnh tình của con gái tái phát, trong lòng nàng hối hận không thôi.
Ngay tại thời gian nàng không biết phải làm như thế nào. cũng chính là ngày thứ ba. Lưu Vi chủ động chạy sang phòng Lưu Tư Cầm, hỏi nàng tại sao Lý Dật không có ở Hải Nam.
Lúc đó, nhìn bộ dạng Lưu Vi điềm đạm đáng yêu, Lưu Tư Cầm không đành long tiếp tục nói dối con gái. Đành phải thẳng thắn cùng Lưu Vi rằng, nàng quả thực không biết Lý Dật đang ở nơi nào.
Sáng ngày thứ năm, Lưu Tư Cầm dẫn theo Lưu Vi từ đảo Hải Nam trở lại New York.
Hành trình rời khỏi Hải Nam, Lưu Vi tâm tình phi thường mất mát. tuy rằng Vẫn nói chuyện phiếm cùng Lưu Tư Cầm và dì Lan, nhưng cả người thoạt nhìn đều là một bộ dạng rầu rĩ không vui.
Loại tình huống này thẳng cho đến hai tháng trước mới cải thiện rõ ràng. Có thể là theo thời gian xối mòn, ấn tượng về Lý Dật ở trong lòng của Lưu Vi trở nên phai nhạt. có thể bởi vì một số nguyên nhân nào khác, mà từ khoảng hai tháng trước, Lưu Vi đã bắt đầu khôi phục lại cái bộ dạng vô ưu vô lo. hoạt bát nguyên bản. Trong đầu hiện ra chuỗi thời gian không thoải mái, tâm tình Lưu Tư Cầm không khỏi u ám.
Nếu như nói trước kia ước vọng lớn nhất của nàng chính là muốn trả thù Kiều gia, vậy hiện giờ nguyện vọng lớn nhất chính là mong mỏi Lưu Vi có thể quay trở lại cuộc sống khoái hoạt bình thường.
Trước kia, nàng vì kiếm tiền mà để Lưu Vi ở lại quốc nội nhờ dì Lan chiếu cố, nhưng hiện giờ. Lưu Tư Cầm tuyệt đối sẽ không làm như thế, coi như cho nàng nhiều tiền hơn nữa, nàng cũng sẽ không bao giờ rời khỏi Lưu Vi!
Trong lòng khẽ thở dài một hơi, đồng thời Lưu Tư Cầm tư hỏi chính mình: “Lý Dật, hắn còn sống không?”
Trong đầu hiện ra khuôn mặt bất khả cường thế của Lý Dật. nhất thời tâm tình cùng diễn cảm của nàng có chút trở nên phức tạp. Lúc mới đầu, nàng coi Lý Dật chỉ như một gã lưu manh sống dưới đáy Xã hội, luôn luôn muốn dùng thủ đoạn uy hiếp Lý Dật rời khỏi Lưu Vi. nhưng hắn chẳng những không bị uy hiếp của nàng hù dọa, ngược lại còn tranh phong tương đương, giữa hai người có một cái ước hẹn ba năm
Sau đó, Lưu Tư Cầm ở lễ mừng tập đoàn Hoa Thanh gặp được Lý Dật. khi đó hắn tại Thượng Hải chẳng những nổi danh, mà còn được Tiêu Thanh Sơn tín nhiệm, thậm chí Tiêu Thanh Sơn đã từng tuyên bố rằng sẽ bồi dưỡng Lý Dật trở thành người nối nghiệp mình.
Khoác lên mình một danh phận mới, lúc Lý Dật đối mặt với Lưu Tư cầm hắn biểu hiện ra phi thường cường thế, còn nàng lại giống như người ngậm phải hoàng liên. Chỉ có thể trơ mắt ra như Lý Dật nói móc chính mình. Lý Dật nói móc chạm đến địa phương yếu đuối nhất trong nội tậm của nàng, ngày đó tâm tình Lưu Tư Cầm vô cùng không Xong. Đồng dạng. nàng cũng minh bạch, Lý Dật ở cùng một chỗ với Lưu Vi cũng không có mưu đồ gì, điều này làm cho nàng tiêu trừ địch ý đối với hắn.
