Ngận Thuần Ngận Ái Muội

Chương 344: Lại gặp mặt




Dương Minh cũng không khách khí, vừa rồi chén cháo hoa đã lãng phí trên đầu con nhỏ này, bạn trai nhỏ bồi thường lại một cái bánh bao hấp, chắc cũng không lỗ lắm! Vì thế cầm đũa lên ăn.
Trần Mộng Nghiên chỉ đành lắc đầu bất đắc dĩ với người bạn trai của mình, sao mà mặt dày quá vậy? Người khác đưa thật, anh cũng không thể ăn thật chứ?
"Mộng Nghiên, cái bánh bao này là thịt bò hầm đó, cái vừa rồi anh mua là thịt heo trắng, hương vị không giống, em cũng nếm thử một chút đi!" Dương Minh gấp bánh để vào trong đĩa của Trần Mộng Nghiên.
Trần Mộng Nghiên bất đắc dĩ, cũng không thể từ chối, chỉ biết cúi đầu ăn. Mà Kinh Tiểu Lộ bây giờ máu điên đã lên đến não rồi! Trên đời này, sao lại có một con người vô sỉ như vậy chứ? Chẳng qua cứ chờ đi, chờ một lát người của tao tới, mày muốn khóc cũng không kịp đâu! Kinh Tiểu Lộ phẫn hận nghĩ.
Cát Hân Dao vừa nghe điện thoại xong, là người em của mình bị đánh, bị người ta khi dễ, Cát Hân Dao là loại chị hai cũng số má mà, nghe nói em mình bị người ta khi dễ, đương nhiên muốn biểu hiện một chút, vì thế đem chuyện này nói với Tất Hải, Tất Hải hôm nay vừa thăng quang, là thời khắc mà lòng tự tin bùng nổ cực độ, nghe Cát Hân Dao nói xong, cũng hăng hái đi quản luôn chuyện này.
Mang theo vài tiểu đệ đến trường học, vì Tất Hải ngồi lên cái ghế lão đại của Địch Địch, đám đàn em chưa có cơ hội nịnh hót, bây giờ thời cơ đến, đều đi theo Tất Hải làm chuyện này, vì thế một đám bảy tám người hiên ngang vào trường, thanh thế còn lớn hơn lần đi đánh Dương Minh, trực tiếp chạy đến đại học Tùng Giang.
Dương Minh ăn xong cái bánh bao kia, ngồi xỉ răng xong, hết kiên nhẫn nói: "Người của cô sao còn chưa tới nữa? Không phải trên đường gặp bất trắc gì chứ?"
"Mày. mày dám nói như vậy, mày lập tức chờ chết đi!" Kinh Tiểu Lộ trừng mắt, hung tợn nói.
Dương Minh ngáp dài nói: "Bọn họ không đến, vậy tôi có thể đi chứ? Không có thời gian chơi trò hắc đạo sân trường với cô đâu"
"Chờ một chút đi, cứ chờ đi, lập tức đến liền!" Kinh Tiểu Lộ cũng khẩn trương lên.
"Tôi nói này, cô bé, bộ dạng của cô coi như là thông qua, nhanh chóng tìm một người đàn ông tốt mà cưới đi, đừng có ở đây mà chơi trò xã hội đen này! Tôi đang bận! Cho cô thêm một phút nữa đó!" Dương Minh nói, thật ra thì. tướng mạo của Kinh Tiểu Lộ không tính là khó coi, chỉ trên mặt trang điểm nhiều quá, không thể thấy rõ ràng được. Chẳng qua thị lực của Dương Minh tương đối tốt, có thể thấy rõ được, nhưng hắn lại không có hứng thú với loại con gái như vậy, nên cũng không để ý đến.
Rốt cục, Cát Hân Dao và Tất Hải cùng một đám tiểu đệ đằng đằng sát khí chạy lại đây, Kinh Tiểu Lộ thấy thế, xém tí đã khóc rớt nước mắt, rốt cục đã đến, thời khắc hãnh diện đã không còn xa nữa!
"Chị Dao, chính là hắn, đôi cẩu nam nữ này khi dễ em!" Kinh Tiểu Lộ chỉ về hướng của Dương Minh nói.
