Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 344: Chiến Lực Khủng Bố




Oành!
Nháy mắt kiếm quang va chạm, kiếm quang nhìn như uy mãnh hơn của Tư Mã Hướng Bắc lại ngay lập tức bị một kiếm của Trần Tuyết nổ nát, cắn nuốt, cùng lúc đó một bộ váy lam, góc váy Trần Tuyết bay lên, quần áo phần phật, cả người thoáng như một dải ánh sáng xanh thẳm, nhanh như thiểm điện hướng phía Tư Mã Hướng Bắc thẳng tiến tốc độ cao.
Chỉ có ở dưới tình huống đánh giáp lá cà mới có thể bày ra ưu thế lớn nhất của Ðộc Cô Kiếm Quyết. Vô luận ở chân nguyên, cảm giác, tâm thần, mọi phương diện đều không thua Tư Mã Hướng Bắc, tất nhiên Trần Tuyết sẽ lựa chọn quyết đấu gần người.
Nửa bước Nguyên Thần Tư Mã Hướng Bắc không bị khiếp đảm.
Đinh đinh đinh... oành oành oành!
Trong phút chốc, thân hình hai người liền đan vào cùng một chỗ, kiếm khí giăng khắp nơi, kiếm chiêu tinh diệu ùn ùn, làm cho vô số cao thủ vây xem đều cao giọng ủng hộ, nhất là người tu luyện tiên đạo Đông đại lục, tiếng ủng hộ càng vang tận mây xanh, mang theo đắc ý cùng hưng phấn cực kỳ rõ ràng, bởi vì Trần Tuyết đã chiếm ưu thế tuyệt đối!
Sự thật xác thực như thế, chính là Trần Hạo cũng có chút bội phục Trần Tuyết lĩnh ngộ đối với Ðộc Cô Kiếm Quyết, tuy cách hắn còn chênh lệch không nhỏ, nhưng Trần Tuyết mới tu luyện chưa được bao lâu. Có thể lĩnh ngộ đến trình độ như thế đã là tương đối lợi hại. Đương nhiên, Trần Hạo cũng hiểu, đây là bởi linh hồn Trần Tuyết cường đại, nếu không, ở trong loại chiến đấu cấp bậc này, chính là người sáng lập Ðộc Cô Kiếm Quyết ở đây căn bản chưa phát huy bất cứ uy lực nào thì đã bị công kích nhanh như điện quang chém giết.
Không có phạm vi lôi đài trói buộc, hai người chiến đấu thiên mã hành không, trằn trọc xê dịch, ngay lập tức đã là ngoài trăm ngàn trượng, người tu luyện ở ngoài phạm vi mười dặm thành một vòng thì theo hai người di động mà di động theo.
Trần Hạo càng xem vẻ mặt càng thoải mái, người khác chỉ biết là Lãnh Diệc Hàn lĩnh ngộ hủy diệt kiếm đạo trong truyền thuyết, nhưng Trần Hạo lại rõ ràng Trần Tuyết chính là đạt được truyền thừa hủy diệt kiếm đạo, cụ thể đến cảnh giới nào, ít nhất sẽ không kém hơn Lãnh Diệc Hàn, một khi bày ra sẽ có uy lực...
Năm phút đồng hồ sau.
Trần Tuyết từng bước ép sát, Tư Mã Hướng Bắc càng đánh càng hoảng sợ, giờ phút này hắn không những hoàn toàn bị Trần Tuyết áp chế, hơn nữa, căn bản không thể thoát khỏi Trần Tuyết áp sát, ngay cả một chút cơ hội ngưng tụ tuyệt chiêu cũng không có. Cứ tiếp tục như vậy, không quá hai phút, hắn tất nhiên sẽ bị Trần Tuyết chém ở dưới kiếm, cũng thẳng đến lúc này, hắn mới hiểu được Diệp Thiện Thủy chiến lực cao nhất, vì sao thận trọng như vậy.
“Diệp huynh, Tư Mã Hướng Bắc sợ là không chống đỡ được nữa, không nghĩ tới Trần Tuyết này chiến lực lại cao đến mức như thế, nhất là kiếm kĩ của cô ta..., tiếp tục như vậy tuyệt đối không được!”
“Vậy có thể như thế nào? Trước mặt nhiều người như vậy, chẳng lẽ chúng ta còn có thể rống một tiếng mà lên? Ngươi vụng trộm chuẩn bị, trực tiếp ra tuyệt chiêu đánh úp đem cô ta chém giết! Hừ, đến một bước này cũng chỉ có thể từ bỏ nữ nhân này!” Diệp Thiện Thủy vẻ mặt âm trầm lạnh lẽo truyền âm nói.
“Cái này...”
“Ðây là mệnh lệnh! Chỉ cần giết cô ta, không ai nói ngươi cái gì. Nếu là đường đường chính chính đánh tiếp với cô ta, trong chúng ta không biết phải chết bao nhiêu người, không muốn chết thì nhanh đi! Hắn sắp không chống đỡ được rồi!”
“Được rồi...”
Ngay tại thời điểm Trần Tuyết hoàn toàn đem đối phương áp chế đến không có chút sức hoàn thủ, chỉ có phòng thủ, Trần Tuyết biết thời cơ đã đến!
Ông!
