Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 380: Tổ Mười Người Cực Phẩm




“Oành Oành Oành... Đinh đinh đinh...”
Sau khi bốn người xuyên qua một cái cửa ánh sáng màu trắng ngà, nhất thời nghe được thanh âm chiến đấu kịch liệt. Một cái diễn võ trường thật lớn xuất hiện trước mặt mọi người, trung ương trong một cái lôi đài cỡ nhỏ đang có hai người tu luyện giao thủ. Trong diễn võ trường thưa thớt có hơn một ngàn người ngồi ở phía trước quan sát.
“Chúng ta cứ ở nơi này chờ đi. Ta thông báo bọn họ...” Thủy Vương nói xong bóp vỡ bốn cái thông tin phù. Hai cái là thông báo Bách Lí Liên Thành cùng Cảnh Thiên Cương, hai cái khác là cho hai người nam của hai đôi đạo lữ.
Cái tu luyện quán này lớn vô cùng, diễn võ trường chỉ là một cái sân để người thủ hộ dùng thi đấu giao lưu. Thuộc về tính chất giải trí đánh bạc, giống như là khu khiêu chiến trao đổi tự do của Thiên Lam thành. Còn có các loại khu vực nhằm vào phong bế tu luyện. Sáu người khác ở nơi nào căn bản Thủy Vương không thể tìm được.
“Ông...”
Sau một lát, Thủy Vương thu được thông tin phù truyền tin của Bách Lí Liên Thành, nhìn về phía Trần Hạo, nói: “Trần huynh đệ, sáu người bọn họ vừa đến khu tu luyện trọng lực tràng, bảo chúng ta tới đó hội hợp. Dù sao đều vào được, chúng ta cứ tới bên đó vừa tu luyện vừa nói chuyện, khu tu luyện trọng lực tràng là nơi tuyệt hảo rèn luyện tốc độ, lực lượng cùng rèn luyện thân thể...”
“Được. Ta cũng rất muốn kiến thức chút, đi thôi...” Trần Hạo nói.
...
Xuyên qua khu diễn võ trường, bốn người tiến vào trong một cái thông đạo rộng trăm trượng liếc một cái không nhìn thấy điểm cuối, chưa đi được bao xa, trên vách tường hai bên liền xuất hiện một cánh cửa, phía trên bên cửa đánh dấu tên khu vực tu luyện.
Thiên hỏa thối thể khu, huyền băng thối thể khu, khôi lỗi thực chiến khu, khu huấn luyện phản ứng, khu huấn luyện lực công kích, khu huấn luyện thân pháp, khu huấn luyện thừa nhận lực uy áp, khu huấn luyện bắt chước cấp bậc vực ngoại quái thú, khu công kích năng lượng thuộc tính, khu huấn luyện kiếm ý, khu huấn luyện đao ý, khu luyện khí, khu luyện đan, khu dẫn động thiên phạt...
“Hô...”
Nhìn từng cái tên, dù là Thủy Vương đã sớm rõ ràng tình huống bên trong, ánh mắt cũng cực nóng, lại càng không cần nói Trần Hạo cùng hoa tỷ muội đối với tình huống chi tiết của tu luyện quán hoàn toàn không biết gì cả. Chỉ cần xem tên cũng làm cho bốn người hận không thể đều đi vào thử một phen xúc động.
Ven đường gặp được không ít người tu luyện từ trong các loại phòng tu luyện đi ra, quen biết Thủy Vương cũng gặp được mấy người.
Thời điểm bốn người đến chỗ sâu nhất của thông đạo, rốt cuộc thấy được dấu hiệu cửa lớn khu tu luyện cường điệu lực tràng.
“Tích!”
Thủy Vương lấy ra lệnh bài ở trong chỗ lõm trên cửa ấn một cái, cửa liền mở ra. Nháy mắt Thủy Vương vào cửa liền lần nữa khép lại. Tu luyện bất cứ gì chỉ có thể thông qua lệnh bài của mình tiến vào, không thể đi theo, một là thống kê số lượng người tu luyện tiến vào, hai là xác định vị trí người tu luyện.
