Ngẫu Ngộ Thành Tiên

Chương 41: Ngự kiếm (hạ)




Lúc này Hoàng Trần lại một lần nữa thả ra Hoả Long Kiếm, hai con mắt trừng lên hình cầu, liền không dám thở mạnh, đang xác định không có vấn đề gì nữa, lúc này mới hai chân dùng sức, trực tiếp từ trên mặt đất nhảy lên cao ba mét, lập tức cử trọng nhược khinh mà đã rơi vào lơ lửng ở giữa không trung phía trên Hoả Long Kiếm.
Lúc này đây, Hoả Long Kiếm chỉ là hơi chút lung lay nhoáng một cái, cuối cùng vẫn là bảo trì quan tâm cân đối trạng thái, để cho Hoàng Trần lần thứ nhất thành công đứng ở phía trên, chỉ là lúc này hắn lại khẩn trương vô cùng.
Bất quá đang khẩn trương, Hoả Long Kiếm kiếm quyết vận chuyển nhưng lại thủy chung bảo trì vững vàng, cứ như vậy đi qua hai ba cái hô hấp, hắn rốt cục có chút quen thuộc loại cảm giác đứng ở bên trên Hoả Long Kiếm." Hắc hắc! Không dễ dàng a...! Cuối cùng cũng thu được thành công ban đầu!"
Hoàng Trần có chút thở dài một hơi, hiện tại hắn có thể vững vàng mà đứng ở bên trên Hoả Long Kiếm, như vậy kế tiếp hắn cần phải làm là thi triển tiến lên kiếm quyết, một bước này nhưng lại rất trọng yếu, bởi vì chỉ cần hắn quen thuộc một bước này, như vậy bình thường có thể tự mình ngự kiếm phi hành!
Ngưng thần hấp khí, Hoàng Trần một bên cẩn thận từng li từng tí mà khống chế được pháp lực vận chuyển, một bên mặc niệm tiến lên kiếm quyết, mà ở pháp lực cùng ý niệm hợp hai làm một một khắc, dưới chân hắn Hoả Long Kiếm "CHÍU...U...U!" Một tiếng liền lao vút ra ngoài! Cứ như ảo thuật gia giật cái khăn trải bàn mà cốc chén trên bàn thì vẫn còn nguyên!
"A... Bịch!"
Không hề bất ngờ, Hoàng Trần đã bị tốc độ cao của Hoả Long Kiếm bỏ rơi, bốn chân chổng lên trời chỉ biết kêu mình làm mình chịu mà thôi!
Hắn rõ ràng phạm vào sai lầm đơn giản như vậy, trực tiếp đem kiếm quyết thi tiến lên triển toàn bộ lao đi về phía trước, dùng tốc độ Hoả Long Kiếm, hắn nếu như không bị bỏ rơi mới là lạ!
Hoàng Trần lúc này cũng đã mệt, toàn bộ khí lực trong cơ thể đều đã cạn kiệt. Hắn phải hảo hảo nghỉ ngơi để lấy lại sức lực trước khi luyện tập tiếp.
Liên tục 2 ngày sau đó Hoàng Trần đã gần như có thể làm chủ được yếu lĩnh động tác phi kiếm. Nếu không có ngoại lực tác dụng thì việc ngự kiếm phi hành đối với hắn đã là không có vấn đề. Tuy nhiên ngự kiếm phi hành chỉ là một trong số các yếu lĩnh cơ bản nhất của phi kiếm, nếu chỉ ngự kiếm phi hành không thì cũng chẳng có gì đáng nói. Đối với phi kiếm việc quan trọng hàng đầu là kỹ năng sử dụng kiếm trong chiến đấu. Sau khi đã thành thạo phi kiếm Hoàng Trần quyết định luyện tới Trảm kiếm quyết và Bạt kiếm quyết. Đây chính là 2 kiếm quyết đơn giản nhất trong kiếm pháp mà bất kỳ đệ tử nào nhập môn kiếm pháp đều được huấn luyện sử dụng thành thục. Tuy nhiên hiệu quả thi đấu thông thường chỉ áp dụng ở mức độ Trúc cơ kỳ còn thông thường sau khi đạt tới Kết Đan thì những kiếm quyết này gần như không còn mấy người sử dụng mà sẽ trang bị cho mình những kiếm quyết có uy lực lớn hơn.
