Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 592: Cảm Ứng




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Xuy Xuy Xuy Xuy!
Trăm vạn dặm trên hỏa nhãn khẩu. Đạm Đài Liên hóa thân thành tinh linh, tự nhiên tiến vào minh ngộ, hỏa diễm tự hành vũ động, khoảnh khắc Phượng Hoàng truyền thừa tự chủ phá không mà ra, thiên địa dao động tuôn ra vắt ngang triệu dặm.
Cả Sí Diễm Tinh đột nhiên chấn động kịch liệt, hỏa diễm vô cùng vô tận, hỏa diễm mênh mông hùng hồn, đột nhiên “Xuy Xuy” bốc cháy, vũ động.
Giờ phút này, vô số tu luyện giả sợ hãi nhìn xung quanh, nhìn lên hư không.
“Phát sinh chuyện gì vậy?”
Mỗi người đều cảm nhận được hỏa diễm vốn dĩ nóng hầm hập hơn nữa tử khí trùng trùng, đột nhiên như có sinh mệnh, hoặc là nói, bị một loại sức mạnh thần kì nào đó tác động, trở nên sinh động.
...
“A? Chuyện gì vậy? Chạy!”
“A...”
Ầm ầm!
Ầm ầm ầm...
Ba Nhân Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ đang trông chừng lối vào hỏa nhãn, sau khi cảm ứng được ngũ trọng thiên hỏa đột nhiên từ trong hỏa nhãn tuôn ra, nhận định Đạm Đài Liên trong đó đã sắp ra. Vừa rồi bọn chúng còn nói đùa là sau khi ra sẽ cướp đoạt cực phẩm Viêm hỏa tinh tủy mà Đạm Đài Liên thu thập, sau đó thỏa mãn dục vọng chờ đợi mấy tháng nay.
Nhưng giờ phút này, thiên địa đột nhiên truyền đến dao động đáng sợ, hơn nữa là dao động từ hạch tâm hỏa nhãn, nhất là hai tiếng kêu kì lạ vang vọng thiên địa, khoảnh khắc hai tiếng kêu đó bạo phát, chúng đã cảm ứng được nguy hiểm mãnh liệt.
Đáng tiếc, đến bỏ chạy cũng không kịp, huyền hỏa hừng hực từ bốn phía hội tụ liền nuốt chửng bọn chúng, sau đó thiêu đốt, ầm ầm nổ tung.
Ba tu luyện giả từng ép Đạm Ðài Liên đến tuyệt cảnh bây giờ đã chết, chết đến không còn sót một mảnh vụn.
“Ca! Ca...”
Phượng Hoàng tề minh, hỏa diễm cuồn cuộn, hai con đại điểu từ trong hỏa nhãn bay ra trước, tiếng kêu hân hoan dõng dạc ẩn chứa uy áp vô tận, uy áp của viễn cổ thần thú, đồng thời ẩn chứa một loại dao động huyền ảo, dao động được điều khiển bằng ý chí Phượng Hoàng, được hỏa diễm vô cùng vô tận, truyền đi bốn phương tám hướng.
Chúng bay lượn lên chín tầng mây, thân thể dài ngàn trượng đan vào nhau, bay lượn trên bầu trời Sí diễm hỏa nhãn, uy năng thiên hạ.
Tu luyện giả đứng cách Sí diễm hỏa nhãn ngàn vạn dặm cũng phải điên cuồng bỏ chạy ra xa.
Trong lòng mỗi người đều tràn ngập sợ hãi chấn động, đây là thiên địa chi uy, là uy áp mà Sí Diễm Tinh phóng ra.
Họ không biết ai đã khởi động, nhưng họ khẳng định là một tu luyện giả nào đó đến đây tu luyện đã tìm được đại cơ duyên trong truyền thuyết, đại cơ duyên có thể khiến tinh thần chấn động, bởi vì hỏa diễm nhảy nhót, phi vũ này mang đến cho họ một loại cảm giác triều thánh.
