Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 447: Cừu Nhân Gặp Mặt




Giờ phút này, Trần Hạo như trước chưa ý thức được tâm thần cả người đều bị sát ý ngập trời tràn ngập.
Giết! Giết! Giết!
Đệ tử Vô Cực Ma Cung, nhân vật hàng đầu Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông, hắn muốn đem những người này hết thảy đánh giết dưới kiếm, thần hồn câu diệt!
Là thần hồn câu diệt!
Cho tới nay Trần Hạo đều không muốn sử dụng năng lực đặc thù của lão Thần, một là không muốn để lão Thần trở thành chỗ dựa của mình, ngược lại chế ước tiến cảnh của mình, hai là không muốn đầu mình biến thành món thập cẩm tụ tập vô số sinh linh. Nhưng bây giờ đơn thuần giết chết những người này đã không thể thỏa mãn sát ý ngập trời trong lòng hắn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt...
“A?”
Không có bất cứ dấu hiệu gì, càng làm cho bọn Trần Tuyết tất cả mọi người không ngờ tới là ban đầu đã nói chỉ lấy phân thân lên sân khấu, đến thời điểm cùng đệ tử ma môn khai chiến mới bại lộ chân thân, giờ khắc này, Trần Hạo lại đột nhiên thu hồi phân thân, khôi phục bộ dáng bản tôn.
“Cái này...”
“Ngươi...”
Cách Trần Hạo không xa, đám người Hạ Lăng Phong, Vũ Văn Thái Nhiên, Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, cùng đệ tử Vô Cực Tiên Cung, từng người khó hiểu nhìn về phía Trần Hạo.
“Không cần lo lắng, bọn chúng dám trái hẹn, Trần Hạo ta tất nhiên huyết tẩy ma giới, vô luận là ai cũng đừng hòng chạy thoát! Không cần sợ bọn chúng sẽ xé rách mặt khai chiến, vậy thua khẳng định là bọn chúng! Ta có thể lấy ra mấy chục bộ linh bảo thì có thể lấy ra càng nhiều hơn! Nhân số là vài lần chúng ta lại như thế nào?”
Thanh âm Trần Hạo lạnh lùng vô cùng nói.
...
“A? Trần Hạo! Đó là Trần Hạo!”
“Cái gì? Trần Hạo... Trần Hạo đã trở lại?”
“Trần Hạo... Thật sự là Trần Hạo! Rõ ràng là sáu cái bóng người hoàn toàn khác nhau, thế mà tụ hợp thành Trần Hạo! Chẳng lẽ... Ðó đều là phân thân của hắn biến thành?”
Ong ong ong...
Trần Hạo đột ngột phân thân hợp nhất, lập tức từ hàng đầu tiên của đội ngũ bắt đầu, quả bom nghị luận hạng nặng ở trong đám người nổ tung ra.
“Trần Hạo... Trần Hạo?”
“Ca! Ca!”
“Ca ca!”
Trong khoảnh khắc, tên của Trần Hạo từ phía trước đội ngũ lan tràn đến phía cuối cùng, gần trăm tên đệ tử của Trích Tinh Môn, mỗi người lộ ra cực độ kinh hỉ, nhất là người quen Trần Hạo, đệ đệ Trần Nam, muội muội Trần Yến càng kích động muốn tiến lên. Ðáng tiếc, giờ phút này bọn họ đều bị thái thượng trưởng lão bọn cao thủ Tạo Vật cảnh mang theo phi hành.
“Mọi người đừng kích động! Đại chiến sắp tới, chúng ta không nên quấy rầy hắn! Trần Hạo đã trở lại, tất nhiên sẽ tới gặp mọi người, cũng xin mọi người tin tưởng, lần nguy cơ này, chúng ta có thể vượt qua!” sáu đại thái thượng trưởng lão giờ phút này cũng không hiểu Trần Hạo vì sao đột nhiên bại lộ bản thân, nhưng nhìn thấy bộ dáng kích động của mọi người, lại không thể không ngăn cản, nói.
