Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1614: Chấn động hủy diệt!




"Nhị ca, mới sáng sớm ngươi đã làm gì vậy?" Mạc Khinh Vũ đỏ hồng hai má, bị nhị ca nhìn cho xấu hổ. nghĩ tới đêm qua mình ngủ cùng Sở Dương một đêm, trong lòng lại ngường ngùng vô cùng. Tuy thật sự không làm gì cả, nhưng dù sao da mặt cũng mỏng, không khỏi giận dỗi nói một câu.
"Ách...." Mạc Thiên Cơ hít sâu một hơi: "Tiểu muội, ngươi hình như không giống với hôm qua, rất không giống..."
Mạc Thiên Cơ là quan tâm thật lòng, nhưng Mạc Khinh Vũ lại hiểu sai ý, nghĩ rằng Mạc Thiên Cơ đang ám chỉ cái khác, nói móc mình, mi liễu mắt hạnh lập tức trợn lên, đuổi theo Mạc Thiên Cơ không chịu bỏ qua, triển khai truy sát.
Một đường đuổi đánh mà đi.
Đáng thương cửu kiếp trí nang, thần bàn quỷ tính Mạc Thiên Cơ tu vi hiện tại còn không bằng muội muội mình, lần này bị đánh cho chật vật không chịu nổi, khiến cho Sở Dương đứng bên cạnh nhìn mà sảng khoái vô cùng, nhất là nhìn cái lỗ tai Mạc Thiên Cơ bị Mạc Khinh Vũ xoáy cho đỏ rực, càng cười lớn vui vẻ không thôi.
Sáng sớm, mọi người dùng qua điểm tâm, mấy huynh đệ liền cáo biệt đám người Tam Tinh thánh tộc, chuẩn bị xuôi nam, đi Thánh Linh chi tuyền.
Nhưng khi đang tìm kiếm Sở Nhạc Nhi, với được Vạn Nhân Kiệt báo cho biết: Đêm qua, Vũ Tuyệt Thành mang theo Sở Nhạc Nhi lặng lẽ không một tiếng động rời khỏi nơi này. Hiện giờ đã sớm không biết đi nơi nào rồi.
Nghe tin Vũ Tuyệt Thành không cáo mà biệt, Sở Dương chỉ biết cười khổ, các huynh đệ cãi nhau mà đi, không ai phát hiện ra, trong một khắc biết tên Vũ Tuyệt Thành dẫn Sở Nhạc Nhi rời đi, ở sâu trong mắt Mạc Thiên Cơ lại lóe lên một tia buồn bã...
Bất quá, nới tới chuyện khiến Mạc Thiên Cơ buồn bực nhất, cũng không phải là Sở Nhạc Nhi không cáo mà biệt.
Hình như Sở Nhạc Nhi cũng không hoàn toàn tính là không cáo mà biệt, bởi vì....
Trong phòng Sở Nhạc Nhi, để lại một tờ giấy cáo biệt: Đại ca, ta cùng sư phụ đi đây. Ngươi cũng phải bảo trọng, ta có thể sẽ xuất hiện bên cạnh bất cứ lúc nào. Nhớ, mỗi ngày đều phải nghĩ tới ta nha. Muội muội.... Nhạc Nhi.
Cầm trong tay bức thư từ biệt ngắn gọn, trên mặt Sở Dương chỉ có ý cười nhàn nhạt, trong lòng lại dâng lên ấm áp vô hạn.
Mạc Thiên Cơ bên cạnh thò đầu vào nhìn, bộ dáng giống như rất muốn hỏi lại không dám hỏi. Cơ trí thâm trầm ngày thường đều vất lên cửu tiêu vân ngoại rồi. Sở Dương thấy thế trong lòng thầm sảng khoái, lại ra vẻ lạnh nhạt nói: "Là thư Nhạc Nhi lưu lại!"
Ở sâu trong đáy mắt Mạc Thiên Cơ lộ ra một tia khát vọng từ đáy lòng, cũng ra vẻ lạnh nhạt à một tiếng, giống như rất tùy ý, vô tình nói: "Là thư cáo biệt à?"
