Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 342: Cứu Vân Tiêu, mộc nhân thế thân




Trương Tử Tinh nhớ rõ chính mình đã đưa Triệu Công Minh đến Bích Du Cung trước, từng lo lắng vấn đề này, còn cố ý mời Văn Trọng ổn định hai đệ tử của Triệu Công Minh là Trần Cửu Công và Diêu Thiểu Ti, không được báo về Tam Tiên Đảo và báo thù để tránh gây thành hậu hoạ. Mà khi ở Bích Du Cung, đám người Đa Bảo đạo nhân cũng đáp ứng hắn trước khi chưa xin thuốc trở về tạm thời không kinh động đến Tam Tiêu. Vì sao hiện giờ Tam Tiêu lại ở Kim Kê Lĩnh lập ra Hoàng Hà đại trận? Hay là muốn tái diễn việc Nguyên Thủy phá Hoàng Hà trận?
Trương Tử Tinh vội vàng tiến vào Nhã Chi Hiên, ngồi còn chưa nóng chỗ Thì Diêu Thiểu Ti đã hỏi hắn việc vừa xảy ra. Diêu Thiểu Ti nhìn thấy sư tôn thoát hiểm, đã rất cao hứng, bị Trương Tử Tinh bất chợt hỏi ngay, không khỏi có chút tỉnh mộng, thốt lên một cái tên.
Thân Công Báo!
Quả nhiên lại là Thân Công Báo
Thì ra, Triệu Công Minh là được Thân Công Báo đặc biệt phái đến tương trợ Văn Trọng. Sau khi Triệu Công Minh đến không bao lâu, Thân Công Báo thu được tin tức bên trong Xiển Giáo, nghe nói Triệu Công Minh bị Đinh Đầu Thất Tiến Thư làm hại, ngày đêm đứng ngồi không yên, tự trách mình, cuối cùng không nhịn được nữa tự thân đến Tam Tiên Đảo hướng Tam Tiêu thỉnh tội.
Tam Tiêu vừa nghe huynh trưởng bị hại, không quá hoảng sợ, lập tức đi đến Kim Kê Lĩnh. Văn Trọng tự biết mình không thể giấu diếm, đành phải nói Triệu Công Minh bị Tiêu Dao Tử đưa đến Bích Du Cung cầu cứu. Tam Tiêu lại tới Bích Du Cung, biết được Tiêu Dao Tử đi Hoả Vân Động cầu y đến nay chưa về, Vân Tiêu thi thuật vạch trần mặt nạ huynh trưởng để xem xét, nhìn thấy Triệu Công Minh hai mắt chảy máu, tâm thất đổ máu, tính mệnh chỉ còn một đường, tình trạng thật thê thảm.
Tam Tiêu nhìn thấy thảm trạng của huynh trưởng, tất cả đều bi phẫn, ngay cả Vân Tiêu ngày thường thận trọng cũng khó thể kiềm chế, Quỳnh Tiêu cùng Bích Tiêu giận tím mặt. Thêm vào nữa môn nhân Bích Du Cung vốn có ý thay Triệu Công Minh cùng Dư Nguyên báo thù, lại bị giới hạn của mệnh lệnh trong Thông Thiên Giáo Chủ không dám tự tiện rời đi Vô Danh tiên sơn, hiện giờ gặp Tam Tiêu như thế, tất nhiên là hết sức khuyến khích. Tam Tiêu lúc này trước tiên đến Kim Kê Lĩnh, muốn tìm Lục Áp, Thái Vi chân nhân, Huyền Cơ chân nhân cùng Khương Tử Nha báo thù.
