Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 573: Huyền Hỏa




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
“Trần huynh đệ, muội muội, đi thôi!”
Long Dực mặt mũi tươi cười, ánh mắt ái muội nhìn Trần Hạo và Long Đình, truyền âm nói.
“Ừm! Long huynh, Ðình muội, đạo lữ của ta Đạm Đài Liên hai người đều đã gặp qua rồi, nàng ấy sở hữu khí tức phượng hoàng truyền thừa, hai người cũng đã cảm nhận qua, nhưng ta mô phỏng chưa chắc đã chuẩn, dù sao lâu lắm rồi ta không được gặp nàng ấy... Nếu hai người vô tình gặp phải, xin hãy lập tức thông báo cho ta...” Trần Hạo nói.
“Yên tâm đi, việc của ngươi chính là việc của chúng ta, lần này ba chúng ta cố gắng duy trì thông tin phù trong phạm vi bao phủ, có tin tức cũng tiện kịp thời thông báo, không bỏ qua bất cứ Sí diễm hỏa nhãn nào...” Long Dực gọn gàng nói.
Sí diễm hỏa nhãn là huyệt động dung nham trên Sí Diễm Tinh. Trên bề mặt Sí Diễm Tinh phân bố vô số Sí diễm hỏa nhãn có lớn có nhỏ, có sâu có nông. Hỏa nhãn càng lớn càng sâu thì nhiệt độ càng cao, hơn nữa theo độ sâu gia tăng thì nhiệt độ cũng sẽ tăng vọt theo cấp số nhân. Cả Sí Diễm Tinh chỉ có ở trong hỏa nhãn mới có thể thu thập được Viêm hỏa tinh tủy, hơn nữa hỏa nhãn càng lớn, càng sâu, nhiệt độ càng cao, xác suất xuất hiện Viêm hỏa tinh tủy càng nhiều.
“Được, vậy thì đa tạ hai người!” Trần Hạo cảm kích nói. Đây là chuyện Trần Hạo muốn yêu cầu, nhưng không có lý do, cũng không tiện yêu cầu. Dù hắn và Long Dực, Long Ðình đã rất thân thiết coi như bằng hữu giao hảo, nhưng người ta dù sao là đến rèn luyện chứ không phải chuyên môn giúp hắn tìm người. Nhưng bây giờ, theo những gì Long Dực nói, toàn lực giúp đỡ Trần Hạo, không bỏ qua bất cứ Sí diễm hỏa nhãn nào, đó là tất cả Sí diễm hỏa nhãn bất luận lớn nhỏ đều vào thăm dò, chuyện này đối với Nhân Tiên cảnh đỉnh tiêm cao thủ như Long Dực và Long Đình là lãng phí thời gian.
“Lấy cái gì để cảm ơn? Hạo... Trần Hạo, huynh không thể chỉ nói miệng được...” Long Đình nói. Vốn dĩ định theo thói quen gọi hắn là “Hạo ca ca, hảo ca ca”, nhưng lại ý thức được ca ca cũng đang có mặt, nàng liền vội vàng thay đổi.
“Nha đầu này! Ðược rồi, Trần huynh đệ, muội muội ta thích nói giỡn, chúng ta xuất phát thôi! Rời khỏi không gian hỗn loạn trước đã...”
“Ừm!” Trần Hạo trả lời.
Tê tê tê!
Ba người lập tức hóa thành một đường lưu quang, men theo không gian bích chướng của Sí Diễm Tinh nhanh chóng di chuyển.
...
“Phù... Ngoài không gian bích chướng, nhiệt lực đã cường hãn như vậy, trong Sí Diễm Tinh, e rằng là một phiến hỏa hải...”
Trần Hạo vừa phi hành vừa nghĩ. Nhìn bích chướng quang mang mãnh liệt chói mắt, cộng thêm khí tức này, Trần Hạo liền hiểu Sí Diễm Tinh tuyệt đối là Hỏa tinh theo định nghĩa trên Địa Cầu, hơn nữa là hỏa tinh không hề thua kém mặt trời.
“Tiểu Liên sở dĩ dám nhận nhiệm vụ này, e rằng chính là vì Phượng Hoàng truyền thừa... Nói không chừng còn bị hai con tiểu điểu đầu độc...”
Sau khi Trần Hạo biết tên nhiệm vụ mà Ðạm Đại Liên tiếp nhận, hắn đã mơ hồ đoán ra. Nếu không, Đạm Đài Liên dù điên cuồng đến đâu cũng không dám nhận nhiệm vụ cấp Nhân Tiên tuyệt cảnh vì nàng chỉ là Nhân Tiên cảnh sơ kì.
...
Không gian hỗn loạn, sau mấy phút phi hành, Long Dực thấy Trần Hạo và Long Ðình mặt không đổi sắc, cũng không có suy nghĩ dừng lại, trong lòng có chút thẹn thùng.
