Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 160: Kế hoạch lớn gan




“Ba ba!”
Lúc này, trong đại sảnh vốn đang an tĩnh vang lên tiếng vỗ tay có tiết tấu, người dẫn đầu vỗ tay chính là Mạnh Thục.
Mạnh Thục vừa vỗ tay vừa cười nói: “Lý huynh đệ quả nhiên thân thủ tốt!”
Mạnh Thục vừa vỗ tay, thủ hạ của hắn cũng vỗ tay theo.
Ở giữa bọn họ cũng có người vì Mạnh Thục vỗ tay nên mới làm theo, cũng có người vì thực lực do Lý Dật biểu hiện làm chấn động!
Cho nên tiếng vỗ tay đó xuất phát từ nội tâm dành cho Lý Dật.
Sùng bái người mạnh, đây là chuyện mà bất cứ chốn giang hồ nào cũng có, hắc đạo cũng không ngoại lệ.
“Gọi Dật ca!” Mạnh Thục nhìn thấy Lý Dật quay trở lại bên người Đường Hổ, trầm giọng nói.
Thủ hạ của Mạnh Thục nghe được lời hắn nói, không nói hai lời, đều cúc cung kêu lên: “Dật ca!”
Thấy một màn như vậy, biểu tình Lý Dật thập phần bình tĩnh, nhưng thật ra Đường Hổ có chút nghi hoặc. Ở trong trí nhớ của hắn, Mạnh Thục là một người tâm cao khí ngạo, thủ hạ của hắn cũng như vậy. Mặc dù ngày xưa Mạnh Thục cũng không vi phạm mệnh lệnh của Đường Hải, thế nhưng Mạnh Thục cũng có chút bất mãn đối với sự đãi ngộ hiện tại.
Bởi vì, Đường Hải ngoại trừ đưa một ít việc vướng tay chân giao cho Mạnh Thục đi làm, những việc buôn bán kiếm tiền cũng không giao cho Mạnh Thục quản lý.
Nói khó nghe một chút, Mạnh Thục chỉ là thanh kiếm của Đường Hải, Đường Hải chỉ đi đâu, Mạnh Thục sẽ hướng tới đó!
Trong lòng mặc dù có chút nghi hoặc, bất quá Đường Hổ cũng thập phần hài lòng, dù sao, Lý Dật là do hắn kéo vào bang hội, nếu như Lý Dật đãi ngộ không tốt, trong lòng hắn cũng cảm thấy khó chịu.
“Lý huynh đệ, vậy anh ở đây, tôi về trước. Nếu có chuyện, cứ việc gọi cho tôi.” Đường Hổ cười vỗ vỗ vai Lý Dật.
Mạnh Thục âm hiểm cười nói: “Hổ ca, anh cứ đi làm việc của anh, Lý huynh đệ, chuyện tình cũng không cần anh quan tâm, nơi này có tôi.”
Mạnh Thục nói tuy rằng khó nghe, thế nhưng cũng vì muốn tốt cho Lý Dật, bởi vậy Đường Hổ cũng không nói gì nữa, mà rời khỏi võ quán.
“Được rồi, các anh em tiếp tục huấn luyện.” Thấy Đường Hổ rời đi, Mạnh Thục nhìn thủ hạ trầm giọng nói một câu, sau đó cười nhìn Lý Dật nói: “Lý huynh đệ, anh mới đến, có chút địa phương không hiểu, anh đi theo tôi vào trong, tôi sẽ giảng giải cho anh biết.”
“Được.” Đối với đề nghị của Mạnh Thục, Lý Dật cũng không cự tuyệt, hắn tự nhiên rõ ràng Mạnh Thục muốn cùng hắn chính diện nói chuyện.
Trong võ quán ngoại trừ một đại sảnh ra, còn có rất nhiều phòng, trong đó có một phòng dùng để tiếp khách, hiển nhiên, trong thường ngày nếu có nhiệm vụ gì trọng yếu, cần nói chuyện đều sẽ tiến hành tại phòng tiếp khách.
Nói là phòng tiếp khách, kỳ thực cũng chỉ là một gian phòng rất bình thường, giữa phòng có chiếc bàn gỗ, trên bàn đặt một bộ ấm trà. Chung quanh đặt vài chiếc ghế gỗ, toàn bộ gian phòng thoạt nhìn thập phần đơn sơ.