Lục Áp ngày đó miễn cưỡng hoàn thành Đinh Đầu thất tiến Thư, nguyên khí tổn hao nhiều, sớm đã rời khỏi Chu doanh, tìm chỗ khôi phục, mà Huyền Cơ chân nhân cùng Thái Vi chân nhân trước sau cũng rời đi. Tam Tiêu tới cửa trả thù, Xiển Giáo chúng tiên không chịu giao ra Khương Tử Nha, tất nhiên nổi lên xung đột. Nhiên Đăng đạo nhân sớm biết Tam Tiên lợi hại, khó tránh khỏi lại tái diễn việc Triệu Công Minh một người bại trước chúng tiên, nên đã sớm cùng đồng bọn thương lượng đối địch, lấy danh nghĩa một mình đấu nhưng vây công, đánh lén bất ngờ.
Tam Tiêu không thể chống cự nổi Xiển Giáo vây công cùng đánh lén, bị thương thất bại lui về, quyết rửa sạch sỉ nhục, mượn nhân thủ của Văn Trọng, huấn luyện nửa tháng, Rốt cục lập ra được cửu khúc Hoàng Hà trận. Khi Diêu Thiểu Ti đi tới, đã bắt giữ Quảng Thành Tử, Xích Tinh Tử và nhiều vị kim tiên. Chỉ có Nhiên Đăng đạo nhân gian xảo kia đã sớm bỏ chạy đi mất.
Tuy rằng Nguyên Thuỷ Thiên Tôn mới bị Thông Thiên giáo chủ đánh bại, rút đi không lâu, nhưng Hoàng Hà trận giam giữ Xiển Giáo tuyệt là đại đa số tinh anh, dựa theo Nguyên Thuỷ tính nết, khó tránh khỏi không để ý đến mặt mũi lại nhảy ra. Đến lúc đó chỉ sợ Tam Tiêu trong tình huống như vậy có thể tính mạng gặp nguy hiểm.
Trương Tử Tinh trong đầu xuất hiện khuôn mặt xinh đẹp động lòng người của Bích Tiêu, bất giác lòng nóng như lửa đót, cũng không thể ngồi yên ở Bích Du Cung mà an toạ. Vội vàng cáo từ, hoá thành huyết quang dùng tốc độ cao nhất mà bay. Lúc Trương Tử Tinh lo lắng như vậy thì ở Kim Kê Lĩnh trước Hoàng Hà trận, Vân Tiên Quỳnh Tiêu cùng Bích Tiêu đang gặp nguy cơ to lớn.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn ngồi ngay ngắn trên Cửu Long Trầm Hương Liễn, tiến vào trận Hoàng Hà, Nhiên Đăng cùng Khương Tử Nha phân biệt tả hữu bên cạnh, còn có Bạch Hạc Đồng Tử tay cầm hung khí tam bảo Ngọc Như Ý.
Tam Tiêu đối với Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không dám thất lễ, hạ thấp người hành lễ: " Bái kiến sư bá, đệ tử thật vô lễ. Xin hướng tới sư bá mà thỉnh tội!"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn liếc mắt nhìn Tam Tiên một cái. Phát hiện ba người đều là huyền tiên, trong đó Vân Tiêu vượt trội hơn. Đã tới huyền tiên trung giai, không dưới Nhiên Đăng đạo nhân, trong mắt không khỏi xuất hiện một tia hàn quang, thản nhiên nói: " Sư phụ ngươi cùng ta là đồng môn, tam giáo vốn là một nhà, ba người các ngươi vì sao lại thiết lập ác trận này, hãm chúng môn nhân Ngọc Hư môn của ta?"
Vân Tiêu đáp lời nói: " Bẩm sư bá, huynh trưởng ta là Triệu Công Minh bị Khương Tử Nha cùng Lục Áp lấy Đinh Đầu Thất Tiến Thư làm hại, hiện nay cực kì thê thảm. Nhiên Đăng đạo nhân không chỉ không có không giao ra Lục Áp cùng Khương Tử Nha, lại gọi ra đám người Quảng Thành Tử, không để ý quy củ, vây công đánh lén, tỷ muội của ta suýt nữa chết. Cho nên mới giận dữ, thiết lập trận pháp. Đám người Quảng Thành Tử bản lĩnh không bằng người, bị tỷ muội của ta ba người vây ở trong trận. Tỷ muội của ta ở trong tam giáo vẫn chưa tự ý gia hại ai. Hôm nay sư bá đích thân đến đây, ta tất nhiên không dám mạo phạm, liền phóng thích môn nhân Ngọc Hư môn, nhưng thỉnh sư bá cho huynh trưởng ta một cái công đạo."