Tê!
Ngay tại giờ phút này, một tia sáng xẹt qua, Trần Hạo xuất hiện ở phụ cận hơn trăm đệ tử Trích Tinh Môn.
“Ca ca!”
“Ca!”
Muội muội Trần Yến, đệ đệ Trần Nam thét một tiếng kinh ngạc, giãy giụa muốn lao về phía Trần Hạo, thái thượng trưởng lão mang theo hai người phi hành, giờ khắc này cũng không cách nào ngăn cản, nhẹ nhàng phát ra một đạo năng lượng, triệt bỏ bảo hộ đối với hai người, hơn nữa đưa bọn họ xuống.
“Tiểu Nam, Tiểu Yến...”
Trần Hạo lộ ra một cái mỉm cười, mở ra đôi bàn tay, huynh muội ba người gắt gao ôm lấy nhau. Trần Nam tuy kích động, nhưng cũng chỉ cùng ca ca ôm một chút, liền tách ra, ánh mắt tràn ngập kích động chăm chú nhìn ca ca vài năm không gặp. Mà Trần Yến như trước giống lúc còn nhỏ, ôm thật chặt Trần Hạo, đem khuôn mặt nhỏ chôn ở trong lòng hắn.
“Ca... Ca trở về rồi sao không đến thăm muội...”
“Lúc này không phải đến rồi sao? Được rồi. Mau đứng lên, ngươi cũng lớn rồi. Còn giống như lúc còn nhỏ...” Trần Hạo cưng chiều đem Trần Yến kéo ra, nói. Ánh mắt chậm rãi đảo qua từng gương mặt quen thuộc.
“Thiên Tứ ca...” Nhị Cẩu Tử cười hàm hậu.
“Lão đại!” Mặc Vũ Dật, Đông Phương Tuấn kích động hô.
Mà đám người Tiêu Cát Sơn, Tiêu Cát Phi, Tiểu Linh Nhi cảm ứng khí tức cường đại trên người Trần Hạo, trong lòng mỗi người kích động, nhưng chưa kêu ra miệng, không biết xưng hô như thế nào, địa vị, cảnh giới chênh lệch không còn như năm đó. Tiêu Cát Yên thì ánh mắt trốn tránh, sau khi đụng chạm đến ánh mắt Trần Hạo nhìn tới, liền cúi đầu, mà Tiêu Mai thì kinh ngạc nhìn chằm chằm Trần Hạo, bộ dạng đó như là nằm mơ, cuối cùng biến thành một cái mỉm cười.
“Sáu vị thái thượng trưởng lão, còn có các vị tiền bối, phiền các ngươi đưa bọn họ mang về tông môn trước! Chuyện nơi này không cần tham dự nữa...” Trần Hạo sau khi nhất nhất gật đầu với mọi người, nhìn về phía sáu thái thượng trưởng lão cùng cao thủ Tạo Vật cảnh hỗ trợ dẫn người, nói.
“Cái này...”
“Chúng ta sẽ không thua. Ta chỉ lo lắng bùng nổ tiên ma đại chiến, bọn họ ở nơi này không an toàn. Yên tâm đi...”
“Nghe Trần Hạo.” Không biết khi nào, Hạ Lăng Phong, Vũ Văn Thái Nhiên cũng đi tới trước mặt mọi người, Hạ Lăng Phong nói thẳng.
“Vâng!”
“Ca... Ta không đi, ta muốn cùng một chỗ với ca...”
“Tiểu Yên, đừng quấy, chúng ta ở nơi này sẽ chỉ ảnh hưởng ca... Nghe ca.” Một tay Trần Nam đem Trần Yến kéo qua, bình tĩnh đến cực điểm nói: “Ca, chúng ta sẽ chờ tin tức tốt của ca!”
“Ừm! Ði đi...” Trần Hao phất tay nói.
...
“Thái thượng trưởng lão, ca ta là cảnh giới gì? Có phải tu vi rất cao rất cao rồi hay không? Hắn sẽ có chuyện gì hay không?”
