Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 456: Quá Xấu




Đạm Ðài Liên sau khi đem cửa phòng đóng kĩ, lại ngưng luyện ra một đạo kết giới, sắc mặt đỏ bừng, nàng mới thở ra một hơi thật dài.
“Các nàng hẳn sẽ không nhìn lén chứ?”,
...
Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U ba người sau khi đến đại thính, sắc mặt đều nghiêm trang, đưa lưng về phía phòng khoanh chân ngồi xuống, ai cũng không nói gì, nhưng ai cũng có chút khẩn trương, nhất là nghĩ đến chuyện Đạm Đài Liên kế tiếp có thể phải làm, sắc mặt ba người đều hiện ra đỏ ửng nhàn nhạt.
Năm phút đồng hồ trôi qua, ba người như trước không nói một lời, nhưng giữa nhau đều nhịn không được, thật cẩn thận cảm ứng khí tức đối phương.
Thời điểm mười phút đồng hồ, Hạ U U nhìn nhìn Trần Tuyết, lại nhìn nhìn Hách Liên Vũ Tử, rốt cuộc nhịn không được truyền âm nói chuyện trước, “Các ngươi nói... Tiểu Liên cùng Hạo Hạo Phượng Hoàng truyền thừa, sẽ... Sẽ có tác dụng không? Đã mười phút đồng hồ rồi, không biết có hiệu quả hay không... Chờ thật nóng lòng... Các ngươi đều không vội một chút nào?”
“Ai nói không vội, nhưng chúng ta chung quy không thể nhìn lén chứ?” Hách Liên Vũ Tử truyền âm nói, cùng lúc nhìn về phía Trần Tuyết, sau khi dừng một chút, nói: “Tuyết tỷ, ngươi không phải đã... Ðã nhìn rồi?”
“Nào có... Đừng nói bừa. Ta nào sẽ nhìn lén...” Sắc mặt Trần Tuyết đỏ lên, nhíu mày trừng mắt nhìn Hách Liên Vũ Tử một cái, giả bộ giận dữ nói.
“Vậy sao bộ dáng ngươi một chút cũng không vội?” Hách Liên Vũ Tử nhíu mày nói.
“Đúng thế, Tuyết tỷ, ngươi muốn nhìn cứ nhìn, chúng ta sẽ không nói cho Tiểu Liên tình huống bây giờ đến cùng như thế nào nha?” Hạ U U cũng nói.
Hai người một cái bộ dáng nhận định Trần Tuyết đã nhìn lén. Không có cách nào, trong khoảng thời gian này tiếp xúc, hai người đã biết linh hồn cảm giác lực biến thái của Trần Tuyết. So với Trần Hạo, sợ cũng không kém chút nào. Trần Tuyết thật muốn nhìn lén, dù là Tiểu Liên, hay các nàng khẳng định đều không phát hiện được.
“Hai người các ngươi... Ta thực không nhìn... Ta nào không vội? Chỉ là vội lại có tác dụng gì... Các ngươi là muốn nhìn lén phải không?”
“Ta chỉ có chút sốt ruột...”
“Ta cũng vậy... Nhưng chúng ta đều không có cảm giác lực cường đại như ngươi, nếu nhìn lén, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến Tiểu Liên, vậy không tốt...”
Hạ U U cùng Hách Liên Vũ Tử nghe được Trần Tuyết nói, tự nhiên sẽ không nói mình muốn nhìn lén, chỉ nói bản thân sốt ruột.
“Vậy chính là muốn nhìn rồi? Ta thì có cách có thể cho các ngươi nhìn lén, hơn nữa sẽ không làm Tiểu Liên phát giác...” Trần Tuyết nói.
“Biện pháp gì?” Hai người vội vàng hỏi.
“Thông linh kính của ta... Giống như quên ở trong phòng...” Trần Tuyết tựa như có chút ngượng ngùng thấp giọng truyền âm.
“A?”
“Tuyết tỷ, ngươi thật âm hiểm...”
