Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 87: Bạo Viêm Sư Tử




Cuối cùng cũng có thể cùng mạo hiểm với Lăng Tiêu, Isa thực vui vẻ. Isa hiểu biết rất sâu đối với thảo dược, sớm đã nhìn ra trong nhiệm vụ lịch lãm đi tìm thảo dược này, có một loại mà Lăng Tiêu đã đề cập qua là Thạch Trúc Thảo, Isa cũng không đi hỏi Lăng Tiêu, có một số việc không cần hỏi. Trong lòng Isa nghĩ: "Nhất định phải lưu tâm loại thảo dược này, nếu mình có thể tự tay tìm được thì rất tốt!"
Từ rất xa có thể nghe thấy những tiếng hô to gọi nhỏ, loáng thoáng còn kèm theo tiếng thú rống, đại khái là có một đội ngũ gặp phải ma thú.
La Thiên cười nói:
- Kêu hưng phấn như vậy, ma thú hẳn là không vượt qua cấp một, có lẽ là dã thú bình thường.

Karin hơi khó hiểu hỏi:
- Vì sao vậy?

Long Tường ở một bên khinh thường nói:
- Đám người kia thực lực yếu ớt, nếu quả thực phát hiện ma thú bậc cao, sẽ không phải hoan hô mà cầu cứu rồi!

Dọc đường đi, Long Tường vẫn quấn quýt lấy Thượng Quan Vũ Đồng nói chuyện, biểu hiện sự uyên bác của hắn, thậm chí nói khoác thời điểm hắn tham gia lịch lãm khi còn học ở Học viện Đế quốc, đã tự tay bắt được một con Ma thú bậc hai!
Đối với loại người này, Lăng Tiêu có chút khinh thường bĩu môi, hắn cũng đã từng đọc sách ở Học viện Đế quốc vài năm, còn chưa từng nghe nói có học trưởng nào có thể độc lập săn giết được Ma thú bậc hai, cho dù Long Tường cũng từng là một thiên tài võ giả có danh tiếng, nhưng ai thèm để tâm đến mấy câu khoác lác của hắn kia chứ?
Lăng Tiêu đã sớm nghe ra tiếng rống của ma thú, chẳng qua là một con nhím mà thôi. Nhớ tới nhím, Lăng Tiêu không kìm được nhìn thoáng qua La Thiên, trong lòng cảm thấy hơi buồn cười.
Thượng Quan Vũ Đồng bị Long Tường quấn lấy có chút không kiên nhẫn nổi, liền lùi lại đi cùng Isa và Karin ở phía sau, thỉnh thoảng truyền thụ cho hai cô gái chút tri thức dã ngoại sinh tồn, để cho hai cô gái không có chút kinh nghiệm này có được lợi ích.
Nhưng trái lại Long Tường nghe xong lại hơi xấu hổ, vừa rồi hắn bốc phét " Kinh nghiệm sinh tồn khi dã ngoại " nhưng đứng trước phương pháp giải thích đơn giản của Thượng Quan Vũ Đồng lại có vẻ không chịu nổi một kích, đại khái thì toàn bộ những điều hắn nói chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài mà thôi.
Cũng may da mặt Long Tường đủ dày, cũng không ai nhìn hắn, tuy nhiên ánh mắt Long Tường nhìn về phía Thượng Quan Vũ Đồng càng thêm nóng bỏng.
Một nữ nhân có năng lực, có tài hoa, tính cách dịu dàng, diện mạo xinh đẹp quả thực là cực phẩm! Nữ nhân như vậy ai không muốn cưới về nhà chứ.
Phía trước không xa bỗng nhiên vang lên một tiếng thú rống trầm thấp, ngay sau đó chợt nghe thấy những âm thanh trốn chạy, đúng là chạy về phía bên này. Sau một lát , một nam sinh mặt trắng bệch dẫn đầu chạy tới, nhìn thấy Thượng Quan Vũ Đồng, kích động nói:
- Giáo sư, chạy mau, phía sau có một ma thú bậc cao!

Thượng Quan Vũ Đồng cau mày trách mắng:
- Đồng bạn của cậu đâu?

Nam sinh kia có phần xấu hổ cúi đầu.
Phía sau tiếp tục chạy tới bốn năm người, một đám đều chật vật không chịu nổi, đều dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn nam sinh chạy trước kia.

- Tốt lắm, mọi người lui ra phía sau!

Thượng Quan Vũ Đồng bỗng nhiên có chút hối hận đã để nhiều người đi như vậy, thời điểm ban đầu là muốn càng nhiều người, tốc độ tìm được vài loại thảo dược kia càng nhanh, lại quên mất nhóm người này toàn là thiếu gia, tiểu thư quý tộc, đâu phải kẻ mạo hiểm. Một đám người này không liên lụy đến mọi người là tốt rồi.
Tiếng gầm trầm thấp của ma thú kia càng lúc càng gần, Lăng Tiêu nhắc nhở nói:
- Thượng Quan giáo sư, phải cẩn thận một chút, đây là một ma thú!

