Ngạo Thế Cửu Trọng Thiên

Chương 1097: Vui mừng! Gặp lại!




Người của cửu đại gia tộc cả đám buồn rười rượi: Đây cũng gọi là chiếm tiện nghi... Tất cả mọi người tới chiếm tiện nghi của ta tốt lắm!
Đây thuần túy là bị coi thường!
Tử Tà Tình không chút khách khí, có người đưa tử tinh qua, nàng liền sai Sở Dưong thu vào cả.
Bọn người Đổng Vô Thương, Vạn Nhân Kiệt trợn mắt há hốc miệng!
Ta ngất...
Vị Tử đại tỷ này lại là nhân vật uy mãnh như thế! Một cá nhân, một câu nói, lực ép cửu trọng thiên!
Đấu giá sau đó liền náo nhiệt lên.
Cửu đại gia tộc muốn lấy được một gốc dược vật, nhất định phải đấu giá! Hơn nữa đấu giá rất điên cuồng!
Tuyệt đối không để giữ lại: Lỡ như giữ lại, vị cường đại này lại đến một câu: Cửu gia các người sao để thứ này giữ lại? Ta cho rằng rất đáng tiền, các người cho là không đáng giá sao?
Sau đó mỗi nhà lại bồi gấp đôi...
Vậy thì trộm gà không được còn mất nắm gạo...
Dưới tình huống như thế, mỗi người của cửu đại gia tộc đều không ngừng kêu khổ. Có bao nhiêu tử tinh có thể tiêu hao như vậy. Cả đám không khỏi đều nhìn về phía phòng bốn kẻ không thể trêu vào, trong lòng cầu nguyện: Các người mau ra giá đi, ra giá đi. Chúng ta sắp nhịn không được...
Rốt cuộc ở lúc gọi đến Hắc Huyết chu quả, Bố Lưu Tình ra giá: "Mười vạn tử tinh!"
Giá tiền này đúng là không cao.
Giá ban đầu của Hắc Huyết chu quả cũng mười vạn. Người này không ngờ không thêm chữ nào.
Cửu đại gia tộc thở phào nhẹ nhõm, chỉ trong một chốc lát mỗi một nhà đều chọn hơn ba mươi gốc linh dược, tử tinh dự trữ mang đến cơ bản tiêu gần sạch.
Bố Lưu Tình ra giá, vừa hay, trước hết để cho người này chống đỡ một hồi. cửu đại gia tộc không phải không muốn cổ vũ, nhưng người này bọn họ cũng không thể trêu vào...
Bố Lưu Tình vừa lên tiếng, liền yên lặng như tờ.
Tất cả mọi người đang vui sướng khi người gặp họa, nếu Bố Lưu Tình xung đột với vị tồn tại cường đại này, chắc chắn là một trận trò hay. Nhưng quỷ dị chính là nữ nhân cường đại kia không ngờ không lên tiếng.
Vì vậy, Bố Lưu Tình dùng giá quy định mười vạn tử tinh lấy được một quả Hắc Huyết chu quả.
Kế tiếp, một gốc Huyễn Âm Ðằng, Bố Lưu Tình lại ra giá mười vạn.
Vẫn như cũ không người nào cạnh tranh.
Người chủ trì bán đấu giá mặt cương thi mồm miệng nhanh nhẹn, liền đếm một hai ba, bàng một tiếng hạ búa. Lại thuộc về Bố Lưu Tình. Vẫn là giá quy định.
Việc này khiến mọi người buồn bực.
Chẳng lẽ nữ nhân kia cũng cố kỵ Bố Lưu Tình?
Sở Dương ở trong phòng cười đến độ thấy lông mày không thấy mắt. Mấy món này ở chỗ hắn còn trữ hàng, cho dù Bố Lưu Tình không mua. Hắn vẫn phải nghĩ biện pháp đưa cho Khinh Vũ.
Bây giờ nếu Bố Lưu Tình chịu dùng tiền... vậy không thể tốt hơn! Ai biết lão này trong những năm nay vơ vét bao nhiêu thứ tốt? Phun ra một chút cũng là chuyện bình thường nên làm!
