Thông tin truyện

Ngày Em Đến

Ngày Em Đến

Tác giả:

Tĩnh Phi Tuyết

Thể loại:

Ngôn Tình , Sủng

Nguồn:

tuncoi.wordpress.com

Trạng thái:

Full
1  2 3 4 5 6 7 8  9 10
Đánh giá: 8/10 từ 16346 lượt
Thể loại: Đại thúc loli, siêu sủng nhưng hợp lý, không ngán, HE
Editor: Tũn Còi
Độ dài: 104 chương

Nam chính là người tàn tật nhưng gia thế vô cùng giàu có. Nữ chính là người trí tuệ, có tiền, lại là người ấm áp.
Trích đoạn:

“Vệ Cẩm Huyên hôn lên vành tai cô, bàn tay ở bên trong quần áo quấy phá, vuốt ve chỗ này, nhào nặn chỗ kia, nhẹ nhàng xoa bóp, vô cùng mãn nguyện. Khi anh hôn lên môi cô, môi và răng đan xen vào nhau, tay anh bắt đầu không thành thật hướng xuống phía dưới, Trương Tư Ninh nhíu mày, hai chân vặn vẹo muốn tránh bàn tay của anh, Vệ Cẩm Huyên khẽ thì thầm: “Tư Ninh, anh chỉ sờ một chút thôi, trước kia cũng đã chạm qua, em yên tâm, anh không làm gì khác. Em đừng loay hoay được không, đụng vào chân trái của anh.”

Trương Tư Ninh:……

Đợi đến lúc anh cởi bỏ đồ ngủ của cô, chuẩn bị cởi luôn cả quần lót….cho dù Trương Tư Ninh có ngốc cũng biết anh đang muốn làm gì rồi, cô đẩy cái đầu đang nằm trên ngực mình ra, nghiến răng hỏi: “Vệ Cẩm Huyên, anh muốn làm gì?!”

Vệ Cẩm Huyên ngẩng đầu nhìn cô, trong bóng tối đôi mắt lấp lánh lóe tia sáng rực rỡ hơn cả ánh sao trên trời, anh nói: “Anh muốn em.” Vô cùng hào hùng, quang minh chính đại.”

==================

Lảm nhảm của editor:

Nam nữ chính cách nhau 13 tuổi. Nam chính tàn tật, bị tai nạn giao thông mất cẳng chân trái. Nam chính thì chắc chắn cũng là boss lớn rồi, nữ chính cũng là người có tiền, xinh đẹp đáng yêu đặc biệt nhất là vô cùng hiểu chuyện.

Thường khi đọc truyện sủng thì phần lớn thích nam chính nhiều hơn, nhưng truyện này nữ chính không lép vế đâu, đọc xong chắc cũng không ai ghét được nữ chính.

Đặc biệt của truyện này, cái tàn tật của anh không phải là lý do để ngược mà còn là trợ thủ giúp anh thuận lợi lấy luôn được mấy cái “đầu tiên” của con gái nhà người ta.

================= 

Mình thích những truyện nam nữ chính cách nhau nhiều tuổi, nên cũng đã đọc kha khá.

Nếu “Em ở bên ai đều là khoảng trống trong anh” khiến mình day dứt vì cả Giang Nguyệt và Giang Quân đều là những người từng chịu quá nhiều mất mát nên cách họ lựa chọn là xa rời ước mơ, để giữ vững niềm tin nếu không chạm tới thì nó sẽ mãi hiện hữu. Vì vậy cả hai ngược nhau và ngược luôn mình.

“Trọn kiếp yêu” làm mình ưu tư vì mười lăm năm còn lại của Hoa Thiệu Đình, dù biết rằng ai rồi cũng phải chết, nhưng biết là một chuyện còn chờ đợi nó đến lại là chuyện khác.

“Người ở nơi tịch lặng” vì quá thương nam chính nên mình ấm ức vì sao nữ chính có thể đối xử với nam chính như vậy, nếu là mình thì mình không nỡ đâu. Cứ nhớ đến “Đứa trẻ nhà ta đi đâu rồi” là lại giận nữ chính.

“Tình muộn” đọc truyện này giải trí khá tốt, tác giả viết đọc khá dễ chịu, nhưng phải chi tác giả tiết chế một chút thì sẽ hay hơn rất nhiều. Nam chính không sạch, dù mình không quá quan tâm đến quá khứ sạch hay không, nhưng khi biết mình có tình cảm với đối phương thì bắt buộc phải sạch. Lần đầu tiên của nam nữ chính, mình bị lấn cấn nhất chi tiết này, giá như anh mạnh mẽ theo đuổi nữ chính đến khi cô có tình cảm với anh rồi mới “hành động” thì tuyệt hơn rất nhiều, vì đây là nam nữ chính chứ nếu nữ chính mà yêu người khác thì chuyện anh làm rất “cầm thú” và đáng bị tống vào tù luôn rồi. Vì hai lý do trên mà có thể nhiều bạn sẽ nuốt không được truyện này.