Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 534: Kinh Ngạc, Đuổi




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Chín canh giờ sau, chiếc thứ tư xuất hiện.
Sợi tâm thần Trần Hạo lưu lai càng lúc càng căng thẳng. Còn một chiếc cuối cùng nữa chính là thời khắc đối phương xuất thủ, chưa biết bao lâu nữa sẽ đến.
Có khả năng là một phút nữa, cũng có thể là mấy canh giờ sau.
Nhưng phù văn hắn lĩnh ngộ lại đang kẹt ở cửa ải cuối cùng, kẹt đúng một canh giờ mà vẫn chưa tìm ra manh mối.
“Chủ nhân, phù văn này mấu chốt nhất chính là tầng cuối cùng... Nếu có thể lĩnh ngộ, chúng ta dựa vào Ngân Dực Hào xác suất sinh tồn có thể đạt đến năm mươi phần trăm! Nếu không được, chỉ có thể đem phù văn bây giờ ngươi lĩnh ngộ cải tạo dung nhập vào trong Ngân Dực Hào, xác suất chỉ có mười phần trăm...”
“Chênh lệch tại sao lớn như vậy? Lão Thần, ta lĩnh ngộ những thứ này, cảm giác đã có thể nâng lực phòng ngự của Ngân Dực Hào lên gấp đôi...”
“Đúng là như vậy, lực phòng ngự nâng lên gấp đôi là bốn mươi lần của Ngân Dực Hào cũ. Tuyệt đối cường đại hơn phòng ngự của bất cứ phi hành khí nào có mặt ở đây. Nhưng mỗi một chiếc của chúng đều có Thiên Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong cao thủ tồn tại, đơn thuần như vậy, chúng ta dù có thể phá hủy một phi hành khí của chúng, cũng bị Thiên Tiên cảnh cao thủ đối phương bao vây, Ngân Dực Hào vốn dĩ có thể chống lại công kích của Địa Tiên cảnh cao thủ, nếu tăng cường bốn mươi lần cũng có thể chịu được công kích của Thiên Tiên cảnh cao thủ, nhưng chịu đựng không được bao lâu... Kết quả cuối cùng vẫn bị hủy diệt. Cho nên, đường phù văn này là tầng cuối cùng cũng là tầng quan trọng nhất, dung nhập vào thì hệ thống che phủ của chúng ta tương đối mạnh, trước hệ thống thăm dò của chúng ta có thể thực hiện ẩn thân tuyệt đối...”
“Hả? Lão Thần nói thật chứ?”
“Khục khục... Đương nhiên là thật. Chỉ xem chủ nhân ngươi có thể lĩnh ngộ hay không, nhưng ẩn thân này cũng có khuyết điểm, dưới trạng thái ẩn thân, nếu Ngân Dực Hào vẫn phi hành hoặc dao động năng lượng quá lớn, khẳng định vẫn bị phát hiện. Nhưng dù là vậy, chúng ta vẫn có thể làm đến mức thần không biết quỷ không hay, hi vọng sống sót tăng lên năm mươi phần trăm có lẽ không thành vấn đề...”
“Đủ rồi! Ta nhất định có thể lĩnh ngộ, phải lĩnh ngộ! Hi vọng còn thời gian!”
Trần Hạo nhất thời hiểu cửa ải cuối cùng này quan trọng cỡ nào.
“Chủ nhân, ngươi đã lĩnh ngộ một canh giờ rồi... Có lẽ vì ngươi chưa từng tiếp xúc qua phù văn loại này, hay là thế này, ta cho ngươi một số phù văn cơ bản trước, nếu ngươi có thể lĩnh ngộ, biết đâu lại mở mạch suy nghĩ của ngươi...”
“Mẹ! Sao không nói sớm? Mau lên!” Nghe thấy những lời lão Thần nói, sợi tâm thần lưu lại bên ngoài điều khiển Ngân Dực Hào nhất thời tức giận quát. Đã nguy hiểm đến mức độ này, bản thân suốt một canh giờ không tìm ra manh mối nào, vậy mà tên lão Thần giờ này mới nói.
“Ách... Ta cũng vừa mới biết ngươi đã sa vào đó một canh giờ, sao ngươi không nói với ta, bây giờ ta sẽ cho ngươi!” Lão Thần giảo biện hai câu, liền đem mấy đường phù văn cơ sở rót vào trong não hải Trần Hạo.
...
Trong không khí căng thẳng, thời gian trôi qua rất nhanh.
Chớp mắt đã nửa canh giờ.
Trần Hạo chìm đắm trong lĩnh ngộ, rơi vào trong hưng phấn, từng đường phù văn từ phức tạp đến đơn giản như mở ra cho Trần Hạo một đại đao quang minh thông thẳng đến điện đường, càng như tạo nền móng cho hắn. Không ngờ bị Trần Hạo công phá!
Một canh giờ sau, Trần Hạo cuối cùng đã lĩnh ngộ hết những phù văn từ đơn giản đến phức tạp mà lão Thần rót vào, lần nữa bắt đầu lĩnh ngộ phù văn cuối cùng của Ngân Dực Hào.
