Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 3472:




Dương Bách Xuyên nghe xong thì mới thả lỏng, chỉ cần không bị giám thị là tốt rồi, nếu bị quan sát mọi lúc mọi nơi, vậy thì không ổn rồi.  
Dương Bách Xuyên cười khổ nói: “Diệu Tiên sư tỷ, quả thật là có hồn Chân Ma, nhưng không phải do ta thả, mà là…”  
Dương Bách Xuyên kể lại cho Diệu Tiên, thánh chủ Đao Chủng, hoàng đế Hiên Viên nghe chuyện lão tổ Thái Huyền Tông bắt những tu sĩ cấp thấp tới từ thế giới nhỏ để xây dựng ma đàn, thả ma hồn Chân Ma.  
Đương nhiên hắn không hề nhắc tới chuyện mình bảo Chuột vương đào hang tới thành Ngân Hà, đây là con át chủ bài trong tay hắn, không thể nói cho bất cứ ai.
Sau khi Dương Bách Xuyên nói xong chuyện ma hồn Chân Ma Vu Minh Tuyền và Thái Huyền Tông cho Diệu Tiên, hoàng đế Hiên Viên, thánh chủ Đao Chủng và thánh chủ mới của điện Trường Sinh – Tề Đào Thanh nghe, vẻ mặt ai nấy đều trở nên nghiêm túc.  
Sau khi hỏi Dương Bách Xuyên một số vấn đề liên quan tới ma đàn và Thái Huyền Tông, Diệu Tiên nói: “Dương đạo hữu nhớ kỹ, Ma tộc rất mang thù, ma đầu kia bị ngươi làm trọng thương, chắc chắn sẽ ghi thù, nếu hắn tới tìm ngươi báo thù thì phải lập tức vào trong bí cảnh Thánh Tiên rồi liên hệ với ta, mọi người sẽ cùng nhau đối phó.  
Tu ma giả ẩn giấu hàng nghìn năm ở Tu Chân Giới mà không lộ mặt, xem ra không hoàn toàn biến mất mà mưu đồ bí mật trong bóng tối, dùng hơn ba nghìn năm, huyết tế mấy chục vạn tu sĩ để xây dựng ma đàn, phá bỏ phong ấn trấn áp ma hồn Chân Ma…Sợ là tương lai Tu Chân Giới không yên bình nữa rồi…  
Thái Huyền Tông cũng xem như tông môn đứng đầu Tu Chân Giới, không ngờ lại là tu ma giả, quả thật là đáng sợ, ở Tu Chân Giới này không biết còn bao nhiêu tu ma giả đội lốt tu chân giả, sợ là chúng ta phải kiểm tra cẩn thận các thế lực lớn nhỏ trong Tinh Cương của mình…”  
Lời nói của Diệu Tiên tràn đầy lo lắng, sức phá hủy của tu ma giả mạnh như thế nào, những thánh địa lâu năm như bọn họ biết rất rõ.  
Hoàng đế Hiên Viên trầm giọng nói: “Nếu chỉ là tu ma giả thì đơn giản, bản tôn lo lắng là nững tu ma giả này phát hiện ra bao nhiêu chỗ phong ấn ma hồn.  
Những nơi này, cho dù là chúng ta thì cũng không biết được, Thái Huyền Tông có thể phát hiện ra, đồng thời còn âm thầm huyết tế, thả ra một ma hồn, vậy thì…Tu Chân Giới rộng lớn như vậy, có bao nhiêu tu ma giả phát hiện được bao nhiêu nơi trấn áp ma hồn đây?”  
Thánh chủ Đao Chủng cũng trầm giọng nói: “Đúng vậy, theo như những gì Dương đạo hữu nói, đã có một hồn Chân Ma được thả chạy trốn ra ngoài, đến lúc đó ma hồn chạy thoát kia sẽ tìm được những ma hồn khác bị trấn áp, một khi Chân Ma kia kêu gọi tu ma giả đi phá vỡ phong ấn, tới khi đó, thiên tai của Tu Chân Giới sẽ giáng xuống.”  
