Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 302: Trưởng lão lăng thiên tông




Vũ Văn Thái Nhiên khẽ nhíu mày, đại trưởng lão, tứ trưởng lão, thất trưởng lão, sắc mặt đều không tốt. Nhưng không tiện phát tác, không những như thế, còn phải ngăn lại môn hạ đệ tử bất mãn.
Mà giờ phút này, đôi mắt Trần Hạo thoáng như thần du thiên ngoại cũng đã khôi phục linh trí nhìn về phía đệ tử Nguyên môn kia. Mà ánh mắt tên đệ tử kia cũng mang theo một tia trêu tức cùng ghen tị trần trụi, nhìn Trần Hạo trái ôm phải ấp mỹ nữ.
Trí nhớ Trần Hạo đã từng gặp là không quên được, nháy mắt liền nhận ra đệ tử này, chính là đệ tử tham gia lần trước khảo thí thiên không chi thành. Chẳng qua thực lực đệ tử này chưa có tư cách làm cho Trần Hạo lưu ý tên hắn.
Nhìn thấy ánh mắt trêu tức của đối phương, đôi mắt Trần Hạo lóng lánh ra một tia khinh thường, cũng chưa phác tác.
...
“Cái gì vậy? Cũng quá kiêu ngạo, có một ngày, Trích Tinh môn chúng ta trâu bò, lão tử tất nhiên đá vỡ trứng hắn, cái con mẹ nó, túm cái chim! Một nửa bước Nguyên Anh nho nhỏ, lão từ một chưởng có thể đem hắn đập chết!”
Sau khi Vũ Văn Thái Nhiên mang theo mọi người ra khỏi khu vực truyền tống trận, tiến vào thành trì dòng người dày đặc, một thiếu niên cao lớn thô kệch, lưng hùm vai gấu của Trích Tinh môn nhất thời tức giận nói.
“Đệ tử Nguyên môn đều như vậy, chưa bao giờ biết cái gì gọi là cấp bậc lễ nghĩa... Đừng nói hắn là nửa bước Nguyên Anh, ngoại môn đệ tử của bọn họ đều giống như vương bát, ở tu luyện giới cũng dám đi nghênh ngang... Vẫn là nhịn một chút đi, ai bảo bọn họ là tông môn mạnh nhất Đông đại lục chứ?” Một đệ tử khác nói.
Vũ Văn Thái Nhiên cùng bốn người bọn đại trưởng lão nghe môn hạ đệ tử nghị luận, cũng không nói cái gì.
...
Cùng thời gian, vài tên đệ tử của Nguyên môn cũng đang nhìn chằm chằm Trần Hạo đi ở cuối cùng, bị hai đại mỹ nữ kéo, ánh mắt trêu tức biến thành ghen tị trần trụi, Hách Liên Vũ Tử cùng Đạm Ðài Liên bất cứ một ai cũng là tuyệt sắc khó gặp, hơn nữa hai người rõ ràng cực kỳ trẻ tuổi, nhưng đều đã đến Nguyên Anh cảnh, nhất là Hách Liên Vũ Tử càng là đã đến Nguyên Anh cảnh hậu kỳ. Ðạo lữ như vậy, có thể được một người đã là tám đời tu luyện có phúc, nhưng Trần Hạo ở cùng thời gian, cùng địa điểm, trái ôm phải ấp...
Nhất là Trần Hạo ở trong thiên không chi thành, cùng Trần Tuyết tuyệt sắc, tuy không có bất cứ tiếp xúc vô cùng thân thiết nào, nhưng quan hệ của hai người ở trong lòng những người này lại tuyệt đối không đơn giản!
“D.m, tiểu tử này đào hoa cũng con mẹ nó quá mức rồi...” Tên đệ tử kia ánh mắt trắng trợn ở trên bóng lưng uyển chuyển của hai nàng lóe ra, tràn ngập ghen tị nói.
“Sư huynh, tên kia là Trần Hạo danh chấn tu luyện giới?”