Hỗn Ðộn Lôi Kiếm tầng sáu ở dưới thượng phẩm linh khí Toái Không Kiếm, ngay lập tức hoàn thành.
“A...”
“Ðến ta rồi! Chết đi!”
Ngay tại thời điểm Tư Mã Hướng Bắc phát ra một tiếng kêu sợ hãi khủng bố, một bóng người hét lớn một tiếng, cùng với uy áp khủng bố đến cực điểm, chợt từ phía sau Trần Tuyết nhanh chóng đánh giết qua. Gã cao thủ nửa bước Nguyên Thần cảnh thứ hai, ở dưới đám người Diệp Thiện Thủy che giấu, liền phát ra tuyệt chiêu đánh lén mạnh nhất của mình. Thoáng như xé rách hư không mà đến, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng.
“Tiểu Tuyết, đây là đối thủ của ta, ngươi làm của ngươi là được!” Ở khoảnh khắc Trần Tuyết cảm nhận được phía sau truyền đến uy hiếp trí mạng, muốn bỏ qua Tư Mã Hướng Bắc, xoay người, thanh âm Trần Hạo truyền đến...
Lạnh lùng, ngạo nghễ hơn nữa bình thản ung dung, như đã sớm biết đối phương muốn đánh lén. Nhưng thân hình Trần Hạo lại ở ngoài nghìn trượng... Hơn nữa vừa mới tung người bay lên. Lúc này có lẽ không kịp.
Ở trong nháy mắt, Trần Tuyết tuy phán đoán Trần Hạo không kịp, nhưng cũng không có lý do gì lựa chọn tin tưởng. Tin tưởng Trần Hạo, hoàn toàn đem phía sau lưng mình, cũng chính là sinh mệnh mình giao đến trên tay Trần Hạo.
Phốc!
“Aàaaaaa...!”
Tư Mã Hướng Bắc phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, ánh mắt tràn ngập hoảng sợ, trơ mắt nhìn kiếm quang của Trần Tuyết mang theo không gian ảo diệu cùng lôi đình hào quang khủng bố đem hắn cắn nuốt, chợt mất đi ý thức.
Cùng lúc đó, ngay tại thời điểm vô số cao thủ vây xem bộc phát ra kinh hô, một đạo kiếm quang sắc bén vô cùng chợt xuất hiện phía sau Trần Tuyết, đột ngột xuất hiện, không có bất cứ dấu hiệu nào xuất hiện, hơn nữa lấy tốc độ càng thêm khủng bố chém giết hướng cao thủ nửa bước Nguyên Thần đánh lén.
Oành!
Khoảnh khắc một tiếng nổ vang truyền đến, kiếm quang vỡ vụn, thân hình cao thủ đánh lén bạo lui, vẻ mặt ban đầu còn lành lạnh hơn nữa đắc ý, giờ khắc này lại tràn ngập kinh hãi. Mặc dù là đến bây giờ hắn cũng không nghĩ ra Trần Hạo làm như thế, hơn nữa, kiếm quang đó như đã sớm mai phục ở trong hư không, đem tuyệt chiêu một kích toàn lực phát ra của hắn ngăn trở, cái này còn chưa tính, còn đem hắn đẩy lui!
“Ðiều này sao có thể?”
Vô số người vây xem đều mở to hai mắt nhìn, không rõ Trần Hạo là như thế nào làm được. Chỉ có số rất ít cao thủ Nguyên Thần cảnh nhìn ra manh mối, mỗi người đều lộ ra biểu cảm kinh hãi.
“Lực khống chế chân nguyên thật cường hãn...”
“Không, tuyệt đối không chỉ là lực không chế chân nguyên đơn giản như vậy, cái này còn cần ẩn nấp khí tức càng cường hãn hơn, sao hắn có thể làm được? Ngay cả lão phu cũng chưa nhìn ra bất cứ manh mối nào!”
Cao thủ Nguyên Thần nhìn ra manh mối trong lòng kinh ngạc nghĩ.
Cùng lúc đó, một bóng người dung nhập trong khí tức giang sơn, trong hai mắt cũng lóng lánh ra một sự kinh ngạc, trong lòng thì thào: “Hắn sao có thể mạnh như thế?”
“Chết đi!”
Ở thời điểm mọi người còn đắm chìm ở trong hoảng hốt, thanh âm lành lạnh của Trần Hạo vang lên, nhanh như thiểm điện bằng vào kiếm quang ngăn cản thắng được khoảnh khắc thời gian đã xuất hiện ở giữa Trần Tuyết cùng người đánh lén, cùng với thanh âm như diêm vương đòi mạng, Trần Hạo vô cùng đơn giản đâm ra một kiếm!
Xẹt!
Không gian liền bị xé rách, một dải lụa tản ra quang mang bảy màu bị khe hở không gian bao vây, không có khí tức cường đại nở rộ, chỉ có cô đọng, vô cùng cô đọng, tốc độ khủng bố!
Cao thủ đánh lén muốn gào thét, càng muốn kêu thảm thiết, càng muốn liều mạng, nhưng ý thức chỉ dừng lại trong nháy mắt cuối cùng này, cái gì cũng chưa kịp làm, liền biến thành thi thể, mi tâm và hồn phủ hắn đã bị xuyên thủng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.