Trong lịch sử, mỗi lần đại ma đầu xuất hiện, máu chảy vạn dặm, sinh linh đồ thán, lần này một ma hồn chạy thoát ra ngoài, lúc đó chúng ta nên đối phó như thế nào đây?”  
Giữa bầu không khí như ngưng trọng, Diệu Tiên nhìn mọi người có chút tiêu cực, nàng trầm ngâm một lúc rồi nói: “Mọi người không nên lo lắng quá, chúng ta không sợ đối phó với tu ma giả, hơn nữa bọn họ cũng không dám trắng trợn xuất hiện, còn về ma hồn được thả ra kia, ta sẽ liên hệ với người trên đảo Tán Tiên.  
Chưa chắc là Tu Chân Giới có nhiều ma hồn, huống chi nếu đảo Tán Tiên không được thì mời người người thượng giới tới, mà trước mắt mới chỉ có một manh mối xuất hiện.  
Thái Huyền Tông âm thầm làm việc, Chân Ma chạy thoát cũng đã bị Dương Bách Xuyên đánh trọng thương, có lẽ trong thời gian hắn sẽ không dám xuất hiện, điều quan trọng nhất hiện tại là quét sạch tông môn tu chân trong tinh cương của mình, xem rốt cuộc có tu ma giả ngụy trang thành tu chân giả hay không.  
Mặt khác, liên hệ với các tiền bối ở đảo Tán Tiên, tới lúc đó, cho dù thật sự có ma đầu xuất hiện thì cũng sẽ có thời gian đối phó.  
Dứt lời, Diệu Tiên dừng một lúc rồi nhìn về phía Dương Bách Xuyên: “Dương đạo hữu, sự việc quan trọng, xin tạm thời gác lại ân oán giữa ngươi và các thánh địa khác, ta sẽ đi thông báo cho Thiên Kiếm Sơn, Thần Phù Linh Tông, Bách Luyện Sơn Trang và U Linh Chi Đô để bọn bọ an phận.  
Có lẽ họ cũng không dám tìm tới ngươi để gây phiền phức, ngươi hủy đi thánh địa Vạn Linh, hiện tại đã thay thế Vạn Linh để trở thành một thành viên thống lĩnh, chuyện thanh trừng tu ma giả trong địa cương của thánh địa Vạn Linh, ta sao lại cho Vân Môn tiên cảnh.  
Đương nhiên tài nguyên thượng cống của các tông môn trong thánh địa Vạn Linh cũng sẽ thuộc về Vân Môn tiên cảnh, chuyện này ngươi yên tâm, sẽ không ai dám làm trái, quan trọng nhất là Ma tộc, ngươi thấy thế nào?”  
Dương Bách Xuyên ngẫm nghĩ, đương nhiên không thành vấn đề, sau khi hắn diệt  thánh địa Vạn Linh, địa bàn thuộc về hắn, tài nguyên cũng thuộc về Vân Môn tiên cảnh quét sạch Ma tộc, tất nhiên sẽ quét sạch Ma tộc.  
“Được, không thành vấn đề.” Dương Bách Xuyên sảng khoái đồng ý, dù sao thuộc hạ của hắn nhiều, cũng cần phải rời núi để rèn luyện, hôm nay xem như thống lĩnh lãnh thổ của thánh địa Vạn Linh hợp pháp, cũng không xảy ra xích mích, hơn nữa hồn Chân Ma – Vu Minh Tuyền nhất định sẽ tìm hắn, hắn đã chọc tới Ma tộc, quét sạch tu ma giả là điều không thể thoái thác.  
“Vậy thì tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta trở về tinh cương của mình chuẩn bị quét sạch Ma tộc.” Diệu Tiên nói.  
…  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.