...
“Ca!”
Cách đó mấy chục triệu dặm, Trần Hạo đã tìm kiếm vô số Sí diễm hỏa nhãn suốt mấy tháng liền, mà vẫn không cảm ứng được khí tức của Đạm Đài Liên. Giờ phút này, Chu Tước đã cường đại hơn rất nhiều, đột nhiên ngẩng đầu phát ra một tiếng kêu lanh lảnh.
Trần Hạo đang phi hành, cũng phải giật mình dừng lại.
“Chuyện gì vậy? Thiên địa chấn động mãnh liệt quá...”
“Chủ nhân! Chủ nhân! Ta cảm ứng được rồi... Cảm ứng được rồi!”
“Cái gì?”
“Khí tức của viễn cổ thần thú! Tuyệt đối là khí tức của viễn cổ thần thú! Hai đường... Phượng Hoàng! Chủ nhân, nhất định là Phượng Hoàng...” Chu Tước kích động nói. Nó chỉ là huyễn ảnh, giờ phút này hai mắt phóng quang mang đỏ rực, nhìn chằm chằm về hướng xa xăm, tựa như nhìn thấy, cảm ứng được một thứ huyền ảo gì đó mà Trần Hạo chưa cảm nhận được.
“Ngươi là nói... Tiểu Liên?”
“Vâng! Chủ nhân, khẳng định là họ! Tuyệt đối là họ! Chủ nhân, người cảm ứng được họ không? Hỏa diễm xung quanh đều đang sống lại rồi... Chúng là đang triều bái! Phượng Hoàng khẳng định đã trùng tạo kim thân thành công, còn Tiểu Liên chủ mẫu thì đã lĩnh ngộ được huyền hỏa chân đế, nhận được chứng nhận cao nhất! Chủ nhân, chúng ta mau qua đó”
Chu Tước kích động vô cùng. Thân là viễn cổ thần thú truyền thừa, dù đã mất đi uy năng của viễn cổ thần thú, nhưng trong não hải vẫn tồn tại kí ức truyền thừa, đối diện với sự thức tỉnh của Phượng Hoàng truyền thừa cùng đẳng cấp, hắn không thể không cảm ứng được. Huống hồ, đây vốn dĩ là dao động lấy huyền hỏa làm trung gian, truyền đến mọi ngõ ngách của cả Sí Diễm Tinh.
Hơn nữa, thông qua sự thay đổi đột ngột của huyền hỏa xung quanh, cùng với dao động khiến hỏa điểu trời sinh như nó cũng phải sinh ra cảm giác thần phục, triều bái, khiến nó càng khẳng định đây là chủ nhân của Phượng Hoàng truyền thừa, Đạm Đài Liên đã nhận được sự chứng nhận của Sí Diễm Tinh huyền hỏa.
Nếu không, chắc chắn không thể xuất hiện chấn động bao trùm cả thiên địa Sí Diễm Tinh.
...
“Ông!”
“Ông!”
“Ông!”
“Hạo ca ca, thiên địa chấn động mãnh liệt quá... Nhất định có người giành được cơ duyên rồi!”
“Trần huynh đệ, hình như có người giành được cơ duyên rất lớn!”
“Đình muội, lập tức cùng ta hội hợp! Phi hành khí, ta cần dùng!”
Ba đường truyền tin gần như đồng thời phát ra. Một tháng thời gian này, Long Đình thảnh thơi ở trong phi hành khí, Trần Hạo và Long Dực thì tự mình tìm kiếm, ba người một phiến khu, lấy Long Đình làm chủ lực, quét qua tất cả Sí diễm hỏa nhãn. Dù thường xuyên liên lạc nhưng cũng không gặp mặt. Nhất là Long Ðình và Trần Hạo, nếu không phải Trần Hạo nhắc nhở chú ý số lượng thông tấn, nha đầu này không biết sẽ phát bao nhiêu tin tức đến quấy nhiễu.
