Ngai Vàng Của Hoàng Đế

Chương 111: Thách đấu trong học viện (1)




Sau khi đã hiểu cái sai của mình ở đâu, Hoàng lập tức thay đổi cách, nếu đã không thể cải thiện phản xạ của Ethas thì phải làm sao để cậu ta có thể đủ sức phòng thủ hết mức có thể, sau đó rình rình cơ hội mà cắn trộm tính điểm mới thắng được. Do đó ngay trong sáng hôm sau, Hoàng bắt đầu chỉnh sửa cho Ethas, bắt đầu từ việc xác định phương hướng:
- Chúng ta sẽ chia góc ứng với các múi giờ trên đồng hồ, lấy từ đỉnh đầu của cậu là mười hai giờ, cứ thế mà chia ra theo chiều kim chạy.
Hoàng vừa nói vừa lấy ra một dụng cụ liên lạc cỡ nhỏ, thứ này hắn đã dùng khi còn ở thành Roc để chỉ đạo Hasa và Gon, nó gắn gọn lỏn trong tai nhìn từ ngoài vào chỉ giống như một vật trang trí bình thường mà thôi. Sau khi Ethas đeo lên và ngay lập tức ngạc nhiên cực kỳ, vì cần phải biết là thứ hữu dụng như vậy còn chưa xuất hiện tại thế giới này. 
Hoàng trực tiếp bỏ qua việc giải đáp thắc mắc cho Ethas, chỉ nói qua loa đây là đồ chơi bí mật do mình làm ra, yêu cầu cậu ta giữ chặt miệng vào đừng có bép xép. Sau đó hắn tiếp tục đưa cho Ethas vài cái hộp nhỏ có chứa một loại bột màu xám nhạt cực mịn, sờ vào gần như không cảm giác được gì và không hề có mùi:
- Đây là bột dính định vị, khi được tung ra ngoài không khí nó sẽ biến thành không màu không mùi, trước khi thi đấu cậu hãy tìm cách rải ra khắp sàn cho tôi.
Ethas tò mò nhìn thứ bột vừa được đưa, đưa lên mũi ngửi và còn thử nhấm một ít, nhưng đúng như Hoàng nói, khi tiếp xúc với không khí thì chúng hoàn toàn trở nên không màu không mùi, dùng mắt thường không thể nào thấy được. Ethas vốn đã quá rõ mấy trò khỉ này của Hoàng, nhưng lên thi đấu thì không đùa được nên lo lắng hỏi lại:
- Thứ bột này có độc hại gì không vậy, cố ý dùng tiểu xảo hạ độc là không những bị xử thua mà còn có khả năng phạm tội đấy.
- Đừng lo, tôi có thể bảo đảm với cậu là nó hoàn toàn vô hại, mục đích chính là để giúp tôi theo dõi rõ hơn chuyển động đối thủ để chỉ dẫn giúp cậu mà thôi.
Thứ bột mà Hoàng vừa lấy ra là một loại nguyên liệu trong game “Ngai vàng của Hoàng đế”, nó thường được dùng trong Giả kim thuật và nghề rèn, có tác dụng để nâng cấp vũ khí hay thuốc hồi phục phẩm chất thấp. Trong game thì loại bột này được mài từ cánh mấy con bướm đêm khổng lồ, do đó nó cực mịn và khi tung ra ngoài là hòa tan vào không khí ngay. 
Hoàng đã cải tiến một chút để chúng có khả năng bám dính lên vật thể, cũng như khiến đám bột này đổi sang màu đỏ nếu được nhìn bằng một loại kính sát tròng đặc biệt. Nói chung nó gần như một loại bản đồ nhiệt đơn giản, kẻ bị dính thứ bột này coi như hoàn toàn lộ diện trong mắt Hoàng, nó giúp hắn có thể phán đoán hướng di chuyển cũng như ra đòn dễ dàng hơn. Từ sau lần đánh nhau với anh chàng Pak ở nhà trọ Hoàng gia, Hoàng đã biết việc nắm bắt vị trí và phương hướng của địch thủ quan trọng cỡ nào, vì khi phản xạ của mình không theo kịp tốc độ đối phương thì chỉ có dùng mánh mới bù lại được.
Tất nhiên loại bột này chỉ là đồ chơi dùng một lần, vì thời gian để nó hòa tan vào không khí và bám lấy mục tiêu lên tới cả chục phút, khi đánh nhau chả có thằng điên nào cho Hoàng thời gian đi móc nó ra mà rải cả. Chỉ có đấu kiểu tay đôi trong học viện này có trọng tài mới làm được, đó cũng là lý do hắn bảo Ethas phải tìm cách giả vờ lấy lý do chuẩn bị để lên sàn trước mà rải.
- Cái này... chúng ta làm vậy có tính là gian lận không?
