Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 179: Trấn an nhân tâm




Ngồi trong xe hồng kỳ, Lý Dật nhìn những nhà hàng tràn ngập phong vị Trung Quốc trong khu phố tàu, nhất thời có chút thất thần.
“Dật ca, Đường Hải cho tên tiểu Thất ngu ngốc kia đi theo chúng ta, chẳng lẽ là nghĩ muốn âm thầm giám thị chúng ta sao?” Trong xe, Phòng Tam vẻ mặt lo lắng nói.
Trải qua quãng thời gian quan sát này, Lý Dật quyết định cho Phòng Tam làm đầu mục đám thủ hạ của Mạnh Thục, mà nguyên bản nhân viên trong kế hoạch như Trương Thiết Trụ cũng bỏ ra. Trương Thiết Trụ trung thành với Lý Dật là có, thế nhưng ý nghĩ chung quy còn kém một ít, hơn nữa uy vọng trong đám thủ hạ của Mạnh Thục cũng không đủ.
So sánh với hắn mà nói, năng lực của Phòng Tam xuất chúng, ý nghĩ linh hoạt, ở trong đám thủ hạ của Mạnh Thục, uy vọng cũng không tệ, sau khi Mạnh Thục chết, tiếp quản rất nhiều nhân mạch âm thầm của Mạnh Thục.
Đối với Lý Dật mà nói, Phòng Tam là thanh kiếm hai lưỡi, nếu dùng được sẽ mang đến cho Lý Dật chỗ tốt thật lớn, dùng không tốt sẽ giống như khuân tảng đá ném xuống ngay chân của mình.
Lý Dật rất tự tin khống chế tốt Phòng Tam, cho nên cuối cùng tuyển chọn Phòng Tam làm đầu mục của những thủ hạ Mạnh Thục.
“Phòng Tam, tiểu Thất là người mà ta tự mình yêu cầu.” Lý Dật trầm giọng nói.
Nghe được Lý Dật nói, Phòng Tam không khỏi ngây ra, sau đó vẻ mặt không giải thích được nói: “Dật ca, các huynh đệ vẫn luôn khinh thường người của Đường Hổ, anh muốn tiểu Thất qua làm gì?”
Lý Dật cũng không lập tức trả lời câu hỏi của Phòng Tam, mà từ túi quần lấy ra điếu thuốc lá, Phòng Tam rất thức thời châm lửa cho Lý Dật.
“Phòng Tam, cậu là tâm phúc mà lúc Mạnh ca còn sống xem trọng nhất, dã tâm của Mạnh ca cậu đã biết?” Lý Dật phun ra một ngụm khói nhàn nhạt, hắn như có hứng thú nhìn chằm chằm Phòng Tam.
Bị Lý Dật nhìn chằm chằm, Phòng Tam cảm thấy cả người có chút khó chịu, gật đầu nói: “Biết. Mạnh ca vẫn muốn đoạt quyền, thế nhưng không tìm được cơ hội.”
“Phòng Tam, Đường Hải là người thế nào, cậu cũng nhìn thấy.” Lý Dật nghiêm mặt nói: “Sau khi Mạnh ca chết, hắn không vội báo thù, lại vội vã chém giết địa bàn, thậm chí vì chuyện giành địa bàn mà lễ tang của Mạnh ca cũng không tham gia! Đại ca như vậy đáng giá theo sao?”
“Dật ca, nếu như không phải mọi người đều là người Hoa, chúng ta đã sớm trở mặt với Đường Hải, lão già này vốn không hề xem chúng ta là người!” Phòng Tam sắc mặt xấu xí mắng.
Lý Dật cười cười nói: “Phòng Tam, tôi không dối gạt cậu, tôi sớm muộn sẽ phản Đường Hải.”
Lý Dật nói làm trong lòng Đường Tam chấn động, sau đó hắn lộ ra biểu tình kích động: “Dật ca, chỉ cần anh phất cờ, các huynh đệ tuyệt đối đi theo anh!”
“Điều này tôi rõ ràng.” Lý Dật thở dài nói: “Cậu cũng nói, trước đây Mạnh ca không tìm được cơ hội làm phản Đường Hải, cậu có phân tích qua nguyên nhân về phương diện này không?”
