Ngạo Thế Đan Thần

Chương 70: Hết sức căng thẳng




Trầm Tường lạnh lùng nhìn về phía Trầm Phú Vinh, tuy rằng giết chết một Chương Long, nhưng trong lòng hắn không có lo lắng chút nào, dưới cái nhìn của hắn, một gia hỏa tâm cao khí ngạo như thế, không coi ai ra gì, võ đạo môn phái kia nhất định sẽ không lý tới, huống chi Chương Long trái với quy tắc, tác oai tác quái trong tục giới.
Trầm Phú Vinh lão mi đánh nhảy, một đôi mắt tràn đầy tơ máu, dữ tợn mà đáng sợ, hắn phi thường phẫn nộ, hắn không nghĩ tới thực lực của Trầm Tường lại cường hãn như vậy, một quyền liền giết chết Chương Long, cho dù là hắn đều khó có thể làm được.
- Không thể cho ngươi!
Trầm Phú Vinh hét lớn một tiếng.
- Tại sao?
Trầm Tường lạnh lùng ép hỏi.
- Bởi vì ngươi giết chết Dược Thiên Hoa, giết chết Dược gia trưởng lão! Ngươi giết chết người của thế lực chủ sự Võ Đạo Hội, ngươi không thể đạt được khen thưởng.
Trầm Phú Vinh lớn tiếng nói, làm toàn trường ồ lên, bọn họ không nghĩ tới Trầm Tường thật sự giết chết Dược Thiên Hoa.
Bây giờ mọi người không chút nghi ngờ, bởi vì thực lực của Trầm Tường liền có thể nói rõ tất cả.
- Ngươi không có chứng cứ cũng đừng nói lung tung!
Trầm Tường hờ hững nói, chỉ bằng quan hệ bây giờ của hắn cùng Dược gia, cho dù bị vạch trần cũng không có cái gì, ngược lại Trầm gia cùng Dược gia khai chiến đó là vấn đề sớm hay muộn mà thôi.
Trầm Phú Vinh cười lạnh nói:
- Chúng ta dùng cổ lão bí pháp, thu thập được tàn hồn của Dược Thiên Hoa, là hắn chính mồm nói cho chúng ta, ngươi muốn nghe hay không.
Nói xong, Trầm Phú Vinh lấy ra một tấm giấy vàng to bằng lòng bàn tay, mặt trên giấy vàng phác họa rất nhiều đồ văn, thấy cái này, Trầm Tường đột nhiên cả kinh, bởi vì hắn biết đây là Linh Phù, đó là một đồ vật phi thường hi hữu, thần kỳ, khủng bố, chỉ có số ít người mới hiểu chế tác.
Đó chính là Phù sư, hắn thường nghe Tô Mị Dao cùng Bạch U U nhắc qua, ngay cả hai mỹ nhân thần bí này đều ngóng trông không ngớt đối với loại nghề nghiệp này.
Chỉ thấy Trầm Phú Vinh miệng niệm bùa chú, rót chân khí vào bên trong tấm linh phù kia, phù văn trên lá bùa nhất thời sáng lên, sau đó mọi người liền nghe một âm thanh sởn cả tóc gáy:
- Là Trầm Tường giết chúng ta, là Trầm Tường giết chúng ta!
Âm thanh phảng phất đến từ Cửu U, vô cùng khủng bố, tràn ngập oán hận, khiến người ta phát lạnh cả người!
- Hiện tại ngươi còn có lời gì để nói không?
Trầm Phú Vinh lạnh lùng nói, hắn rốt cục lấy ra đòn sát thủ, điều này có thể tăng mâu thuẫn của Trầm gia cùng Dược gia lên, có thể thúc đẩy hai gia tộc đại chiến, đến thời điểm hắn chỉ cần trợ giúp Dược gia tiêu diệt Trầm gia, như vậy Dược gia sẽ rất cảm kích hắn.
Có bằng chứng chứng thực Trầm Tường giết chết Dược Thiên Hoa như thế, mọi người càng thêm khiếp sợ, nguyên bản còn có một chút người nghi hoặc.
- Không sai, là ta giết chết Dược Thiên Hoa cùng Dược gia trưởng lão kia.
Trầm Tường nhàn nhạt nói, chuyện đến nước này, hắn còn có thể trấn định như vậy, điều này làm cho rất nhiều người bội phục không ngớt.
- Ngươi... Dược gia chúng ta cùng Trầm gia sẽ không chết không thôi.
Một trung niên hình dạng cùng Dược Thiên Hoa giống nhau đến mấy phần nhảy ra, điên cuồng hét lên nói.
Đây chính là Dược gia tộc trưởng, Dược Hoành!
- Là bọn hắn muốn giết ta trước, bọn hắn phái sát thủ! Hơn nữa ngày đó thời điểm Trầm gia chúng ta tổ chức tiệc rượu, mời các đại gia tộc, chính là Dược gia các ngươi phái sát thủ tới quấy rối, giết chết không ít con cháu những gia tộc khác, muốn dùng phương thức này để những gia tộc khác cừu thị Trầm gia chúng ta.