"Ừ, đây là Hải ca, là ông xã của chị, bây giờ là lão đại của quán bar Địch Địch!" Cát Hân Dao khoe khoang chuyện Tất Hải thăng chức.
"Ồ, xin chào, anh Hải, em là Kinh Tiểu Lộ, ngưỡng mộ đại danh đã lâu." Kinh Tiểu Lộ muốn lôi kéo làm quen, nhưng mà trên đầu và cả người đều là cháo hoa và nước canh, hình tượng thật sự không tốt.
Tất Hải hơi hơi gật đầu, sau đó hỏi: "Người đâu? Ở đằng kia?"
"Chính là bên đó." Kinh Tiểu Lộ chỉ vào Dương Minh nói: "Nói mày đó, con mẹ mày không phải ghê gớm lắm sao, mày lại đây, xem tao chỉnh mày thế nào!"
Dương Minh vốn đã nhìn thấy Tất Hải và Cát Hân Dao chạy tới, cho nên càng không sợ hãi, lười biếng duỗi lưng một cái, sau đó nói với Trần Mộng Nghiên: "Mộng Nghiên, hôm nay anh vào lớp học chung với em nhá?
"
A, bây giờ là lúc nào, mà anh còn nói như vậy? Nhanh chóng nghĩ biện pháp giải quyết đi! Bọn họ tìm nhiều người tới như vậy, anh có thể đánh thắng được sao!" Trần Mộng Nghiên nén giận nói: "Vừa rồi nói anh đi mà không chịu nghe. Bây giờ người ta kêu người đến, chúng ta có thể đi sao?"
"
Hắc hắc, đương nhiên có thể đi!" Dương Minh gật đầu, sau đó đứng dậy, nhìn Tất Hải nói: "Tất Hải, sao anh lại đến sóm vậy? Lên làm lão đại rồi dẫn người đến khoe khoang trước mặt tôi?"
"
Con mẹ mày, nói cái gì đó tiểu tử!" Một thằng đàn em của Tất Hải vì muốn lấy lòng lão đại, nên nhảy ra chỉ vào Dương Minh mắng.
Hai thằng côn đồ hồi sáng đi giáo huấn Dương Minh, đương nhiên biết Dương Minh rất lợi hại, nên bây giờ vội vàng nắm đầu thằng này lại, thằng kia không biết gì, quay đầu lại mắng: "
Túm áo tao làm gì? Thấy tao trung thành với Hải ca, bọn mày ghen tị hả?"
Loại người không biết tốt xấu, thì mặc kệ luôn đi! Hai người kia đồng thời buông tay, mẹ mày tự tìm đường chết, không liên quan đến bọn tao!
Tất Hải vừa nghe thằng đàn em mắng Dương Minh, nhất thời hoảng sợ, vươn tay lên,"
bốp" một cái, tán cho thằng này một cái.
"
Hải ca, sao anh lại đánh em." Thằng đó lấy tay bụm mặt, nửa mặt ủy khuất nhìn Tất Hải. Vì sao là nửa mặt, à, cái này là do bị Tất Hải tát, làm cho sưng lên như trái cà chua, tạm thời mất đi công năng biểu tình.
Tất Hải làm gì có thời gian giải thích với hắn, vội vàng hướng lại Dương Minh nói: "
Dương ca, em."
"
Được rồi, không cần giải thích, tôi biết rồi, về sau tập trung chính sự, đừng có làm ra loại chuyện lấy le như vậy nữa!" Dương Minh nhàn nhạt lắc đầu: "Tôi còn có việc, không lảm nhảm với các người nữa"
Cát Hân Dao cũng hết sức tức giận, trừng mắt nhìn Kinh Tiểu Lộ nói: "
Em có biết hắn là ai không? Hắn là anh em của lão đại Tùng Giang Báo ca! Ông xã của chị phải rất cung kính với hắn, em dám gây chuyện với hắn à"
"
A. cái này." Kinh Tiểu Lộ không ngốc, nhìn thấy thái độ của Tất Hải, nàng liền biết hôm nay đã đụng nhầm thứ dữ. Hèn chi người này trước đó không chút sợ hãi, người ta là anh em của lão đại Tùng giang mà, ai mà có thể đụng đến hắn! Kinh Tiểu Lộ cắn chặt răng, nói với Cát Hân Dao: "Chị Dao. em cũng không biết. xin lỗi."