Vào phòng, Mạnh Thục trực tiếp đi tới bên cạnh bàn, tự tay rót cho Lý Dật một ly trà, sau khi đưa cho Lý Dật, cũng tự rót cho mình một ly.
“Mời.” Mạnh Thục nhìn Lý Dật làm ra thủ thế như mời, sau đó cầm lấy ly trà, một hơi uống cạn vào trong bụng.
Sau đó, Mạnh Thục lau miệng, ngồi trên ghế nói: “Lý huynh đệ, vừa rồi anh giao lưu ánh mắt với tôi, trong lòng tôi cũng có chút nghi hoặc, đối với ý tứ biểu đạt của anh vẫn không hiểu rõ ràng, Lý huynh đệ có thể giảng giải một phen?”
Lý Dật buông ly trà, trầm ngâm một chút nói: “Người sáng không nói tiếng lóng, anh và tôi đều biết nguyên nhân Đường Hải an bài cho tôi ở lại chỗ này, lập trường của tôi đã rất rõ ràng!”
“Anh thật không phải người của Đường Hổ?” Mạnh Thục nheo mắt nhìn chằm chằm Lý Dật.
Lý Dật cười lạnh một tiếng: “Hôm qua tôi mới vào bang hội, anh nghĩ tôi có thể là người của Đường Hổ thật sao?”
“Theo tình lý mà xem, khả năng không lớn. Bất quá…quy định của Hoa Nhân Bang, muốn gia nhập bang hội, phải làm một chuyện khiến cho các huynh đệ tâm phục khẩu phục, sau khi được các huynh đệ đồng ý, mới có thể tiến nhập!” Mạnh Thục trầm giọng nói: “Mặc dù anh có thể giết chết Sa Ngư tại trận đấu hôm qua, thế nhưng đó cũng không phải là chuyện của bang hội, mà là tên Đường Hổ ngu ngốc kia làm ra! Cho nên nói, từ một ý nghĩa nào đó, anh cũng không làm được chuyện khiến cho các huynh đệ tâm phục khẩu phục, nhiều nhất chỉ là giúp Đường Hổ giải quyết một chuyện phiền phức mà thôi! Ở dưới dạng tình hình này, Đường Hải cho anh trực tiếp tiến nhập bang hội, đó là thế nào?”
Nghe được Mạnh Thục nói, Lý Dật cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn, đối với quy củ của Hoa Nhân Bang, Lý Dật cũng không rõ ràng, Kroff đâu có nói cho hắn.
“Về điểm này, tôi cũng không rõ ràng.” Lý Dật lắc đầu nói.
Lý Dật trả lời làm Mạnh Thục có chút thất vọng, hắn cũng không nói gì nữa, mà cau mày, biểu tình như đang suy tư.
“Chính anh cũng đã nhìn ra, tôi với đám huynh đệ đối với lão già Đường Hải mười phần bất mãn, mà lão già kia cũng chướng mắt đoàn người chúng ta.” Sắc mặt Mạnh Thục có chút âm trầm: “Nếu như không phải hiện tại tình thế nghiêm trọng, lão già còn cần dùng đoàn người chúng ta, sợ rằng đã sớm động thủ với chúng ta. Ngày hôm nay lão già cho anh tới nơi này, nỗ lực dao động địa vị của tôi trong các huynh đệ. Hôm nay nếu anh không dựa theo ý nguyện của hắn đi làm, trong lòng hắn khẳng định đối với anh bất mãn, cho nên hiện tại điều anh có thể làm chỉ là gia nhập vào chúng ta!”
“Gia nhập vào các anh thì có ích lợi gì?” Lý Dật không cho là đúng nói.
Mạnh Thục biến sắc: “Ý tứ của anh, anh muốn đứng bên phía lão già?”
Đang khi nói chuyện, con ngươi Mạnh Thục toát ra sát ý nhàn nhạt, cảm thụ được luồng sát ý quen thuộc, Lý Dật hiểu được người trước mắt từng giết người, hơn nữa giết qua không ít.
Chẳng hiểu vì sao, nghe xong Mạnh Thục nói, cùng với biểu tình Mạnh Thục toát ra, trong lòng Lý Dật toát ra một ý niệm lớn gan trong đầu!
