Ngạo Thế Đan Thần

Chương 134: Đệ nhất mỹ nữ




Sau khi phát hiện Trầm Tường, tất cả mọi người hùng hổ đi tới, thoạt nhìn giống như muốn hung hăng vây đánh Trầm Tường một chầu vậy.
Nếu là người khác, bị chừng trăm người vây quanh, đã sớm dọa sợ, nhưng Trầm Tường lại giả bộ ngủ như cũ, còn có tiết tấu khò khè.
- Này, mau đứng lên! Ngươi biết là ai tới không?
Một thiếu nữ hô lớn.
Trầm Tường không biết, bất quá vừa rồi hắn ngắm thấy nữ tử áo vàng cầm đầu kia phi thường xinh đẹp, so với mấy nữ tử bên người nàng đều đẹp hơn rất nhiều, bất quá ở hắn xem ra, so với Tiết Tiên Tiên, Tô Mị Dao...thì kém một chút.
Trầm Tường tiếp tục giả vờ ngủ, cô gái kia trông thấy bộ dáng này của hắn, không khỏi sinh khí nói:
- Khó trách bọn hắn ở chỗ này lâu như vậy, cả ngày chỉ biết ngủ!
Nói xong, một chưởng đánh vào lồng ngực Trầm Tường, khí lực vậy mà không nhỏ, nhưng sau khi nàng vỗ xuống, lại cảm giác được một cổ hấp lực cường đại giữ lấy bàn tay của nàng, làm cho nàng chăm chú đặt trên ngực phải của Trầm Tường.
Lúc này, Trầm Tường mở to mắt, thét to:
- Ngươi... Ngươi lại dám ở ban ngày ban mặt đùa giỡn nam nhân, xú nha đầu nơi nào đến!
Thiếu nữ kia cả kinh, cũng không biết chuyện gì xảy ra, thầm nghĩ phải nhanh lấy tay ra khỏi lồng ngực Trầm Tường, nhưng nàng chỉ có thể nhúc nhích ngón tay, lòng bàn tay bị hấp chặt, này làm cho thoạt nhìn giống như là nàng vuốt ve lồng ngực của Trầm Tường.
- Ngươi còn không lấy ra, muốn sờ tới khi nào? Có phải cảm thấy ta so ngươi lớn hơn hay không?
Trầm Tường ra vẻ ngượng ngùng nói, này làm cho khuôn mặt cô gái kia lập tức đỏ hồng, thật giống như đít khỉ vậy.
Người chung quanh cũng vô cùng kinh ngạc, bọn hắn không nghĩ tới thiếu nữ này vậy mà có thể làm ra sự tình to gan đến như vậy, đang ở trước mặt nhiều người lại dám vuốt ve ngực nam tử anh tuấn này, lại còn rất hưởng thụ xoa nắn lấy...
Trầm Tường trông thấy không sai biệt lắm, liền thu công, để bàn tay trắng như ngọc của cô gái kia ly khai khỏi bộ ngực của hắn, mà cô gái kia thấy ánh mắt những người chung quanh khác, không biết làm sao, giải thích cũng không phải, bị gấp đến khóc, ôm lấy nữ tử áo vàng bên người khóc to lên.
- Ngươi đến cùng dùng thủ đoạn nào, lại dám trêu cợt Tiểu Điệp như vậy.
Nữ tử áo vàng kia lạnh giọng hỏi, trên mặt tràn đầy tức giận, nàng nhìn ra được là Trầm Tường cố ý.
Hai năm qua đi, danh tự của Trầm Tường sớm đã quên lãng, nếu như không đề cập tới tên của hắn mà nói, sẽ không có người nhớ tới hắn.
- Ha ha, ta đây cũng không dám, lúc ta ngủ bình thường đều thi triển loại võ công kỳ quái này để ngăn địch, nếu như nàng ra tay không nặng như vậy mà nói, sẽ không bị hấp nhanh như vậy.
Trầm Tường cười nói.
- Hừ, nguyên lai ngươi...
Thiếu nữ cao ngạo gọi là Tiểu Điệp kia lập tức phẫn nộ hô, nhưng khi nàng tiếp xúc đến ánh mắt của Trầm Tường, lại không dám nói nữa, nàng cũng là nội viện đệ tử, biết người có thể sử dụng ra loại thủ đoạn này, thực lực tuyệt đối sẽ không quá kém.
Trầm Tường giận dữ nói:
- Trong hai năm qua, sao đệ tử nội viện đều kém cỏi như vậy.
- Ngươi biết nàng là ai chăng? Nàng là đứng đầu thập đại mỹ nữ Ngô Thiên Thiên, nội viện đệ nhất nhân Mạc Vũ Văn cũng phải cung kính đối với nàng, ngươi cũng dám làm càn như vậy.
Tiểu Điệp khẽ kêu nói, vẻ mặt thần khí, thật giống như đứng đầu thập đại mỹ nữ chính là nàng vậy.
