Ngạo Thế Đan Thần

Chương 269: Âm mưu của Ma đạo




Trầm Tường gật đầu, thần hồn kia tương đương với linh hồn của hắn, chỉ bất quá có thể tu luyện, có thể trở nên càng mạnh mẽ.
- Như vậy ta lúc nào mới có thể làm cho Thần hồn mình ly thể?
Trầm Tường kích động hỏi, nghĩ đến loại cảm giác này, hắn liền cảm thấy rất sảng khoái.
- Tốt nhất là chờ thần hồn của ngươi có thực lực Niết Bàn Cảnh, đương nhiên, nắm giữ thực lực Chân Võ Cảnh năm, sáu đoạn cũng có thể, nhưng trước tiên là không nên để một ít người thực lực so với ngươi mạnh hơn phát hiện, bằng không bọn họ công kích thần hồn của ngươi, ngươi trốn không thoát thì phiền toái, nghiêm trọng sẽ dẫn đến ngươi hồn phi phách tán, nhẹ thì cũng sẽ làm thần hồn của ngươi chịu thương tích nghiêm trọng.
Long Tuyết Di nói:
- Cho nên ngươi tốt nhất vẫn là đàng hoàng để nó ở bên trong thân thể, thần hồn cùng thân thể đều cường đại, đó mới lợi hại, bằng không Long tộc chúng ta cũng không cần cô đọng thân thể mới phá xác.
Trầm Tường ở trên đường Thần đạo lại bước ra một bước, điều này làm cho hắn phi thường cao hứng, hắn tắm rửa sạch sẽ, liền vội vã rời khỏi Thái Đan Vương Viện, đi tìm đám người Vân Tiểu Đao, hắn muốn nhìn ba người Lôi Hùng Lâm thế nào rồi một chút.
Trầm Tường bước vào trong sảnh, đã nhìn thấy ba người Liên Minh Đông, Lôi Hùng Lâm cùng Lôi Trung, khí sắc của bọn họ rất tốt, khắp khuôn mặt là một nụ cười sung sướng, bọn họ thấy Trầm Tường đi tới, đều dồn dập đứng dậy.
Thấy vẻ mặt bọn họ, Trầm Tường không cần đi tra xét liền biết bọn hắn đều bước vào Chân Võ Cảnh, hắn cười ha ha:
- Chúc mừng ba vị bước vào Chân Võ Cảnh!
Lôi Hùng Lâm cười nói:
- Này tất cả đều là nhờ Trầm sư huynh cho chúng ta Trúc Cơ đan, mới có thể để cho chúng ta tiến vào Chân Võ Cảnh, thực sự là vô cùng cảm kích.
Liên Minh Đông nói:
- Trầm sư huynh, đại ân không lời nào nói hết được, sau này có chuyện gì, cứ việc lên tiếng là được.
Lôi Trung cộc lốc nở nụ cười:
- Ta không dùng não được, nhưng ta có sức mạnh, sau này ta nhất định sẽ báo đáp Trầm sư huynh.
Đám người Vân Tiểu Đao đều âm thầm bội phục thủ đoạn của Trầm Tường, ba tiểu đệ này đều là Chân Võ Cảnh, hơn nữa bây giờ đối với Trầm Tường đều trung tâm cảnh cảnh, người khác thu tiểu đệ bình thường đều là Phàm Võ Cảnh mười tầng, tuy rằng có thể thu được không ít, nhưng cũng không lên được một Chân Võ Cảnh một đoạn.
Trầm Tường cười ha ha, hỏi:
- Các ngươi ăn mấy hạt Trúc Cơ đan?
- Một hạt!
Ba người Liên Minh Đông chỉ ăn một hạt, điều này nói rõ tiềm lực của bọn hắn rất lớn, chỉ là một mực ở bình cảnh Phàm Võ Cảnh mười tầng, nếu như nỗ lực tu luyện mười mấy hai mươi năm nữa, mặc dù không có Trúc Cơ đan cũng có thể bước vào Chân Võ Cảnh.
- Các ngươi đều ở đây! Chưởng giáo cho chúng ta đi tập hợp.
Hác Đông Thanh đi đến.
Đám người Liên Minh Đông là hai ba ngày trước bước vào Chân Võ Cảnh, sớm đi gặp Vũ Khai Minh cùng chưởng giáo, chỉ là bọn hắn đều là người mới bước vào Chân Võ Cảnh, cứ như vậy đi Nam Hoang, sẽ rất nguy hiểm.
Trầm Tường đương nhiên không phải để ba người mới này đi liều mạng, đi Nam Hoang cũng không chỉ là đi luận võ, bằng không cũng không cần đi Nam Hoang, tùy tiện tìm một chỗ an toàn đánh một hồi là được, đi nơi này chỉ là vì sinh tồn, ở lại Nam Hoang hai tháng, cuối cùng phương nào người sống nhiều hơn thắng lợi.