Thời điểm sáu thái thượng trưởng lão cùng hơn mười cao thủ Tạo Vật cảnh khác mang theo đệ tử Trích Tinh Môn nhanh chóng rời xa khu vực Tam Giới Thiên Hà, Trần Yến kéo cánh tay một thái thượng trưởng lão, trên khuôn mặt nhỏ lộ ra một chút lo lắng, hỏi.
Nghe được Trần Yến nói, đám người Trần Nam, Nhị Cẩu Tử, Tiêu Mai, Mặc Vũ Dật, mỗi người đều nhìn về phía thái thượng trưởng lão.
“Không cần lo lắng, ca của ngươi hắn đã tấn thăng đến Tạo Vật cảnh. Cụ thể cao bao nhiêu, chúng ta không biết, nhưng cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng không phải đối thủ của hắn... Hắn đã trở về thì nhất định được!”
“Nhưng Ma giới bên kia không phải đều là cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong sao?”
“Không giống... Thực lực anh trai ngươi không ai có thể phỏng đoán... Có hắn, chúng ta khẳng định có thể thắng, khẳng định có thể...” Thái thượng trưởng lão nói. Chỉ là hắn càng thêm cường điệu, càng thêm biểu hiện ra lo lắng trong lòng. May mà người già thành tinh, hắn cũng chưa đem cái lo lắng này viết ở trên mặt.
...
“Hạ gia gia, nếu ngoài ý muốn xảy ra, ông liền lập tức hạ lệnh mọi người đều trốn về tông môn trước, lợi dụng tông môn thủ hộ chống đỡ, chỉ cần cho ta chút thời gian, có thể... Tận lực tập trung đến trong cửu phẩm, bát phẩm tông môn. Ông bây giờ có thể thông báo toàn bộ tông chủ trước, có cái chuẩn bị này. Tuy tỉ lệ phát sinh rất nhỏ, nhưng cũng phải dự phòng vạn nhất...”
Ở thời điểm tiếp tục hướng chỗ Tam Thiên Hà hội tụ tiến đến, Trần Hạo truyền âm nói với Hạ Lăm Phong đang vẻ mặt u sầu.
“Chiến lực của ngươi đến cùng đã tới cảnh giới nào? Ta lựa chọn tin ngươi, ngươi nên cho ta biết chứ? Đây là đại sự liên quan đến toàn bộ tiên đạo Ðông đại lục tồn vong... Nếu là thực... Ta trở thành tội nhân thiên cổ không có gì, nhưng hàng tỉ sinh linh tiên đạo lại không phải ta có thể thừa nhận được...”
“Dưới Nhân Tiên, ta đều có nắm chắc. Chỉ cần bọn chúng chưa xuất hiện Nhân Tiên, chúng ta thắng chắc chắn rồi!”
“Nhưng thế hệ trẻ bọn chúng Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng có hơn hai mươi người... Tạo Vật cảnh chúng ta cũng chỉ năm người các ngươi mà thôi.”
“Yên tâm đi, bọn chúng dù có một trăm cũng không có vấn đề... Chúng ta cần lo lắng duy nhất là bọn chúng trái hẹn! Bây giờ tin tức Đông đại lục, bất luận kẻ nào cũng không thể truyền ra, đây là nguyên nhân chủ yếu. Nếu không, căn bản không cần lo lắng”
“Được rồi, ta bây giờ sẽ an bài...” Trong lòng Hạ Lăng Phong đã kinh ngạc, bất đắc dĩ nói.
...
Tê tê tê...
Chỗ Tam Giới Thiên Hà hội tụ, người tu luyện ma giới, yêu giới rậm rạp gần ba mươi vạn người, chỉ cần ma giới đã có khoảng hai mươi vạn, yêu giới cũng gần mười vạn, liên hợp cùng một chỗ gần như là tám lần của tiên giới. Tam giới có tư cách đi đến nơi này đều là tu vi trên Tạo Vật cảnh.