Trầm Tường cười nói:
- Ta dựa vào cái gì cung kính đối với nàng? Ta là ta, không phải tiểu bạch kiểm như Mạc Vũ Văn kia.
Mỹ nữ áo vàng này dĩ nhiên là đứng đầu thập đại mỹ nữ, hình như hơn hai năm trước, Trầm Tường đối với danh tự này cũng có chút ấn tượng, hôm nay hắn trông thấy cũng không có thất vọng, xác thực phi thường xinh đẹp.
- Cái gì, ngươi cũng dám nói Mạc công tử như vậy, đáng đánh!
Một nữ tử giống như bị người đâm một đao, bén nhọn hô, lại đánh ra một quyền, trên đôi bàn tay trắng như phấn kia vậy mà ngưng tụ lấy chân khí Thủy thuộc tính hùng hậu.
Trầm Tường cũng không tránh né, cho nàng đánh một quyền, nhưng thời điểm nàng kia đánh vào trên người Trầm Tường, lại cảm thấy lực lượng của mình giống như đá chìm đáy biển, biến mất vô tung.
Đây là đặc biệt của Thái Cực Hàng Long Công, có thể ở thời điểm này làm chân khí mặt ngoài thân thể nhu hòa di động, hóa giải chân khí cương mãnh, lấy nhu thắng cương!
- Ta không muốn đánh nữ nhân, nhưng nếu như các ngươi lại nhao nhao làm ta mất ngủ mà nói, ta đá nguyên một đám các ngươi văng ra.
Nụ cười trên mặt Trầm Tường biến mất, thanh âm trở nên không tình cảm chút nào.
Đôi mi thanh tú của Ngô Thiên Thiên cau lại, thực lực của nàng cũng không tầm thường, nhìn ra được Trầm Tường vận dụng chân khí thập phần cao minh.
- Ngươi tên là gì?
Ngô Thiên Thiên lạnh lùng hỏi thăm.
- Trầm Tường!
Nghe được hai chữ này, Ngô Thiên Thiên đột nhiên cả kinh, lui về phía sau mấy bước, mặt mũi tràn đầy đề phòng, những người khác cũng giống như vậy, toàn bộ lui về phía sau, thật giống như Trầm Tường là ôn thần vậy.
- Ngươi đi ra rồi!
Ngô Thiên Thiên cắn răng nói, nàng nghe qua danh tự của Trầm Tường, nhưng không có gặp qua một thân.
- Vừa đi ra, các ngươi tới bổn viện có chuyện gì? Không có gì thì cút nhanh lên, đừng làm ta mất ngủ.
Trầm Tường nhàn nhạt nói.
- Chúng ta muốn dùng sân bãi võ viện này để huấn luyện người của chúng ta.
Ngô Thiên Thiên nói ra, trên khuôn mặt xinh đẹp đã không có nhiều kiêu ngạo như vậy, trước mặt một người đã từng giết võ giả Chân Vũ Cảnh, nàng ngạo không dậy nổi, hơn nữa Trầm Tường còn có một đồ đệ Luyện đan sư Chân Vũ Cảnh.
- Thật có lỗi, võ viện của chúng ta chỉ đủ chúng ta dùng, mời các ngươi trở về đi.
Trầm Tường lắc đầu nói ra, bình thường bọn hắn cũng không phải ở chỗ này luận võ, nhưng đến nhiều người như vậy, rất bất tiện.
Những thiếu nam thiếu nữ kia đều không khỏi sững sờ, Trầm Tường rõ ràng cự tuyệt đứng đầu thập đại mỹ nữ Ngô Thiên Thiên, hơn nữa ánh mắt hắn nhìn Ngô Thiên Thiên, thật giống như nhìn người bình thường, không có chút thần sắc khác thường nào, này làm cho trong nội tâm Ngô Thiên Thiên âm thầm tức giận, này làm cho nàng bị đả kích rất nặng nề, làm cho nàng âm thầm hoài nghi Trầm Tường có phải có hứng thú đối với nam nhân hay không.
- Vậy thì dùng phương thức phổ biến nhất của Thái Vũ Môn giải quyết a, chúng ta tới luận võ, nếu như ta thắng, ngươi phải đồng ý nhượng nơi này.
Ngô Thiên Thiên không chút nào yếu thế nói, tuy trong truyền thuyết thực lực Trầm Tường rất mạnh, nhưng nàng dầu gì cũng là đệ tử của võ viện số mười tám.
- Tặng thưởng là cái gì? Không có ta không làm.
Trầm Tường nói ra, hắn ở địa phương quỷ quái kia ngây người lâu như vậy, trừ hành hạ chính là ngược đãi, hiện tại đụng phải đối thủ thực lực tương đương, hắn cũng muốn nhìn một chút thực lực của mình thế nào.
- Một hạt Chân Nguyên Đan!
Ngô Thiên Thiên cắn nhẹ môi một cái, nói ra.
- Tốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.