Lý Dật đầu tiên là điều chỉnh một chút tâm tình, sau đó mới nói: “Tôi là một người rất hiện thực, bên nào mạnh, tôi sẽ đứng ở bên đó!”
Lý Dật trả lời làm Mạnh Thục nhiều ít có chút khó chịu, hắn âm hiểm cười nói: “Ý của anh là, thực lực của lão già mạnh hơn so với chúng ta? Tiểu tử, anh phải biết rằng, nếu như không có tôi và đám huynh đệ, lão già kia đã sớm bị những hắc bang khác nuốt lấy!”
“Không nên đem các anh tự nghĩ là quá mức trọng yếu.” Lý Dật chẳng đáng nói: “Không có các anh, Đường Hải vẫn là long đầu của Hoa Nhân Bang của Los Angeles, chỉ là thực lực suy yếu một chút mà thôi.”
“Mẹ kiếp! Toàn bộ Hoa Nhân Bang, có khả năng đều là huynh đệ của tôi, khi sống mái với những bang hội khác nếu như không có huynh đệ chúng tôi, Hoa Nhân Bang đã sớm bị thiệt thòi lớn!” Mạnh Thục trợn tròn mắt mắng.
Lý Dật gắt gao nhìn chằm chằm con mắt của Mạnh Thục, biểu tình trở nên có chút âm thầm: “Anh không được quên, Hoa Nhân Bang tại Los Angeles chỉ là một phân bộ của Hoa Nhân Bang tại nước Mỹ. Mà Đường Hải là người phụ trách ở đây. Tuy rằng tôi đối với Hoa Nhân Bang cũng không thập phần hiểu rõ, thế nhưng trước khi tôi tiến nhập Hoa Nhân Bang, cũng từng tìm hiểu qua một chút tin tức. Có thể nói, Hoa Nhân Bang tại nước Mỹ, hiện nay mà nói, ngoại trừ bên New York, Hoa Nhân Bang tại Los Angeles là thế lực lớn thứ hai, thu nhập hàng năm cũng gần với Hoa Nhân Bang tại New York. Ở dưới dạng tình hình này, nếu bên Đường Hải thật sự có phiền phức, người của những địa phương khác sẽ không xuất thủ tương trợ sao? Có lẽ nói, Hoa Nhân Bang trong toàn bộ nước Mỹ ngoại trừ các người ra, còn không thể có ai khác?”
Nghe được lời nói của Lý Dật, Mạnh Thục ngạc nhiên.
Hiển nhiên, hắn hiểu được những lời Lý Dật nói chính là sự thực.
“Theo như anh nói, chúng ta thật không có chút tác dụng nào sao?” Mạnh Thục có chút không cam lòng.
Lý Dật lắc đầu phủ quyết: “Không, hiện nay mà nói, tác dụng của các anh rất lớn.”
“Vì sao?” Mạnh Thục không giải thích được.
Lý Dật nghiêm mặt nói: “Chớ quên, Đường Hải là một người phi thường có dã tâm. Một người như vậy, nếu không phải gặp lúc vạn bất đắc dĩ, sẽ không bao giờ thỉnh cầu người của Hoa Nhân Bang nơi khác đến hỗ trợ. Như vậy thứ nhất, hắn phải thiếu nhân tình của Hoa Nhân Bang ở khu vực khác không nói, uy vọng của hắn ở trong bang hội cũng có ảnh hưởng cực lớn! Mà trọng yếu nhất là, nếu như Đường Hải thỉnh cầu thành viên Hoa Nhân Bang ở khu vực khác đến hỗ trợ, đó chính là biến tướng nói cho mọi người, hắn sắp không được, nếu như để long đầu của Hoa Nhân Bang biết được tin tức này, anh cho rằng long đầu của Hoa Nhân Bang có thu quyền hay không?”
“Sẽ!” Mạnh Thục vô ý thức đáp.
Lý Dật gật đầu: “Không sai! Anh ngẫm lại, nếu như Đường Hải mất đi anh và thủ hạ của anh, hắn không chỉ mất đi lợi thế chống đối với những hắc bang khác, cũng mất đi lợi thế gọi nhịp với tổng bộ Hoa Nhân Bang. Cho đến lúc này, chức long đầu của hắn dù là có thể tiếp tục giữ được, cũng sẽ không được hài lòng. Mà hắn lại là một người có dã tâm, một người có dã tâm sẽ không thích bị người khác kìm chế.”