Không thể không nói, lần này linh cảm Trần Hạo như sóng triều, cửa ải cuối cùng vốn không có chút manh mối, ở trong não hải Trần Hạo có đủ loại kì tư diệu tưởng và cảm ngộ, lĩnh ngộ phía trước biến thành bước đà cho Trần Hạo, mà bây giờ, cuối cùng thế không thể cản!
Ầm!
Não hải nổ vang một tiếng, Trần Hạo phát ra một tiếng kêu hưng phấn!
“Lĩnh ngộ rồi, thì ra là vậy, ha ha ha... Mẹ kiếp, lão Thần, mau bắt đầu!”
“Hả? Không ổn...”
Khoảnh khắc vừa lĩnh ngộ xong, trong hệ thống thăm dò cải tạo của Ngân Dực Hào truyền đến thanh âm cảnh báo. Cách đó năm trăm vạn dặm, một đường lưu quang đang nhanh chóng đến gần.
“Liều thôi!”
Xẹt!
Trần Hạo liền xuất hiện trong khoang thuyền Ngân Dực Hào: “Toàn lực truyền năng lượng! Tất cả mọi người dốc hết toàn lực! Sinh tử tồn vong chỉ còn trông vào một bước này, năng lượng của chúng ta đủ, chúng ta có thể sống, năng lượng của chúng ta không thể thỏa mãn nhu cầu của Nguyên Như thiên tôn, chúng ta sẽ chết! Bắt đầu!”
“Được!”
Chúng nhân có lẽ cảm ứng được ngữ khí kiên quyết, căng thẳng của Trần Hạo, giờ phút này đều không hề do dự, toàn bộ đem chân nguyên của mình thúc giục đến cực hạn, điên cuồng truyền cho Trần Hạo.
Còn Trần Hạo và lão Thần thì điên cuồng đem phù văn vừa mới lĩnh ngộ, cải tạo dung nhập vào trong Ngân Dực Hào!
Không ai cảm ứng được có gì đặc thù, Ngân Dực Hào vẫn duy trì phương hướng và tốc độ cũ phi hành trong không gian hỗn loạn, bốn chiếc phi hành khí còn lại phong tỏa bốn phương hướng đều đang duy trì cùng một tốc độ đi theo.
“Hành động bắt rùa trong hũ chuẩn bị bắt đầu, mọi người đã chuẩn bị xong chưa! Tuyệt đối không được để cho nguyên thần của Nguyên Như thiên tôn bỏ trốn!” Nhận được tin thế lực cuối cùng sắp đến nơi, Tây Môn Lưu Vân phát ra mệnh lệnh, hắn nãy giờ thong thả ngồi trên ghế thái sư, giờ phút này cũng đứng bật dậy. Quanh người bốc lên một luồng khí tức hùng hồn khủng khiếp.
Xuy!
Mắt thấy ngũ phương thế lực sắp hội tụ hình thành thế bao vây, Ngân Dực Hào mà tất cả mọi người đều không đặt vào trong mắt đột nhiên phóng ra một đường bạch quang sáng chói vô cùng, phần đuôi phun ra một dải năng lượng quang mang dài đúng ngàn trượng, cùng lúc đó...
“Chuyện gì vậy?”
“Đã xảy ra chuyện gì vậy?”
“Không phải chứ?”
“Mẹ kiếp! Còn có thể tăng tốc? Tăng tốc lên mười lần?”
Bên trong bốn phi hành khí ở cách Ngân Dực Hào trăm vạn dặm, đã khóa định Ngân Dực Hào, đồng thời bạo phát ra thanh âm kinh hô cùng khó tin. Tin tức liên quan đến Ngân Dực Hào chúng sớm biết, nhưng bây giờ không hiểu sao lại có thể tăng tốc độ lên mười lần.
“Không lẽ là...” Tây Môn Lưu Vân nghĩ đến tin tức Bách Lý Ngưng Băng tiết lộ lúc cùng Hoàn Nam Triều kí kết hiệp nghị, tin tức lúc đó bị hắn và Hoàn Nam Triều mỉm cười khinh thường, đó chính là tin tức Nguyên Như thiên tôn cải tạo Ngân Dực Hào.
“Nguyên Như thiên tôn này quả nhiên thâm tàng bất lộ, không ngờ còn là luyện khí cao thủ... Nhưng tăng tốc độ lên gấp mười lần thực sự có thể chạy thoát sao?”
“Đuổi cho ta!”
Ầm ầm ầm ầm!
Không cần Tây Môn Lưu Vân ha đạt mệnh mệnh, bốn chiếc phi hành khí kia lập tức toàn lực gia tốc, chiếc cuối cùng còn cách mấy trăm vạn dặm vốn dĩ định giảm tốc, nhưng giờ phút này nhận được tin tức Tây Môn Lưu Vân truyền đến, vừa kinh ngạc, đồng thời gia tăng tốc độ đuổi theo phương hướng Tây Môn Lưu Vân chỉ định, tiến hành truy sát.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.