“Có ý tứ. Vô Cực đại lục hiển nhiên không phải xã hội nguyên thuỷ, tuy cùng công nghệ cao trên địa cầu hoàn toàn khác nhau, nhưng dùng phù văn trận pháp cùng thiên địa năng lượng diễn biến ra cùng loại với đồ vật công nghệ cao, rất nhiều chỗ thậm chí so với địa cầu càng tiên tiến hơn...” Trần Hạo ở sau khoảnh khắc nhìn thấy tên Thủy Vương ở trên cửa hiện ra, thầm nghĩ. Cái lệnh bài này trên thực tế đó là thẻ phân biệt thân phận. Quét thẻ mở cửa, hơn nữa đem tin tức của người quét thẻ truyền đến trung tâm không chế ở tu luyện quán. Điều này làm Trần Hạo nhịn không được có một chút ý tưởng, nhất là nghĩ đến hắn từng ở Thất Tinh điện cùng với thiên không chi thành gặp được con rối, làm Trần Hạo sinh ra một tia dục vọng.
Trần Hạo cùng hoa tỷ muội cũng trước sau quét thẻ đi vào. Đập vào mắt đó là một cái đại sảnh phạm vi nghìn trượng. Đại sảnh bố cục như tửu quán, từng cái bàn cùng ghế dựa thoải mái, bên trái như quầy đồ uống, có mỹ nữ bán hàng xinh đẹp, trên tủ hàng thật lớn bày đầy đủ loại rượu. Phía bên phải là một cánh lớn dấu hiệu thuốc tắm, cạnh cửa lớn có cửa sổ phục vụ, hiển nhiên thuốc tắm này cũng cần thu phí riêng.
Ðiều này làm Trần Hạo nhịn không được tán thưởng. Tu luyện quán bố trí phương tiện thật sự là hoàn thiện. Trọng lực tràng tu luyện trên trình độ nào đó là chuyên môn nhằm vào thân thể huấn luyện. Sau khi tu luyện siêu gánh nặng, tổn thương đối với thân thể tuyệt đối là thật lớn, mà tắm thuốc cũng chính là ngâm tắm rót đầy linh dược, không hề nghi ngờ là chuyên môn giải quyết vấn đề này.
Trần Hạo chỉ ở nháy mắt tiến vào nhìn lướt qua đơn giản, liền nhìn về phía hướng về bọn họ, nói Thủy Vương ngoắc bốn nam hai nữ. Ánh mắt sáu người cơ bản cũng đều tập trung ở trên người ba người Trần Hạo cùng hoa tỷ muội, vô luận nhìn thấy Trần Hạo hay là hoa tỷ muội, đều sâu trong ánh mắt sáu người hiện lên một chút kinh ngạc. Chẳng qua ai cũng chưa biểu hiện ra ngoài. Biểu cảm trên mặt nhất là bốn gã nam đều mang theo đủ ngạo khí.
“Ha ha... Không nghĩ tới nhỉ? Hôm nay vận khí tốt, lập tức chúng ta đã góp đủ mười người, Trần huynh đệ, Lãnh tiểu thư, đến, ta và các ngươi giới thiệu một chút...” Thủy Vương nhiệt tình lôi kéo cánh tay Trần Hạo đi tới chung quanh bàn tròn sáu người vây tụ, nói. Cùng lúc nói, bảo Trần Hạo cùng hoa tỷ muội đi trước ngồi ở ghế trên.
Cái động tác nhìn như vô ý thức này của Thủy Vương, ở trong lòng hai đôi đạo lữ thật ra không có gì, bọn họ vốn cho rằng Thủy Vương là một người quê mùa thô cuồng, căn bản sẽ không để ý loại lễ tiết thượng vị hạ vị này. Nhưng rất hiểu biết Thủy Vương, Bách Lí Liên Thành cùng Cảnh Thiên Cương lại hơi kinh ngạc, nhịn không được liếc lẫn nhau một cái.
