Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 587: Ta Đến Xử Lý




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Trần huynh đệ, giá như mọi chuyện đơn giản như người nghĩ. Quách gia và cả Á Dĩnh Tinh này đúng là không ai có thể đánh thắng muội muội lúc sử dụng sức mạnh đó, nhưng ước định không có hạn chế thân phận người khiêu chiến. Chuyện tương tự thế này đã từng xảy ra không dưới mười lần, nhưng chưa một kẻ sát nhân nào có thể may mắn sống sót... Quách gia và Yến Bắc Thiên thích ra vẻ đạo mạo đó, biết sức mạnh thật sự của muội muội, há chúng không biết tìm một yêu nghiệt thiên tiên? Muội muội dù mạnh nhưng vẫn chưa mạnh đến mức có thể áp chế tất cả yêu nghiệt thiên tài của Á Dĩnh Tinh... Chúng chỉ cần từ Á Dĩnh Tinh tìm một yêu nghiệt thiên tài trên cơ bản...”
Hạo Vũ tinh hệ, Hạo Vũ Tinh là hạch tâm chân chính, thánh địa chân chính của Hạo Vũ tinh hệ, cũng là đỉnh phong tinh cầu đại diện cho nhân tộc. Đây cũng là nguồn gốc tên gọi Hạo Vũ tinh hệ. Trần Hạo nếu bị thế lực đỉnh tiêm của Hạo Vũ tinh hệ thu nhận, tất nhiên cũng phải vào Hạo Vũ tinh.
Chỗ đó mới đích thị là nơi hội tụ thiên tài. Thiên tài ở đó mới là đỉnh tiêm thiên tài ngạo thị cả Hạo Vũ Tinh Hệ.
Á Dĩnh Tinh dù là một trong ba mươi sáu chủ tinh của Hạo Vũ Tinh Hệ, nhưng so với Hạo Vũ Tinh chênh lệch không chỉ một chút, dù nói là cách nhau một trời một vực cũng không đủ.
Một bên ngưng tụ tất cả thiên tài đệ tử trong phạm vi thống trị của Á Dĩnh Tinh, còn một bên ngưng tụ tất cả thiên tài đệ tử của cả Hạo Vũ tinh hệ của nhân tộc, e rằng không tồn tại tính so sánh này. Huống hồ, phàm là đỉnh tiêm thiên tài đệ tử của Á Dĩnh Tinh đều bị Hạo Vũ tinh hệ thu nhận. Loại hiện tượng này giống như các trường học có tiếng trên Địa Cầu, phàm là học sinh thu nhận đều là nhất lưu đỉnh tiêm, dù người kém nhất trong đó phân vào những trường khác cũng đều lợi hại nhất.
“Thì ra là vậy. Thế này được rồi, hai người ai cũng đừng giết, để ta xử lý...”
“Không được!” Long Ðình và Long Dực đồng thời lên tiếng nói, “Tuyệt đối không được!”
“Trần huynh đệ, lần này người có thể cứu mạng muội muội ta đã là ân tình cực lớn đối với Long gia chúng ta rồi. Ngoài ta và muội muội, bây giờ không có người biết thân phận thực sự của ngươi. Cho dù là cao thủ thôi diễn mà Yến Bắc Thiên mời đến, dựa vào khả năng che giấu siêu cường, đối phương cũng đừng mong xác định được thân phận thực sự của ngươi... Nhưng nếu ngươi giết chết Quách Nộ thì sẽ rất khó nói... Một khi xác định là ngươi, căn bản không phải ngươi có thể ngăn cản... Dù sao Vô Cực Tinh các ngươi... Trần Huynh đệ đừng giận, đây là sự thật, bối cảnh thân phận bất luận ở đâu cũng là con bài quan trọng nhất...”
“Ha ha... Ðừng hiểu lầm, ta không phải muốn giết chết hắn!”
“Không giết hắn?” Long Đình và Long Dực càng nghi hoặc.
“Yên tâm, không giết hắn, nhưng cũng không thả hắn... Tóm lại, cách giải quyết của ta sẽ khiến thế giới này từ nay mất đi Quách Nộ thực sự! Cũng giống như chuyện Quách Nộ muốn làm với Đình muội...”
Trần Hạo nói đoạn, một tay xách Quách Nộ như con heo chết, nói: “Đi theo, lên phi hành khí, nhiệm vụ của chúng ta bây giờ là giết chết nguyên thần chạy thoát!”
“Ách... Trần huynh đệ, ngươi muốn xử lý thế nào?”
“Cướp đoạt! Phong ấn linh hồn!”
“Hả?”
“Không cần lo lắng, linh hồn hắn bây giờ đã ở trong trạng thái sụp đổ, dễ dàng có thể áp chế phong ấn, chỉ cần không phá hủy hồn phủ hắn, bất luận là Quách gia hay sư phụ hắn đều không thể phát hiện hắn đã xảy ra chuyện...”
“Không phải chứ... Trần Hạo, huynh làm như vậy, nhục thân huynh sẽ ra sao? Ta không đồng ý! Huynh nếu như đổi thành nhục thân hắn, muội nhìn thấy sẽ buồn nôn... Tuyệt đối không được!”
