Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 497: Cự Tuyệt




Trần Hạo ở thời điểm cảm ứng người tu luyện chung quanh, tượng tự cũng bị vô số cao thủ chung quanh cảm ứng...
Gia hỏa này căn bản không ngờ khí tức hắn sau khi tấn thăng Nhân Tiên mang cho mọi người chấn động như thế nào.
Sâu không lường được!
Dù là cao thủ Địa Tiên cảnh cũng chỉ có thể sử dụng bốn chữ này để hình dung Trần Hạo tuy hắn chỉ là Nhân Tiên cảnh sơ kì, nhìn chung quanh tản mát ra uy áp, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng khủng bố, không một cái nào mà không làm người ta kinh hãi, đây dường như chẳng còn là Nhân Tiên nữa.
Mặc dù nói là nửa bước Thiên Tiên cũng có chút không đủ!
...
“Sư đệ, chúc mừng bước vào hàng ngũ tiên tôn! Ha ha ha...”
Cách nhau gần nhất, Nguyên Như thiên tôn sau kinh ngạc ngắn ngủi, hướng về phía Trần Hạo đầu tiên, phát ra lời chúc mừng từ trong lòng. Trong biểu cảm, trừ kinh hỉ, không còn bất cứ khí tức đối đãi kiểu vãn bối nữa. Cái này lúc trước không xuất hiện. Bởi vì Nguyên Như thiên tôn rõ ràng một sư đệ có được siêu cấp thiên phú cùng thực lực biến thái như vậy sẽ lấy tốc độ kinh người quật khởi, vượt qua hắn chỉ là vấn đề thời gian. Hơn nữa thời gian cũng chẳng bao lâu...
“Chỉ cần là khí tức, thực lực sư đệ ngươi bây giờ ở trên Vô Cực tinh, trừ số lượng không nhiều mấy cao thủ Thiên Tiên cảnh, đã hiếm thấy địch thủ rồi! Ha ha ha...”
“Ha ha, sư huynh quá khen rồi.” Trần Hạo ôm quyền nói.
“Không. Không phải quá khen... Thiên phạt của đệ không thua thiên phạt lúc sư huynh ta tấn thăng Thiên Tiên chút nào, mà phạm vi thiên địa năng lượng dao động đệ dẫn động càng đánh vỡ kỉ lục đại sư huynh giữ! Sư phụ nếu biết được tin tức này tất nhiên sẽ rất cao hứng... Ha ha ha!” Nguyên Như thiên tôn không chút giấu giếm hâm mộ cùng tán thưởng của mình đối với Trần Hạo, hơn nữa càng không giấu giếm người trong thiên hạ, thanh âm của hắn rõ ràng truyền vào trong tai mỗi người tu luyện ở đây.
Nguyên Như thiên tôn sở dĩ để những người tu luyện này tới xem lễ, đó là hung hăng đánh mặt, đánh những gia hỏa mặt ngoài phục tùng Vô Cực lão tổ an bài, trong lòng lại chê Vô Cực lão tổ bất công.
“Không phục? Xem các ngươi ai còn không phục sư phụ ban thưởng đối với tiểu sư đệ?”
Trần Hạo thiên phú như thế, ở Vô Cực tinh tuyệt đối là người số một dưới Vô Cực lão tổ. Dù đối với thiên tài tinh cầu cường đại khác cũng có thể sắp xếp vào trong hàng ngũ đỉnh cao.
Đối mặt Nguyên Như thiên tôn khen, Trần Hạo cười lắc lắc đầu, nói sang chuyện khác: “Sư huynh, lần này thiên phạt, ta có chỗ thu hoạch, cần bế quan vài ngày củng cố mới có thể xuất phát...”
“Đây là tất nhiên. Đã đợi hơn một tháng, còn để ý chờ thêm vài ngày? Đệ cứ việc bế quan là được. Chờ ngươi xong rồi, chúng ta liền xuất phát...”
“Vâng”
Ở Nguyên Như thiên tôn ra mệnh lệnh, người tu luyện đến xem lễ đều nhanh chóng rời khỏi, trở về bế quan. Không thể không nói lần thiên phạt này của Trần Hạo làm vô số người tu luyện được lợi, kể cả Địa Tiên cảnh... Thậm chí bản thân Nguyên Như thiên tôn cũng được lợi.
...
Bảy ngày sau.
Trần Hạo từ biệt muội muội, đệ đệ cùng các huynh đệ tỷ muội Ngạo Thiên, các người này lưu luyến không muốn rời, cùng với Hàn Mai tiên tôn, Vân Vi tiên tôn nói chuyện mấy canh giờ hạng mục công việc hiểu biết cùng chú ý có liên quan Á Dĩnh tinh, Hạo Vũ tinh hệ, sau đó hắn cùng hoa tỷ muội hướng ngọn núi trung tâm tổng bộ liên minh Tiên Cảnh thành mà đi.
Đây là địa điểm Nguyên Như thiên tôn ước định xuất phát.
Trên thực tế, Vô Cực tinh cách mỗi nửa năm thời gian mới có thể ở dưới liên minh tổ chức hướng Á Dĩnh tinh chạy một cái qua lại, đưa đệ tử thiên tài trẻ tuổi qua, đón người tu luyện muốn về Vô Cực tinh.