Sở Dương gật đầu, cũng không nói gì nữa.
Mạc Thiên Cơ cũng không truy vấn nữa, chỉ nói: "Chúng ta cũng nên đi thôi."
Thấy vẻ lạnh nhạt của Sở Dương, Mạc Thiên Cơ cũng khôi phục cơ trí trầm ổn ngày thường. hắn đã kết luận, trên thư nhất định không nói gì tới mình, bởi vì nếu nhắc tới, Sở Dương nhất định sẽ nói, đây chính là cơ hội đá xoáy mình tốt nhất, Sở diêm vương tuyệt sẽ không bỏ qua.
nếu Sở Dương không nói gì, vậy Sở Nhạc Nhi khẳng định không nhắc tới mình trong thư.
Đây là sự thật rất dễ dàng suy đoán ra, không cần nhìn cũng biết.
Ba người Vạn Nhân Kiệt cũng vừa vặn cáo biệt đám người Sở Dương. Bọn họ biết được, đám người Hình Nhất đều đi Đông Nam rồi, đương nhiên muốn hội hợp với Hình Nhất. Sở Dương hành động bên này, không phải ngoại nhân có thể tham gia. Tuy bọn họ cũng không thể tính là ngoại nhân, nhưng vẫn không đủ tư cách tham dự những hoạt động cơ mật trọng yếu này. Thực lực bản thân bọn họ vẫn còn quá yếu, khó có thể tạo thành trợ lực, đi Đông Nam vẫn là đúng đắn nhất.
"Ba huynh đệ chúng ta trước mắt thực lực không đủ, khó giúp được gì. Trước mắt về Đông Nam dốc lòng tu luyện, ngày khác khi giết tới Trần gia, chúng ta vô luận thế nào cũng phải xuất thủ!"
Ba người chưa bao giờ quên huyết cừu của Ngụy Vô Nhan, sau khi để lại một câu như vậy, liền một đường cải trang giả dạng, hướng về phía Đông Nam mà đi. Ba người bọn họ đều là người lão luyện, tiềm hành mà đi Đông Nam, căn bản không cần lo lắng an toàn.
"Ta nhất định sẽ đi tìm các ngươi!"
Trong tiếng quát lớn giống như là tuyên thệ, Sở Dương cùng mọi người lao ra khỏi Tây Bắc giống như mười hai mũi lợi tiễn. Ở trên tuyết nguyên, hướng về phía Nam mà lao đi nhanh như chớp.
Khi đi qua chiến trường, mười hai người đều nán lại một chút.
Chỉ một đêm ngắn ngủi, nơi này không ngờ đã chỉ còn lại tuyết trắng xóa, hoàn toàn khôi phục diện mạo trước đại chiến. Vô hạn viêm dương hôm trước, đến một chút cũng không còn. Gió tuyết vô tận đã chôn vùi tất cả dấu vết rồi.
Mọi người xuất thần nhìn tuyết nguyên trắng muốt không nhiễm một hạt bụi, tựa hồ bên tai vẫn còn vang vọng tiếng gào thét của ngàn vạn người, thanh âm mệt mỏi mà đạm mạc của Lệ Xuân Ba, tựa hồ vẫn thấy những đệ tử Lệ gia, liều chết đồng vu quy tận tới địch nhân, thảm liệt vô hạn!
Khẽ thở dài một hơi, mọi người không hẹn mà cùng cúi người, hướng về mảnh chiến trường này mà cúi đầu thi lễ.
Tạm biệt, Tây Bắc đại địa, phong tuyết chi địa!
Ngay sau đó, mười hai người giống như một làn khói nhẹ, trong nháy mắt đã biến mất phía cuối thiên địa.
...
Đại chiến Tây Bắc kết thúc, nhưng phong vân vẫn không hề dừng lại.
Trong khoảng thời gian này, trên giang hồ lại một lần nhấc lên sóng gió ngập trời, tin tức kinh thiên lần này còn chấn động hơn cả lần trước!
Chuyện thứ nhất, đương nhiên chính là Cửu Kiếp kiếm chủ cuối cùng cũng hiển lộ chân thân!