"
Quên đi, Dương ca là người tốt, em đi xin lỗi anh ấy đi!" Trước mặt Dương Minh, Cát Hân Dao cũng không nói thêm gì.
"
Dạ, em biết rồi" Kinh Tiểu Lộ gật đầu, đi đến trước mặt Dương Minh nói: "Dương ca, xin lỗi!"
"
Được rồi, cô muốn làm gì thì làm đi, đừng phiền tôi!" Dương Minh không kiên nhẫn nói.
Kinh Tiểu Lộ dậm chân, có gì đặc biệt hơn người đâu, không phải là ghê gớm lắm sao. Chẳng qua, vấn đề là hắn không phải loại ghê gớm bình thường, mà là vô cùng khủng khiếp!
Dương Minh không biết Kinh Tiểu Lộ đang nghĩ gì, bất kể nàng nghĩ cái gì, cũng chẳng sao cả. Kéo tay Trần Mộng Nghiên đi về hướng cửa căn tin, đi được một nửa, đột nhiên quay đầu lại nhìn Lý Long Suất đang ngơ ngác: "
Cảm ơn cái bánh bao của mày, mùi vị không tệ, đúng rồi, cái số điện thoại mày vừa gọi là của tao trước đó dùng, về sau có chuyện gì có thể trực tiếp tìm tao, không cần lao lực như vậy"
"
A." Lý Long Suất đỏ mặt, cảm thấy xấu hổ vô cùng, người mà mình vừa rồi muốn tìm, lại chính là người mà mình muốn giáo huấn?
Dương Minh đi rồi, Tất Hải mới trầm mặt xuống, trách cứ: "
Cát Hân Dao, em quen biết cái loại bạn gì vậy? Một chút nhãn lực cũng không có"
"
Anh Hải, anh đừng nói vậy, Kinh Tiểu Lộ là bạn lớn lên từ nhỏ với em, quan hệ không tồi." Cát Hân Dao nhỏ giọng nói.
"
Quên đi, nếu Dương ca đã không truy cứu, anh cũng không nhiều chuyện" Tất Hải nhíu mày, nhìn về phía Kinh Tiểu Lộ nói: "Về sau cô thành thật một chút, bằng không xảy ra chuyện gì, tôi và Hân Dao cũng không cứu được cô!"
"
A." Hôm nay Kinh Tiểu Lộ đã bị khiếp sợ quá lớn, bản chất điên cuồng khi nãy biến mất, trầm mặc gật đầu.
"
Được rồi, Tiểu Lộ, em nhanh chóng về phòng tắm rửa đi, em nhìn em kìa, sao lại thành thế này, cả người đều là cháo" Cát Hân Dao trách cứ, nàng ta tuy rằng mà một kẻ âm hiểm, nhưng đối với Kinh Tiểu Lộ thật sự không tệ.
"
Còn không phải do Dương Minh dùng cháo úp lên đầu mình sao!" Kinh Tiểu Lộ nhớ đền liền buồn bực.
Kinh Tiểu Lộ đi rồi, Tất Hải mới nói: "
Kinh Tiểu Lộ rất quen thuộc với em?"
"
Đúng vậy, anh Hải, anh cũng đừng tức giận nàng ta, kỳ thật Kinh Tiểu Lộ rất đáng thương, lúc nhỏ cha mẹ ly hôn, đem nàng ném cho bà nội, bà nội một mình nuôi nàng lớn, cho nên tính cách của nàng ta mới biến thành như vậy" Cát Hân Dao lắc đầu nói: "Nàng ta chỉ có một mình trong xã hội, muốn bảo vệ mình cũng không dễ, muốn được đứng vững, phải dựa vào một số người có thực lực, thằng bạn trai của nàng ta, tên là Lý Long Suất, em đã nói qua hắn chẳng có gì đặc biệt, chẳng qua do nàng ta quá ngốc, nên đã bị Lý Long Suất lừa"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.