“Những huynh đệ chúng tôi tuy rằng có thể đánh, thế nhưng luận nhân mạch kém hơn Đường Hải rất nhiều, trọng yếu hơn là chúng tôi không có quyền buôn bán quản lý!” Phòng Tam suy tư một phen, nói ra suy nghĩ trong nội tâm.
Lý Dật gật đầu: “Đúng vậy! Trước đây chúng ta không có quyền quản lý buôn bán, thế nhưng hiện tại cũng không như trước, chúng ta có sáu con đường, hơn nữa đều là những con đường phồn hoa. Sáu con đường này thập phần thịnh vượng, những bãi này đủ cung cấp đại lượng tài chính cho chúng ta!”
Nói đến đây, Lý Dật đột nhiên chuyển lời: “Thế nhưng, điều kiện trước tiên là phải có người quản lý những bãi này.”
Phòng Tam tựa hồ nghe ra ý tứ trong lời nói của Lý Dật, nhất thời trầm mặc không nói.
Lý Dật thấy Phòng Tam có chút không phục, nói: “Phòng Tam, cậu và huynh đệ khác trước đây từng quản lý bãi sao?”
“Không có.” Phòng Tam có chút nổi giận lắc đầu, trước đây bọn họ chỉ chấp hành nhiệm vụ đặc thù, bình thường vẫn luôn ở trong võ quán, làm gì có cơ hội quản lý bãi?
Lý Dật cười nói: “Hiện tại cậu hẳn là hiểu được tôi gọi tiểu Thất bọn họ tới làm gì rồi chứ? Mặc dù tiểu Thất ở trong bang hội không tính là nhân vật, nhưng đám thủ hạ của hắn luận thực lực cũng chênh lệch thật lớn với các huynh đệ. Nhưng bọn họ biết cách quản lý bãi! Bọn họ trước kia vẫn hay giúp Đường Hổ quản lý.”
“Dật ca, đạo lý anh nói tôi hiểu. Thế nhưng tôi lo lắng tiểu Thất bọn họ sẽ là gian tế do Đường Hải phái tới.” Phòng Tam do dự một phen, cuối cùng nói ra ý nghĩ trong nội tâm.
Lý Dật trọng trọng vỗ vỗ vai Phòng Tam, nói: “Phòng Tam, cậu có thể thành thật với tôi như vậy, tôi thật cao hứng. Bên chỗ tiểu Thất cũng không thành vấn đề. Ngày trước khi tôi ra biển hành động từng mang theo bọn họ cùng đi, bọn họ đều phục tôi. Đương nhiên, nếu muốn cho bọn họ triệt để thành người của chúng ta, điều này còn cần cậu và các huynh đệ khác nỗ lực.”
Nghe Lý Dật vừa nói như thế, sắc mặt Phòng Tam trở nên có chút xấu xí.
“Phòng Tam, tôi biết cậu và các huynh đệ đều khinh thường bọn họ, thế nhưng, bọn họ tới là giúp chúng ta quản lý bãi! Nếu chúng ta muốn phản Đường Hải, nhất định phải kiếm nhiều tiền! Hay là cậu cứ bảo các huynh đệ cũng có thể học cách quản lý bãi, thế nhưng cậu phải rõ ràng, thứ này không phải nói muốn học là học được, các huynh đệ đã có thói quen chỉ biết đánh giết, để cho bọn họ đi học tập chuyện quản lý, bọn họ khẳng định sẽ không thích ứng. Cho nên mặc dù các cậu không quen nhìn thấy tiểu Thất bọn họ, cũng phải xem bọn họ như người một nhà, hay nhất là tiếp thu từ trong nội tâm.”
“Đã biết, Dật ca.” Phòng Tam gật đầu.
Lý Dật thở dài: “Chuyện này, tôi sẽ tự mình nói với các huynh đệ, cậu phải khuyên họ, ngàn vạn lần không nên phát sinh mâu thuẫn với đám người tiểu Thất.”
Căn cứ địa bàn của Phi Châu Bang do đám người Lý Dật quản lý chính là một khách sạn, khách sạn này ngày trước là căn cứ địa của Phi Châu Bang, sau khi cảnh sát tảo hắc, khách sạn này liền biến thành tài sản vô chủ, Lý Dật tự nhiên không khách khí thu nhập vào túi.