Ethas cầm túi bột trong tay dè dặt hỏi Hoàng, dù sao cậu ta vẫn là người của Đế quốc Ramas, trong mắt Ethas thì việc thách đấu này cực kỳ thiêng liêng, sử dụng đồ phụ trợ để giành chiến thắng có vẻ không được công bằng cho lắm. Hoàng nghe vậy thì quay lại, khóe miệng hơi nhếch lên và nói:
- Tôi hỏi cậu, chúng ta có tính là đấu sĩ không?
- Không, nhưng mà...
- Vốn chúng ta đã không muốn kiếm chuyện, nhưng bọn khốn kia đã tìm mọi cách để dồn ép cậu, nhẫn nhịn không phản kháng là hèn yếu, cậu muốn thế lắm à?
Hoàng một lần nữa bẻ cong câu chuyện, tiếp tục phủi sạch tội lỗi của mình và đẩy qua hết cho nhóm học viên hâm mộ cuồng nhiệt Helen, thấy Ethas còn đang phân vân thì hắn bồi thêm luôn:
- Chưa kể dùng sở đoản của mình đấu với sở trường của kẻ thù là thằng ngu, đối thủ của cậu chắc chắn sẽ là một kẻ đánh đấm thuộc siêu giỏi, ở đây là chúng ta đang dùng kiến thức để chiến thắng sức trâu, nếu cả một việc đơn giản như vậy cậu cũng không làm được thì nghiên cứu làm quái gì nữa.
Hoàng nói tràng giang đại hải một tràng, dù sao thì trong luật cũng chỉ nói là khi lên sàn đấu không được sử dụng vũ khí ngoài, đống bột này dù sao cũng chưa tới mức nguy hiểm gì cả, hoặc ít nhất là Ethas nghĩ như vậy, cuối cùng cậu ta cũng gật đầu miễn cưỡng chịu làm theo ý Hoàng.
- Được rồi, việc tiếp theo là vũ khí, bình thường cậu có dùng món gì thuận tay không?
Học viện cho phép các sử dụng vũ khí khi thách đấu tay đôi, nhưng thay vì là vũ khí thật của các đối thủ, thì chúng sẽ được thay thế bởi các bản sao do học viện chuẩn bị sẵn, việc này nhằm giảm thiểu tối đa thương tích có thể được gây ra. Áo giáp cũng tương tự như vậy, theo tôn chỉ của các võ sư tại đây thì thách đấu đồng nghĩa với công bằng, sẽ không có chuyện một đối thủ dùng trang bị tốt hơn đè bẹp phía bên kia, tất cả đều phải do kỹ năng và cấp độ nguyên lực quyết định.
Tất nhiên luật lệ này chỉ gói gọn trong học viện Ilumina, vì dù sao các giáo sư cũng không muốn các học trò của mình xảy ra chuyện, cũng có vài người chỉ trích cách làm này là xúc phạm tới truyền thống đế quốc, nhưng cuối cùng thì mọi chuyện vẫn y như cũ, trong nhà của ta thì luật do ta soạn. 
Hoàng không biết đối thủ sắp tới là ai, nhưng có vũ khí chắc chắn là tốt hơn đánh tay không. Tiếc là Ethas vốn đã dốt đặc cán mai ở khoản võ thuật, nên cậu ta rất thành thật trả lời là bản thân chẳng thành tạo món vũ khí nào đặc biệt cả.
Cực chẳng đã, Hoàng đành phải lấy thứ phổ thông nhất của binh lính Đế quốc Ramas là kiếm ngắn và khiên chữ nhật ra, thứ này thì ai cũng có thể dùng được, dễ xoay sở và quan trọng nhất là có khiên để phòng thủ. Loại vũ khí tầm thường này kiếm rất dễ, thậm chí trong kho của khoa Khoáng thạch học còn dư cả đống, tùy tiện chọn lấy một bộ cũng được.
Sau khi chuẩn bị đầy đủ, Hoàng bắt đầu quá trình huấn luyện phòng thủ, nhưng để rút ngắn tiến độ Hoàng bắt Ethas phải bịt mắt lại, việc này để tập cho cậu ta tuyệt đối tuân thủ mệnh lệnh của hắn một cách bản năng, có như vậy thì lúc lên đài mới phản ứng kịp. 
Lúc này Ethas cầm vũ khí đầy đủ, mặc áo giáp nhẹ toàn thân, chuẩn bị y như lúc đánh nhau thật, nhưng nhìn kỹ thì thấy cậu ta đang cực kỳ run vì đôi mắt đã bị bịt kín mít, coi như là hoàn toàn mù tịt. Hoàng đứng từ xa, gọi ra mấy lưỡi dao của hắn và bắt đầu nói:
- Từ giờ cậu phải tuyệt đối nghe lời tôi, bất cứ khi nào nhận lệnh phải thực hiện ngay, đừng có mà suy nghĩ gì cả.