“Trừ hắn, còn có thể là ai? Con mẹ nó, đã sớm đạt được tin tức, Trích Tinh môn lại toát ra hai nữ đệ tử siêu cấp thiên tài, một người là Hách Liên Vũ Tử, một người là Đạm Đài Liên, hơn nữa đều là cùng tiểu tử này đến từ một đế quốc, từ Bách Triều bảng bước vào tu luyện giới... Không nghĩ tới thực cũng là mỹ nữ tuyệt sắc, hơn nữa đều cùng tiểu tử này có một chân... Con mẹ nó chứ! Chẳng qua tiểu tử này không qua được bao lâu nữa...” Tên đệ tử kia nham hiểm nói. Những người khác không biết Sở Khuynh Thiên sẽ đối với Trần Hạo như thế nào, nhưng hắn biết.
Không nói Sở Khuynh Thiên động lòng đối với Trần Tuyết, chính là thiên phú tu luyện Trần Hạo bày ra, sợ là Sở Khuynh Thiên tâm cao khí ngạo bá tuyệt thiên hạ cũng sẽ không bỏ qua. Người như vậy là tuyệt không cho phép có người cướp đi số mệnh cùng nổi bật của mình.
...
Ngoài cửa lớn của thương hội tụ tập vô số người tu luyện, số rất ít người là tìm kiếm tin tức của các đại tông môn, đại đa số người thì ôm muc đích chiêm ngưỡng thiên tài đệ tử của các đại tông môn. Ai cũng biết ở trong này có thể nhìn thấy đội hình tông môn đến dự thi đầu tiên. Có thể kiến thức được những siêu cấp thiên tài trẻ một thế hệ này, cũng là chuyện rất nhiêu người tu luyện hướng tới.
Sau khi người của Trích Tinh môn đi ra, trong đám người nhất thời bộc phát ra từng trận tiếng nghị luận, trở thành tiêu điểm mọi người dõi theo.
Cái đãi ngộ này đối với Trích Tinh môn chính là chuyện chưa từng bao giờ có. Dù sao bọn họ chỉ là tam phẩm tông môn, ném tới trong hơn một ngàn tông môn, căn bản là không bắt mắt, mặc dù là đệ tử siêu cấp thiên tài của bọn họ cũng không có bao nhiêu người chú ý.
Nhưng hôm nay khác với trước kia.
Bởi vì Trích Tinh môn đã ra một thiên tài yêu nghiệt chấn động tu luyện giới, Trần Hạo. Tương tự, gần đây cũng truyền lưu ra lại xuất hiện hai tuyệt đỉnh thiên tài, hơn nữa là nữ đệ tử. Nhất là Hách Liên Vũ Tử vừa mới đạt được quán quân Bách Triều bảng, ban đầu chỉ là quán quân Bách Triều bảng, người chú ý tất nhiên không quá nhiều. Nhưng nàng không những là quán quân, hơn nữa còn là tuyệt sắc mỹ nữ. Nhưng dù vậy, người chú ý cũng sẽ không quá nhiều. Quan trọng nhất là một đệ tử vừa mới từ Bách Triều bảng bước vào tu luyện giới, lại ở thời gian ngắn ngủn không đến một năm, đạt được tư cách tham gia thi đấu tông môn giao lưu, liền quá làm cho người ta kinh ngạc...
Chính là Nguyên Anh cảnh, nhất là tin tức truyền ra, Hách Liên Vũ Tử còn là Nguyên Anh cảnh hậu kỳ, tốc độ tấn thăng như vậy, không ai có thể so sánh. Mặc dù là tốc độ tấn thăng của Hạ U U cũng kém hơn rất nhiều...
...
“Vậy đó là Trần Hạo nhỉ? Nữ nhân thật xinh đẹp...”
“Vậy cũng quá trâu bò rồi nhỉ? Trái ôm phải ấp...”