“Không muốn nhìn nữa phải không?” Nghe được Hạ U U nói nàng âm hiểm, Trần Tuyết nhất thời giận dữ trừng mắt nhìn đôi mắt đơn thuần trong suốt của Hạ U U nói, trong lòng quả thật có chút ngượng ngùng. Nhưng nàng làm như vậy cũng là tốt cho Trần Hạo. Dù sao trên người nàng có cấm chế mẫu thân lưu lại, tạm thời vô luận như thế nào nàng cũng không giúp được Trần Hạo. Mà Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U hẳn không tồn tại cái vấn đề này, nhưng Trần Tuyết cùng Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U, đều là hoàng hoa khuê nữ, cũng không có bất cứ kinh nghiệm gì phương diện này. Nếu hai người không biết làm như thế nào thì... Nàng lại không có kinh nghiệm gì truyền thụ, mặc dù có, nàng sẽ xấu hổ không dám truyền thụ.
Mà Đạm Đài Liên ở trong bốn người xem như cao thủ về vấn đề này. Ít nhất từng có kinh nghiệm một lần.
Cơ hội quan sát như thế chính là cơ hội học tập tốt.
“Muốn xem, muốn xem... Tuyết tỷ, thời điểm khởi động, có thể hay không bị Tiểu Liên phát giác?”
“Sẽ không... Ta ở trên thông linh kính đã để lại cấm chế che chắn, lại nói lúc này Tiểu Liên đã toàn tâm dung nhập đến trong trao đổi cùng Trần Hạo, dù là các ngươi đi cảm ứng, nàng cũng không phát giác, nhiều nhất sau chuyện phát giác...”
“Ta liên lạc ngươi. Ngươi mau kết nối...”
Hạ U U nhất thời vội không đợi được lấy ra thông linh kính của nàng. Ba đại mỹ nữ tuyệt sắc như là trộm, tiến đến cùng một chỗ, mặc dù phát ra cảm giác lực vụng trộm nhìn lén qua, tim Trần Tuyết cũng đập nhanh hơn, dù sao cảm giác lực chỉ cảm ứng được quỹ tích khí tức vận hành của Đạm Đài Liên, đại khái bắt chước cảnh tượng, nhưng không phải mắt thường nhìn thấy, còn thông linh kính lại khác...
Về phần Hách Liên Vũ Tử cùng Hạ U U thì càng khẩn trương, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm thông linh kính, ngay cả hít thở cũng ngừng lại.
Sau khi Hách Liên Vũ Tử phát ra tín hiệu, thần thức cường hãn của Trần Tuyết trực tiếp xuyên thấu đến trong phòng, kết nối tín hiệu thỉnh cầu của Hách Liên Vũ Tử.
Tê tê tê!
Thông linh kính trong tay Hách Liên Vũ Tử nhất thời tản mát ra từng đạo quang mang u lam, ở trong mắt ba người xuất hiện một cái hình ảnh rõ ràng.
Ba mỹ nữ tuyệt sắc, từng người đều mở to hai mắt nhìn, ngừng thở, mắt đều trợn tròn...
Ba khuôn mặt nhỏ nháy mắt đỏ bừng.
Chỉ thấy...
Đạm Ðài Liên và Trần Hạo hai người đã trần như nhộng. Thân thể mềm mại uyển chuyển linh lung của Đạm Đài Liên hiện ra toàn bộ, phong tình thi triển hết, quanh thân lóng lánh ngọn lửa u lam rực rỡ, đem Trần Hạo hoàn toàn bọc ở trong, hai người hướng về nhau khoanh chân ngồi, ở không trung chậm rãi xoay tròn.
Nhìn thấy Đạm Đài Liên trần như nhộng, ba cô gái đã thẹn thùng vô hạn, tim đập tăng tốc đến mức đáng sợ, càng không cần nói nhìn thấy Trần Hạo trần như nhộng.