“Á? Vậy muội làm thế nào bây giờ? Huynh muốn dùng cũng được, nhưng muội sẽ không đi tìm một mình đâu...”
Nhận được tin tức của Trần Hạo, Long Đình liền trả lời nói. Sau đó không đợi Trần Hạo phát tin tức, nói với Tiểu Trí số 1 thay đổi phương hướng, di chuyển đến chỗ Trần Hạo. Nàng đã mơ hồ đoán được Trần Hạo đột nhiên muốn dùng phi hành khí, hơn nữa thanh âm gấp rút như vậy, là vì cái gì.
Cái này tuyệt đối có liên quan đến chấn động thiên địa xuất hiện. Đồng dạng cũng có khả năng liên quan đến Đạm Đài Liên. Nàng dù chưa từng gặp qua Đạm Đài Liên, nhưng hiểu một số thông tin, chuyện Phượng Hoàng truyền thừa, nàng cũng biêt.
Không nghi ngờ gì, Sí Diễm Tinh thuộc tính thuần hỏa xuất hiện thiên địa chấn động bao phủ cả Sí Diễm Tinh, khẳng định là đại cơ duyên của thuộc tính hỏa. Nếu không, tuyệt đối không thể ảnh hưởng ở phạm vi lớn như vậy. Cho dù là Đại La Kim Tiên cũng không có dao động lớn như vậy.
“Đón ta trước, rồi đón ca ca muội, chúng ta cùng đi!” Trần Hạo truyền ra tin tức. Dựa theo cảm ứng của Chu Tước, có lẽ là ở một nơi rất xa, chí ít cũng phải hai ngày thời gian mới có thể đến được.
Dao động này rốt cục duy trì được bao lâu, lúc nào biến mất, Chu Tước không thể xác định, cho nên họ phải hành động nhanh chóng. Nếu không, đến lúc đó dao động biến mất, dù họ biết được phương hướng đại khái, muốn tìm được vị trí cụ thể cũng khó khăn vô cùng, bởi vì thực tại quá xa, căn bản không thể cảm ứng vị trí cụ thể, đến lúc đó chỉ cần lệch một chút, e rằng phải hơn triệu dặm.
Hai mươi phút sau, Trần Hạo bước lên phi hành khí, một tiếng sau, Long Dực bước lên phi hành khí.
Xuy!
“Long huynh, huynh và Đình muội giúp ta một tay!”
“Phải làm gì?” Long Ðình và Long Dực đều không hiểu, hỏi.
“Tốc độ cơ bản của phi hành khí quá chậm, chúng ta phải nhanh hơn một chút!” Trần Hạo nói. Lúc này, Long Dực và Long Đình đã từ Trần Hạo được biết thiên địa chấn động vừa rồi là do Đạm Đài Liên gây ra, “Hai người luân phiên cung cấp chân nguyên cho ta sử dụng là được!”
“Ðược!” Long Dực liền đáp ứng.
“Còn có thể nhanh hơn sao?” Long Đình hiếu kì hỏi.
“Đương nhiên có thể, điều khiển thuần túy của Tiểu Trí số 1 là tự động, không có ẩn chứa bất cứ thần thông nào, đến tự thân trận pháp cũng không khởi động! Nếu không, muội cho rằng lúc đó sao ta có thể đến chỗ muội nhanh như vậy? Được rồi, Long huynh, huynh bắt đầu trước!”
“Ừm!”
Xuy!