“Kiêu ngạo, thật là kiêu ngạo! Người dám phô trường như thê tất nhiên có thực lực cường hãn! Trách không được trong rất nhiều tuyệt đỉnh thiên tài ở thiên không chi thành mới có thể lực áp Sở Khuynh Thiên, đạt được khảo thí tiềm lực hạng sáu... Chẳng qua khí tức này tựa như cũng không cường đại...”
“Mẹ kiếp, cái này ngươi lại không hiểu nhỉ? Nghe nói lúc trước ở trong thiên không chi thành chính là có vô số người muốn đuổi giết hắn. Nhưng cuối cùng ai đã gặp được hắn? Người nhìn thấy đều đã chết... Công phu ẩn nấp tuyệt đối là siêu nhất lưu! Hơn nữa lúc ấy hắn cũng chỉ là Kim Đan cảnh, bây giờ đã là Nguyên Anh cảnh, thật không biết thực lực của hắn sẽ tới cảnh giới gì...”
“Ít nhất có thể so với siêu cấp thiên tài Nguyên Anh hậu kỳ của cửu phẩm tông môn chứ? Hắn chính là đã vượt cấp chém giết vài tên tuyệt đỉnh thiên tài cửu phẩm tông môn quần đảo Nam Hải!”
“Hai đại tuyệt sắc mỹ nữ, có thể được một người, còn cầu gì nữa? Cái này con mẹ nó không thể so sánh...”
...
Tiếng nghị luận trong đám người không kiêng nể gì, Trích Tinh môn nhân muốn không nghe được cũng khó, hơn nữa đều là quay chung quanh ba người Trần Hạo cùng Hách Liên Vũ Tử, Đạm Đài Liên.
Mặc dù là Trần Hạo đã sớm biết mình ở tu luyện giới đã có chút trâu bò, nhưng cũng không nghĩ tới chấn động lớn như vậy...
Trần Hạo có một chút rối rắm như vậy. Phải biết rằng gia hỏa này tuy trong xương tủy tràn ngập cuồng ngạo không kiềm chế được, nhưng chung quy là trong xương tủy, hắn không phải cuồng nhân Lý Nguyên của đời trước. Dung hợp linh hồn, hợp hai làm một, hắn xưa nay cũng không phải kẻ thích phô trương ương ngạnh như thế nào, đem cuồng ngạo kiêu ngạo viết ở trên mặt. Hắn đương nhiên khinh thường làm. Nhưng bây giờ bởi vì tình huống đặc thù của hắn, tựa như thật là quá phô trương một chút...
Nhưng cũng là chuyện không có biện pháp, đã không có biện pháp vậy không còn quản cái rắm.
Cho nên Trần Hạo trừ ngay từ đầu có một chút xấu hổ, sau một lát liền vẻ mặt thản nhiên hưởng thụ tiếng mọi người nghị luận cực kỳ hâm mộ ghen tị, khóe miệng hơi cong lên, tràn ngập một sự tà mị nói không nên lời...
Ngược lại là Hách Liên Vũ Tử và Đạm Đài Liên, hai má phát sốt, hận không thể tìm cái kẽ đất chui xuống, nhất là sau khi lưu ý đến vẻ mặt của Trần Hạo, hai nàng không hẹn mà cùng khinh bỉ một trận, cộng thêm kín đáo, hung hăng véo.
Vũ Văn Thái Nhiên mang theo mọi người tốc độ đi lại rất nhanh, tuy ở dưới cấm không trói buộc, không thể phi hành, nhưng lại như súc địa thành thốn, ngắn ngủn mấy phút đồng hồ liền đến trong dãy cung điện khổng lồ nhất trung tâm thành Đông Huyền.
Thẳng đến lúc bước vào biệt viện an bài sẵn, Hách Liên Vũ Tử cùng Đạm Đài Liên mới thở ra một hơi trong lòng.
“Ha ha...”