“Hắc! Xem ra anh tiến nhập Hoa Nhân Bang chắc có chuẩn bị mà đến?” Mạnh Thục cười lạnh một tiếng, trong lòng cũng khiếp sợ không ngớt, có thể nói những gì Lý Dật vừa phân tích hắn vốn chưa từng nghĩ tới.
“Có chuẩn bị hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là chúng ta sẽ không trở thành địch nhân.” Lý Dật mỉm cười.
Mạnh Thục như có đăm chiêu nhìn chằm chằm Lý Dật, nói: “Vì sao nói như vậy?”
“Nếu như tôi không đoán sai, mộng tưởng của anh là muốn thay thế Đường Hải, trở thành đại ca của Hoa Nhân Bang tại Los Angeles phải không?” Lý Dật đáp không đúng câu hỏi.
Nghe được Lý Dật nói, Mạnh Thục cũng không lập tức trả lời.
Đúng như lời Lý Dật, mộng tưởng của Mạnh Thục xác thực là như vậy.
Đây cũng là mục tiêu mà hắn luôn nỗ lực cho tới nay!
“Tôi không dối gạt anh, tôi xác thực là nghĩ như vậy.” Mạnh Thục âm trầm nói: “Thế nào? Lẽ nào anh muốn đi nói cho Đường Hải? Tôi nói cho anh, Đường Hải đã sớm biết dã tâm của tôi không nhỏ.”
“Anh rất ngu xuẩn.” Lý Dật khe khẽ thở dài, theo hắn xem ra, nếu như không phải tình huống hiện tại có điều đặc thù, trong tay Đường Hải không có thêm một cỗ lực lượng cường đại thứ hai, như vậy Mạnh Thục đã chết trăm ngàn lần!
Mạnh Thục vẻ mặt chẳng đáng: “Anh có thể nói tôi ngu xuẩn, thế nhưng hắn biết thì đã làm sao, anh cũng vừa nói, hắn cũng sẽ không đụng tới tôi!”
“Đó chỉ là hiện tại.” Lý Dật sửa lại sự sai lầm của Mạnh Thục, sau đó lạnh lùng nói: “Hơn nữa, tôi có thể rất minh xác nói cho anh, nếu như anh cứ tiếp tục như vậy, anh vĩnh viễn không có khả năng thay thế Đường Hải! Nếu như tôi không đoán sai, hôm nay Đường Hải đang âm thầm thành lập một cỗ thế lực trong bóng tối, một cỗ thế lực đủ thay thế cho anh và thủ hạ của anh. Chỉ là cỗ thế lực kia bây giờ còn chưa đủ mạnh. Anh ngẫm lại, hắn một bên ngầm thành lập thế lực cho mình, một bên đem anh và huynh đệ của anh làm đội cảm tử, chờ sau khi cỗ thế lực ngầm của hắn cường đại, anh và thủ hạ của anh sẽ có hạ tràng thế nào?”
Lý Dật nói làm trong lòng Mạnh Thục cả kinh!
“Hắc! Lời nói khó nghe, đến lúc đó anh và thủ hạ của anh không chết sạch, đó là sự vạn hạnh trong bất hạnh.” Lý Dật không chút khách khí nói: “Mà dù là vạn hạnh, chờ đợi các anh cũng chỉ là cái chết. Đương nhiên, huynh đệ của anh có thể có hi vọng bảo lưu tính mạng, thế nhưng anh phải chết!”
Lý Dật nói phảng phất giống như một thanh chủy thủ sắc bén đâm vào địa phương mềm yếu nhất của Mạnh Thục.
Thậm chí, trên trán hắn đều toát ra mồ hôi lạnh.
“Anh rốt cục muốn làm gì? Vì sao anh nói những lời này với tôi?” Mạnh Thục sắc mặt xấu xí nhìn Lý Dật.
“Nếu như anh nguyện ý, tôi sẽ giúp anh hoàn thành mộng tưởng.” Lý Dật đáp.
Mạnh Thục cười nhạt: “Tôi dựa vào điều gì tin tưởng anh, chỉ là bởi vì thân thủ anh giỏi hơn tôi sao?”
“Bởi vì, mục tiêu của tôi là trở thành long đầu của toàn bộ Hoa Nhân Bang tại nước Mỹ!” Lý Dật vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Mạnh Thục nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.