Vân Tiêu nói những lời này không kiêu ngạo không siểm nịnh, trước tiên là nói về chuyện Triệu Công Minh bị hại, theo sau là chê trách Nhiên Đăng đạo nhân cùng các tiên quần đả, về phần ba tỉ muội lấy Hoàng Hà trận hãm chúng tiên thì là dùng từ "Đấu pháp trước trận" cùng " Bản lĩnh không bằng người", cũng nói rõ không có làm hại ai. Lợi hại nhất vẫn là câu cuối cùng nguyện ý thả người, biểu lộ thái độ của mình, làm cho Nguyên Thuỷ Thiên Tôn tiến thoái lưỡng nan.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn vốn là muốn hỏi tội mà tới, hiện giờ lại bị Vân Tiêu dùng lời nói đối đáp, cũng là mượn đề tài không tốt này để nói chuyện của mình, nghĩ thầm cười lạnh nói: " Ba người các ngươi khẩu khí thật lớn! Ngươi bày ra trận pháp, lấy Hỗn Nguyên Kim đấu lực lấy đi Tam Hoa Ngũ Khí trên người chúng đệ tử của ta, lại còn dám hướng đến ta đòi lại công đạo! Dù là sư phụ ngươi cũng không dám làm bậy như thế, ngươi không tuân thủ thanh quy nghịch thiên làm việc, tự mang vi giáo chi luật, mang hoạ vào thân!"
Bên cạnh Bích Tiêu giận dữ nói: " Vậy theo ý sư bá nói, huynh trưởng của ta bị học trò của người dùng tà thuật bắn chết? ta mặc dù dùng Hoàng Hà trận tước đi Tam Hoa Ngũ Khí, nhưng chúng ta đã hạ thủ lưu tình, mọi người tính mạnh không nguy hiểm. Dựa theo tu vi của đám người Quảng Thành tử chỉ cần tu luyện, vẫn có khả năng khôi phục lại như cũ. Khương Tử Nha ngày đó cùng Lục Áp bắn suýt chết huynh trưởng ta, có từng nghĩ tới lưu tình không? Kim Linh sư tỷ đệ tử Dư Nguyên bị học trò của người giết chết, lúc ấy có ai không tận mắt chứng kiến? đáng giận hơn là thủ cấp của Dư Nguyên còn bị treo trước cửa! cái này có phải là tam giáo tình cảm như một nhà?"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không trả lời, chậm rãi coi như không nghe - Nhẹ nhàng bâng quơ mà định ra tội của Bích Tiêu: " Trong mắt ngươi không có tôn trưởng, mạo phạm thiên nhan, ta thay sư phụ ngươi giáo huấn một phần."
Quỳnh Tiêu từng bước tiến lên, che cho Bích Tiêu nói: " Thượng không nghiêm, hạ bất kính, lễ chi thường nhĩ ( tạm dich: trên không nghiêm, dưới không kính, là bình thường ^^!)! Hiện giờ hai giáo đối địch, ta bái lạy Bích Du sư tôn, không biết đến Ngọc Hư, tại sao trong mắt lại không có tôn trưởng! sư bá đã vô lí như thế, ý muốn lấy lớn khi nhỏ, ta không có sợ cường bạo, liều chết một trận chiến, để tránh phải là nhục tên của Bích Du Cung.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn không giận mà cười, trong mắt hàn quang chớp động: " Thật can đảm! nếu là ngươi chờ tìm cái chết. Tính mệnh đã hết, ta tiện tuân theo ý trời vậy!"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thúc dục Cửu Long trầm Hương Liễn, chậm rãi hướng đến phía trước mà đi vào. Tam Tiêu thấy Nguyên Thuỷ Thiên Tôn quả nhiên không quản thân phận mà bức bách, trong lòng tức giận và khẩn trương. Vân Tiêu tiếp đón một tiếng, ba người nhất tề xoay người, bên trên dị điểu, lui về trong trận.