Long Dực liền một chưởng ấn lên mệnh môn của Trần Hạo, chân nguyên hùng hồn tinh thuần lập tức cuồn cuộn mà ra, trên mặt hắn mang theo hiếu kì và hưng phấn nhàn nhạt, trong lòng cũng cuộn lên một loại cảm động kì diệu. Loại cảm động này là cảm động được Trần Hạo coi như tri kỉ. Giờ phút này không còn giống như thời điểm ở trên Ngân Dực Hào đồng sinh cộng tử, không có ai giở trò trong lúc cung cấp chân nguyên cho Trần Hạo, cũng không có ai dám giở trò, dù sao lúc đó trên danh dự có Nguyên Như Thiên Tôn tọa trấn.
Trần Hạo đem mệnh môn của mình, không chút do dự giao cho Long Dực, nếu không có tín nhiệm tuyệt đối thì không ai dám. Dù sao Trần Hạo cũng đã để lộ ra quá nhiều tài phú, chỉ riêng phi hành khí này, dù Hồng Mông chí tôn nhìn thấy cũng phải động tâm. Lúc này, nếu Long Dực có lòng tham, tuyệt đối có thể giết chết Trần Hạo.
Nhưng Long Dực không thể có suy nghĩ đó, đừng nói cái khác, chỉ riêng vì muội muội hắn, hắn đã không thể. Huống hồ, dù không có Long Đình, hắn cũng không làm. Hắn chỉ cảm động loại tâm thái không một chút phòng bị của Trần Hạo đối với mình và muội muội.
Ông!
Ầm!
Xuy~!
Có năng lượng của Long Dực rót vào, Trần Hạo mãnh nhiên thúc giục tâm thần, chân nguyên, cuồng bạo rót vào trong phù văn của phi hành khí, trong nháy mắt, bên trong cả phi hành khí đột nhiên bừng sáng lấp lánh, quang mang huyền ảo. Còn bên ngoài phi hành khí thì lại bắn ra năng lượng đáng sợ, tốc độ trong nháy mắt tăng lên gấp đôi.
Tốc độ bây giờ so với lúc Trần Hạo thúc động một mình, đã nhanh hơn rất nhiều. Bởi vì giờ phút này có Vô địch Nhân Tiên Long Dực hỗ trợ, hắn hoàn toàn có thể đem chân nguyên của mình sửa chữa tổn thương, giới hạn chịu đựng của phi hành khí được nâng lên rất nhiều. Đồng thời, phù văn của hệ thống động lực cũng vận chuyển nhanh hơn.
Ðáng tiếc, tốc độ tiêu hao quá nhanh, sau hơn mười phút, Long Dực đã không chịu đựng nổi, chân nguyên càng lúc càng yếu.
“Ca, để muội! Loại sự tình này, muội thích hợp nhất... Ha ha ha...” Long Đình thấy Long Dực sắc mặt tái nhợt, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, đắc ý cười nói, nói xong liền một tay đẩy Long Dực ra, “Huynh đi hồi phục. Tiếp theo cứ giao cho muội!”
Crốp!
Nha đầu này nói đoạn, một tay liền ấn lên mệnh môn của Trần Hạo, đồng thời một tay còn lại cầm một linh quả trân quý cắn một miếng.
“Ách...” Trần Hạo có chút không biết nói gì.
“Ha ha... Đúng vậy, muội muội lên là tốt rồi, nếu đợi đến lúc ta hồi phục, còn có thể nhanh hơn, thì ta sẽ đến giúp đỡ, nếu không thể, ta ngồi nhìn được rồi... A, muội muội, ta ở đây còn một số linh quả chuẩn bị cho muội, vốn dĩ định cách một khoảng thời gian mới đưa cho muội, bây giờ cho muội hết...”
Ào ào!
Long Dực liền tế khởi một đống lớn đủ các loại linh quả.