Thân thể mềm mại uyển chuyển linh lung của Đạm Đài Liên làm trong lòng các nàng tán thưởng, đồng thời cũng đang âm thầm so sánh... Không thể không nói, mọi lúc, tâm lý so sánh của nữ nhân đều tồn tại, nhất là ở phương diện đẹp càng là như thế. Mà thân thể Trần Hạo che kín cơ thịt hình giọt nước, tràn ngập mĩ cảm dương cương càng làm cho ba cô gái hít thở ngừng lại, cái này không phải ba cô gái háo sắc, cũng không phải nhìn thấy thân thể Trần Hạo, liền tràn ra nước xuân... Chỉ là âm dương hút nhau cùng nam nhân yêu mến. Tuy giờ phút này khí tức của Trần Hạo vẫn suy yếu đáng sợ, cũng không ảnh hưởng trùng kích thị giác hắn mang đến cho ba cô gái.
“Thật... Thật... Quá xấu...”
Thời điểm Hạ U U ánh mắt kìm lòng không được cẩn thận đánh giá toàn thân trên dưới Trần Hạo, chuyển qua nơi nào đó, nha đầu không hề tâm cơ này nhịn không được lên tiếng.
“Cái gì quá xấu?” Trần Tuyết cùng Hách Liên Vũ Tử đều tò mò nhìn về phía Hạ U U.
“Nơi này, nơi này...” Hạ U U chỉ vào chỗ nào đó của hình ảnh thông linh kính, thẳng thắn nói.
“Ừm, quả thực rất xấu...” Hách Liên Vũ Tử khẽ nhíu mày, sắc mặt đỏ bừng, nhưng cố nén cười, rất nghiêm túc nói.
“Phốc...” Trần Tuyết lại nhịn không được cười ra tiếng, vẻ mặt không còn lời nào nhìn nhìn Hạ U U, nói: “U U, ngươi hẳn không biết đó là cái gì chứ?”
“Cái gì?” Hạ U U kinh ngạc hỏi.
“Phốc...” Hách Liên Vũ Tử rốt cuộc nhịn không được cười duyên ra tiếng, khuôn mặt nhỏ lành lạnh như trăng, ánh mắt nhìn về phía Hạ U U, tràn ngập không còn gì để nói.
Trần Tuyết và Hách Liên Vũ Tử tuy là hoàng hoa khuê nữ, nhưng hoàn cảnh sinh sống từ nhỏ, đã từng thấy khác biệt của bé trai và bé gái. Nhưng sau khi lớn lên lại chưa từng thấy. Nhưng Hạ U U thiên chi kiều nữ lại đơn thuần đến mức ngu ngốc.
“Đó là khác biệt của nam nhân cùng nữ nhân, lúc thật sự âm dương song tu, là... Là cần... Cần... Ta cũng không phải quá hiểu, cứ chờ xem, Tiểu Liên hẳn so với chúng ta hiểu hơn...”
...
Nếu Trần Hạo giờ phút này tỉnh táo, lại biết ba cô gái đem thứ quý giá nhất của hắn đến thảo luận đẹp xấu, thế nào cũng buồn bực hộc máu ba thăng. Giờ khắc này, cả tri giác hắn cái rắm cũng không có, hoàn toàn đắm chìm ở trong một loại trạng thái huyền ảo, như vậy thứ đó xấu là đúng.
Ðó chính là như ý kim cô bổng, giờ phút này là vô tình có chút yên... Một khi bày ra phong thái tuyệt thế uy phong, có một không hai của hắn, các nàng sẽ không dám nói xấu. Nếu nói, liền đại bổng hầu hạ!
...
Trong phòng.
Đạm Ðài Liên toàn thân thể và tâm hồn dung nhập đến trong nhiệm vụ gian khổ đánh thức Trần Hạo, nàng chỉ nghĩ tới có thể sẽ bị Trần Tuyết rình coi, nhưng cũng chỉ mặc kệ. Dù sao, cảm ứng lực mạnh hơn nữa, chung quy cũng không cách nào thật sự nhìn thấy. Mình đến cùng đang làm gì, Trần Tuyết cũng chỉ có thể dựa vào tưởng tượng... Nếu nàng biết giờ phút này nhất cử nhất động đều ở dưới sáu con mắt to giám thị, sợ nàng không tiến vào trạng thái được.