“Vị này là Trần Hạo, Trần huynh đệ, đến từ tu luyện giới Đông đại lục...”
“Tu luyện giới Đông đại lục?” Một câu của Thủy Vương liền làm cho bốn người trẻ tuổi ra vẻ cao ngạo, muốn cho Trần Hạo chút ra oai phủ đầu, đồng thời nhíu mày.
“Ha ha... Anh hùng không hỏi xuất thân. Đông đại lục tuy cằn cỗi, nhưng Trần huynh đệ... Không dối các ngươi, thành tích khảo thí của Trần huynh đệ áp chế ta mọi phương vị!” Nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, thân hình khổng lồ của Thủy Vương đặt mông ngồi xuống gần vị trí hai người, nói.
“Khảo thí mà thôi, không coi là gì...” Khóe miệng Trần Hạo cong lên một cái mỉm cười nói. Giờ phút này, hắn cùng bốn thiếu niên giống nhau, đều mang theo một cỗ ngạo khí, tuy nói khiêm tốn, nhưng ngạo nghễ trên mặt ai nấy cũng nhìn ra được, hơn nữa là loại ngạo phát ra từ trong xương tủy. Làm người ta cảm giác giống như loại thượng vị giả trời sinh, tuyệt đối không phải giả bộ có thể giả được.
“Ồ? Thủy Vương, thời điểm ngươi khảo thí giữ lại nhỉ?” Quanh thân ma khí tung hoành, rất có chút thiếu niên ma tộc tà mị tuấn mỹ Cảnh Thiên Cương, mày kiếm khẽ nhướng, thản nhiên nói: “Thành tích mấy hạng khảo thí của Trần huynh đệ đều là bao nhiêu?”
“Giữ lại cái rắm... Ta và ba người bọn Trần huynh đệ là khảo thí của một đám. Tuy hai đạo khảo thí trước ta chưa phát huy ra tiêu chuẩn cực hạn, nhưng cũng không có giữ lại. Vòng thứ ta là phát huy vượt trình độ. Nhưng vẫn thua...” Thủy Vương phất tay nói, hiển nhiên cùng Cảnh Thiên Cương căn bản không cần nói mặt mũi gì.
“Thủy huynh đệ, vẫn là giới thiệu trước chúng ta quen biết chút đi. Khảo thí cũng không đại biểu chiến lực cùng năng lực tổng hợp lại. Thành tích tốt nữa lại có thể như thế nào? Chúng ta thời điểm khảo thí đều là tùy ý ứng phó qua ải mà thôi. Không làm chuẩn được” Trong một đôi đạo lữ, thiếu niên tướng mạo nho nhã tuấn tú thoáng như thư sinh mỉm cười nói, một đôi con ngươi rạng rỡ tỏa sáng lóng lánh hào quang trí tuệ. Nhưng hắn một thân pháp bào khác loại màu đỏ thẫm lẳng lơ lại phá đi phần tuấn nhã, thoạt nhìn có chút chẳng ra cái gì cả.
“Không vội, không vội, sư tử đã cũng nói đến trên phần này rồi, chung quy cần nói một chút thành tích của Trần huynh đệ là bao nhiêu chứ? Ta có chút tò mò, tuy ta cũng là tùy ý khảo thí...” Bách Lí Liên Thành mỉm cười nói. Khuôn mặt tròn tròn, mập mạp, nếu thay cái đầu bóng lưỡng, già thêm một trăm tám mươi năm nữa, đó chính là phật Di Lặc sống.
Hàng lông mày dài chữ nhất của Thủy Vương sau khi đảo qua mọi người, đem thành tích của Trần Hạo báo ra, vòng thứ nhất tốc độ tuy không tệ còn chưa làm bọn họ kinh ngạc, đợt thứ hai lực công kích khiến cho bọn họ kinh ngạc, nhưng thật sự làm cho bọn họ nghẹn họng nhìn trân trối là Trần Hạo ở trong mục khảo thí thứ ba lại là thắng hết!