Trên thực tế, điều kiện của khách sạn cũng bình thường, chỉ là vị trí địa lý tốt, cho nên Lý Dật tuyển chọn nơi này làm đại bản doanh.
Đương nhiên, đại bản doanh này là dành cho đám người tiểu Thất. Còn đám người Phòng Tam, Lý Dật an bài cho họ ở trong một nhà kho lớn, đồng thời mua rất nhiều dụng cụ tập luyện cần thiết hàng ngày.
Đám người Phòng Tam là võ tướng, Lý Dật tự nhiên sẽ không để bọn họ đi quản lý bãi, mà để cho bọn họ giữ hoạt động như trước đây.
Duy nhất khác nhau chính là, mỗi tháng Lý Dật cấp tiền cho đám người Phòng Tam đều tăng hơn gấp năm lần!
Năm lần!
Điều này đối với đám người Phòng Tam mà nói là một chữ số không nhỏ, có thể mỗi ngày ăn uống no say, chơi đàn bà đẹp!
Sở dĩ Lý Dật làm như vậy, thứ nhất, hắn cần trấn an lòng người, dù sao hắn đến Hoa Nhân Bang thời gian quá ngắn! Thứ hai, hắn từ chỗ Mike lấy được một ngàn vạn Mỹ kim, trong khoảng thời gian ngắn cũng không quá cần tiền.
Mang theo đám người tiểu Thất đi dạo qua một vòng trong khách sạn, Lý Dật gọi tiểu Thất vào một phòng khách, nói: “Tiểu Thất, cậu xem điều kiện thế nào, có yêu cầu gì thì cứ nói.”
“Dật ca, ở đây rất tốt.” Tiểu Thất cười cười, chỉ là cười thật gượng ép.
Lý Dật cũng hiểu được trong lòng tiểu Thất có khúc mắc, nói: “Tiểu Thất, cậu không phải lần đầu tiên đi theo tôi. Tôi là người như thế nào, cậu cũng rõ ràng. Nói đi, cứ nói lời trong lòng ra, có vấn đề gì, tôi giải quyết cho cậu.”
“Dật ca, năng lực và thái độ làm người của anh bọn huynh đệ đều rõ ràng. Tôi và huynh đệ tôi rất thích anh!” Tiểu Thất lại chuyển lời: “Thế nhưng thủ hạ của Mạnh Thục…”
“Tiểu Thất, đó không là vấn đề.” Lý Dật suy nghĩ một chút nói: “Đám thủ hạ Mạnh Thục trước đây xem các cậu không vừa mắt, khả năng rất lớn là vì Mạnh Thục và Đường Hổ không hợp nhau.”
“Mà quan hệ giữa tôi và các cậu cùng Hổ ca, chính cậu rõ ràng!”
Lý Dật nói làm trong lòng tiểu Thất khẽ động.
“Thứ gọi là quan hệ thì có thể chậm rãi cải thiện, cảm tình cũng có thể chậm rãi thành lập.” Lý Dật thở dài nói: “Chúng ta đều là người Trung Quốc, tại dị quốc tha hương hỗn miếng cơm ăn không dễ dàng. Thu hồi thành kiến trong nội tâm, thản nhiên đi đối mặt Phòng Tam bọn họ, cậu sẽ phát hiện, bọn họ kỳ thực đều là một đám huynh đệ tốt!”
“Hiểu được, Dật ca!” Tiểu Thất cái hiểu cái không.
Lý Dật cũng rõ ràng muốn cho người của tiểu Thất và người của Phòng Tam trong khoảng thời gian ngắn có tình huynh đệ thâm hậu là vô nghĩa. Bất quá Lý Dật không vội, hắn tự tin để cho bọn họ tự tiếp thu lẫn nhau.
“Tiểu Thất, nếu cậu theo tôi, đãi ngộ của người các cậu cũng giống như người của Phòng Tam, điều này cậu có ý kiến gì không?” Lý Dật lại hỏi.
Tiểu Thất lắc đầu.
New York, trong một biệt thự tận cùng phía tây của trang viên Gambino gia tộc.
Andrew Luofu ngồi trên sô pha trong phòng khách, cầm tin tức mới nhất của Lý Dật trên tay, khóe miệng không khỏi quyến rũ ra một dáng tươi cười không cách nào che giấu.