Tiếp theo sau, hai người tương ngộ nhau ở buổi dạ tiệc, hai người chẳng những không tranh phong, ngược lại. ma Xui quỷ khiến thế nào còn cặp đôi khiêu vũ. Cuối cùng Lưu Tư Cầm kéo tay Lý Dật chạy lên sân thượng của tập đoàn Hoa Thanh, hướng không trung hô lớn bí mật giấu kín ở trong lòng mười mấy năm qua.
Tất cả những chuyện này đối với Lưu Tư Cầm mà nói, cũng giống như một giấc mộng bình thường, tuyệt đối không chân thực!
Nàng càng không nghĩ đến chính là, Lý Dật vì Lưu Vi mà dám đắc tội với Đái Hồ. người chưởng quản toàn bộ giới hắc đạo phương Nam Sau đó bị Tiêu Thanh Sơn cùng Đái Hồ liên thủ truy sát, hiện giờ sinh tử vẫn chưa rõ ràng.
“Mẹ, làm sao vậy mẹ?” Dường như Lưu Vi nhìn ra được Lưu Tư Cầm có tâm sự không vui, nhìn không được nhẹ giọng hỏi.
Lưu Tư Cầm gượng mỉm cười, nói: “Vi Vi. mẹ không có chuyện gì cả. đi. mẹ con mình đi Xem ti vi.”
Lưu Vi tâm tư đơn thuần, vừa nghe Lưu Tư Cầm nói như thế, cũng không có hoài nghi, mà hưng phấn keo tay Lưu Tư Cầm đi tới hướng sofa.
Luc này phim hoạt hình đã chiếu Xong rồi, trên màn ảnh ti vi đang tiết mục quảng cáo. Tuy rằng Lưu Vi đã mười tám tuổi, những nàng giống như trẻ nhỏ thích Xem phim hoạt hình, mắt thấy phim h oạt hình kết thúc, nàng cầm điều khiển từ Xa chuyển sang kênh khác.
Liên tục điều chỉnh vài kênh truyền hình, bỗng nhiên Lưu Vi đình chỉ động tác, chiếc điều khiển cầm trong tay chậm rãi rơi Xuống mặt đất, phát ra một thanh âm muộn hưởng, “phanh phanh.”
Đôi mắt thu mâu Xinh đẹp của Lưu Vi trừng lớn, miệng há hốc, ngơ ngác nhìn chằm chằm vào màn hình ti vi, thân thể nàng run rẫy kịch liệt!
Lúc trước Lưu Tư Cầm đang hồi tưởng lại thời gian nhận biết Lý Dật, tâm tình hơi hỗn loạn, mặc dù ngồi tại bên cạnh Lưu Vi, nhưng tâm tư lại không nhìn Xem ti vi.
Chiếc điều khiển từ Xa rơi Xuống mặt đất phát ra thanh âm trầm muộn. mới đem Lưu Tư Cầm kéo ngược trở về thực tại. nàng theo bản năng liếc mắt nhìn Lưu Vi một cái, đang muốn hỏi chuyện gì, nhưng lại thấy cả người Lưu Vi run rẫy chỉ vào màn hình ti vi, kêu lớn: “Mẹ, mẹ, Xem...Xem kìa!”
Lưu Tư Cầm nhíu mày nghi hoặc, tiếp theo cực nhanh quay đầu nhìn vào màn hình Ti Vi.
Vừa mới nhìn lại, đôi con ngươi của Lưu Tư Cầm bỗng nhiên phóng đại. thoạt nhìn cả người giống như bị điện giật, hoàn toàn choáng váng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.