Làm mọi người không nghĩ tới là sau khi bước vào biệt viện, Vũ Văn Thái Nhiên liền phát ra một đạo cấm chế cường hãn phong tỏa khí tức toàn bộ biệt viện, cười to ra tiếng, ánh mắt mang theo một tia thưởng thức nhìn Trần Hạo cùng hai nàng, nói: “Không tệ không tệ, thật không nghĩ tới Trích Tinh môn chúng ta cũng có thể dẫn lên chấn động lớn như thế, Trần Hạo, Tiểu Vũ, Tiểu Liên, cái này đều là công lao của các ngươi... Không tồi không tồi. Đãi ngộ như thế sợ là bát phẩm tông môn cũng không cách nào cùng chúng ta so sánh... Ha ha... Tiếp tục giữ gìn, tiếp tục giữ gìn, nên phô trương như Vậy! Làm bọn hắn hâm mộ ghen tị đi... Ha ha ha ha...”
Long Vũ Không nhíu chặt lông mày, rõ ràng đối với thái độ của tông chủ rất khó chịu. Nhưng đến bây giờ hắn không phục cũng không được. Danh tiếng của Trần Hạo thật là quá lớn. Duy nhất có thể dựa vào đó là ở trong thi đấu tông môn giao lưu lấy được thành tích so với Trần Hạo càng huy hoàng hơn, hơn nữa hắn cũng hiểu, không có gì bất ngờ xảy ra, chỉ sợ tương lai không lâu, Trần Hạo sẽ hoàn toàn vượt qua hắn...
Không hề nghi ngờ, đây là cơ hội duy nhất hắn có thể bao phủ qua Trần Hạo. Tuy không cách nào tiếp nhận, nhưng cũng phải tiếp nhận. Người như vậy không phải hắn có thể chống lại. Hơn nữa, trong mơ hồ, hắn cũng có thể cảm giác được Trần Hạo con người như vậy, ánh mắt sẽ tuyệt đối không cực han ở Trích Tinh môn nho nhỏ. Cho nên buồn bực thì buồn bực, cũng không đến mức não tàn muốn cùng Trần Hạo là địch.
Nghe được lời của môn chủ, Hách Liên Vũ Tử và Đạm Ðài Liên cùng lúc buông lỏng ra cánh tay của Trần Hạo.
Mà Trần Hạo thì hơi tỏ ra xấu hổ cười cười, nói: “Tông chủ, thi đấu cụ thể là an bài như thế nào? Cảnh giới của ta còn chưa củng cố, nếu là tạm thời không có chuyện gì, ta muốn đi tu luyện...”
“Khảo thí sàng chọn ở buổi trưa ngày mai chính thức bắt đầu, đến lượt Trích Tinh môn chúng ta, nhắm chừng cũng là ba bốn hôm sau. Ngươi yên tâm đi tu luyện, đến lúc đó ta gọi ngươi là được. Trần Hạo, không cần cho bản thân áp lực quá lớn, tuy liên quan đến ích lợi thiết thân của Trích Tinh môn chúng ta, nhưng cũng không có cách nào một miếng ăn thành mập mạp, nhiều nhất chúng ta có thể tấn thăng đến ngũ phẩm tông môn cũng đã đội trời rồi. Dù sao, thành tích thi đấu tông môn giao lưu cũng chỉ là một cái chỉ tiêu bình định phẩm cấp tông môn. Nội tình chúng ta chung quy là kém một chút, không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể tăng lên... Hơn nữa ngươi chỉ là Nguyên Anh sơ kỳ, cảnh giới thấp chút, lần này chủ yếu vẫn là dựa vào Vũ Không, đánh sâu vào thứ hạng cao nhất...”
“Hiểu. Vậy ta đi tu luyện trước.”
“Chờ chút, lát nữa sẽ có người đến thống kê tình huống đệ tử dự thi. Các ngươi chọn phòng của mình trước. Ta đi gọi người đến...” Đại trưởng lão nói, nói xong liền đi ra phía ngoài.
...
