Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 9: Mạo hiểm




C9. Mạo hiểm
Hoàng Trần hoàn toàn không cam lòng. Với lại hắn vẫn kỳ vọng phỏng đoán của mình là đúng, chắc chắn cổ đỉnh có công dụng tích trữ các loại dược vật khi cơ thể hắn đạt trạng thái tới hạn. Hắn rất kỳ vọng có thể đột phá Luyện Khí Kỳ tầng ba trước khi về nhà, vì như thế hắn có thể mở phong ấn truyền thừa của Trần Chân chân nhân, và khi đó hắn cũng có thể khai mở chiêc nhẫn trữ vật của chân nhân, đồng thời với đó nếu có thể cũng muốn quay lại động phủ để mở kho di vật để lại nơi động phủ.
Nghĩ đến đây ý muốn tăng tiến thực lực chưa bao giờ cấp thiết đến thế. Nếu thực lực của hắn tốt, trong hai năm trở về gia đình hắn càng có nhiều cơ hội bù đắp cũng như chuẩn bị cho người thân của hắn thật kỹ càng trước khi hắn phải rời xa họ để thực sự quay lại thế giới tu tiên này.
Từ lúc tới đây rồi bắt đầu tu tiên, lúc nào trong lòng hắn cũng đau đáu xây dựng một kế hoạch thật tốt cho 2 năm tiếp theo. Hắn không muốn lãng phí một phút nào khi ở với người thân của hắn. Thậm chí hắn còn có một ý nghĩ táo bạo, muốn cho vợ con hắn cũng có cơ hội tu tiên như hắn. Còn với cha mẹ đã già, thì hắn chỉ còn cách chuẩn bị một điều kiện thật tốt cho họ nghỉ ngơi thoải mái lúc tuổi già khi hắn không có ở bên cạnh.
Nghĩ đến đấy hắn cảm thấy mệt mỏi, rồi ngủ thiếp đi.
Sáng sớm hôm sau Hoàng Trần tỉnh dậy thực hiện công việc chăm sóc thảo dược viên. Hôm nay tư tưởng hắn rất thoải mái, dạo khắp thảo dược viên, lòng suy nghĩ miên man. Hắn nghĩ lại những ngày qua, quả thật đúng là như mơ vậy. Nếu như sư phụ hắn mà biết mới chỉ mấy hôm hắn lại tiếp tục đột phá Luyện Khí Kỳ tầng 2 thì chắc chắn sẽ không tin được đấy. Kể cũng lạ, bao nhiêu người không may bị tai nạn lại một mình hắn được cứu, lại ngẫu nhiên có linh căn, mặc dù là loại dở nhất, tạp linh căn. Tạp linh căn thì đã sao, hắn không tin nếu có đầy đủ đan dược hắn lại không thể tăng tiến tu vi. Cũng như lần này đó thôi.
Một ngày nhanh chóng trôi qua, tâm tình cũng đã ổn định. Nghiêm túc suy nghĩ, hắn quyết định liều thử. Không mạo hiểm sao thắng lớn. Trong cuộc sống của hắn trước đây, hắn chưa từng sợ thử thách. Mặc dù rất có mạo hiểm nhưng hắn luôn tin vào cảm giác của mình. Lần này cũng thế, hắn không tin lần trước chỉ là may mắn mà cổ đỉnh đã cứu hắn.
Quyết định như thế hắn nhanh chóng ngồi xuống tu luyện. Ổn định xong trạng thái, hắn lôi từ trong túi trữ vật ra một hộp đá, mở nắp hộp, sau một hồi tính toán hắn hắn cho liên một lúc 2 lát Địa hỏa sâm vào miệng và nhanh chóng tiến hành luyện hóa.
Đã có kinh nghiệm các lần trước lần này hắn nhanh chóng hấp thụ chuyển hóa hoàn toàn dược lực thành linh lực.
Sau 1 canh giờ toàn bộ dược lực đã được hấp thụ, sau khi nội thị hắn thấy linh lực trong cơ thể mới dừng lại ở trạng thái Luyện Khí Kỳ tầng hai trung kỳ, quả nhiên là Luyện Khí Kỳ tầng 2 đòi hỏi lượng linh lực lớn hơn rất nhiều so với tầng 1, không chỉ đơn thuần gấp 2 lần, thậm chí gấp 4-5 lần. Hắn tự tin lấy thêm ra 2 lát linh dược nữa.
