Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3630:




Khi tới cửa đá, Dương Bách Xuyên chậm rãi tới gần, sau đó xuyên qua cửa đá, xuất hiện trước một lối đi.  
Trong lối đi có chút mờ mịt, nhưng cũng không ảnh hưởng đến nguyên thần của Dương Bách Xuyên, hắn trực tiếp đi đến cuối thông đạo.  
Mấy phút sau, trong lối đi sâu thăm thẳm hiện lên một tia sáng màu đỏ nhạt, cũng cảm nhận được từng đợt nhiệt truyền đến.  
Sau khi nguyên thần của Dương Bách Xuyên bay tới phát hiện đây là một nơi nham thạch nóng chảy, chả trách lại có nhiệt.  
Đây là một mật thất với diện tích khoảng năm mươi sáu mươi mét vuông.  
Dương Bách Xuyên vừa vào trong đã nhìn thấy sư đồ Vạn Độc Vương và tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn.  
Chỉ thấy giữa mật thất có một cái hồ nham thạch nóng chảy với đường kính khoảng ba mươi mét, ở giữa hồ nham thạch nóng chảy là một bệ đá đường kính khoảng chín mét, trên bệ đá là một lò luyện đan, Vạn Độc Vương đang ngồi trước lò luyện đan.  
Rõ ràng là đang luyện đan.  
Vạn Độc Vương dùng một tay đánh ra đan quyết, ngọn lửa trong hồ nham thạch nóng chảy bay lên, không ngừng tiến vào trong lò luyện đan...  
Dương Bách Xuyên biết Vạn Độc Vương đang luyện Cửu Tiêu Độc Thần Đan!  
Còn tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn lúc này đang đứng bên ngoài hồ nham thạch, cung kính nhìn theo, đúng là một đồ đệ ngoan trung thành và tận tâm, hoàn toàn khác với dáng vẻ lúc mắng Vạn Độc Vương.  
Hai sư đồ này ai cũng có mưu đồ riêng.  
Khi Dương Bách Xuyên nhìn qua góc tường, nhất thời kinh ngạc, hắn nhìn thấy tiểu Phượng Hoàng bị nhốt ở đó, cũng đang trong trạng thái hôn mê.  
Trước mắt xem ra tiểu Phượng Hoàng không sao, rất có thể đã bị rút rất nhiều máu dùng để luyện đan.  
Ở một góc khác, Dương Bách Xuyên mừng rỡ khi nhìn thấy người bạn cũ Chiêm khánh Nhân, nhưng khác với tiểu Phượng Hoàng, tình hình của Chiêm Khánh Nhân thê thảm hơn rất nhiều, hắn ta không bị trói, nhưng toàn thân đều là vết thương, rõ ràng là đã bị đánh, hơn nữa hơi thở cũng rất yếu ớt...  
Dựa theo cách nói của Hồ Tiên Nhi, Chiêm Khánh Nhân đã đuổi theo tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn...  
Lúc này xem ra hắn ta đã bị tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn ra đòn hiểm, cũng không biết vì sao lại bị đưa đến mật thất nham thạch nóng chảy này.  
Dương Bách Xuyên rất muốn tiến lên cứu Chiêm Khánh Nhân và tiểu Phượng Hoàng, nhưng Dương Bách Xuyên biết lúc này không thể nóng vội, hắn cần phải đợi, đợi thời gian có thể làm chim Hoàng Tước.  
Nếu không một khi đối đầu trực diện với Vạn Độc Vương, về thực lực hắn không ngại, nhưng nếu Vạn Độc Vương dùng độc thì hắn lại không nắm chắc.  
Còn chưa đối mặt đã có thể hạ độc được nhiều như vậy, nếu thực sự chạm mặt, ai biết Vạn Độc Vương còn có thủ đoạn gì nữa?  
Phải chờ!  
Chờ cơ hội đến.  
Trước đó tên mập lùn nói vào đêm Âm Nguyệt bảy ngày sau cũng là lúc hắn ta phản kích, đến lúc đó làm chim Hoàng Tước hay đối đầu trực diện thì sẽ biết thôi.  
Hắn sẽ chờ nhiều nhất bảy ngày.  
Bởi vì nhiều thêm một ngày nữa thì tiểu Phượng Hoàng và Chiêm Khánh Nhân sẽ nhiều thêm một phần nguy hiểm.  
Nguyên thần của Dương Bách Xuyên ẩn náu bên cạnh Chiêm Khánh Nhân kiểm tra thương tích của Chiêm Khánh Nhân, hắn thở phào một hơi, tuy Chiêm Khánh Nhân bị thương rất nặng, nhưng Dương Bách Xuyên có thể chữa trị được, chủ yếu là độc trong cơ thể hắn ta dường như đã tiến vào tâm mạch, nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì mười ngày.  
Dù lo lắng nhưng hắn cũng không dám hành động hấp tấp.  
Trước mắt chỉ có thể âm thầm quan sát.  
Vạn Độc Vương luyện đan liên tục ba ngày, chủ yếu là khống chế ngọn lửa, không hề cử động chút nào.  
Còn tên mập lùn cũng ở trong mật thất không nhúc nhích, Dương Bách Xuyên thấy, có lẽ bốn ngày tiếp theo cũng sẽ như vậy.  
Hắn yên tâm, nguyên thần lặng lẽ rời khỏi mật thất, trở về theo đường cũ, chuẩn bị giải cứu tất cả đại yêu trong đại sảnh, giải độc cho các đại yêu trước, sau đó chờ bốn ngày sau trở mặt với tên mập lùn và Vạn Độc Vương, đến lúc đó mặc kệ có được hay không Dương Bách Xuyên cũng sẽ sẵn sàng tấn công.  
Hai tên độc tu này, một già một trẻ, không phải thứ tốt lành gì.  
Phải tiêu diệt bọn chúng.  
Sau khi rời khỏi đây, nguyên thần của Dương Bách Xuyên trở về vị trí cũ, vận chuyển chân nguyên cắt đứt dây mây trên người, bắt đầu giải cứu từng nhóm đại yêu.  
Đầu tiên hắn giải độc cho mười thiên yêu đi theo hắn và ba mươi thiên yêu đi theo tiểu Phượng Hoàng, tốn mất bốn ngày, lúc này vẫn còn một ngàn yêu binh yêu tướng cấp bậc Đại Thừa, Dương Bách Xuyên trực tiếp thu vào trong không gian của bình Càn Khôn.  
Sau khi dặn bốn mươi thiên yêu đợi ở cửa đá, hắn lại xuất nguyên thần vào mật thất thăm dò thử, xem tên mập lùn Nhậm Anh Tuấn đã trở mặt với Vạn Độc Vương chưa...?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.