Thấy tử tinh chảy vào trong túi mình giống trường giang đại hà, Sở Dương thở phào nhẹ nhõm. Ðấu giá lần này cho dù Cửu Kiếp kiếm muốn cắn nuốt một bộ phận. Nhưng các huynh đệ tu luyện phải cần tử tinh, cũng tối thiểu trong hai mươi năm, căn bản không cần rầu rĩ!
Lần nữa chính là thu phục toàn bộ!
Tử tinh chính là thiên địa linh khí!
Bố Lưu Tình chọn liền ba vật, có vẻ như hết tiền nên không lên tiếng nữa. Ngay sau đó, vợ chồng Phong Nguyệt một hơi chọn mười gốc linh dược. Có điều so với Bố Lưu Tình, Phong Nguyệt ra giá liền công bằng hơn. Cơ bản là dựa theo giá thị trường mua xuống.
So với dạng không cần mặt mũi không có da như Bố Lưu Tình, thể hiện ra nhân phẩm hơn rất nhiều.
Hơn nữa trong lòng Nguyệt Linh Tuyết cùng Phong Vũ Nhu rất hưng phấn. Vị tiền bối thần bí này không ngờ xuất hiện ở đây! Hơn nữa, nhiều thuốc như vậy đều là của nàng!
Sau khi bán đấu giá kết thúc, nhất định phải đi qua chào hỏi...
Sau đó Pháp Tôn cũng chọn hai mươi gốc. Giá của Pháp Tôn tương đối trung bình, cũng không đắc tội Tử Tà Tình, lại không tiêu tiền nhiều. Đắn đo được vừa đúng!
Ðấu giá Hắc Huyết thần dược kế tiếp, các đại gia tộc không dùng tử tinh nữa, mà dùng dược liệu hoặc là tài nguyên, khoáng vật quý trọng để đổi. Đổi hàng loạt ra ngoài... Sở Dương nhìn mà trong lòng ngứa ngáy, hận không thể bảy tám trăm cây mình thu được thêm trong cửu kiếp không gian để bán đấu giá!
Món phát tài này quá sảng khoái!
Chẳng khác gì là cảm giác từ một tên ăn xin vô danh, thoáng cái biến thành người giàu nhất thế giới! Tử tinh mau mau tới đây, khoáng vật trân quý mau mau tới đây, dược vật hiếm quý mau mau tới đây...
Thậm chí, kiếm linh cũng không bế quan, nhìn từng khối vật quý hiếm bên ngoài trải qua đấu giá, trao đổi, quy ra tiền, đưa vào hậu đường mà lộ vẻ tham lam. Loại ánh mắt này hận không thể một ngụm ăn những vật kia vào trong bụng.
Đại bổ!
Các lão tổ chí tôn của các đại thế giá mặt như tro xám trước cả đám đấu giá.
Tuy nói là linh dược rất đáng tiền, công hiệu cũng rất lớn. Nhưng cũng không phải đáng giá như thế!
Các vị lão tổ cảm giác được rõ ràng đây không phải là buổi đấu giá, mà là một lò sát sinh. Nhóm người mình chính là sơn dương đã đặt trên kệ đợi làm thịt, trước mặt mài dao soàn soạt, một con dao lớn lóe sáng, tùy ý lóc thịt mấy người!
Nhìn ở đâu béo ngấy liền tới một dao.
Hơn nữa, dạng xâm lược này vẫn là nhóm người mình chủ động đưa lên cưa, tùy ý người ta chọn nạc kén mỡ!
Bị người thịt, còn sợ người ta mất hứng!
Cảm giác như vậy khỏi phải nói có bao nhiêu nghẹn khuất.
Tổng cộng những dược vật này, ngoại trừ dược cốc lưu lại, bốn người không thể trêu vào chọn đi, còn có một số mặt hàng loại kém ban đầu một số tiểu gia tộc chọn đi, những thứ khác đều được bát đại thế gia phân chia xong!
Hơn nữa...
Cơ bản là giá tiền gấp đôi!
Đến cuối cùng tài nguyên khoáng sản trân quý, các loại linh tài quý hiếm kia càng không thể đếm.