Âm thanh Trầm Tường âm trầm, tuy rằng hắn không có chứng cứ, nhưng những lời nói này là thật.
- Ngậm máu phun người! Dược gia chúng ta chắc chắn sẽ không làm loại chuyện này.
Dược Hoành giận dữ hét, hắn biết Trầm Tường không có chứng cứ, bởi vì sát thủ Dược gia bọn hắn làm việc phi thường gọn gàng nhanh chóng.
Trầm Tường cười lạnh, thân hình hơi động, lắc mình đi tới bên người một lão giả, lão giả này là Dược gia trưởng lão, tuy hắn có thể cảm giác được có người lại đây, nhưng cũng không thể đúng lúc ra tay, bởi vì tốc độ ra tay của Trầm Tường quá nhanh, một chiêu liền đánh tan chân khí của hắn.
- Đừng tới đây, bằng không ta sẽ giết hắn!
Trầm Tường nói, một chưởng vỗ vào đầu lâu Dược gia trưởng lão kia, đánh ngất tên trưởng lão này.
Dược gia trưởng lão là một nguồn sức mạnh của Dược gia, người Dược gia cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.
- Trầm Tường, ngày hôm nay ngươi chắc chắn phải chết, ngươi bó tay chịu trói, ta có thể lưu ngươi một cái toàn thây.
Trầm Phú Vinh hô lớn, nhưng hiện tại hắn không thể ra tay, bằng không Trầm Tường giết chết Dược gia trưởng lão, hắn sẽ bị hỏi tội.
Mọi người đều cho rằng Trầm Tường bắt Dược gia trưởng lão này là uy hiếp để thoát đi, kỳ thực không phải, hắn chỉ là muốn ở trên người Dược gia trưởng lão này thi triển ma công mà Bạch U U dạy cho hắn, chính là khống chế tinh thần, khiến người ta nói ra sự thật!
Lúc này Trầm Tường rót một cỗ thần thức vào trong đầu Dược gia trưởng lão kia, thôi thúc công pháp kỳ lạ này, làm cho Dược gia trưởng lão kia lâm vào trạng thái dại ra.
- Ta hỏi ngươi, có phải là Dược gia các ngươi phái sát thủ đi ám sát con cháu các đại gia tộc hay không?
Trầm Tường hỏi.
- Vâng!
Dược gia trưởng lão kia đáp, làm cho sắc mặt Dược Hoành bỗng nhiên cả kinh, trong quảng trường cũng phát sinh một trận ong ong tiếng nghị luận, trước đó Trầm Tường nói bọn họ còn không tin, nhưng hiện tại Dược gia trưởng lão thừa nhận, bọn họ không thể không tin.
- Tại sao?
Trầm Tường tiếp tục hỏi.
- Thế lực Bởi vì Trầm gia đang chậm rãi lớn mạnh, một khi Trầm gia đặt chân đan dược nghiệp, sẽ uy hiếp đến Dược gia chúng ta, cho nên chúng ta nhân lúc các đại gia tộc phái người đi tham gia tiệc rượu Trầm gia, giết chết đệ tử những gia tộc kia, để bọn hắn bởi vậy ôm hận Trầm gia, chuyện này đối với Dược gia chúng ta rất có lợi.
Dược gia trưởng lão kia nói.
Trầm Tường cười lạnh nói:
- Các vị, đây chính là việc ti tiện Dược gia làm! Trầm gia chúng ta vì để cho các vị hưởng thụ đến đan dược giá rẻ, mới mở ra Đan Vương Các, nhưng Dược gia cực lực ngăn cản Đan Vương Các khai trương, mục đích có thể tưởng tượng ra được, chính là vì tiếp tục nghiền ép linh tệ mà các vị khổ cực kiếm ra, cho các ngươi chỉ có thể lựa chọn đan dược xa xỉ của Dược gia hắn.
Dược Hoành phẫn nộ không ngớt, hắn giận dữ hét:
- Trầm Tường, ngươi đến cùng dùng yêu thuật nào, khống chế Dược gia trưởng lão chúng ta!
- Trầm Tường ngươi giết chết thiên tài có một không hai của Dược gia chúng ta, bây giờ còn lăng nhục danh tiếng Dược gia chúng ta, Dược gia chúng ta nhất định phải diệt trừ Trầm gia!
Trầm Tường cười lạnh vài tiếng, nói:
- Dược Thiên Hoa là thiên tài có một không hai? Vậy tại sao hắn lại thua trong tay ta? Còn nữa, một mình ta làm một mình ta chịu, tại sao ngươi kéo Trầm gia lên? Xem ra Dược gia các ngươi đúng là lo lắng Trầm gia chúng ta ảnh hưởng tới chuyện làm ăn của các ngươi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.