Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 442: Trở Lại Đông Đại Lục




“Thời điểm chúng ta đi, còn gặp được Vô Cực Ma Cung phái ra bốn mươi cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong, trong đó có mấy kẻ đều là bọn Mạc Vô Tâm, trước khi chúng ta tới nơi này hai tháng. Bọn chúng luôn tìm cơ hội muốn xuống tay với chúng ta... May mà cảm giác lực của Tuyết tẩu cực kỳ cường đại, không cho bọn chúng bất cứ cơ hội nào, còn bị chúng ta giết hai tên...”
“Lão đại, ngươi... Có phải muốn đi về?”
“Ừm. Các ngươi đừng ở chỗ này chờ, toàn bộ về Trung đại lục, nghe theo hai vị tiên tôn an bài. Nếu thực bạo phát tiên ma yêu tam đạo đại chiến, vậy chúng ta không biết khi nào mới có thể đi ra... Đừng ở chỗ này lãng phí thời gian!”
“Cái này...”
“Đây là mệnh lệnh!” Trần Hạo nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, liền lạnh giọng nói.
“Hạo ca...” Hoa tỷ muội hai người đồng thời gắt gao ôm chặt cánh tay Trần Hạo.
“Yên tâm đi! Mấy thứ này ta chuẩn bị giúp các ngươi, không đến sinh tử nguy cảnh thật sự, ai cũng không thể sử dụng! Những cái này đều là trang bị căn cứ đặc điểm các ngươi luyện chế, tuy là trung phẩm linh bảo nhưng công dụng không thua gì thượng phẩm linh bảo.”
Tê tê tê...
Cùng lúc Trần Hạo truyền âm nói, từng cái nhẫn trữ vật lúc trước khi tiến vào di tích đã chuẩn bị tốt đưa đến trước mặt từng người đám hoa tỷ muội.
Mà đám người Hô Diên Ngạo Bác lại vẻ mặt dại ra. “Trang bị trung phẩm linh bảo... Đây là khái niệm gì?” Bọn họ rất hoài nghi mình nghe lầm, nhưng lại biết cái này tuyệt đối là thật. Dù sao Trần Hạo không có khả năng tặng bọn họ trung phẩm linh khí. Chênh lệch một chữ lại khác nhau một trời một vực!
“Ngạo Bác, mấy thứ này ngươi cầm. Lúc các ngươi thiếu nguyên tinh thạch hoặc muốn mua thì bán đấu giá hết, cũng đủ các ngươi dùng một đoạn thời gian rất dài... Còn có, thành viên Ngạo Thiên các ngươi có thể bắt đầu phát triển. Quản cho tốt là được... Đáng giá tiêu phí tâm huyết, toàn lực bồi dưỡng. Chúng ta dựa vào Vô Cực Tiên Cung chỉ là tạm thời! Hiểu ý tứ ta không?”
Nghe được Trần Hạo nói, vẻ mặt mọi người nhất thời khẽ thay đổi, chợt bọn Hô Diên Ngạo Bác, Thủy Vương mấy người nam giới, từng người hai mặt tỏa sáng, truyền âm trầm giọng nói: “Rõ ràng!”
“Vậy thì tốt, ta đi!”
Trần Hạo nói xong, gỡ bỏ kết giới phong ấn, nhẹ nhàng cầm bàn tay nhỏ non mềm của hoa tỷ muội, ở dưới mọi người nhìn chăm chú, cất bước đi vào đám người, thẳng tắp hướng phía truyền tống đại sảnh.
...
“Trần Hạo! Đó không phải Trích Tinh Môn Trần Hạo sao?”
“Trời... Hắn thế mà đến Tạo Vật cảnh rồi, không hổ là người số một thế hệ trẻ tiên đạo Ðông đại lục chúng ta”
Thời điểm Trần Hạo bước vào truyền tống đại sảnh, ánh mắt vô số người tu luyện đều hội tụ đến trên người Trần Hạo. Giờ phút này người tu luyện ở nơi này đều là người tu luyện của Đông đại lục tam đạo, hơn nữa đa số đều là Nguyên Thần cảnh, Tạo Vật cảnh. Chỉ là sau khi biết được tình huống trước mắt của Ðông đại lực, không có mấy ai dám vào.
“Trần Hạo?”
Đúng lúc này, một bóng người trong đám người, lúc nhìn thấy Trần Hạo, kinh ngạc kêu ra tiếng.
“Hả?”
Trần Hạo mơ hồ có chút quen tai, nhịn không được quay đầu nhìn thoáng qua, rõ ràng chính là Phiêu Miểu Tông Cô Tinh.
“Thế mà cũng đã tấn thăng đến Tạo Vật cảnh sơ kì đỉnh phong?”
Trong lòng Trần Hạo có chút kinh ngạc. Cô Tinh tuy là thiên tài khó gặp của Đông đại lục, nhưng so với hắn chung quy chênh lệch rất lớn. Nhưng thời gian mấy năm không gặp, tốc độ tấn thăng không thua gì Trần Hạo. Hơn nữa, ở dưới cảm giác sâu sắc của Trần Hạo, khí tức Cô Tinh tuyệt không phải cao thủ Tạo Vật cảnh sơ kì đỉnh phong bình thường nào có thể so sánh, chính là so với Lâm Hạo cũng không yếu hơn.