Thân phận Cửu Kiếp kiếm chủ rốt cuộc hoàn toàn bại lộ, hơn nữa còn là Cửu Kiếp kiếm chủ tự mình chủ động để lộ! Chuyện này khiến cả giang hồ đều sôi trào!
Nguyên nhân Lệ gia bị diệt, có khả năng rất lớn là vì Lệ gia thu lưu Lệ Hùng Đồ, mà Lệ Hùng Đồ lại là một trong cửu kiếp được cao tầng thế công nhận. Lệ gia có Lệ Hùng Đồ, tương đương sẽ xác lập thế đứng không bao giờ bị diệt, lại có vận mệnh hưng thịnh vạn năm. Cho nên mới dẫn tới liên quân thế gia đại chiến Lệ gia. Xét đến cùng, vẫn là vì truyền thuyết cửu kiếp!
Trước mắt, Cửu Kiếp kiếm chủ Sở Dương ngang trời xuất thế, mang theo huynh đệ cửu kiếp của hắn dương oai Tây Bắc, cùng bát đại gia tộc so chiêu. Chuyện này đương nhiên trở thành tin tức chấn động lớn nhất hiện giờ.
Mà theo tin tức này xuất hiện, rất nhiều người cũng suy đoán trong lòng, nghi ngờ một chuyện: Lúc trước Pháp Tôn đại nhân nói Sở Dương chính là vực ngoại thiên ma, kêu gọi toàn bộ thiên hạ bao vây tiêu diệt....
mà hiện giờ, Sở Dương lại hoàn toàn biến hóa, trở thành nhất đại Cửu Kiếp kiếm chủ.
Cửu Kiếp kiếm chủ làm sao có thể là vực ngoại thiên ma? Hoàn toàn trống đánh xuôi kèn thổi ngược rồi. Chuyện này, rốt cuộc là Pháp Tôn đại nhân nhầm lẫn, hay là.... bên trong còn có ẩn tình gì khác?
Dần dần, lời đồn đãi này bắt đầu lan tràn ra... Rất nhiều đã bắt đầu hoài nghi dụng tâm của Pháp Tôn.
Bao nhiêu vạn năm qua, uy tín của Pháp Tôn lần đầu tiên bị nghi ngờ! Hơn nữa, lòng nghi ngờ còn không thể ngăn chặn, càng lúc càng lớn....
Về phần chuyện thứ hai khiến giang hồ chấn động, đương nhiên chính là Tam Tinh thánh tộc lặng lẽ mấy chục vạn năm đột nhiên tái xuất giang hồ! Hơn nữa vừa xuất hiện đã hùng cứ chiếm lấy Tây Bắc. Chỉ cùng mấy câu đã bức lui liên quân chấp pháp giả và bát đại gia tộc!
Cũng có lời đồn, Tam Tinh thánh tộc kiêu ngạo ngập trời, rất giống như muốn quân lâm toàn bộ Thượng Tam Thiên....
Về phần tin tức chấn động thứ ba, chính là... Lệ gia chiếm cứ Tây Bắc một vạn năm, cũng đứng trong hàng ngũ cửu đại gia tộc, đi theo chân Lan gia, tuyên cáo chính thức bị diệt.
Lệ gia sơ đại thủy thổ Lệ Xuân Ba, cũng không thể may mắn thoát nạn, thần hồn câu diệt, không còn trên nhân thế!
Đây là gia tộc thứ hai trong cửu đại gia tộc bị diệt!
Giang hồ đã bắt dầu hỗn loạn, một vòng tuần hoàn tẩy trừ đang từ từ triển khai.
Toàn bộ giang hồ, lòng người bàng hoang.
...
Tới ngày thứ sáu sau khi đám người Sở Dương rời khỏi Tây Bắc đại địa, lại chấn kinh nhận được tin tức mới!
Tin tức này quá kinh người, khiến cho Mạc Thiên Cơ luôn luôn trầm ổn, lúc vừa nghe được tin tức này, cũng không nhịn được mà vấp chân ngã lăn lông lốc.
