Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 437: Ba Tháng




Cùng lúc đó, ở dưới từng đạo kim quang bao phủ, Trần Hạo rõ ràng cảm giác được không cần mình tu luyện khôi phục, chân nguyên, tinh khí thần tiêu hao liền tự bắt đầu nhanh chóng khôi phục. Trên vách tường lóe ra trận đồ và văn tự chậm rãi diễn biến trong mắt hắn, đem ánh mắt Trần Hạo hút vào thật sâu.
Cũng làm Trần Hạo lại có lòng tin!
Ba tháng không được, nhưng một năm thời gian lĩnh ngộ luyện thành Thiên Biến Huyền Lực Quyết hẳn là đủ!
Về phần chuyện cùng đám người Trần Tuyết ước định bốn tháng sau về Đông đại lục lại chỉ có thể làm hết sức, về phần vấn đề các nàng lo lắng, Trần Hạo cũng không có cách nào, chuyện xảy ra đột ngột, không ai có thể đoán trước.
“Hy vọng hai vị tiên tôn có cách biết được tình huống của ta...”
...
“Bốn đứa, lại bốn đứa, phế vật, đều là một đám phế vật... Không... Không đúng, chẳng lẽ là Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện phái ra cao thủ giúp đỡ? Tiểu tử đó mạnh nữa cũng không có khả năng nháy mắt đem bốn người chém giết, hơn nữa đều là cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong...”
Vô Cực Ma Cung, trong đại điện Toái Tâm điện, Phạm Toái Tâm trước sau chú ý động tĩnh của đám người Mạc Vô Tâm. Nhưng sáng sớm hôm nay thu được Trường Sinh đường truyền đến tin tức, trong hàng đệ tử theo Mạc Vô Tâm, trường sinh bài của bốn gã đệ tử đồng thời vỡ vụn. Cái tin tức này làm hắn giận không thể tả.
“Ngươi xác định là cùng lúc vỡ vụn?”
“Vâng, điện chủ. Thuộc hạ luôn chú ý động tĩnh của trường sinh bài, không dám buông lỏng. Bốn người quả thật là tử vong cùng thời gian...”
“Thông báo Tấn Tức đường, lập tức tuần tra động hướng đám người Mạc Vô Tâm... Hừ, Hàn Mai điện cùng Vân Vi điện, cao thủ Tạo Vật cảnh tuyệt đối không có ai có thể nháy mắt đem bốn người miễu sát. Mặc dù là nhiều người cũng có trước sau... Nếu bọn họ phái ra cao thủ Nhân Tiên cảnh thì đừng trách ta báo lên liên minh chấp pháp đoàn...”
“Vâng”
...
Ở Phạm Toái Tâm xem ra, trừ phi là cao thủ Nhân Tiên cảnh mới có thể đem bốn Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong nháy mắt chém giết, ngay cả ma tôn ý chí cũng không kịp khởi động. Ma tôn ý chí có thể khởi động hay không, cùng tâm thần bản thân người tu luyện chung một nhịp thở, dưới tình hình chung, ở tình huống người tu luyện không kịp phản ứng, nói cách khác là bị đánh lén một chiêu mất mạng, hoặc chưa ý thức được nguy hiểm, hoặc nháy mắt tử vong mới ý thức được nguy hiểm, nhưng đã quá muộn. Trừ những cái này, chỉ cần có chiến đấu, hơn nữa ở dưới tình huống gian nan, ma tôn ý chí sẽ tự khởi động.
Nhưng bốn người lại không có một ai khởi động ma tôn ý chí mà đã ngã xuống.
Trừ cao thủ Nhân Tiên cảnh, Phạm Toái Tâm không cho rằng cao thủ Tạo Vật cảnh có thể làm được, lại càng không cần nói nửa bước Tạo Vật Trần Hạo...
Mà dám vi phạm pháp tắc của liên minh, dù là Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn cũng khó trốn trách nhiệm, hậu quả là không chịu nổi tưởng tượng. Nếu không, Phạm Toái Tâm hắn đã sớm ra tay đem Trần Hạo bóp chết, không để Trần Hạo nhảy nhót đến bây giờ.
...
Vô Cực Tiên Cung Hàn Mai điện, Vân Vi điện.
Sau khi Trần Hạo bước vào di tích số chín mươi ba ba ngày, hai đại tiên tôn ở trong đại điện của mình đều thở phào một hơi thật dài.
“Ba tháng sau xem sau, tiểu tử này thật lớn mật, biết rõ bị theo dõi, còn dám tiến vào di tích... Lần này trái lại chúng ta sai sót rồi, không nghĩ tới Phạm Toái Tâm lại hung hăng như thế, cho Thiên Nhãn Thần Đồng không nói, còn phái ra hai mươi tư gã Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong...”