- Không cần ngươi nói!
Long Tường cười lạnh nhìn thoáng qua Lăng Tiêu, sau đó cầm kiếm đi tới, bảo hộ bên cạnh Thượng Quan Vũ Đồng.
La Thiên cũng bảo hộ Karin ở sau người, còn Lăng Tiêu thì đã sớm để cho Isa đứng ở bên kia Karin, bên này phân phối đâu vào đấy.
Mấy đội học sinh không có giáo sư đi kèm chạy tới mặt đã đỏ bừng, trong đội ngũ của bọn họ có cả nữ sinh, thậm chí còn là bạn gái của một người trong đó. Cô gái kia vừa mới đây còn chạy sau cùng, xem ra sau khi chấm dứt lần lịch lãm này, quan hệ luyến ái của hai người cũng sẽ tuyên bố chấm dứt.
Lúc này, trong đám cỏ mà đám người kia vừa chạy quá, đi ra một con sư tử cực lớn có bộ lông màu đỏ sậm! Bộ lông đỏ rực mềm mại như dính trên thân mình nó, thân thể hình giọt nước thập phần cân xứng, thân hình mạnh mẽ tràn ngập lực lượng bùng nổ, một đôi mắt màu lam gây cho người ta một cảm giác chói mắt rất quỷ dị! Nó đứng cách mọi người mười thước, hơi hơi nhe nanh, phát ra tiếng gầm trầm thấp. Hiển nhiên, những học sinh vừa chạy tới đã xông vào địa bàn của nó, thoạt nhìn nó cũng không đói, tuy nhiên nó vẫn phát ra tiếng gầm uy hiếp, ý cảnh cáo mọi người tránh xa nó ra một chút.
Lăng Tiêu nhẹ giọng nói:
- Thượng Quan giáo sư, thu liễm khí thế về, không có việc gì đâu, nó chỉ uy hiếp thôi, không có ý tứ ra tay đâu!

Isa ở một bên thanh âm mềm nhẹ nói:
- Trời ạ, đây là một Ma thú bậc bốn, Bạo Viêm Sư Tử! Vật tổ hoàng gia Bạo Viêm Sư Tử Vương chính là từ loại ma thú này biến dị thành!

La Thiên gật đầu. Là thành viên hoàng thất, đương nhiên hắn quen thuộc đối với loại ma thú vật tổ, nhưng hắn vẫn bội phục đối với cô gái Isa hay ngượng ngùng thực lực không tính là mạnh này. Có thể một hơi nói ra đây là Bạo Viêm Sư Tử cũng không khó, dù sao đây cũng là vật tổ hoàng gia, quý tộc không lý do gì không biết, nhưng muốn một hơi nói ra đây là ma thú bậc mấy thì không phải dễ dàng.
Bạo Viêm Sư Tử từ bậc ba đến bậc tám đều có, đương nhiên, bậc tám thì đã là Bạo Viêm Sư Tử Vương!
Karin hơi khẩn trương nhìn con sư tử dài chừng ba thước với những đường cong duyên dáng, nhẹ giọng hỏi Isa:
- Bạn sao biết nó là Ma thú bậc bốn!

Isa không kịp trả lời, bên kia Long Tường đã hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay ra khỏi vỏ, một đạo kiếm khí mờ ảo dài hơn một thước bắn ra từ mũi kiếm, chỉ thẳng vào đầu Bạo Viêm Sư Tử, vừa vội vàng nói:
- Thượng Quan giáo sư, nàng đi mau, ta sẽ đến sau!

Thượng Quan Vũ Đồng bị tức đến dở khóc dở cười, Lăng Tiêu vừa mới nhắc nhở nàng thu liễm khí tức, nàng rõ ràng cảm nhận thấy ánh mắt hung ác của Bạo Viêm Sư Tử giảm xuống rất nhiều, không ngờ bị Long Tường này làm rối cả lên. Bạo Viêm Sư Tử lập tức cảm thấy một khí thế uy hiếp thật lớn, bộ lông đỏ sậm nơi cổ dựng đứng lên, như một đóa hoa hướng dương nở rộ, đầu sư tử ở phía trong trông thật khủng bố.
Lăng Tiêu cúi đầu mắng một tiếng:
- Ngu ngốc!
lập tức quay đầu lại nói với Karin:
- Cô mang theo bọn họ lập tức đi hội họp với đội ngũ khác, phải đảm bảo an toàn, con thú này rất khó đối phó!

Isa nhìn Lăng Tiêu thật sâu:
- Huynh phải bảo trọng!

