Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1657: Tiền cược




Thanh niên Áo đen cười cười, giờ phút này nào còn bộ dạng tức giận, chỉ cười rất càn rỡ, rất đáng đánh: "Đắc tội với ta tất nhiên không phải là lý do bọn họ vẫn lạc, điều bọn họ thực sự không nên nhất đó là kích động tất cả dân chúng, kháng cự ngươi và ta, phủ định nhưng và ta. Không ngờ vọng tưởng dùng lực lượng tín ngưỡng để đối nghịch với ta, hắc hắc, bọn họ có khả năng hấp thu tín niệm chi lực, cực hạn chỉ là tám ngàn năm. Ta đây sẽ chờ bọn họ tích lũy tới cao nhất, khi lòng tin của họ viên mãn nhất thì hủy diệt bọn họ! Ngươi không biết là rất thú vị ư?"
Thanh niên Áo trắng sờ sờ cằm rồi nói: "Thú vị ư? Chả thú vị gì cả! Chuyện năm đó ta đã đã sớm khoan hồng độ lượng không thèm tính toán rồi, cũng chỉ có loại người như ngươi mới lòng dạ hẹp hòi như vậy."
Thanh niên Áo đen hừ một tiếng: "Đừng cho là ta không biết tâm tư của ngươi, ngươi không tốt hơn là bao đâu, đúng rồi, ngươi trong khoảng thời gian này không ngừng áp súc thời gian, nghịch chuyển thời gian, còn ngẫu nhiên ngược dòng thời gian, chuyên đó làm thế nào rồi? Tại sao lại không có tiến triển? Chuyện Có thể làm khó ngươi cũng không nhiều mà."
Thanh niên áo trắng rõ ràng không muốn đề cập tới sự kiện đó, nhưng lúc này Hắc y nhân đã trực tiếp hỏi, chỉ có thể thở dài: "Ta cũng thật sự là con mẹ nó ức lắm. Tên béo đó thực sự khiến ta phục rồi. Rõ ràng có tụ tài chi linh, lại cố tình không muốn vĩnh cửu. Mỗi lần khi sắp thành công thần hồn của hắn lại tỉnh táo lại, sau đó tự hắn muốn phá bỏ, phó bỏ con đường phía trước của mình. Ta hận không thể rút hết mỡ trên người hắn làm đèn dầu! Con mẹ nó thế này là chuyện gì chứ!"
" Ha ha ha!" Thanh niên áo đen cười ngả nghiêng: "Đúng là tên mập đáng yêu! Tồn tại Có thể đả kích ngươi tuyệt đối là đáng yêu!"
Trên mặt Thanh niên áo trắng hiện lên thanh khí, cả giận nói: "Đừng nói sang chuyện khác, đánh cuộc lần này ngươi thua rồi! Mau thực hiện lời hứa, giao tiền đặt cược ra cho lão tử!"
"Thua ư?"
Thanh niên áo đen thì thào, cúi đầu trầm tư một chút rồi sau đó ngón tay vẽ một cái, quát: "Hồi tưởng!"
"Xoẹt một tiếng, Tình huống Sở Dương trong không gian cửu kiếp bị dày vò mười lăm lần lại tái diễn ở trước mặt hắn.
Hắn ngưng thần nhìn, rất chuyên chú nhìn vẻ mặt Sở Dương.
hắn rất nghiêm túc, thậm chí liên tục xem lại ba lần.
Sau đó hắn quát khẽ một tiếng: "Nghịch chuyển!"
Cảnh sắc Trước mặt bắt đầu xoẹt xoẹt lui đi, tiếng gió vù vù vang lên, chuyện quỷ dị nhất đã xảy ra: tao ngộ kiếp trước của Sở Dương không ngờ rất nhanh phát lại ở đây. Sau đó thì giao tranh trong kiếp này của Sở Dương, một đường đi tới... Tất cả kinh lịch.
Tựa như một bức tranh cực lớn, không ngừng trải ra trước mặt Bạch y nhân, Hắc y nhân.
Sau đó hắn mới như có chút đăm chiêu nhìn Sở Dương trong không gian cửu kiếp, sắc mặt ngưng trọng, trong ánh mắt mang theo vẻ thưởng thức vô hạn: "Xem ra ta thật sự thua rồi. Có điều, thua rất cao hứng, tính nết của tiểu tử này ta thích."
Thanh niên áo trắng nói: "Sao? Từ trên người hắn nhìn thấy bóng dáng của chính ngươi ư?"
Những lời này hiển nhiên là đang nói đùa.
Nhưng thanh niên áo đen không ngờ trở nên suy nghĩ sâu xa, thật lâu sau mới thản nhiên nói: "Đúng vậy, nhìn thấy hắn bị ngươi khi dễ như vậy, nhìn thấy con đường nhấp nhô của hắn, ta thực sự cảm thấy, hắn rất giống ta, thực sự rất giống."
" Nhất là phần cuồng ngạo này, cũng có chút ý tứ giống nhau."