Mặc dù vậy cũng không phải đơn giản có được các kiếm quyết có uy lực lớn, vì cơ bản những kiếm quyết này đều là bảo vật truyền thừa của các môn phái nên việc bị lưu truyền ra ngoài là rất ít khả năng. Với trình độ bây giờ của Hoàng Trần thì hắn cũng chỉ mới bắt đầu nhập môn với kiếm pháp vì thế trước mắt cứ luyện tập thành thạo hai loại kiếm quyết này trước, sau này sẽ tìm kiếm một loại kiến quyết khác có thể sử dụng và phát huy được Hoả Long Kiếm là tốt nhất. Nghĩ như thế Hoàng Trần liền tập trung vào tu luyện.
Với ngộ tính khá tốt Hoàng Trần chỉ mất không đến 2 ngày đã có thể thành thục 2 loại kiếm kỹ này. Quyết định xuất quan, Hoàng Trần dự kiến sẽ lĩnh nhận nhiệm vụ tại đan phòng.
Đan phòng thực ra là gọi cho thuận miệng, vì bản chất đối với nơi gọi là đan phòng cũng chỉ là một khu phòng ốc nhỏ nằm ở sườn núi của dược phong. Đây là nơi chuyên cấp phát đan dược của môn phái. ở nơi đây các đệ tử hằng tháng đều tới để lấy đan dược theo quy định hoặc nhận một số nhiệm vụ của môn phái liên quan đến luyện dược. Ngoài ra các nhiệm vụ khác của môn phái đều do nội đường ban bố. Về mặt tổ chức thì Đan phòng là một bộ phận trực thuộc Dược phong, tuy nhiên cũng có một số chức năng độc lập. Phụ trách đan phòng là một người tương đối lập dị. Nghe nói lão chưa hề quan tâm tới bất kể công việc gì của môn phái, chỉ có mỗi một việc là ghi chép về các nhiệm vụ cùng cấp phát đan dược cho đệ tử. Lão họ Trần, còn tên lão chẳng ai biết, người ta cứ quen gọi là Trần lão.
Sau nửa canh giờ Hoàng Trần đã có mặt tại đan phòng nơi quản lý các nhiệm vụ luyện đan của môn phái. Đón chào Hoàng Trần là một đệ tử tên Lê Trực, tu vi Luyện Khí Kỳ tầng 3, thấy Hoàng Trần hắn không giám chậm trễ vội hành lễ:
Đệ tử bái kiến Hoàng Trần sư thúc, sư thúc có cần gì cứ sai khiến!
Ừ, chỉ cho ta xem một số nhiệm vụ luyện đan hiện nay của môn phái, ta muốn đăng ký thực hiện một số nhiệm vụ. Hoàng Trần nói.
Vâng, kính mời sư thúc vào phía trong, nói rồi hắn đi trước dẫn Hoàng Trần xuyên qua cửa vào đi ngang qua khu vực cấp phát đan dược thường xuyên, tới một văn phòng nhỏ ở phía đầu của đan phòng.
Căn phòng này khá ngăn nắp, người phụ trách ghi chép là một lão nhân đã cao tuổi, thoạt nhìn có vẻ khoảng 70 đến 80 tuổi, tuy nhiên đôi mắt rất có thần, tu vi thì ở Kết Đan sơ kỳ đúng là Trần lão. Nhìn thấy hai người Hoàng Trần tiến vào lão cũng chỉ ngước nhìn mà không hề có một biểu hiện cảm xúc nào, làm như thể đối với lão mọi việc ở đây đã quá quen thuộc, không còn gì phải quá bận tâm.
Khởi bẩm Trần lão, Hoàng Trần sư thúc đây muốn đăng ký thực hiện một số nhiệm vụ luyện đan tại đan phòng, Lê Trực nói rồi cung kính giới thiệu.
Không thấy nói gì, chỉ thấy lão vung tay một cái, một tấm ngọc giản bay lên lơ lửng trước mặt Hoàng Trần rồi phát ra một đạo ánh sáng chiếu thẳng lên vách tường phía sau lưng lão. Một danh sách khoảng 50 nhiệm vụ các loại hiện ra. Hoàng Trần nhìn lướt qua một lượt danh sách cơ bản phân ra làm năm loại nhiệm vụ.