Sau khi nhìn thấy vẻ mặt của mọi người, Thủy Vương mới hài lòng tiếp theo giới thiệu hoa tỷ muội Lãnh gia. Thời điểm nói đến hoa tỷ muội, Thủy Vương lại khen vài câu, nhất là hai người lòng có linh tê bày ra tốc độ khủng bố làm mọi người cũng cảm thấy không bằng, hơn nữa còn chênh lệch rất lớn...
Sau đó, Thủy Vương đem sáu người nhất nhất giới thiệu cho ba người bọn Trần Hạo. Bách Lí Liên Thành và Cảnh Thiên Cương, Trần Hạo đã biết.
Tên của người trẻ tuổi áo bào thẫm chẳng ra cái gì kia làm cho Trần Hạo có chút đau trứng, Trương Vinh Vinh, đạo lữ xinh đẹp của hắn tên là Đàm Huệ, thoạt nhìn dịu dàng hiền lành, đoan trang cao thượng, tuy không kiều diễm mê người như hoa tỷ muội nhưng cũng là nữ nhân xinh đẹp khó gặp. Dùng lời trên địa cầu mà nói, loại nữ nhân này thoạt nhìn đó là loại nữ nhân thích hợp làm vợ, lên được phòng, xuống được bếp, đến từ tu luyện giới tiên đạo quần đảo Đông Hải. Cùng Trần Hạo giống nhau, Trương Vinh Vinh là nhận vật lĩnh quân thế hệ trẻ quần đảo Đông Hải, cũng là quán quân của thi đấu giao lưu tông môn lần này. Ðàm Huệ thì gần với Trương Vinh Vinh. Đương nhiên những cái này đều là Thủy Vương nói ra. Hiển nhiên chi tiết thì bọn họ đều đã hiểu biết lẫn nhau.
Làm Trần Hạo kinh ngạc là một đôi tuyệt đỉnh thiên tài khác đến từ Bắc đại lục lại là tán tu, không phải tiên, yêu, ma, khí tức trên thân hai người mịt mờ mơ hồ, không rõ ràng ba đạo khí tức. Nam dáng người hơi tỏ ra thấp bé, nữ thì cao to, nhưng lại làm ra một cái bộ dáng chim nhỏ nép vào người. Tên càng khiến Trần Hạo ngoại tiêu lý nộn, nam tên Cao Đại Tráng, nữ tên Bạch Tiểu Mĩ.
Lúc Thủy Vương nói ra tên của hai người, Trần Hạo may mà định lực thậm hậu cứng rắn chịu đựng chưa phun ra, nhưng hoa tỷ muội một trái một phải ngồi ở bên người hắn lại không nhịn được, “Phốc” một cái cười duyên ra tiếng.
“Khụ khụ... Ngại quá, tên của Cao huynh cùng Bạch tỷ tỷ thật sự là... Tuyệt không thể tả, xin lỗi xin lỗi...” Lãnh Ngưng Nhạc có chút xấu hổ nói.
“Hì hì, không sao, ai lần đầu tiên nghe được tên của ta cùng Tráng Tráng đều sẽ buồn cười, trái lại Trần huynh đệ còn có thể nhịn được, thật đúng là định lực thâm hậu...” Thanh âm Bạch Tiểu Mĩ ngọt ngào đến phát ngấy làm cho mấy tên nam cả người tê dại ngoại trừ Cao Đại Tráng. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không nhìn bộ dáng của Bạch Tiểu Mĩ.
...
“Khụ khụ... Bây giờ mười người chúng ta tề tựu, nếu mọi người đều không có ý kiến, chờ sau khi rời khỏi tu luyện quán, chúng ta liền xây dựng thủ hộ đoàn, các ngươi cảm thấy như thế nào? Ta không có bất cứ ý kiến gì...” Thủy Vương dẫn đầu nói.
“Ta cũng không có ý kiến.” Bách Lí Liên Thành cười nói.
“Ta cũng không có.” Cảnh Thiên Cương nói.