Thanh niên áo đen cười hắc hắc: "Hảo tiểu tử! Hảo cốt khí! Hảo ngông cuồng!"
Thanh niên áo trắng vốn chỉ nói đùa thôi, nhưng nghe thấy thanh niên áo đen nói trịnh trọng như vậy, không khỏi cười ha ha: "Không sai, ngay cả ta cũng thật không ngờ, dưới bề ngoài cẩn thận khiêm tốn của tiểu tử này, không ngờ bên trong lại cuồng vọng, kiên nghị bất khuất tới vậy."
Thanh niên áo đen hừ một tiếng.
Thanh niên áo trắng nói: "Ngươi đã coi trọng hắn như vậy, không bằng.. Thu đệ tử đi?"
Thanh niên áo đen lập tức trầm ngâm, thật lâu sau mới nói: "Không được, hắn không thể."
Hắn ngẩng lên nhìn Sở Dương trong không gian cửu kiếp: "Phần ngạo khí này, ta thực sự không muốn bắt hắn quỳ."
Thanh niên áo trắng trầm mặc một chút rồi nói: "Đúng vậy! Phần ngạo khí này nếu quỳ thì thực sự là rất đáng tiếc."
Sau đó hai người đăm chiêu nhìn nhau.
Đều từ trong mắt của đối phương nhìn thấy một loại thần thái thần dị.
" Hắn còn một cửa cuối cùng." Hắc y nhân nói: "Còn có một đánh cuộc, nếu thua thì ta sẽ thực hiện hết lời hứa."
Thanh niên áo trắng tràn đầy tin tưởng: "Đó là vì đánh cuộc khi người này vừa rồi nghịch chuyển thời gian. Ngươi vẫn thua thôi! Điểm này đã được xác định rồi, kỳ thật ngươi cũng biết mà, việc gì phải kéo dài."
Hắc y nhân cười khổ: "Ta hiện tại cũng cảm thấy, cá với ngươi, ta hình như không thắng được, cái tính thích cá chó má, mỗi lần đều khiến lão tử buồn bực như vậy. Sau này, tử không bao giờ đánh bạc nữa."
Bạch y nhân cười ha ha: "Lão hắc, mười đổ thì có chín gian, người thắng vĩnh viễn là nhà cái, đạo lý dễ hiểu như vậy ngươi không phải là giờ mới hiểu chứ."
"kệ mẹ nhà cái chó má, dù sao lão tử sau này cũng sẽ không cá nữa! Ừ, tiểu tử này sau khi trải qua một cửa này, về sau sẽ thế nào?" Hắc y nhân đột nhiên có hứng thú hỏi. Tiểu tử này trong miệng hắn chính là Sở Dương.
"Ngươi nói sao? Rất có hứng thú à?" Bạch y nhân tà khí mười phần cười cười.
Hắc y nhân trầm mặc một chút rồi cuối cùng nói: "Quả thật có hứng thú, ta muốn xem tiếp."
Bạch y nhân nghe vậy thì trong nhất thời không ngờ cũng trầm mặc, thật lâu sau mới nói: "Nói thật, đối với điểm này, ý kiến của ta ngược lại với ngươi. Ta cảm thấy, hay là thôi giúp đỡ đi, để hắn tự đi, tất cả đều có khả năng, duy có truyền kỳ dựa vào chính mình mà tạo nên mới là truyền thuyết phấn khích nhất."
Hắc y nhân thản nhiên cười cười: "Ngươi hiểu lầm ý của ta rồi. Ta cũng chỉ muốn xem thôi. Người này, loại người có ngạo khí này rất giống ta. Ta chỉ muốn xem lại dấu chân của mình thôi."
Trong mắt Bạch y nhân bắn ra thần quang: "Thật sự là chỉ muốn xem thôi ư? Nếu hắn chết trước mặt ngươi thì sao? Hoặc là đã chết rồi!"
Hắc y nhân thở ra một hơi: "Đó là vận mệnh an bài, ta sẽ không nhúng tay."
Ánh mắt Bạch y nhân lộ ra vẻ ôn hòa: "Ngươi có thể nghĩ như vậy là tốt nhất, thay đổi nhân quả, nghịch chuyển nhân quả, vị tất đã là chuyện tốt."
Hắc y nhân nói: "Còn nữa, ngươi lần này thắng của ta nhiều Cửu U địa ngục quả như vậy, cũng là tiểu tử này giúp ngươi thắng, vô luận hắn có biết hắn không thì cũng phải cho hắn hai quả, thế nào?"
Thanh niên áo trắng cười khổ: "Hắn hiện tại một quả Cửu U Địa Ngục quả có thể khiến hắn nổ tung trăm lần."
"Ngươi không muốn cho ư?" Sắc mặt Hắc y nhân đã rất bất thiện.
"Cho! Ta có nói là không cho đâu, có nổ tan xác hay không là chuyện của hắn, nhưng ta cho hay không là chuyện của ta, hai cái không thể nhập làm một được."