Vì lẽ đó đi nơi này khiêu chiến to lớn nhất chính là sinh tồn, sinh tồn bên trong hiểm địa, tránh né truy sát, đây mới là cực kì trọng yếu, hơn nữa hiện tại Trầm Tường cũng nghĩ không hiểu tại sao phải đi Nam Hoang, đây là ma đạo đưa ra.
Trong sân của Vũ Khai Minh, bọn họ Trầm Tường đều ở nơi này, hắn cũng nhìn thấy Ngô Thiên Thiên, chỉ là bởi vì có mấy vị trưởng lão cùng chưởng giáo ở chỗ này, bọn họ cũng không tiện trò chuyện.
- Mọi người đầy đủ! Aii, nói thật, chuyện này phi thường hung hiểm, đặc biệt là đối với các ngươi những người mới vừa tiến vào Chân Võ Cảnh không lâu.
Cổ Đông Thần thở dài một tiếng.
Đan trưởng lão nói:
- Nếu không ta đi gọi những gia hỏa nhát gan sợ phiền phức kia tới, thành lập đội hình mười Chân Võ Cảnh ngũ đoạn!
Cổ Đông Thần lắc đầu một cái:
- Không cần, môn phái khác không nhất định đều phái mạnh nhất, những gia hoả ma đạo kia khả năng cũng sẽ không phái ra người lợi hại đi, mọi người đều biết trận tranh tài này là ma đạo đưa ra, thời gian địa điểm đều là bọn họ nói, hơn nữa mục đích không phải so đấu thực lực, mà là so ai có thể sống lâu hơn.
Vũ Khai Minh gật đầu nói:
- Nếu như so thực lực, những đệ tử ma đạo kia cũng không có bao nhiêu nắm chắc vượt qua chúng ta, bằng không cũng không cần phải phí sức như vậy! Bọn họ đưa ra địa điểm tỷ thí ở Nam Hoang sơn mạch, có thể là năng lực thích ứng của bọn họ rất mạnh, hơn nữa bọn họ còn có thể lợi dụng địa thế cùng các loại nguy hiểm bên trong đến đánh lén người của chúng ta.
Trầm Tường nói:
- Không sai, nói không chắc không cần bọn họ động thủ, sẽ có người chết ở bên trong, nếu như lực sinh tồn của bọn họ mạnh hơn chúng ta, cuối cùng bọn họ có thể toàn bộ sống sót, bọn họ liền thắng lợi! Bởi vậy, bọn họ có thể ung dung vượt qua người mạnh hơn bọn hắn, cũng có thể làm quân địch chết đi một ít Chân Võ Cảnh.
Cổ Đông Thần nói:
- Cho nên thời điểm đó chúng ta đi tới không cần liều mạng cùng đối phương, đương nhiên nếu như đối phương lạc đàn, mọi người liền tập hợp hết thảy lực lượng giết chết người của đối phương, bất quá phải chú ý có phải là đối phương bố trí cạm bẫy hay không!
- Trong môn phái chính đạo, người Thái Vũ môn chúng ta nhiều nhất, Thú Vũ môn cùng Chân Vũ môn chỉ an bài bốn người, Đan Hương Đào Nguyên cùng Thần Binh Thiên quốc phái bảy người, còn lại Liên Hoa đảo, Băng Phong cốc, Ngạo Kiếm tông đều là phái sáu người.
Vũ Khai Minh nói:
- Mười người các ngươi đi tới đó, cố gắng hợp tác, Trầm Tường nhất định phải rời khỏi các ngươi, gia hoả này là một tai tinh gây sự, hơn nữa bị người treo giải thưởng 15 triệu tinh thạch, bất kể là chính đạo hay là ma đạo, đều gắt gao theo dõi hắn!
Khóe miệng Trầm Tường hơi co giật, bất quá mấy người Vũ Khai Minh bảo hắn làm như vậy cũng rất đúng, bằng không hắn sẽ liên lụy chỉnh thể, mấy người Vân Tiểu Đao cùng Lôi Hùng Lâm có chút không muốn, bởi vì bọn hắn đều rất sùng bái Trầm Tường, đều muốn cùng Trầm Tường tung hoành thiên hạ, chỉ là bọn hắn phải nghe Cổ Đông Thần.
- Trầm Tường ngươi đơn độc hành động, ngươi có Chu Tước hỏa dực, hơn nữa kinh nghiệm tranh đấu phong phú, giết qua không ít người thực lực mạnh hơn ngươi! Mục đích của ngươi chính là giết chết võ giả ma đạo, đồng thời bảo vệ đệ tử môn phái khác, thấy đệ tử môn phái chính đạo bị công kích, ngươi phải xuất thủ cứu giúp! Mặt khác chín người nhất định phải cùng nhau, không thể tách ra, trong vòng ba tháng này, chúng ta sẽ huấn luyện các ngươi, để các ngươi phối hợp ăn ý.
Cổ Đông Thần nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.