Các nhiệm vụ từ thứ nhất đến thứ năm theo thứ tự tăng dần độ khó, ở cấp một đa phần là tìm kiếm thảo dược cùng tài nguyên để luyện chế các đan dược cấp thấp số điểm tích lũy thì vô cùng ít, loại nhiệm vụ này Hoàng Trần không có tâm tư để ý. Hoàng Trần nhanh chóng tìm thấy ở loại nhiệm vụ thứ 4 có khoảng năm nhiệm vụ là tương đối phù hợp với bản thân. Sau khi cân nhắc hắn quyết định lựa chọn hai trong số các nhiệm vụ đó:
Thứ nhất: Luyện chế tẩy cốt đan thượng phẩm tỷ lệ thành đan năm viên một lò: số điểm mỗi lò năm điểm, nếu thêm 1 viên thì cộng 1,5 điểm, bớt 1 viên trừ 1,5 điểm. Trong đó linh dược cấp cho với tỷ lệ 3 trên 1. Số lượng đan dược 1000 viên. Thời hạn hoàn thành 6 tháng.
Thứ hai: Luyện chế Tụ Khí Đan thượng phẩm tỷ lệ thành đan năm viên một lò: số điểm mỗi lò 10 điểm, nếu thêm 1 viên thì cộng 3 điểm, bớt 1 viên trừ 3 điểm. Trong đó linh dược cấp cho với tỷ lệ 3 trên 1. Số lượng đan dược 500 viên. Thời hạn hoàn thành 6 tháng.
Thấy Hoàng Trần nhận hai nhiệm vụ đó, Lê Trực cảm thấy hoang mang rồi, nhìn vị sư thúc trẻ tuổi với ánh mắt tròn vo, miệng thì đơ ra không nói lên lời. Phải biết rằng nếu Luyện Đan Sư cấp 3 như Nguyễn Lão thì không nói, nếu như Trần Lâm hoặc Trần Độ là Luyện Đan Sư cấp 2 đã lâu năm cũng chỉ giám nhận một trong số 2 nhiệm vụ này. Thứ nhất vì số lượng quá lớn, thứ 2 chất lượng phải đạt đan dược thượng phẩm trở lên a.
Ngươi thật sự muốn nhận cả 2 nhiệm vụ này? Trần lão cũng đã giật mình rồi, sau đó lão nhanh chóng bình tĩnh hỏi lại. Thực ra từ khi lão làm nhiệm vụ ở đây đã trải qua mấy chục năm trời cũng không thiếu những kẻ bạo gan làm liều, sính uy nhận nhiệm vụ khó rồi cuối cùng khóc không ra nước mắt. Lão cũng có nghe qua về Hoàng Trần đồng thời đích thân Phong chủ Dược Phong là Nguyễn lão cũng đã trao đổi với lão về việc Hoàng Trần sẽ tới thực hiện một số nhiệm vụ môn phái trong thời gian tới, bảo lão lưu ý. Nhưng lần này thì quá là hung tàn hiếu chiến a.
Dĩ nhiên là thật rồi, sẽ không có vấn đề gì chứ? Hoàng Trần hỏi lại.
Không có gì, tuy nhiên ngươi nên cân nhắc cho kỹ. Ngươi cũng biết việc đăng ký nhiệm vụ mà không thực hiện được thì sẽ bị sử lý như thế nào rồi đấy! Trần lão, nhìn Hoàng Trần rồi nói với giọng răn đe.
Yên tâm, ta đã lựa chọn thì ắt sẽ có cách thực hiện. Nói rồi đưa thẻ bài cá nhân của mình qua cho Trần Lão.
Chỉ trong chưa đầy mấy hơi thở, Trần Lão đã hoàn thành thủ tục nhận nhiệm vụ của Hoàng Trần. Trên thẻ bài của Hoàng Trần và trên vị trí 2 nhiệm vụ của ngọc giản đều xuất hiện con số 180. Đây là con số đại diện cho số ngày còn lại của nhiệm vụ mà Hoàng Trần phải thực hiện. Trần lão giải thích rồi đưa trả lại tấm thẻ cho Hoàng Trần.
Hoàng Trần cẩm tấm thẻ rồi rời khỏi Đan Phòng.
Khi Hoàng Trần đã đi khuất, một bóng người khá quen thuộc đối với Hoàng Trần cũng từ phía sau đan phòng đi ra, đúng là Nguyễn Lão. Sau một lúc trao đổi cùng Trần lão rồi Nguyễn Lão cũng nhanh chóng rời đi để lại Trần lão một mình với nét mặt đăm chiêu khó tả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.