Nhân số chênh lệch cách xa như thế, đó là nguyên nhân tiên đạo không thể không khuất phục...
Tiên ma yêu ba đạo đại chiến một khi bùng nổ, bọn họ không thể thắng lợi.
...
“Ha ha ha... Thực không tồi, thế mà còn có thể góp được bốn vạn người, Hạ Lăng Phong, hai mươi đệ tử trẻ tuổi của các ngươi chọn xong chưa? Nếu là ta đoán không sai, các ngươi cũng chỉ có bốn người đi? Ha ha ha...”
Từng được xưng người số một Ðông đại lục, môn chủ Nguyên Môn giờ phút này như một con chó của ma môn, đứng yên ở hàng đầu của đội ngũ ma môn, xa xa chăm chú nhìn Hạ Lăng Phong mà kêu gào. Ở bên cạnh hắn là Thiên Kiếm Tông tông chủ cùng Phiêu Miểu Tông tông chủ, ba người vẻ mặt đắc ý.
“Hừ, tiểu nhân vô sỉ, các ngươi bại hoại như vậy tuyệt đối không chết tử tế được! Bớt sàm ngôn đi, năm tên đệ tử của chúng ta đối phó các ngươi là đủ rồi!” Hạ Lăng Phong lạnh giọng nói.
“Ha ha ha... Năm tên, thật là làm người ta ngoài ý muốn, chẳng lẽ lại có thiên tài nào từ bên ngoài trở về? Cho các ngươi chuộc về cũng không có Tạo Vật cảnh nhỉ?” Tông chủ Thiên Kiếm Tông ngữ khí cực kỳ chế nhạo nói.
“Ðừng nhiều lời. Trực tiếp khai chiến!” Ngay tại lúc này, một thanh âm lạnh lẽo chợt từ phía sau truyền đến.
“Vâng!” Ba người bọn môn chủ Nguyên Môn nhất thời ngừng rít gào, lui đến phía sau, mặt lạnh lùng nhìn chằm chằm cao thủ đông nghiệp tiên đạo Ðông đại lục từng đem bọn họ tôn sùng là thần tượng.
...
Xẹt Xẹt xẹt!
Vô Cực Ma Cung, Yêu Cung cùng Vô Cực Tiên Cung, một trăm hai mươi đệ tử liền lăng không phi hành đến trên chỗ Tam Giới Thiên Hà hội tụ, đứng đầu Đông đại lục ba đạo, Hạ Lăng Phong cùng hai người khác cũng đều vào chỗ.
Trong đội ngũ yêu đạo bước ra bảy người trẻ tuổi Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong, mà ma đạo thì cả thảy hai mươi người.
“Là hắn?”
“Sao có thể?”
Ở thời điểm bốn người bọn Trần Tuyết, Hách Liên Vũ Tử, Hạ U U cùng Đạm Đài Liên bước ra một bước, thu liễm khí tức bản thân Trần Hạo cũng từ trong đám người vượt ra, đi tới bên cạnh bốn người. Bảy tên đệ tử chuẩn bị tham chiến của yêu đạo không có bất cứ phản ứng gì, nhưng năm người bọn Trần Hạo cùng hai mươi người bọn Mạc Vô Tâm đồng thời biến sắc.
Năm người bọn Trần Hạo căn bản không ngờ trong hai mươi người lại có Mạc Vô Tâm, lúc nhìn thấy Mạc Vô Tâm, Trần Hạo đã kinh ngạc, vừa tức giận, lại hưng phấn. Trong bốn mươi người của ma đạo có đệ tử lúc trước cùng Mạc Vô Tâm cùng nhau đuổi giết hắn, Trần Hạo đã biết, cũng sớm biết tất cả cái này đều vì Mạc Vô Tâm thù hận với mình mà sinh ra. Sự kiện lần trước qua đi, vô luận ở chân trời góc biển, Trần Hạo cũng muốn đem Mạc Vô Tâm chém ở dưới kiếm. Nhưng không nghĩ đến Mạc Vô Tâm lại ở trong này! Hắn không thể không hưng phấn.