“Á? Ca, sao huynh không nói sớm... Mấy hôm nay muội đều phải ăn tiết kiệm... Ý? Huynh ở đây cũng có loại linh quả này...” Long Đình nhìn thấy loại linh quả bị nàng vô ý ăn hết, hại nàng không thể pha chế thuốc giải cho Trần Hạo. Nhưng cũng coi như đánh nhầm gắn nhầm, trong lúc bất đắc dĩ, nàng phải mở trước bí điển mẫu thân căn dặn nàng chỉ được mở sau khi nhận định đạo lữ thật sự. Đương nhiên, cũng tạo thành một bước tiến tiếp xúc thân mật giữa nàng và Trần Hạo.
“Lực độ thế này đã đủ chưa?” Long Đình vừa ăn vừa nói với cái gáy của Trần Hạo.
“Được rồi. Cơ bản đã đến tốc độ cực hạn của phi hành khí...” Trần Hạo nói.
“Vậy thì được. Như vậy tiêu hao và hồi phục của muội có thể cân bằng, chỉ cần có đủ đồ ăn, tùy huynh sử dụng bao lâu cũng được...” Long Đình nói.
Nghe những lời Long Đình nói, Trần Hạo dù đã tương đối hiểu rõ phương thức tu luyện của Long Đình, nhưng vẫn có chút kinh ngạc trước tốc độ hồi phục đáng sợ này. Phải biết rằng Trần Hạo đối với tốc độ hồi phục của mình đã là tự tin tuyệt đối, thậm chí còn có ngạo mạn, nhưng trước mặt nha đầu này lại không đáng so sánh.
“Hạo ca ca, muội giúp huynh đi gặp tình địch muội, huynh có thể đáp ứng muội một chuyện được không?”
“Khục khục...”
Trần Hạo đang có chút chấn động vì tốc độ hồi phục của Long Ðình, nhất thời bối rối ho khan một tiếng.
“Yên tâm, chỉ là nhờ huynh xuất lực giúp muội một chuyện, chỉ cần xuất lực là được rồi... Được không?”
“Ðể sau hãy nói!”
Trần Hạo hiện tại không còn tâm trạng nói chuyện vớ vẩn với nha đầu này, nên không chút do dự, thẳng thắn nói.
“Được rồi... Vậy thì để sau...”
Long Đình cảm nhận được tâm lý lo lắng của Trần Hạo, cũng biết ý nên không tiếp tục đùa giỡn nữa.
Chỉ là lúc nói ra, Trần Hạo chưa có cảm giác gì, bây giờ nghe Long Ðình lặp lại một lượt, đột nhiên ý thức được gì đó, “Mẹ kiếp, mình đây là đang bàn điều kiện sao? Để sau, hãy nói...”
Cuối cùng đón được Y Đằng Thái sớm đã đợi sẵn, Trần Hạo thúc động phi hành khí bắt đầu toàn tốc lên đường.
...
Xuy!
Phi hành khí xuyên qua hỏa diễm hư không vô tận, di chuyển thật nhanh về hướng phát ra dao động, dù đã dốc toàn lực nhưng thiên địa chấn động vẫn biến mất sạch sẽ sau hai canh giờ. Nhưng khiến Trần Hạo vui mừng là khí tức của Phượng Hoàng viễn cổ thần thú vẫn không biến mất, Khổng Tước vẫn cảm nhận được rõ ràng.
...
Khoảnh khắc thiên địa chấn động biến mất, vô số tu luyện giả thi nhau tế khởi năng lượng hóa thành một đường lưu quang bay về phía phương hướng mà họ cảm ứng được, họ muốn xem rốt cục là kẻ may mắn nào giành được, khởi động được đại cơ duyên trong truyền thuyết, cũng muốn xem xem mình có cơ hội giành được hay không, nếu đã không ăn được thịt, vậy thì một chén canh cũng không tệ.
Huống hồ chỉ có mấy phần trăm xác suất giành được vì tu luyện giả quá đông.
Theo như ghi chép, tu luyện giả khởi động đại cơ duyên, dù có tỷ lệ cực cao giành được đại cơ duyên, nhưng nhiều lúc chỉ là khởi động chứ không phải người giành được cuối cùng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.