“Ha ha ha...” Trần Hạo nghe thấy những lời Long Đình nói, nhất thời bật cười thành tiếng, nói: “Không sao, đâu phải ta muốn chiếm cứ thân thể hắn, ta có linh hồn nô bộc... Được rồi, xuất phát thôi!”
“Ách...”
Lời Trần Hạo nói khiến Long Đình Và Long Dực càng thêm kinh ngạc trong lòng, linh hồn nô bộc là gì bọn họ không biết. Sở hữu linh hồn nô bộc là chuyện tu luyện giả nào cũng có thể làm được, nhưng cả tu luyện giới này chẳng mấy ai có thể thu linh hồn làm nô bộc, một là lúc tấn thăng cảnh giới, các linh hồn nô bộc đều bị thiên phạt khủng bố coi là tâm ma hủy diệt, cho nên bất luận bồi dưỡng thế nào cũng sẽ bị hủy diệt. Hai là linh hồn nô bộc ở trong linh hồn của mình giống như bom hẹn giờ, một khi linh hồn mình rơi vào nguy cảnh, sẽ có khả năng bị phản phệ nghiêm trọng, phân binh thành chủ cũng không loại trừ, không ai dại gì thả một quả bom hẹn giờ trong hồn phủ của mình.
Dù sao, linh hồn chủ bộc khế ước cũng không phải vạn năng, giống như nô lệ đột phá gông xiềng, dù xác suất rất nhỏ nhưng không ai dám đùa giỡn với linh hồn của mình.
Nhưng Trần Hạo lúc này nói vậy, rõ ràng không phải vì Quách Nộ mà bây giờ đi bắt linh hồn làm nô bộc, mà là hắn sớm đã có linh hồn nô bộc, chuyện như vậy làm hai người không thể không giật mình.
“Trần huynh đệ, không lẽ ngươi không biết sự nguy hiểm của linh hồn nô bộc?” Long Dực liền nói: “Sau lần này, tuyệt đối không được làm cái gì liên quan đến linh hồn nô bộc nữa, ngộ nhỡ phát sinh vấn đề thì vạn kiếp bất phục...”
“Hạo ca ca, không ngờ huynh lại có linh hồn nô bộc, cái này rất nguy hiểm...” Long Đình truyền âm nói.
“Được rồi. Ta mới thu phục chưa được bao lâu, trên người hắn có một số thứ rất hữu dụng đối với ta, cho nên mới tạm thời lưu lại, không ngờ lần này lại phát huy tác dụng, hắc hắc... Vận khí thật tốt!”
“Vậy thì được...”
Nghe thấy Trần Hạo trả lời như vậy, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.
...
“Xuất phát, Tiểu Trí, vẫn do ngươi điều khiển!”
“Vâng, chủ nhân!”
“Long huynh, Ðình muội, đợi lát nữa gặp phải nguyên thần bỏ trốn, sẽ do hai người ra tay. Ta xử lý tên này trước rồi nói.”
“Ðược!”
Trần Hạo bàn giao xong, trong phi hành khí nhất thời truyền đến thanh âm “chít chít”, một không gian đơn độc liền đem Trần Hạo cách ly.
“Vù...”
Trần Hạo đem Quách Nộ như con heo chết ném trên nền, sau đó khoanh chân ngồi xuống.
“Y Đằng Thái, có tự tin không?”
“Chủ nhân yên tâm, chỉ cần chủ nhân giúp ta đoạt được thành công, ta tin rằng mình có thể vĩnh viễn trấn áp hắn! Mấy năm nay linh hồn của ta nhờ có sự tấn thăng của chủ nhân, nước dâng thuyền lên, vô hình trung cũng giành được thu hoạch không nhỏ. Thu hoạch này nếu chỉ bản thân ta bất luận thế nào cũng không thể đạt được. Cộng thêm hình thức huấn luyện khắc nghiệt của lão Thần lão đại, ta tin ý chí linh hồn ta tuyệt đối rất mạnh! Lại nói... Chủ nhân và lão Thần lão đại còn canh chừng giúp ta không phải sao...” Y Đằng Thái hưng phấn vô cùng nói. Chỉ là nói đến cuối cùng vẫn không mấy tự tin, vẫn phải mang Trần Hạo và lão Thần ra.
“Cái tên này... Được rồi. Ngươi đi theo ta từng ấy năm, không có công lao cũng không có khổ lao... Hôm nay là thời điểm giải phóng ngươi! Hơn nữa, vận khí của ngươi không tệ, tên này đơn thuần trên cường độ sức mạnh nhục thân tuyệt đối lợi hại hơn ta. Linh hồn của hắn dù bị khế hợp đại đạo một quyền đánh vỡ nhưng không bị hủy diệt, đủ thấy cường đại! Giờ khắc này còn có xu thế ngưng tụ... Sau khi cướp đoạt thành công, ngươi nhất định phải cẩn thận, tam hồn thất phách, toàn bộ cách lý độc lập, tuyệt đối không được để hắn có khả năng ngưng tụ, biết chưa?”
“Vâng, chủ nhân! Chủ nhân... Mau bắt đầu đi, ta không đợi được nữa rồi...” Y Đằng Thái nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.