Ngạo Thế Tiên Giới (Vô Địch Tiên Nhân)

Chương 332:




Bọn họ kìm lòng không được lén nuốt một ngụm nước bọt, khả năng kiềm chế của Đường Long xem như khá như tốt nhưng nghe Dương Bách Xuyên nói một câu vẫn ngạc nhiên.  
Dương Bách Xuyên nói: Hai người đi theo tôi lăn lộn!  
Đối phương nói một câu ngắn gọn nhưng ý rất rõ ràng.  
Ai cũng có thể nghe hiểu được Dương Bách Xuyên đang mời chào bọn họ.  
Đường Long và Cổ Tư Lạc không phải gà mờ mới bước chân vào giang hồ, từng nhìn thấy người khác mời chào nhân tài nhưng làm như Dương Bách Xuyên thì đúng là lần đầu.  
Trong lòng bọn họ vừa cảm thấy kỳ lạ, lại cảm thấy thân thiết, mở miệng hỏi: "Không biết ngài Dương muốn chúng tôi làm chuyện gì?"  
Dương Bách Xuyên nở nụ cười, nghe Đường Long hỏi những lời này là anh biết rõ đối phương đã động tâm rồi.  
Dương Bách Xuyên sắp xếp lại ngôn ngữ, cười tủm tỉm: "Là thế này, tôi trêu chọc hai thế gia cổ võ lớn, một nhà trong đó là nhà họ Diệp ở Yên Kinh hai người từng nhắc đến, nhà còn lại chính là nhà họ Mã ở Tây Bắc. Tôi ngược lại không sợ bọn họ, chẳng qua trong nhà còn có một đứa em gái, không lâu sau sẽ lên Cố Đô học đại học. Vì vậy tôi muốn tìm người bảo vệ con bé, về phần kẻ thù thì tôi có thể tự mình ứng phó.  
Tôi có thể cho các người đan dược cổ võ giả mơ tưởng đã lâu, ví dụ như hai viên đan trên tay này gọi là đan Tôi Thể, sau khi sử dụng có thể rèn luyện khí lực, đề cao tố chất thân thể của người tập võ, nói trắng ra là có thể nâng cao thể chất, tiến xa trên con đường võ đạo  
Mặt khác trong tay tôi còn có đan Tiểu Bồi Nguyên cao cấp, công dụng là tăng nội lực, đây chính là thù lao tôi trả cho hai người. Hai vị bằng lòng thì hai viên đan Tôi Thể này thuộc về các người, ngoài ra mỗi tháng còn có một viên đan Tiểu Bồi Nguyên.”  
Dương Bách Xuyên giải thích thù lao và trách nhiệm rõ ràng.  
Đường Long và Cổ Tư Lạc nghe hiểu, sau khi liếc nhìn nhau, ánh mắt Đường Long sáng lên mở miệng nói: "Chúng tôi bằng lòng đi theo ngài Dương.”  
Dương Bách Xuyên ngẩn ra một lúc, anh không nghĩ tới Đường Long lại đồng ý dứt khoát như thế, hỏi ngược lại: "Hai vị không sợ tôi chọc phải kẻ thù cường đại, không muốn suy nghĩ một chút à?”  
"Ha ha ha." Đường Long phóng khoáng bật cười: "Tiên sinh cũng quá coi thường chúng tôi rồi, năm năm trước chuyện đầu tiên sau khi về nước là trộm nhân sâm nghìn năm của nhà Mộ Dung ở Vân Quý, đây là thế lực khá lâu đời, không hề thua kém nhà họ Mã và nhà họ Diệp. Không có gì phải sợ hãi, làm bất cứ chuyện gì cũng có mạo hiểm, so sánh với nhiệm vụ bảo vệ em gái ngài Dương giao cho, nghề trộm cắp còn nguy hiểm nhiều lắm.  
Hơn nữa, ngài Dương trả thù lao rất phong phú, nói thật chúng tôi không thể từ chối, có lẽ trong mắt ngài đan dược rất bình thường nhưng đặt ở giới cổ võ, chưa nói đến đan Tiểu Bồi Nguyên cao cấp, chỉ là cấp thấp thôi có tiền cũng không mua được. Muốn lấy được đan Tiểu Bồi Nguyên, chỉ có thể đi đấu giá ở đại hội cổ võ giả tổ chức ba năm một lần, mà như thế cũng chưa chắc đã đủ tiền tranh đoạt, vì vậy ngài Dương, với mức thù lao anh trả cho chúng tôi, sai bọn tôi xông vào thế gia cổ võ giết người cũng không khoa trương.”  
Dương Bách Xuyên nghe Đường Long nói xong thì cười phá lên: "Tốt, như vậy thì kể từ bây giờ chúng ta sẽ là bạn bè." Anh vừa nói vừa ném hai viên đan Tôi Thể cho Đường Long và Cổ Tư Lạc.  
"Đường Long, Cổ Tư Lạc ra mắt tiên sinh."  
Hai người ngay lập tức quỳ gối hành lễ với Dương Bách Xuyên, đây là nghi lễ ra mắt chủ nhân ở giới cổ võ, anh đã biết được từ Trần Bảy Roi.  
Thu nhận hai cổ võ giả Ám Kình tầng bốn xong, tâm trạng Dương Bách Xuyên rất tốt, sau đó anh dùng châm Âm Dương Ngũ Hành chữa trị cánh tay bị gãy xương của Đường Long, y thuật thần kỳ càng khiến hai người cung kính anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.