Bởi vì, tin tức này thật sự quá chấn động, chấn động tới mức khiến người ta không dám tin!
Biểu hiển của đám người Sở Dương cũng không khá hơn Mạc Thiên Cơ, trợn mắt líu lưỡi, trợn mắt há hốc miệng, mờ mịt không hiểu ra làm sao, đủ loại biểu tình quái dị, loại nào cũng có!
Thật ra nội dung tin tức này rất đơn giản - Thạch gia trong cửu đại gia tộc - đã không còn tồn tại!
Không còn tồn tại? Dây là ý gì? Ý tứ rất đơn giản, Thạch gia đã bị diệt sạch, hoàn toàn tan biến khỏi Thượng Tam Thiên!
Nhưng chuyện này quá mức đơn giản, khiến cho cả giang hồ cũng không dám tin!
Tin tức này khiến giang hồ lại một lần nữa sôi trào! Hoàn toàn sôi trào rồi!
Thạch gia là ai? Là một trong cửu đại gia tộc, là một trong những gia tộc đứng đầu Thượng Tam Thiên!
Vị trí Lệ gia ở chính bắc hơi chếch phía tây, cho nên từ trước tới nay vẫn gọi là Tây Bắc. Mà ở gần Lệ gia nhất chính là Thạch gia, ở chính tây hơi chếch về phía nam, ở gần phía tây nhất, cho nên lần này đại chiến tiêu diệt Lệ gia, gia tộc tới nơi đầu tiên đương nhiên là Thạch gia!
Nhưng sau khi tiêu diệt Lệ gia, người của Thạch gia trở về thì lại bất ngờ phát hiện, gia tộc mình đã biến thành bình địa rồi.
Không còn một người sống. Đừng nói người sống, cho dù là một chút dấu hiệu sinh mệnh cũng không có, quả thực là bị người ta giết sạch từ ngoài vào trong, chó gà không tha. Bởi vì không riêng gì người, ngay cả con chó con mèo cũng bị giết. Tất cả sinh mệnh đều hoàn toàn biến mất!
Cảnh tượng khủng bố này khiến cho mấy trăm cao thủ Thạch gia mới trở về, trực tiếp hoàn toàn sụp đổ!
Đám người mình hưng phấn kiêu ngạo xuất phát, muốn diệt gia tộc khác. Kết quả đúng là Lệ gia xem như bị diệt rồi. Tuy phụ nữ hài tử Lệ gia vẫn còn sống sót, nhưng Lệ gia lúc trước đã không còn trên hậu thế nữa rồi, là thắng lợi đáng để chúc mừng. Đám người mình mang thắng lợi trở về gia viên, lại gặp phải cảnh tượng hoang tàn như thế. Hình như gia tộc mình, mới chân chính là bị đồ sát chó gà không tha!
Luận tời dân cư toàn tộc, Thạch gia còn đông hơn cả Lệ gia, ước chừng hơn bốn mươi vạn người. Chỉ là, không ngờ tới, không còn một người nào sống sót.
Trên không trung lãnh địa Dạ gia, mây đen bao phủ, không khí trầm lặng! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m
Vô số xác người la liệt, trên mặt bao phủ một tầng hắc khí nồng đậm.
Cái này đại biểu cho điều gì? Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Mọi người giống như nổi điên, điên cuồng tìm kiếm hung thủ, tìm kiếm manh mối, càng hi vọng có thể tìm được một người may mắn sống sót, nhưng cuối cùng lại phát hiện, toàn bộ gia tộc, tất cả đều không có một người sống sót. Trừ sơ đại lão tổ Thạch Bào Hao không biết tung tích ra, những người khác, đều không ai sống sót!
Thậm chí không phải mất tích, tất cả đều chết ở nơi này!
Bị giết một cách bất ngờ, thần bí, quỷ dị, hoàn toàn không có chút manh mối!
Không ngờ không có chút manh mối, rốt cuộc là ai hạ độc thủ!
Trước đó cũng không hề có dấu hiệu báo trước, cứ như vậy bị giết một cách thần bí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.