Hàn Mai tiên tôn cùng Vân Vi tiên tôn ở trong cung điện của mình, xuất hiện chung ý nghĩ.
Di tích số chín mươi ba là địa điểm bọn nàng chỉ cho Trần Hạo lịch luyện. Ban đầu ở các nàng xem ra, với cảnh giới dung nhập thiên địa vạn vật của Trần Hạo, thoát ly tầm mắt đám người Mạc Vô Tâm là việc rất đơn giản. Nhưng lại không nghĩ tới Mạc Vô Tâm đã có được Thiên Nhãn Thần Đồng, cũng có hai mươi bốn gã Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong. Hai người bây giờ quan tâm Trần Hạo hơn toàn bộ thân truyền đệ tử, lưu ý từng tình huống của Trần Hạo.
Chẳng qua các nàng đều không nhúng tay. Thiên tài yêu nghiệt thật sự trưởng thành chỉ có trải qua đau khổ cùng nguy cảnh người thường không có, mới có thể kích phát ra tiến cảnh cùng năng lực càng mạnh.
Mà bây giờ đã qua hơn ba ngày thời gian, trường sinh bài các nàng vụng trộm luyện chế vì Trần Hạo thì bình yên vô sự. Cái này ý nghĩa Trần Hạo giờ phút này đã tiến vào cung điện thánh địa tu luyện trong di tích, ít nhất trước khi từ di tích đi ra sẽ không có gì nguy hiểm nữa...
...
Tê tê tê...
“Ba trăm sáu mươi hai, thành công!
Khoảnh khắc huyền lực tràng biến mất, Trần Hạo chật vật như trước bị ném trên mặt đất, nhưng ánh mắt đen nhánh của hắn lại lóng lánh một tia kinh hỉ.
“So với ta dự tính còn nhanh hơn, nhưng như trước không đủ... Tốc độ lĩnh ngộ tuy càng lúc càng nhanh, nhưng trận đồ càng ngày càng phức tạp... Ngày mai chính là kì hạn ba tháng rồi...”
Kinh hỉ qua đi, Trần Hạo bất đắc dĩ lắc lắc đầu, dứt bỏ đủ loại tạp niệm, ánh mắt lần nữa dung nhập đến trong trận đồ trên tường hiện ra.
Hắn đã cạn sức, ba tháng thời gian không có một khắc dừng lại, cũng không cách nào dừng lại, điên cuồng tu luyện lĩnh ngộ, nhưng đến bây giờ cũng chỉ lĩnh ngộ được ba trăm sáu mươi hai trận đồ.
Muốn hoàn toàn lĩnh ngộ, ít nhất còn cần mấy tháng thời gian, hơn nữa còn dưới tình huống không có gì bất ngờ xảy ra...
...
“Ba tháng rồi! Rốt cuộc đột phá đến Tạo Vật cảnh trung kỳ! Chiến lực của ta bây giờ ít nhất đã tăng lên gấp ba... Chẳng qua...”
Trong một cái cung điện khác, Mạc Vô Tâm từ trong trạng thái tu luyện tỉnh táo lại, ánh mắt lóng lánh một tia hưng phấn, nhưng nghĩ đến Trần Hạo như yêu nghiệt, lại tràn ngập nghẹn khuất. Chiến lực tăng lên gấp ba lại... Vẫn không phải đối thủ của Trần Hạo. Thời gian ba tháng qua, hắn tu luyện có thể dùng điên cuồng để hình dung, trừ đả tọa lĩnh ngộ, đó là để bốn gã cao thủ Tạo Vật cảnh hậu kỳ đỉnh phong bồi luyện, hắn đã có thể cùng bất cứ một người nào đánh lực lượng ngang nhau. Nhưng hắn biết đây không phải sinh tử chiến, thật sự là sinh tử chiến thì hắn không phải đối thủ của bất cứ một ai trong bốn người này. Dù sao bốn người ở Toái Tâm điện cũng là nhân vật thiên tài hạng nhất.
“Vô Tâm sư đệ, sẽ nhanh đến thời điểm đi ra ngoài...”
“Sau khi rời khỏi đây, chúng ta lập tức rời khỏi. Tạm thời không cùng tiểu tử đó dây dưa nữa...”
“Được. Ta chính là cái ý tứ này, nhịn nhất thời gió êm sóng lặng, lấy thiên phú của Vô Tâm sư đệ, trước khi hắn bước vào Nhân Tiên cảnh, về sau là có cơ hội...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.