Hai đôi đạo lữ cùng ba người bọn Trần Hạo cũng đều tỏ vẻ không có ý kiến.
“Đều không có ý kiến thì tốt. Lúc trước ta tìm các ngươi cũng đều từng nói, ai làm đoàn trưởng, tất cả dựa vào thực lực nói chuyện. Cái gọi là thực lực, quan trọng nhất đó là chiến lực, tiếp theo còn cần xem cái này...” Cao lớn thô kệch linh hoạt của một con Kim Mao Sư Vương, Thủy Vương lấy tay chỉ chỉ đầu của mình nói.
“Tráng Tráng nhà ta thông minh tuyệt đỉnh, trí kế hơn người, ta cùng Tráng Tráng tuy không phải hoa tỷ muội, lại là vợ chồng xứng, ba năm trước, chúng ta đã là lòng có linh tê. Hai người chúng ta liên thủ chiến lực, các ngươi khẳng định không phải đối thủ, cho nên cái đoàn trưởng này ta cảm thấy Tráng Tráng thích hợp nhất, các ngươi thấy sao?”
Thủy Vương chỉ vào sọ não mình bàn trí tuệ đã làm cho mọi người sửng sốt, Bạch Tiểu Mĩ tự tiến cử Cao Đại Tráng càng làm cho các nam đồng bào một trận đau trứng. Trái lại Cao Đại Tráng một cái bộ dáng thản nhiên tự đắc, giống như Bạch Tiểu Mĩ nói đều là sự thật tuyệt đối.
Hiền thê lương mẫu hình cười mà không nói, nhưng Trương Vinh Vinh lại bĩu môi nói: “Ta cảm thấy ta càng thích hợp hơn!”
“Tự tiến cứ không có hiệu quả. Ta cảm thấy Bách Lí Liên Thành thích hợp, tiếu lí tàng đao, quỷ kế đa đoan, tâm cơ thâm trầm, tuy thực lực thiếu chút, xấu Xa chút, nhưng hắn càng thích hợp làm đoàn trưởng hơn...” Cảnh Thiên Cương nói.
“Nơi nào có, ta chỉ vài cái ưu điểm như vậy, chỉ vậy mà thôi, vậy mà thôi. Ta cảm thấy ngươi cũng thích hợp, tuy so với ta kém hơn một chút...” Mắt Bách Lí Liên Thành nheo thành một đường, cười ha ha nói.
Thủy Vương hung tợn nhìn hai người một cái, trên khuôn mặt thô cuồng hung dữ lộ ra một chút rối rắm, sau khi nhìn nhìn ba người bọn Trần Hạo, tựà như do dự chút, vẫn nói: “Ta cảm thấy... Ta càng thích hợp hơn!”
“Ngươi? Ta nhổ vào... Đều nói tự tiến cử không có hiệu quả, chúng ta tuy là mười người, nhưng là sáu tổ. Ðạo lữ chỉ có một người có quyền lên tiếng. Ngươi xem xem bộ dáng đó của ngươi? Cao lớn thô kệch, tứ chi phát triển, đầu óc đơn giản...”
“Mẹ, hai người các ngươi rõ ràng là thông đồng vừa vặn đề cử đối phương...” Thủy Vương cả giận nói: “Tự tiến cử không có hiệu quả, vậy ta đề cử Trần huynh đệ! Trần huynh đệ, ngươi xem rồi làm!”
“Có ý tứ gì? Vậy ta cảm thấy Cao Đại Tráng còn có thể hơn, Cao huynh đệ, ngươi xem rồi làm!”
“Vậy còn có cái gì xem được nữa. Trương Vinh Vinh, ngươi tuy so với Cao Đại Tráng nhà chúng ta kém hơn chút, nhưng chúng ta đề cử ngươi!”
“Ta kháo...” Trần Hạo cũng không nghĩ tới đám gia hỏa này cực phẩm như vậy, chính là Thủy Vương cũng làm cho hắn có chút trông nhầm, ngươi xem mà làm là ý tứ...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.