Đáng tiếc, ước chừng dùng nửa canh giờ, Đạm Ðài Liên vô hạn khả năng thúc giục Phượng Hoàng truyền thừa, niết bàn thiên hỏa, hơn nữa làm cho cảm xúc của mình tăng vọt, cũng có chút lửa dục thiêu thân... Nhưng Trần Hạo như trước không có bất cứ gì đáp lại.
Loại chuyện này tuyệt đối cần hai bên đều ở trên điểm mấu chốt mới có thể hoàn thành. Bởi vì cái này cũng không phải đơn giản, phải là âm dương giao hòa. Không có kích tình, hưng phấn tuyệt đối, căn bản không có khả năng đánh thức linh hồn Trần Hạo, lại càng không cần nói thật sự linh thịt giao hòa. Nếu không, một số đông đông nào đó, dù là mềm nữa, Đạm Đài Liên chỉ cần thúc giục một chút năng lượng là có thể làm cho nó bày ra hùng phong...
Sau nửa canh giờ, Đạm Đài Liên rốt cuộc bất đắc dĩ đình chỉ thúc giục tâm thần và năng lượng, tinh khí thần như bị thiêu đốt héo rũ, suy yếu đến cực điểm, sau khi mặc vào quần áo của mình, lại giúp Trần Hạo như người chết mặc vào quần áo.
...
“Kẹt...”
Đạm Đài Liên nhẹ nhàng đẩy cửa ra, sắc mặt ửng đỏ, thò ra khuôn mặt nhỏ, liếc một cái liền nhìn thấy ba cô gái đưa lưng về phía cửa phòng, khoanh chân ngồi, như là đắm chìm ở trong tu luyện.
“Ta xong rồi...” Đạm Đài Liên thoáng nhẹ nhàng thở ra, thấp giọng nói.
Sau một lát, ba người Trần Tuyết sau khi làm ra bộ dáng thu công, mới thịch thịch bay tới bên người Đạm Đài Liên, nói: “Xong rồi? Tình huống như thế nào?”
Đạm Đài Liên lắc lắc đầu, nói: “Vô dụng... Hắn căn bản không có bất cứ phản ứng gì... U U, ngươi thử xem đi...”
“A? Ta... Ta vẫn là không thử nữa, ngươi cũng không được, ta càng không được...” Nghe được Đạm Đài Liên nói, Hạ U U nhất thời cả mặt đỏ bừng, hơn nữa có chút khẩn trương nói.
“Không thử một chút sao biết?” Đạm Đài Liên nói.
“Thử cũng khẳng định không được... Ta cùng Hạo Hạo tiến vào di tích chỉ là di tích cấp rất thấp, cùng nhau tham tu công pháp cũng là công pháp tiên thiên cảnh, hiện tại chúng ta đều là Tạo Vật cảnh, có thể có hiệu quả gì? Thực không được...” Hạ U U nói.
“U U, cái này cùng cảnh giới công pháp không có vấn đề gì, cần chỉ là trình độ phù hợp giữa linh hồn các ngươi, đúng rồi... Nếu không các ngươi đến phòng tu luyện, trong phòng tu luyện, Trần Hạo từng ở trong đó tu luyện, lưu lại khí tức của hắn, nói không chừng sẽ dùng được?” Trần Tuyết trừng mắt nhìn Hạ U U nói, đồng thời truyền âm nói: “U U, lần này chúng ta cam đoan không nhìn trộm... Chung quy được rồi chứ?”