Nữ nhân phòng số ba chữ nhân kia giống có bệnh, vừa thấy giá tiền mình chướng mắt hoặc là giá không hài lòng, liền ho khan. Giống như là có bệnh lao.
Nhưng nàng ho khan một tiếng, liền có thể lệnh giá tiền của búa sắp gõ lại lật gấp đôi!
Loại tiêu tiền này quả thật không nên quá sảng khoái như vậy!
Rốt cuộc, mặt cương thi nâng ra một hộp tử tinh, nói: "Ðấu giá kế tiếp chính là dược vật dược cốc chúng ta cùng Vạn Dược Ðại Điển lần này cố ý chọn lựa ra để tham gia đấu giá. Xin mọi người chú ý. Món đầu tiên chính là một cây độc dược, gọi là Cửu Cửu Huyết Lan".
Nói xong, hắn đọc một lần đặc tính Cửu Cửu Huyết Lan, cuối cùng báo ra giá quy định: Ba vạn tử tinh!
Lời còn chưa dứt, Sở Dương vốn bắt chéo hai chân ngồi ở trong phòng, giờ phút này đột nhiên ho khan hai tiếng, thản nhiên nói: "Ta ra ba vạn...lẻ một khối tử tinh! "
Những lời này ra ngoài, lập tức tất cả mọi người mắc cười một trận, nhưng ngay sau đó chính là một cỗ cảm giác buồn bực bốc lên.
Hoặc là ngươi đừng thêm, hoặc là ngươi liền nhiều hơn một chút.
Khởi điểm ba vạn, ngươi chỉ tặng giá một khối tử tinh! Đây là chuyện gì?
Nhất thời đã có người muốn hô hào, nhưng người phía dưới đợi một hồi lại kinh ngạc phát hiện. Người này sau khi ra giá, trong phòng chung của các đại gia tộc hoàn toàn yên tĩnh!
Không tranh, không đoạt, cũng không mắng, càng không trách cứ.
Giống như chuyện này bình thường cực kỳ!
Thật là quỷ dị! Ðây là chuyện gì xảy ra. Chẳng lẽ thiếu niên này thế còn mạnh hon cả cửu đại gia tộc. Chưa nghe nói qua Thượng Tam Thiên này có nhân vật trâu bò như vậy.
Mặc dù nghĩ không thông, nhưng cửu đại gia tộc cũng không dám nói, người khác tất nhiên càng thêm không dám phản đối!
Trong phòng số 2 chữ thiên, Mạc Khinh Vũ đột nhiên đứng phắt dậy: "Đây là giọng của Sở Dương ca ca!" Muốn xông ra ngoài.
Trong lòng Bố Lưu Tình âm thầm kêu khổ. Tiểu tử này đúng là chỗ nào cũng nhúng tay vào. Như thế nào không ngờ trà trộn vào trong này được?
Giữ chặt Mạc Khinh Vũ lại, nói: "Không chắc, người giọng tương tự trong thiên hạ nhiều lắm. Tiểu Vũ, ngươi xác định trước một chút hãy nói, nơi này nhiều người như vậy, không nên náo loạn gây chê cười!"
Mạc Khinh Vũ nói kiên quyết: "Ta không nghe lầm! Là giọng của Sở Dưong ca ca. Ta cả đời cũng sẽ không nghe lầm!"
Bố Lưu Tình vô lực một trận.
Mạc Khinh Vũ lao ra bao phòng, đúng ở bên ngoài, dò xét chung quanh. Ánh mắt sốt ruột, vẻ mặt cấp bách.
Một bóng người màu đỏ, đổi tới đổi lui ở bên cạnh lan can, sốt ruột mà nhìn. Đang đợi Sở Dương nói tiếp, trong lúc bất tri bất giác, nước mắt không ngờ đã trào đầy hốc mắt. Chỉ cảm thấy trái tim đập thình thịch, tùy thời đều có thể từ trong cổ họng nhảy ra ngoài...
Một cỗ càm xúc tưởng niệm ưu thương, tích súc ở trong lòng, trào nhanh, cuồn cuộn, đang chờ trút ra...
