Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 503: Khiếp Sợ




Dịch giả: Ngạo Thiên Môn Group
Con mắt Trần Hạo hơi nheo lại, lóe ra hai đường tinh quang. Nhiệm vụ Vô Cực lão tổ giao cho hắn chính là dùng tốc độ nhanh nhất tạo dựng thanh danh, thu hút sự chú ý của những nhân vật cấp độ cao hơn. Sân thi đấu này chính là bước đầu tiên của Trần Hạo!”
Nếu đến chỗ này cũng không làm tốt thì đừng nói gì tương lai của Vô Cực Tinh...
“Cùng vào xem đi?” Trần Hạo nói.
“Tự ngươi đi là được rồi, chúng ta không vào đầu. Chiến đấu ở loại cấp bậc này, chúng ta đứng ngoài quan sát là được...” Hách Liên Vũ Tử nói. Trên thực tế, nếu có đủ tiên nguyên tinh, họ đương nhiên muốn vào lôi đài đích thân cảm ngộ, nhưng thẻ tài phú của họ không có nhiều tiên nguyên tinh...
“Vậy được.” Trần Hạo nói xong, tâm thần thoáng động, liền giống như chơi trò chơi, trong óc xuất hiện giao diện lựa chọn của thẻ tài phú, sau khi xác nhận vào xem, cả người liền biến mất bên cạnh Hách Liên Vũ Tử và Hạ U U.
...
“Oh... Chiến ý mạnh quá!”
Trong nháy mắt, Trần Hạo xuất hiện trong lôi đài, uy áp đáng sợ ngay lập tức đè lên người Trần Hạo.
“Ngoài lôi đài dù đã cảm nhận được chiến ý của hai người rất mạnh, nhưng so với bây giờ vẫn còn kém rất xa... Chẳng trách cần một trăm viên tiên nguyên tinh, chỉ riêng việc cảm ứng loại chiến ý này đối với bản thân đã có lợi... Huống hồ còn có thể tùy ý cảm nhận uy lực của bất cứ chiêu nào giữa hai người? Đến giữa hai người họ xem sao...”
Nghĩ đến đây, Trần Hạo một bước bước ra. Chỉ là ngoài bản thân Trần Hạo không ai có thể nhìn thấy sự tồn tại của họ. Trên thực tế, ngoài hai đại cao thủ ra, tất cả tu luyện giả bước vào lôi đài quan sát đều là vô ảnh vô hình, nếu không, thực sự không biết bao nhiêu người trong đó, hai cao thủ cũng không thể giao chiến.
“Lợi hại!”
Trần Hạo vừa kinh ngạc lại vừa hưng phấn tán thưởng nói. Hắn càng tới gần giữa hai cao thủ, chiến ý và uy áp đáng sợ càng mạnh mẽ. Hai người chỉ là Tạo Vật cảnh cao thủ, nhưng cảm giác mang lại cho Trần Hạo so với Địa Tiên cảnh hậu kì đỉnh phong siêu cấp cường hãn của Vô Cực tinh vẫn cường đại hơn... Đơn thuần là loại khí tức này, Trần Hạo không thể không thừa nhận cái này không phải hắn có thể so sánh được.
“Vô Cực tinh so sánh với những tinh cầu cường đại khác đúng là yếu hơn rất nhiều... Nhất là loại thiên tài chân chính này! Nhưng... mình nếu thăng cấp lên Nhân Tiên hậu kì có lẽ cũng không yếu hơn họ...”
Trần Hạo tốn hao một trăm viên tiên nguyên tinh là để nhìn rõ khoảng cách giữa mình và thiên tài chân chính, cũng muốn thực sự nhận thức được chiến kĩ của những nhân vật phong vân này rốt cục mạnh đến cỡ nào. Thế giới mới, khởi đầu mới, chỉ có nhìn nhận rõ thực lực của mình mới có thể đưa ra phán đoán chính xác.
“Túy Hồng Trần là cao thủ xếp hạng mười ba Nhân Tiên cảnh, Gia Cát Minh là hai mươi sáu, nhưng... Sát phạt chi khí của Gia Cát Minh tựa hồ nồng đậm hơn... Khục khục... Còn có thể như vậy sao?”
Trần Hạo ở giữa hai người chiến ý đối oanh, cảm nhận thân thể chìm xuống giống như bị rót chì, nếu thực sự chiến đấu, e rằng thực lực của Trần Hạo cũng không thể phát huy được đến năm phần, nhưng vì Trần Hạo mơ mơ ảo ảo đột phá sức mạnh linh hồn của Địa Tiên cảnh đỉnh phong khiến hắn có thể hoàn toàn chịu đựng. Khoảnh khắc Gia Cát Minh từng bước lại gần, muốn chi tiết cảm ứng sát phạt chi khí, Trần Hạo phát hiện mình có thể vô hạn chế tiếp cận Gia Cát Minh... Ðiều này cũng khiến cho Trần Hạo có chút bất ngờ.