Lần này cũng như lần trước, hắn lại nhanh chóng hấp thụ chuyển hóa hoàn dược lực, linh lực của hắn một lần nữa đã đạt tới Luyện Khí Kỳ tầng hai đỉnh, chỉ cần một chút nữa là có thể đột phá tầng 3, với kinh nghiệm của lần trước, lần này nếu dùng một miếng linh dược có lẽ không có nguy hiểm, nhưng cũng chỉ dừng lại ở củng cố cảnh giới Luyện Khí Kỳ tầng 2 mà thôi. Nếu dùng 2 miếng, chắc chắn sẽ đủ năng lượng đột phá, nhưng hắn muốn không phải là đột phá mà là trạng thái tới hạn của Luyện Khí Kỳ tầng 2. Có như vậy hắn mới kiểm nghiệm được phỏng đoán của mình.
Nếu như có rủi ro thì lực lượng của 1miếng Địa hỏa sâm cũng không đủ gây nguy hiểm quá nhiều cho hắn, vì hắn đã không còn là Luyện Khí Kỳ tầng một như trước đây nữa, hắn hoàn toàn có thể áp chế dược lực lại trong đan điền để chuyển hóa hấp thụ dần dần, như thế nguy hiểm sẽ không lớn.
02 miếng Hảo địa sâm lại tiếp tục được Hoàng Trần bỏ vào miệng. Không có gì ngoài dự đoán, lượng linh lực trong cơ thể nhanh chóng bạo tăng, hắn nhanh chóng cảm nhận được trạng thái cơ thể trở nên căng phồng, một cảm giác nóng ran toàn thân làm hắn vô cùng khó chịu, kinh mạch của hắn bắt đầu có cảm giác đau nhức, nếu cứ tiếp tục chắc chắn cơ thể sẽ không chịu nổi. Phải áp chế, hắn nghiến răng chịu đau đớn, dồn hết lực lượng trở lại đan điền rồi áp chế dược lực tại đó không cho tiếp tục phát tác. Nói thì đơn giản, nhưng thực ra vô cùng khó, linh lực trong cơ thể không khác gì con trâu điên, điên cuồng công phá như muốn xông ra phá vỡ đan điền.
Áp lại cho ta, Hoàng Trần đau đớn hét lên, mồ hôi đã ướt đầm đìa, mặt hắn đỏ như gấc, áp lực đã tới cực hạn.
Phịch một tiếng lại một luồng sáng từ trong phong ấn cổ đỉnh phóng ra, nhanh chóng bao phủ toàn bộ luồng dược lực dư thừa rồi hút ngược trở lại cổ đỉnh.
Thành công, Hoàng Trần thực sự thả lỏng cơ thể, hắn như vừa thoát ra từ lưỡi tử thần vậy. Lần đánh cược này qúa nguy hiểm rồi, nhưng cũng xứng đáng lắm. Cơ thể nhanh chóng bình ổn, dược lực dư thừa được hấp thu toàn bộ thành một tia linh lực hỏa hệ màu đỏ lơ lửng phía trong đám mây phong ấn cổ đỉnh.
Hắn thực sự đã có được bảo vật vô giá, có tính năng này của cổ đỉnh khác gì hắn luôn mang sẵn bên mình một kho linh lực, sẵn sàng bổ sung bất kỳ lúc nào, chỉ cần có chuẩn bị trước là được.
Sau nửa canh giờ điều chỉnh trạng thái, hắn tiếp tục phục dụng Địa hỏa sâm. Đã có kinh nghiệm, hắn không hề lo lắng, tiếp tục hấp thụ, chuyển hóa, áp súc, rồi tích trữ vào cổ đỉnh...
Ban đầu hắn còn rón rén sử dụng 2 miếng Địa hoả sâm, càng về sau rút kinh nghiệm hắn không hề hạn chế số lượng, thậm chí cuối cùng hắn cho liền một lúc 20 miếng còn lại vào miệng. Hoàn toàn bình thường, mọi việc diễn ra hết sức xuôi buồm thuận gió.
Mất trọn hai ngày hai đêm hắn đem toàn bộ mấy trăm miếng Địa hỏa sâm hoàn toàn chuyển hóa vào trong cổ đỉnh. Theo ước tính của hắn, lượng linh dược này có thể cấp linh lực đủ cho hắn tu luyện thẳng đến Luyện Khí Kỳ hậu kỳ. Trong tu luyện có sự hỗ trợ của lượng linh lực này thì đúng là làm chơi ăn thật a. Hắn hoàn toàn không sợ sự hạn chế của việc tạp linh căn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.