"Vậy thì còn được." Hắc y nhân nói: "Trừ Cửu U Địa Ngục quả ra, Thiên Địa Huyền Hoàng quả của ngươi... Cũng phải có chút ý tứ chứ nhỉ? Trái cây đó của ngươi không hiếm lạ gì, cho hắn mấy trăm quả đi! Còn cả Ngũ Phương Thế Giới kiếm của ngươi nữa. Hiện tại cũng không dùng đến mà? Cho hắn luôn đi!"
Thanh niên áo trắng lập tức giận dữ: "Thúi lắm, bảo vật của lão tử ở trong miệng ngươi sao lại thành không ra gì như vậy, ngươi vừa rồi còn nói không quản? Ngươi hiện tại lại nói những lời vô liêm sỉ như vậy? nếu thực sự cho hắn mấy thứ này thì quản hay không quản có gì khác nhau đâu? Còn nữa, mấy thứ mà ngươi nói đều là của ta, hữu dụng hay vô dụng cũng là chuyện của ta, ngươi dùng đồ của ta để cho nhân tình, làm sướng quả nhỉ!"
Hắc y nhân hừ một tiếng, rướn người nói: "Dù sao cũng cho! Ngươi nếu không cho thì ta sẽ không thực hiện lời hứa, bên nào nhẹ bên nào nặng, tự ngươi nghĩ đi, ngươi cũng nói mười đổ thì có chín lừa, ta hôm nay lừa một lần đây, dù sao sau này cũng không cá nữa!"
Thanh niên áo trắng chán nản không nói gì, giống như đã bị Hắc y nhân chiếm thượng phong. xem tại TruyenFull.vn
" Đây là người duy nhất trong bao nhiêu năm nay ta phát hiện ra là rất giống ta, ta không muốn bỏ qua." Trong mắt Hắc y nhân hiện ra vẻ hồi tưởng, nhẹ giọng nói: "Ngươi minh bạch ý tứ của ta chứ."
Bạch y nhân trầm mặc một chút rồi nói: "Được! Ta nhận lời ngươi!"
" Một khi đã như vậy, ngươi nhanh đi hoàn thành một cửa cuối cùng với tên gia hỏa đó đi. Đánh cuộc giữa Chúng ta cũng nên có kết thúc rồi." Hắc y nhân khoát tay nói: "Xong chuyện ở đây rồi, ta còn phải đi mấy chỗ, khiêu chiến với mấy vị sư huynh của ngươi."
"Ồ? Có dũng khí quá nhỉ!" Bạch y nhân tinh thần chấn động, sâu trong đáy mắt lộ ra thần sắc vui sướng khi người gặp họa, nói: " Chúc ngươi thành công, ta sẽ hò hét trợ uy cho ngươi."
Hắc y nhân rất dĩnh đạc phất tay: " Ngươi đáp ứng chuyện của người này đi. Coi như ta nợ ngươi một cái nhân tình một cái nhân tình."
Bạch y nhân giật mình kinh ngạc rồi đột nhiên cười ha ha: "Không ngờ đường đường là cuồng nhân đệ nhất Cửu U không ngờ lại cam nguyện vì người này mà nợ ta một cái nhân tình! Xem ra người này thực sự rất đáng giá."
Hắc y nhân cười lạnh: "Như nhau cả thôi, thiên hạ đệ nhất ta tự cao tự đại hiện giờ không phải cũng đáp ứng đơn đả độc đấu với người ta ư, ta nợ một cái nhân tình thì có tính là gì?"
Hai người đồng thời cười ha hả.
Trong không gian Cửu kiếp, Sở Dương cảm giác được thân thể thần hồn mà mình đã ngưng tụ thành thực chất không ngờ đang dần dần tiêu tán, khôi phục thành trạng thái ảnh lúc ban đầu, đây không phải tu vi của hắn đang hạ xuống, mà là vừa rồi thần hồn hoàn toàn ngưng thành thực chất chính là tu vi mà bóng trắng vì tra tấn hắn đã áp đặt thành.
Hiện tại chuyện đã kết thúc, phần tu vi không thực sự thuộc về hắn tất nhiên là tan đi.
Nhưng Sở Dương vẫn có thể cảm giác được rõ ràng, tốc độ tiêu tán của phần năng lượng đó rất thong thả.
Năng lượng này, nếu có thể tràn ngập trong nháy mắt, tất nhiên cũng có thể tiêu tán trong phút chốc.
Hiện giờ sở dĩ tiêu tán chậm như vậy, tất nhiên là bóng trắng cố ý làm.
Tâm niệm Sở Dương khẽ động, dùng hết tất cả trí nhớ, tâm lực của mình, ghi tạc trong lòng mỗi một trạng thái tiêu tán, các loại cảm giác.
Luyện Thần hồn chính là con đường tự mình phải đi qua, kinh lịch bất ngờ Lần này có thể nói là khảo nghiệm, tuy rằng là thống khổ đến cực điểm, nhưng, thu hoạch cũng đồng dạng cực lớn.
Một là, thần hồn ngưng thể chẳng khác nào chiếu sáng một Thông Thiên chi lộ cho Sở Dương!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.