Hạ U U cuối cùng vẫn là đáp ứng, chẳng qua cũng không đi phòng tu luyện, chỉ truyền âm bảo Trần Tuyết thu đi thông linh kính, kiểm tra tỉ mỉ mấy lần, sau khi xác định không có bất cứ huyền cơ gì, mới bắt đầu thúc giục Cửu Chuyển Địa Âm Quyết. Dù sao, nàng và Trần Hạo song tu cũng không phải là linh thịt giao hòa thật sự. Mặc dù là bị cảm ứng được, so với Đạm Đài Liên cũng là đại vu gặp tiểu vu...
Cửu Chuyển Ðịa Âm Quyết đối với Hạ U U bây giờ đã quá thấp cấp. Giờ phút này thúc giục, vô luận là uy lực hay cảm ngộ bản thần đều cường đại hơn vô số lần.
Một khi tâm linh chấn động, cùng với giữa nàng và Trần Hạo cùng nhau tìm hiểu mà có cái gọi là lòng có linh tê, giống như thủy triều, từng đợt trào vào trong đầu Trần Hạo, nhưng...
Tâm thần Trần Hạo lại như là thép tốt luyện trăm lần, mặc cho Hạ U U nhu tình mật ý như thế nào cũng không có chút phản ứng.
Lúc tinh khí thần hao hết, Hạ U U không thể không lựa chọn từ bỏ...
...
“Làm sao bây giờ? Chúng ta đều thử rồi, vẫn không có bất cứ biện pháp gì...”
“Chỉ có thể chờ tam giới xây dựng lại trật tự hoàn thành, thời điểm thông đạo khôi phục rồi nói sau. Mẹ ta và sư phụ các ngươi, hẳn sẽ có cách... Hai ngày này, chúng ta cứ thay phiên đến đi, mặc dù không thể đánh thức, cũng phải rót năng lượng cho hắn... Giờ phút này, bản thân hắn tựa như không có bất cứ năng lực khôi phục gì...” Trần Tuyết hết đường xoay xở.
“Cũng chỉ có thể như vậy.”
Bốn người đều rõ ràng không lo lắng tính mạng Trần Hạo, lo lắng duy nhất đó là linh hồn Trần Hạo bị thương, đối với hắn tu luyện sẽ tạo thành ảnh hưởng cỡ nào. Tu luyện giới, thiên tài bởi vì linh hồn bị thương nặng mà xuống dốc. Tựa như lúc đại chiến, Trần Hạo đã nói cho Mạc Vô Tâm. Bốn cô gái căn bản không làm gì được.
...
Trung đại lục, Vô Cực ma cung. Toái Tâm điện.
“Chết rồi... Chết rồi... Đều chết rồi... Thế mà chết hết rồi...!”
Oành!
Một ngọn núi theo một quyền phẫn nộ của Phạm Toái Tâm, nhất thời hóa thành bột phấn. Căm giận ngút trời làm cả người Phạm Toái Tâm gần như điên cuồng. Thời gian mấy tháng qua, Mạc Vô Tâm tiến bộ kinh người, đã có xu thế chen chân hàng ngũ thiên tài yêu nghiệt đứng đầu. Phạm Toái Tâm tin trong thi đấu tuyển chọn Vô Cực Tinh Anh học viện sắp diễn ra, Mạc Vô Tâm có thể làm kinh người, vì Toái Tâm điện thắng được vinh dự và khí vận. Nhưng bây giờ...
Thế mà chết hết!
Không những Mạc Vô Tâm chết, ngay cả rất nhiều đệ tử thiên tài của Toái Tâm điện đi theo Mạc Vô Tâm cũng chết hết.
“Trần Hạo....!”
Oành đùng đùng... Oành đùng đùng...
Từng ngọn núi thật lớn ở dưới Phạm Toái Tâm phẫn nộ rít gào, liền bị phá hủy, toàn bộ Toái Tâm điện phạm vi mấy vạn dặm đều núi rung đất chuyển, vô số cao thủ Toái Tâm điện đều câm như hến chăm chú nhìn điện chủ như phát cuồng, kinh hồn táng đảm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.