Bạo Viêm Sư Tử ở bên kia đã lao tới Long Tường vừa khiêu khích nó, trong không khí hỗn loạn một luồng gió tanh. Bạo Viêm Sư Tử mở mồm to như chậu máu, răng nanh sắc bén lộ ra không khí, vài giọt nước miếng chảy ra ở khóe miệng dễ dàng có thể thấy được.
Thượng Quan Vũ Đồng không thể mặc kệ đồng bạn, rút kiếm ra, kiếm khí sắc bén bắn về phía Bạo Viêm Sư Tử.
Bạo Viêm Sư Tử mười phần linh hoạt lách mình một cái trong không trung, tránh thoát được một đạo kiếm khí của Thượng Quan Vũ Đồng, vẫn không hề cố kỵ gì lao đến Long Tường. Ánh mắt Long Tường lộ ra vẻ hoảng sợ. Những lần lịch lãm mà hắn đã tham gia trước kia, Ma thú bậc hai là do nhóm đông người đi theo vây lại, chưa từng thấy qua uy lực của Ma thú bậc bốn. Mới vừa rồi hắn còn ra oai cho rằng mình có khả năng tự mình chiến với nó, dù sao cũng có Thượng Quan Vũ Đồng là Ma Kiếm Sĩ ở bên cạnh.
Đều nói anh hùng cứu mỹ nhân là lãng mạn, mà mỹ nữ cứu anh hùng cũng không kém!
Long Tường dường như có thể ngửi thấy rõ ràng mùi tanh hôi trong miệng Bạo Viêm Sư Tử, đại não trống rỗng, nghĩ: " Chẳng lẽ Long Tường anh tuấn phong độ ta lại phải chết trong miệng súc sinh này sao?"
Trong giây lát cảm giác được hông của mình trầm xuống, một luồng lực mạnh mẽ đánh tới, chính là Thượng Quan Vũ Đồng trong thời khắc mấu chốt một cước đá bay Long Tường sang một bên, rơi vào bụi cỏ bên kia.
La Thiên và Lăng Tiêu hai người rút vũ khí ra, không khỏi liếc mắt về phía Long Tường bay đến. Bên kia không hề có động tĩnh gì, trong lòng hai người khinh miệt, một cước đó của Thượng Quan Vũ Đồng nếu có thể làm một Đại Kiếm Sư bị thương, vậy Đại Kiếm Sư kia có thể chết đi được rồi.

- Hèn nhát!
La Thiên rút trường kiếm ra, mạnh mẽ rống lên một tiếng động viên chính mình. Trên thực tế, đối mặt với loại ma thú bậc cao khủng bố này, hắn cũng sợ hãi, nhưng cũng sẽ không từ bỏ việc tìm kiếm cơ hội sống sót.
Hơn nữa, còn có Thượng Quan Vũ Đồng ở đây kia mà!
Trong tay Lăng Tiêu là Tế Liễu Kiếm, cùng với La Thiên một trái một phải, cùng Thượng Quan Vũ Đồng lập thành một hình tam giác. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - www.TruyệnFULL.vn
Mà giờ phút này, Thượng Quan Vũ Đồng đang theo Bạo Viêm Sư Tử hỗn chiến. Ma Kiếm Sĩ bậc hai chống lại Bạo VIêm Sư Tử bậc bốn, trên cơ sở thì chẳng có chút chỗ tốt nào. Cũng may, kiếm khí bảy màu của Thượng Quan Vũ Đồng có uy lực rất lớn, Bạo Viêm Sư Tử dường như rất kiêng kỵ, thân mình linh hoạt tránh trái tránh phải, sau đó thỉnh thoảng bắn ra một hỏa cầu to bằng nắm tay từ trong miệng ra, uy lực cũng rất lớn.
Thượng Quan Vũ Đồng cũng không thể tránh né được hỏa cầu này, tuy rằng đang là mùa hè, nhưng cây cỏ khô trên thảo nguyên Lưỡng Hà vẫn có rất nhiều, nếu hỏa cầu này rơi xuống đất sẽ dễ dàng châm cháy đám cỏ này.
Karin và Isa căn bản không đi xa, mà để những người khác đi trước. Hai người lo lắng nhìn về bên này, thấy có ánh lửa bốc lên, đồng thời sử dụng kiếm kỹ rất nhanh tạo thành một vành đai cách li ở bên ngoài, khiến cho cỏ khô cho dù bị thiêu đốt cũng sẽ không xảy ra hỏa hoạn lớn. Vẫn còn có rất nhiều người ở phụ cận, nếu để cho lửa lan tràn sẽ làm cho nhiều người bị thương.
Cùng lúc này, đội ngũ ở xa thấy có khói đen bốc lên cũng đều đi tới đây.
Thời điểm thế lửa lan tràn đến chỗ Long Tường, Long Tường bề ngoài bị hun khói đen kịt nhảy ra, sau đó gào thét lớn:
- Thượng Quan giáo sư, không phải sợ, có ta ở đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.