“Đã lâu không gặp, ngươi muốn về Đông đại lục?”
Hai mắt Cô Tinh nở rộ hào quang rực rỡ, tựa như sửa đổi tính cách trầm mặc ít lời trước kia, vượt đám người kia mà ra, rất nhanh đi tới trước mặt Trần Hạo nói.
...
“Cô Tinh... Phiêu Miểu Tông đệ nhất thiên tài Cô Tinh, lợi hại, thế mà cũng tấn thăng đến Tạo Vật cảnh, còn là sơ kì đỉnh phong...”
Thời điểm Cô Tinh bại lộ đến trước mặt mọi người, nhất thời cũng có người nhận ra hắn.
“Sao, ngươi không dám trở về?” Trần Hạo cảm giác được trong đôi mắt Cô Tinh bắt đầu dâng trào chiến ý, khóe miệng hơi cong lên, mỉm cười nói. Hắn đương nhiên biết chiến ý của Cô Tinh từ đâu mà đến, bất cứ thiên tài nào chỉ cần có cơ hội từ nơi nào té ngã, đều muốn từ nơi đó đứng lên. Hắn từng thua Trần Hạo, mà giờ phút này gặp lại lần nữa, cảnh giới so với Trần Hạo còn hơi cao hơn, tự nhiên muốn cùng Trần Hạo vui vẻ đầm đìa chiến một trận.
“Không phải không dám, mà là Ðông đại lục không có gì đáng giá ta vướng bận...” Vẻ mặt Cô Tinh không thay đổi, trầm giọng nói.
“Ồ? Chẳng lẽ ngươi thân là đệ tử Phiêu Miểu Tông không lo lắng an nguy của Phiêu Miểu Tông?”
“Ta có thể kiếm lấy số mệnh cho bọn họ, đã báo ân rồi. Có những người không đáng tôn kính, cũng không đáng vì thế liều mạng, lúc trước việc tông chủ làm với ngươi cũng không phải là ý nguyện của ta, không liên quan gì tới ta. Ta chỉ muốn đường đường chính chính chiến với ngươi một trận! Có thể chứ?” Cô Tinh đi thẳng vào vấn đề nói.
“Xin lỗi, ta lại không có thời gian trì hoãn... Hơn nữa, ngươi còn cần cố gắng! Mấy người kia đều là tiểu đệ của ta, ngươi có thể thắng bất cứ một người nào trong bọn họ, chờ thời điểm ta đi ra, sẽ chiến với ngươi một trận!” Trần Hạo mỉm cười nói, cùng lúc nói đưa tay chỉ chỉ đám người Hô Diên Ngạo Bác đang ngóng nhìn hắn, đồng thời truyền âm dặn dò vài câu.
Cô Tinh khẽ nhíu mày, tựa như đối với Trần Hạo coi nhẹ như thế cảm thấy rất khó chịu, nhưng sau khi nhìn thấy đám người Hô Diên Ngạo Bác, vẻ mặt hắn lại hơi đổi, chợt hít một hơi thật sâu nói: “Ðược, chờ ngươi đi ra, ngươi nhất định sẽ chiến với ta.”
“Hy vọng thế...” Thân hình Trần Hạo nhoáng lên một cái liền đi tới trước mặt mười hai vị cao thủ thủ hộ truyền tống trận.
Mười hai người này toàn bộ là Nhân Tiên cảnh, là người của tiên đạo, ma đạo, yêu đạo. Hiển nhiên, đây đều là cao thủ ba đại cung phái tới.
Trần Hạo trực tiếp đi tới trước mặt bốn người của tiên đạo, lấy ra chứng minh thân phận của mình, nói: “Ta là đệ tử tiên đạo Đông đại lục.”
“Ngươi xác định muốn trở về sao?” Một lão giả trong đó tiếp nhận chứng minh thân phận của Trần Hạo, sau khi nhìn thoáng qua, nói.
“Xác định.” Trần Hạo trầm giọng nói.
“Tốt!” Lão giả tán thưởng, chợt cầm chứng minh của Trần Hạo, xoay người nhìn về phía người ma đạo, yêu đạo bên cạnh, nói: “Các ngươi muốn kiểm tra một chút không?”
“Một Tạo Vật cảnh sơ kì mà thôi, có gì kiểm tra? Đại chiến nếu là bùng nổ cũng là số chịu chết, đi đi đi đi...”
“Chết cũng là người của các ngươi chết sạch trước!”
Lão giả tiên đạo khinh thường nói, nói xong nhìn về phía Trần Hạo, nói: “Đi đi. Tuổi còn trẻ có thể đến Tạo Vật cảnh, cũng không nên xúc động, thật sự là đại chiến bùng nổ, chủ đạo chiến tranh là Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong cùng nửa bước Nhân Tiên... Giờ phút này tam giới đã loạn, cụ thể có thể đem ngươi truyền tống đến nơi nào cũng không phải chúng ta có thể biết trước, cẩn thận một chút, chúc ngươi may mắn!”
“Ða tạ tiền bối nhắc nhở!” Trần Hạo áy náy nói, nói xong bước một bước vào truyền tống trận cách đó không xa.
Từng đạo hào quang rực rỡ hiện lên, Trần Hạo biến mất ở trong truyền tống trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.