Chỉ bằng vào lực lượng của mình, dù là Ðịa Tiên cảnh đỉnh phong muốn chạy tới Á Dĩnh tinh là chuyện khả năng không lớn.
Lần này vì Trần Hạo, thời gian xuất phát sớm định ra, ước chừng chậm lại gần hai tháng.
Trừ Trần Hạo cùng hoa tỷ muội ba người, cùng đám người rời khỏi Vô Cực tinh có sáu mươi bảy đệ tử trẻ tuổi vừa bước vào Nhân Tiên cảnh chưa bao lâu, ngoài ra còn có mười bốn cao thủ Địa Tiên cảnh muốn đi lịch luyện.
...
“Hô... Rốt cuộc sắp bước ra khỏi Vô Cực tinh rồi! Lý Khiêm, ân oán chúng ta xóa bỏ, như thế nào?”
“Xóa bỏ? Nếu ngươi tự đoạn cánh tay phải, liền xóa bỏ! Nếu không...”
Phốc!
Thiếu niên được gọi là Lý Khiêm, một câu còn chưa nói xong, thiếu niên ma đạo muốn bắt tay giảng hòa liền chặt đứt cánh tay phải của mình.
“Ngươi...”
“Bước ra khỏi Vô Cực tinh, vô luận chúng ta là ma đạo, yêu đạo hay tiên đạo đều là người một nhà. Trước kia chúng ta là cạnh tranh lẫn nhau, về sau chúng ta là vì vinh dự của Vô Cực tinh mà chiến! Ta hy vọng chúng ta là bạn mà không phải kẻ địch...” Thiếu niên ma đạo không chút để ý cánh tay phải bị cụt, ánh mắt chân thành nhìn Lý Khiêm, nói.
“Ta... Chỉ là nói một chút... Nhanh chóng chữa thương đi, ta nơi này có linh dược...”
“Ha ha... Ta nơi này có linh dược.”
Hai thiên tài đệ tử trẻ tuổi sớm đuổi tới ngọn núi trung tâm liên minh, trước khi rời đi, một nụ cười xóa sạch ân thù.
...
“Ta nhất định sẽ trở thành cường giả đứng đầu! Nhất định!”
“Mục tiêu của ta là Đại La Kim Tiên! Sẽ có một ngày ta sẽ đạt tới!”
“Thiên phú, ngộ tính, linh hồn của ta tuy không bằng Trần Hạo, nhưng ta tin chỉ cần ta đủ cố gắng, sẽ có một ngày có thể đuổi kịp hắn!”
“Các ngươi thật sự là chí hướng to lớn... Mục tiêu của ta rất đơn giản, kiến thức một chút các mặt cuộc đời, còn sống trở về...”
Đệ tử thiên tài trẻ tuổi khác, mỗi người đều biểu hiện cực kỳ nóng bỏng, đối với tương lai tràn ngập khát khao.
“Ha ha... Chúng ta thời điểm lần đầu tiến ra khỏi Vô Cực tinh cũng giống như các ngươi... Đối với tương lai tràn ngập khát khao, nhưng sự thật... Vô Cực tinh chúng ta thực rất yếu. Đừng ánh mắt như vậy nhìn ta... Ta chính là tốt bụng nhắc nhở, vừa rồi vị tiểu huynh đệ kia nói không sai, có thể còn sống trở về là tốt rồi, trừ phi là thiên tài thật sự, vẫn là nhận rõ sự thật tốt hơn... Vô Cực tinh chúng ta hàng tỉ người tu luyện, hàng năm đều có trên trăm người có thể bước vào Nhân Tiên nhỉ? Mà tuổi thọ của Nhân Tiên cảnh dài bao nhiêu? Ít nhất mấy vạn năm chứ? Nhưng các ngươi nhìn xem Vô Cực tinh có bao nhiêu người tu luyện trên Nhân Tiên cảnh? Đi ra ngoài, chừng 90% ngã xuống, không còn cơ hội trở về...”
Một người tu luyện Ðịa Tiên cảnh tuổi hơi lớn, sau khi nghe thấy mấy con nghé con mới sinh này lời nói hùng hồn, nhịn không được nói.
“Đương nhiên, ta cũng không phải bảo các ngươi mất đi duệ ý tiến thủ, chỉ là phàm việc gì đều phải lấy sinh tồn làm yếu tố số một... Ồ, đó là Trần Hạo sao?” Sau khi nhìn thấy một đám người tu luyện trẻ tuổi đều nhíu mày trầm tư, người tu luyện Ðịa Tiên cảnh này vội vàng bổ sung nói.
Đúng lúc này, ba bóng người từ hư không nhanh chóng đến.
Đúng là Trần Hạo cùng hoa tỷ muội.
Trần Hạo chưa cố ý phóng thích khí tức của mình, đương nhiên cũng không cố ý thu liễm khí tức của mình. Ở trên Vô Cực tinh, thực lực của hắn đã không có bí mật gì đáng nói...
Chỉ là Nhân Tiên cảnh, hắn tự nhiên tản mát ra khí tức uy áp làm cao thủ Địa Tiên cảnh kinh hãi. Mà cao thủ Địa Tiên cảnh này không có duyên xem thiên phạt của Trần Hạo, chỉ từ khí tức liền phán đoán ra người tới chính là nhân vật chạm tay có thể gây bỏng của Vô Cực tinh, Trần Hạo.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.