“Cái này nếu là mỹ nữ... không phải sẽ thu hút nhiều người hơn sao?” Trần Hạo thử thăm dò đi đến trước mặt Gia Cát Minh, đến lông tơ trên mặt đối phương cũng có thể nhìn rõ, chỉ có điều bản thân giống như không khí, đối với Gia Cát Minh xem như không tồn tại.
Trên thực tế...
Bất luận là mỹ nữ hay trai đẹp, khả năng thu hút người xem chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều. Giống như bây giờ, Túy Hồng Trần và Gia Cát Minh đều là Nhân Tiên cảnh nội đỉnh tiêm nhân vật, ở trong sân thi đấu không biết đã trải qua bao nhiêu trận chiến đấu tàn khốc mới có được địa vị ngày hôm nay, người sùng bái họ có biết bao nhiêu. Giống như bây giờ, ngoài Trần Hạo ra, không biết bao nhiêu nữ tu luyện gia hoài xuân đang lợi dụng không gian đặc thù này thưởng thức thần tượng trong lòng mình...
...
“Gia Cát Minh, nếu ta là ngươi thì ta sẽ khiêu chiến Trương Uy, miễn cưỡng đoạt lấy hạng mười lăm, ngươi vẫn có hi vọng... Tìm đến ta là ngươi tự tìm đến cái chết!”
Bốn mắt nhìn nhau, dưới chiến ý cường lực thỉnh thoáng lại bắn ra mấy đường khí bạo, cuối cùng, dưới sự chờ đợi của mọi người, Túy Hồng Trần đã lên tiếng nói trước. Giờ phút này, hai người bất luận là chiến ý hay khí tức đều đã tăng vọt tới cực hạn.
“Muốn chết? Ha ha... Nếu không có tự tin tuyệt đối, ngươi cho rằng ta sẽ khiêu chiến ngươi sao? Nói cho ngươi biết, top 10 mới là mục tiêu của ta, ngươi chỉ là một trong những tảng đá lát đường mà thôi! Về phần hạng mười lăm Trương Uy, xin lỗi, ta không có tâm trạng chơi với quá nhiều người...”
“Cuồng vọng! Ta sẽ cho ngươi biết chênh lệch giữa hai chúng ta! Ðừng phí lời nữa, xuất chiêu đi!”
Ầm!
Năng lượng hùng hồn, tinh thuần, cuồng bạo, theo thanh âm của Túy Hồng Trần từ trên người hắn bộc phát.
Ầm ầm...
Không khí vốn bị đè nén đến cực hạn ngay lập tức giống như một quả bom liên miên không ngừng sản sinh vô số khí bạo.
“Hừ!”
Keng!
“Lưu tinh kiếm vũ!”
Vèo vèo vèo vèo!
Gia Cát Minh gọn gàng linh hoạt ra tay, rút kiếm, xuất kiếm, trong chốc lát từng đường kiếm quang sáng ngờ, mạnh mẽ, đáng sợ, giống như nạn châu chấu phô thiên cái địa từ xa chụp đến Túy Hồng Trần.
“Chút tài mọn! Hóa phong chưởng!”
“Vù...”
Ầm ầm ầm ầm ầm...
Cuồng phong nổi lên, thân hình Túy Hồng Trần phiêu hốt, song chưởng ngưng xuất ra những đường phù văn huyền ảo, họa viên xoay tròn quanh thân ẩn chứa vô số ảo diệu, đem những đường kiếm quang ngăn cản, quấn quýt, dẫn nổ...
“Thái cực, hồn viên thế nào?”
Túy Hồng Trần vừa ra tay đã khiến Trần Hạo kinh ngạc mở to hai mắt. Ðây là lần đầu tiên hắn được chứng kiến có người sử dụng tuyệt kĩ giống như đến từ Địa Cầu...
Nhưng khi tâm thần Trần Hạo di chuyển đến bên cạnh Túy Hồng Trần, cảm ứng được khí tức huyền ảo, hắn liền hiểu ra đây không phải thái cực. Chỉ có điều, kết quả lại giống thái cực đến kì diệu, dưới pháp tắc vận dụng sức mạnh tứ lạng bạt thiên cân gần như không hề thua kém Thái cực quyền. Khác biệt duy nhất chính là ý cảnh, Túy Hồng Trần làm chỉ là phá hỏng chứ không mượn nhờ đại lực. Cuồng bạo do dự, âm nhu chưa đủ.
“Kiếm long phá!”
Xùy!
Trong kiếm vũ đầy trời, Gia Cát Minh nhân kiếm hợp nhất, sát chiêu đột nhiên xuất hiện.
“A?”
Trần Hạo đang cảm ứng chưởng pháp ảo diệu của Túy Hồng Trần, bỗng nhiên giật mình, đồng tử co rút lại nhìn chằm chằm con trường long màu đen đang gào thét lao đến...
Ngưng luyện mạnh mẽ đến Trần Hạo không thể tưởng tượng, đáng sợ vẫn là tốc độ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.