Khác với Trần Hạo, bọn Mạc Vô Tâm những người biết Trần Hạo, ở thời điểm nhìn thấy Trần Hạo đều tóc gáy dựng ngược, như gặp được quỷ.
“Không có khả năng... Không có khả năng, hắn sao có thể không chết? Sao có thể ở Ðông đại lục? Rõ ràng đã chết ở trong di tích...” Trong lòng đám người Mạc Vô Tâm kinh sợ tột đỉnh, dù là Mạc Vô Tâm giờ phút này đã tấn thăng đến Tạo Vật cảnh hậu kỳ, nhưng bóng ma tâm lý Trần Hạo mang cho hắn không thể xóa nhòa. Nhất là giờ phút này cảnh giới khí tức của Trần Hạo đã bước vào Tạo Vật cảnh.
...
“Ha ha ha... Trần Hạo? Người số một thế hệ trẻ tiên đạo Đông đại lục Trần Hạo? Ha ha ha... Tiểu tử, không nghĩ tới ngươi lại trở về, thật là ông trời có mắt! Nguyên Môn, Thiên Kiếm Tông, Phiêu Miểu Tông ta có thể có hôm nay, đều là nhờ ngươi ban tặng! Ha ha ha...” Môn chủ Nguyên Môn lúc nhìn thấy Trần Hạo, nhất thời nhịn không được cười điên cuồng ra tiếng: “Mạc huynh đệ, tiểu tử này chính là đệ tử Trích Tinh Môn, tuyệt đối không nên trực tiếp chém giết, ta muốn hảo hảo cảm tạ hắn, không cho hắn sống không bằng chết, không thể bày tỏ tình cảm cảm tạ của ta!”
“Cút!” Không chút dấu hiệu, Mạc Vô Tâm gầm lên giận dữ, trực tiếp đem môn chủ Nguyên Môn nhảy đến trước mặt hắn rít gào một cước đạp bay, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Hạo, nói: “Ngươi thế mà không chết?”
“Không tiễn ngươi quy thiên, ta sao có thể chết?” Trần Hạo lạnh lùng nhìn Mạc Vô Tâm, nói: “Khế ước đã ký kết, muốn từng đứa lên hay cùng lên? Tùy ngươi lựa chọn! Không cần mưu toan chạy trốn, ở trong này, ta giết ngươi như giết gà! Không ai có thể ngăn cản ta.
Oành!
Cùng lúc nói, một cỗ khí tức khủng bố chợt từ trên người Trần Hạo bùng nổ, chiến ý ngập trời, kiếm đạo ý chí sắc bén, trong phút chốc thổi quét phạm vi mấy ngàn dặm. Giờ khắc này, dù là cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cũng cảm thấy cả người phát lạnh, giống như rơi vào hầm băng.
“Ha ha ha...”
Xẹt!
Trần Hạo kiêu ngạo cuồng ngạo nói, làm Mạc Vô Tâm giận dữ cười ngược lại, khí tức quanh thân cũng không kiêng nể gì phóng thích ra, ma khí ngập trời liền tràn ngập nửa khoảng không, cùng khí thế của Trần Hạo hình thành thế vị ngang nhau, trong mơ hồ chiếm một tia ưu thế.
Mạc Vô Tâm, thân là đệ tử thiên tài số một của Vô Cực Ma Cung Toái Tâm điện, vô luận là thiên phú, chiến lực hay tư chất của bản thân đều là tồn tại nổi tiếng, trong thiên tài chiến cũng có được năng lực vượt cấp khiêu chiến, so với Giang Hải đệ tử số một Vô Cực Tiên Cung Hàn Mai điện còn mạnh hơn không chỉ một bậc. Giờ khắc này bị Trần Hạo chọc giận, hắn bày ra uy áp và khí thế, đã chứng minh tất cả cái này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.