Sau một lát, một lão giả khí tức cường đại cùng đại trưởng lão cười nói đi tới chỗ biệt viện Trích Tinh môn. Dấu hiệu ngực lão giả này rõ ràng là Lăng Thiên tông.
Thi đấu tông môn giao lưu của Đông đại lục, người tổ chức là mười đại cửu phẩm tông môn. Mà lão giả này chính là nội môn trưởng lão của Lăng Thiên tông. Khí tức quanh thân so với Vũ Văn Thái Nhiên cũng không kém bao nhiêu, hiển nhiên cũng là tuyệt đỉnh cao thủ nửa bước Tạo Vật.
Đại trưởng lão ở trước mặt hắn rất cung kính, tựa như cũng rất có chút được yêu mà sợ. Phải biết rằng đại trưởng lão chỉ là Hóa Thân cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cái chênh lệch này cũng không phải là một chút, tuy đều là nội môn trưởng lão, nhưng người ta là cửu phẩm tông môn cao cao tại thượng, đừng nói là hắn, cho dù là bát phẩm tông môn cũng căn bản không thể so sánh. Ðại trưởng lão cũng không nghĩ tới đối phương lại không có chút ra vẻ, cùng hắn vừa nói vừa cười.
Chẳng qua, rất nhanh đại trưởng lão liền phát hiện, vấn đề của đối phương đã chuyển dời đến trên người Trần Hạo. Lúc này mới làm đại trưởng lão hiểu người ta nhìn trúng là Trần Hạo. Lại liên tưởng đến hành động của Lăng Thiên tông bởi vì Phạm Phóng mà duy trì Trần Hạo, càng thêm xác định.
Chẳng qua cũng không lo lắng đối phương đem Trần Hạo lấy đi. Tu luyện giới quan niệm tông môn rất mạnh, nhìn trúng thì nhìn trúng, nhưng chỉ là kết thiện duyên. Ðó là chỗ lợi hại của siêu cấp tông môn. Mười đại tông môn, tương tự là mười cái phe phái, tông môn thấp phẩm cũng đều có cửu phẩm tông môn mình ủng hộ. Chẳng qua tam phẩm tông môn thế lực nhỏ yếu còn chưa có tư cách đứng thành hàng.
“Vũ Văn huynh, đã lâu không gặp! Trích Tinh môn các ngươi hai năm qua chính là số mệnh bên mình, năm nay phẩm cấp cũng là có hy vọng đột phá hai bậc... Chúc mừng chúc mừng!” Trưởng lão Lăng Thiên tông, sau khi tiến vào biệt viện, không đợi Vũ Văn Thái Nhiên mở miệng, liền nhiệt tình nói...
“Nhận được lời may mắn của Hạ huynh, ha ha...” Vũ Văn Thái Nhiên ôm quyền đáp lễ nói.
“Hạ? Chẳng lẽ là trưởng bối của U U?” Trần Hạo lúc nghe thấy Vũ Văn Thái Nhiên xưng hô, thầm nghĩ.
Nội môn trưởng lão này của Lăng Thiên tông thật là Lăng Thiên tông đích hệ huyết mạch, hắn là nội môn tam trưởng lão cùng Lăng Thiên tông tông chủ là anh em ruột, là ông nội của Hạ Lan Lan, Hạ Lăng Vân.
Đôi mắt Hạ Lăng Vân tản ra tinh quang chậm rãi nhìn quét ba mươi mốt đệ tử của Trích Tinh môn, trong nháy mắt, đám người Trần Hạo đều cảm nhận được một cỗ uy áp nhàn nhạt, ở thời điểm nhìn quét đến Hách Liên Vũ Tử và Ðạm Đài Liên hơi tạm dừng một lát, âm thầm kinh ngạc, sinh mệnh khí tức của hai người tất nhiên là trốn không thoát cảm giác của hắn, nhất là Hách Liên Vũ Tử, tuổi này có được tu vi như thế tuyệt đối là phi thường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.