Hoàng nói xong thì cũng chả cần chờ Ethas gật đầu liền phóng tám lưỡi dao của mình ra bao vây lấy cậu ta, hắn cố tình điều khiển chúng ma sát với nhau tạo nên những tiếng rít cực kỳ ghê người, khiến Ethas lo lắng tới mức đổ mồ hôi như tắm. Bất ngờ Hoàng phẩy tay phóng một lưỡi dao vào mạn sườn bên phải Ethas, đồng thời ra lệnh vào thiết bị liên lạc:
- Góc bốn giờ, quay ba bước sang phải hạ khiên xuống.
Tập luyện kiểu này cường độ khó vô cùng cao, do đó mặc dù đã nghe rõ Hoàng nói gì, nhưng Ethas vẫn phải mất vài giây phân vân để định hướng, cậu ta bị lưỡi dao kia đáp thẳng vào bụng, may phước là Hoàng đã giảm nhẹ lực cộng thêm cả áo giáp nhưng nó vẫn khiến Ethas ê ẩm toàn thân. Hoàng đứng từ xa thấy thế liền hét lớn nhắc nhở:
- Đừng có suy nghĩ gì cả, cậu không có lựa chọn nào khác ngoài nghe lời tôi đâu. Được rồi cái đơn giản hơn này, hạ người thấp xuống cho tôi.
Mệnh lệnh lần này dễ dàng hơn nên Ethas phản ứng được, tuy hơi luống cuống nhưng vẫn kịp khom lưng cúi rạp về phía trước, vừa vặn kịp lúc né khỏi một lưỡi dao lướt xé gió qua đầu cậu ta, thậm chí Ethas còn cảm nhận ra vài sợi tóc của mình bị cắt sẹm rơi lả tả xuống mặt. Ethas tuy không thấy gì nhưng vẫn cảm thấy nguy hiểm ngập tràn, nãy giờ thằng khốn kia không có một chút gì là nương tay cả, cậu ta bất mãn lên tiếng:
- Này, chẳng phải anh nói là sẽ không ra đòn kiểu đó nữa sao...
- Câm mồm, thế này đã là giảm tối đa có thể rồi, nếu ngay cả việc nghe lời và làm theo cũng không thực hiện được thì thà để tôi phế cậu luôn cho nhanh, không cần phải lên thi đấu làm gì cho mất thời gian.
Hoàng thậm chí còn không cho Ethas nói hết, hắn gầm thẳng vào thiết bị liên lạc thiếu điều muốn lủng màng nhĩ cậu ta. Ethas rốt cuộc cũng hiểu thế nào gọi là “nương tay”, tức là nó chỉ giảm từ “ăn đòn tới chết” thành “ăn đòn gần chết” mà thôi, lúc này đúng là có hối hận cũng đã muộn rồi.
Cuộc huấn luyện cứ thế tiếp tục tới tận mấy ngày hôm sau, Ethas ngày nào cũng bị dần như một cái giẻ rách, điểm tích cực duy nhất là cậu ta cuối cùng cũng có thể hình thành được phản xạ nghe lệnh như một cái máy, thực ra đó là cách duy nhất để tránh khỏi việc bị ăn đòn, đặc biệt là khi mắt không nhìn thấy gì. Về phần Hoàng thì tuy chưa hài lòng lắm, nhưng hắn cũng biết tiến trình thế này đã là tối đa rồi, không thể đòi hỏi hơn được nữa:
- Được rồi hôm nay tới đây thôi, cậu về nghỉ ngơi đi.
Thời hạn tới ngày thi đấu đã gần kề, có luyện tập nữa cũng chả tốt hơn được, để Ethas xả hơi một chút sẽ có lợi cho tâm lý hơn. Thực ra Hoàng cũng chả mong chờ có thể huấn luyện cho Ethas thành đấu sĩ trong thời gian quá ngắn này được, hắn chỉ mong là mình có thể lợi dụng trò bẩn để kiếm lợi mà thôi, tới lúc đó nếu may mắn thì chắc vẫn có cơ hội thắng được. 
Trong lúc huấn luyện cho Ethas thì Hoàng cũng có đi thăm dò dư luận và biết rằng cái vụ thách đấu này hiện giờ đang là đề tài hàng đầu của toàn học việc, không những vì rất lâu mới có người chủ động hay có liên quan tới Helen, mà nó còn vô tình đại diện cho cả khoa Võ luận khi Adan là người bị chỉ mặt thẳng đầu tiên trong cái vụ này. 
Phần đông học viên là hóng hớt ngoài rìa, nhưng cũng có khá nhiều người muốn bên Adan thua để nhân tiện sỉ nhục bọn họ, còn về phần Ethas dĩ nhiên cũng không bị bỏ qua, khán giả muốn xem rốt cuộc thằng nhóc này là ai và thực sự có quan hệ gì với Helen, tình hình lúc này vì thế cực kỳ loạn, bất kể bên nào thua cũng có kịch hay để xem hết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.