Thấy khóe miệng Andrew lộ ra dáng tươi cười, Will có chút nghi hoặc nói: “Tiểu thư, tôi nghĩ Lý tiên sinh sẽ có nguy hiểm.”
Andrew buông phần tình báo xuống, mỉm cười uống một ngụm rượu, nói: “Will, vì sao nói như vậy?”
“Long đầu Đường Hải của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles là một người phi thường âm hiểm, tuy rằng hắn biểu hiện ra cho Lý tiên sinh thân phận và địa bàn, thế nhưng khó tránh khỏi âm thầm động thủ đối với Lý tiên sinh!” Will trầm giọng nói: “Vốn liếng hiện tại của Lý tiên sinh chỉ là khống chế được thủ hạ của Mạnh Thục mà thôi, mà căn cứ tin tức tôi có được, trong tay Đường Hải có một cỗ lực lượng bí mật, thực lực không thua kém gì cỗ lực lượng mà Lý tiên sinh đang nắm giữ.”
“Yên tâm đi. Will, Đường Hải tạm thời sẽ không động Lý Dật.” Andrew vẻ mặt tươi cười nói.
Will ngẩn ra: “Tiểu thư, vì sao cô nghĩ như vậy?”
“Will, anh ngẫm lại, nếu như Đường Hải sẽ hạ thủ đối với Lý Dật, còn có thể cấp thân phận và địa bàn cho Lý Dật sao? Trong tình báo của anh cũng nói, Đường Hải cấp địa bàn cho Lý Dật là mấy con đường phồn hoa, thậm chí cả đường Ding Er cũng ở trong số đó.” Andrew nỗ lực dẫn dắt ý nghĩ của Will.
Will suy tư một chút, nói: “Đối với điểm này, lúc đầu tôi cũng rất kỳ quái, thế nhưng cứ có cảm giác Đường Hải đang mê hoặc Lý tiên sinh. Dù sao, lần này Hoa Nhân Bang chiếm cứ được rất nhiều địa bàn, Đường Hải cần dùng một đoạn thời gian mới ổn định được thế cục.”
“Will, anh không biết Đường Hải.” Andrew nhẹ nhàng lắc đầu: “Người này có dã tâm lớn phi thường, nếu không phải cảnh sát đứng ra, tôi thậm chí hoài nghi hắn dám cùng Sơn Khẩu Tổ và Lạp Đinh Bang khai chiến! Phi Châu Bang đã diệt vong, trong tay Đường Hải ngoại trừ nhóm người của Lý Dật ra, những người khác đều trung với hắn! Hắn muốn ổn định thế cục, đầu tiên cần phải làm là giết chết Lý Dật, mà không phải cấp địa bàn cho Lý Dật.”
“Tiểu thư, đó là vì sao?” Vẻ mặt Will hoài nghi.
Andrew không trả lời câu hỏi: “Will, anh biết cảnh sát và quân đội vì sao lại hạ thủ đối với Phi Châu Bang không?”
“Không rõ ràng lắm.” Will lắc đầu, cục điều tra liên bang của Mỹ còn không rõ ràng chuyện gì xảy ra trên biển, Will tự nhiên cũng không biết.
Andrew trầm giọng nói: “Trên thực tế, tôi cũng không biết tin tức trong đó, nhưng không khó đoán được, Đường Hải thay đổi thái độ với Lý Dật, có quan hệ rất lớn đối với chuyện này.”
“Nói như vậy, tạm thời Lý tiên sinh sẽ được an toàn. Kế tiếp chúng ta nên làm sao giúp hắn?” Will cười hỏi.
“Không vội, hiện tại hắn mới đến Hoa Nhân Bang không được bao lâu. Có được thành tựu hiện tại là đã rất giỏi. Hắn cần dùng thời gian củng cố địa vị của mình cho vững chắc. Song song còn phải học tập rất nhiều thứ! Đợi khi lão gia hỏa Đường Hải này không ngồi yên được nữa, đối với Lý Dật hạ thủ, chúng ta lại ra mặt.” Andrew uống một ngụm rượu, lộ ra dáng tươi cười mê người, trong lòng cũng thầm nghĩ: “Lý, lúc đó có tôi đứng trước người anh, tôi xem ai còn dám động anh!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.