Phía dưới không ít người đang nhìn, không biết tiểu cô nương mặc trang phục đỏ kia đang tìm kiếm cái gì, đang...tưởng niệm cái gì?
Người chủ trì bán đấu giá lớn tiếng nói: "Ba vạn lẻ một khối tử tinh, có tăng giá không? Có tăng giá không? Một, hai, ba, thành giao!"
Phanh!
Búa gõ xuống.
Người trong cửu đại gia tộc đều có chút không thoải mái, ở trong mắt bọn họ. Sở Dương làm như vậy, tuyệt đối là vị tồn tại cường đại kia cố ý sai khiến, cố ý chơi ác bọn họ.
Nhưng bọn họ cũng không dám lên tiếng.
Sở Dương dùng giá quy định lấy được Cửu Cửu Huyết Lan.
Nhưng trong lòng của hắn đột nhiên có chút kích động, có chút xao động, trong lúc nhất thời, thậm chí có chút lo âu, giống như có người đang kêu gọi mình.
Sở Dương nhíu mày, đột nhiên trở nên tâm phiền ý loạn, khống chế không nổi tâm tình muốn phát tiết, lẩm bẩm nói: "Đây là chuyện gì xảy ra? Lòng của ta sao loạn như vậy? Tiểu Vũ tới rồi? Chẳng lẽ là Tiểu Vũ tới rồi sao?"
"Đấu giá kế tiếp chính là một gốc chí độc thiên hạ, Cửu Sắc Liên Hoa! Giá quy định, ba vạn năm ngàn tử tinh!" Người chủ trì bán đấu giá vừa nói ra những lời này, Sở Dưong vọt đứng lên.
Vẻ mặt kích động!
Tử Tà Tình cũng vẻ mặt phấn chấn, hai mắt Sở Nhạc Nhi sáng ngời, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng đỏ bừng!
Bệnh của Sở Nhạc Nhi, vị linh dược cần có cuối cùng, không ngờ lại ở trên buổi đấu giá này, xuất hiện không hề báo hiệu!
Sở Dương tuyệt đối không thể tưởng được.
Hắn chọn Cửu Cửu Huyết Lan chính là chuẩn bị sẵn tính toán ngộ nhỡ: Nếu lỡ như Cửu Sắc Liên Hoa không thể tới tay, liền dùng Cửu Cửu Huyết Lan thay thế. Mặc dù hơi có thiếu sót, nhưng miễn cưỡng có thể sử dụng. Chỉ có điều không thể đạt tới hiệu quả tốt nhất.
Mình mang theo Sở Nhạc Nhi ra ngoài đã gần một năm.
Bệnh của Sở Nhạc Nhi, thời gian không còn nhiều.
Cho nên Sở Dương không thể không chuẩn bị trước.
Giờ phút này Cửu Sắc Liên Hoa vừa xuất hiện, Sở Dương bây giờ vốn cũng đã có chút tâm phiền ý loạn, lập tức kìm nén không được, vọt đứng lên, sải bước đi ra ngoài, lớn tiếng nói: "Cửu Sắc Liên Hoa, ta ra bốn vạn tử tinh!"
Mạc Khinh Vũ đang đau khổ tìm kiếm rên rỉ một tiếng, không thể tin mà nhìn thân ảnh cao ngất xuất hiện phương xa đối diện đang nói kia, trong lòng lập tức chua chua ngọt ngọt, nước mắt tràn mi mà ra.
Nàng liều mạng lau đi nước mắt điên cuồng trào ra trong mắt, lẩm bẩm: "Sở Dương ca ca..." Thanh âm nhỏ bé mà mơ hồ, dường như ngay cả mình cũng nghe không rõ lắm, nhưng một tiếng này lại làm cho tiểu nha đầu cảm thấy bản thân không phải là đang nằm mơ.
Mạc Khinh Vũ đứng phắt dậy, dùng hết khí lực toàn thân, lớn tiếng kêu lên: "Sở Dương ca ca!"
Trong mắt, nước mắt tùy ý chảy xuôi, nhưng kêu to một tiếng này cũng là vui mừng mà ra! Tràn đầy mừng rỡ khi xa cách gặp lại, cùng tưởng niệm khắc cốt!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.