Muội muội mình nhục thân mạnh cỡ nào, hắn hiểu rõ hơn ai hết, bản thân hắn cũng không thể so sánh, nhưng nhục thân của Trần Hạo cũng mạnh không kém, khiến hắn không khỏi có chút kinh ngạc. Phải biết rằng muội muội mạnh là xây dựng trên nên tảng từ lúc sinh ra đến bây giờ mỗi ngày đều tiêu hao một lượng lớn thiên địa linh vật quý giá và vô số tâm huyết, tài phú của gia tộc mới có cường độ hôm nay. Nhưng Trần Hạo thì khác.
Hắn chỉ là một thiên tài đệ tử của một tinh cầu cằn cỗi, dù dốc hết lực lượng của cả tinh cầu cũng không đạt đến tốc độ tiêu hao tài phú của muội muội.
“Đây mới là thiên tài thực sự...” Long Dực trong lòng thầm nghĩ. Sau khi khẽ lắc lắc đầu, nói: “Ta sắp không chịu được nữa rồi, chúng ta vào ở đây thôi! Hai người tính toán cự ly, trước sau tiến vào! Đừng vượt qua ngàn vạn dặm, thông tin phù ta mua cự ly lớn nhất là ngàn vạn dặm. Sau khi tiến vào thử liên lạc với ta trước! Các tu luyện giả phía sau thực lực cũng rất mạnh, xem ra lần cạnh tranh này sẽ rất kịch liệt, hai người cũng cẩn thận một chút...”
“Được.” Trần Hạo và Long Đình đáp ứng.
Sau đó, Trần Hạo kẹp giữa hai người. Sau khi phi hành thêm mấy phút, cũng gọi Long Đình một tiếng, rồi xé rách không gian bích chướng, tiến nhập vào không gian của Sí Diễm Tinh.
Long Đình tính toán khoảng cách rồi biến mất trong không gian hỗn loạn.
Long Dực ở thời điểm ước chừng khoảng cách, cũng biến mất trong không gian hỗn loạn. Ba người họ dù đều có chút kinh ngạc về sự cường hãn của một số tu luyện giả phía sau, nhưng chẳng ai quan tâm, dù sao họ cùng nhau từ phi hành khí ra ngoài, vì muốn phân tán một chút, không thể đều lập tức tiến vào trong Sí Diễm Tinh, nếu không thì quá dày đặc, bất luận là hoàn thành nhiệm vụ thu thập hay tìm kiếm cơ duyên, đều phải cố gắng né tránh đám đông.
...
Xuy!
Vù...
“Nhiệt độ đáng sợ quá!”
Mặc dù sớm có tâm lý chuẩn bị, nhưng khoảnh khắc Trần Hạo tiến vào vẫn bị nhiệt độ đáng sợ ập vào mặt làm cho giật mình. Nơi này còn cách bề mặt Sí Diễm Tinh ít nhất vặn dặm, nếu như đến mặt đất, nhiệt độ sẽ còn đáng sợ như thế nào.
Trần Hạo có thể khẳng định nhiệt độ đáng sợ này cao hơn nhiệt độ mặt trời một bậc, bất cứ kim loại nào trên Địa Cầu ở chỗ này e rằng sẽ trực tiếp khí hóa đến bã cũng không còn.
“Ực!”
Đúng lúc này, trong đầu Trần Hạo đột nhiên vang lên một tiếng kêu hưng phấn.
“Hả? Chu Tước?” Trần Hạo thoáng ngây người.
“Chủ nhân chủ nhân... Phóng xuất khí tức của ta đi, đây là tinh cầu thuộc tính thuần hóa đối với ta lợi ích cực lớn...” Chu Tước mang theo một tia hưng phấn nói trong não hải Trần Hạo.
Trước đó, trừ phi Trần Hạo động dụng ngũ phương thần thú, còn bình thường là ngũ phương thần thú dưới sự điều khiển của lão Thần, Trần Hạo không cần quản, dù cảm ngộ hay tu luyện của ngũ phương thần thú đều do lão Thần một tay xử lý. Bây giờ, Chu Tước đột nhiên hiện thân, đương nhiên là lão Thần thả ra.
“Ha ha... Ta đúng là quên ngươi thật! Ra ngoài đi!”
Xuy!
Trần Hạo lập tức giải hạn chế cho Chu Tước, đem thần thức phóng thích ra ngoài.
“Đa tạ chủ nhân! Ực ~!” Chu Tước hưng phấn kêu lên một tiếng, tiếng kêu dõng dạc nhất thời truyền đi trong sóng nhiệt đầy trời.
“Chu Tước, sở dĩ Tiểu Liên đến đây, ta hoài nghi là vì Phượng Hoàng, ngươi và Phượng Hoàng đều là viễn cổ thần thú thuộc tính hỏa, liệu có tồn tại cảm ứng đặc thù không?"
“Chủ nhân, người không cần hoài nghi, tinh cầu thuộc tính thuần hỏa như Sí Diễm Tinh chính là thiên đường của viễn cổ thần thú hỏa điểu chúng ta! Khẳng định là Phượng Hoàng hai tên đó xúi giục... Chủ nhân, nếu ta đoán không lầm, Tiểu Liên chủ mẫu khẳng định bị hai tên đó chỉ dẫn đến gần tinh hạch...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.