Lại nói Trương Tử Tinh không để ý đến nguyên khí tiêu hao, lấy tốc độ cao nhất mà bay, với tu vi Kim Tiên thượng giai của hắn bây giờ, thi triển Xích Huyết Độn thuật nhanh hơn không ít. Liền cảm giác hai bên đám mây lướt nhanh như gió, một thời gian sau đã thấy ẩn hiện Kim Kê Lĩnh ở phía trước.
Trung Tâm Hoàng Hà trận, Tam Tiêu đã đến hồi nguy cấp, sống chết đã gần kề trước mặt, đại trận đã hoàn toàn hỏng mất, trong trận quân sĩ đều hôn mê bất tỉnh. Nguyên Thuỷ Thiên Tôn Cửu Long Trầm Hương Liễn dâng lên vạn đoá kim liên, Hỗn Nguyên Kim Đấu cùng Kim Giao tiễn ở phía trên kim liên quay tròn hướng thẳng lên, cũng không làm thương tổn phân nào đến kim liên.
Tam Tiêu ngay cả mất nhị bảo, lại không thể thối lui. Cuối cùng cũng phải liều mạng một phen. Bích Tiêu gấp gáp nhất, vì đứng mũi chịu sào, bị Huỳnh Cân Lực Sĩ bắt giữ. Quỳnh Tiêu cùng Vân Tiêu khẩn trương. Trường kiếm tiến tới, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn dùng một lóng tay, một đạo kim quang bay ra, hiện ra một cái vòng tròn , vòng quanh thân thể Quỳnh Tiêu làm nàng không thể động đậy được, bị Nguyên Thủy Thiên Tôn triệu hồi ra một Huỳnh Cân Lực Sĩ khác bắt lại.
Đúng lúc này trên không trung mây đen dầy đặc. Một tiếng rống to, trong mây đen một đạo lưu quang như thiểm điện hướng thẳng tới Nguyên Thuỷ Thiên Tôn chém tới, giữa đường lại chia làm hai. chuyển tập kích hai gã Huỳnh Cân Lực Sĩ. Huỳnh Cân Lực Sĩ nguyên là do Nguyên Thủy Thiên Tôn triệu hồi, nhưng dù sao chính là tiên phó bình thường mà thôi, lại có sẵn tù binh trước mặt làm sao có thể tránh được lưu quang công kích, lúc này đã bị tiêu diệt hoá thành tro bụi.
Lưu quang cứu Quỳnh Tiêu cùng Bích Tiêu, hiện ra một thân hình cường tráng đi đến. Đúng là Hình Thiên. Hắn được Trương Tử Tinh thông tấn phân phó. Thời khắc mấu chốt phải hết sức bảo hộ Tam Tiêu. Cho dù bảo hộ không được cũng phải hết sức kéo dài thời gian.
" Ma thần Hình Thiên?" Nguyên Thuỷ Thiên Tôn liếc mắt một cái liền khám phá ra thực thân của Hình Thiên, kim liên quang mang đại thịnh, áp lực dần dần tăng cường. Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Hình Thiên cảm giác được đối phương trên người hơi thể trở lên khủng bố, biết trước mặt mình, là một địch nhân không thể chiến thắng được, trong lòng bản năng dâng lên một cỗ hàn ý (ý nói run sợ). Nhưng Hình Thiên không có lùi bước, ngược lại hiện ra chân thân không đầu, thần phủ trong tay giơ cao lên, cả người khí thế lớn lên, chiến ý đại thịnh, đem hàn ý trong lòng áp chế xuống dưới.
" Huyền tiên thượng giai đỉnh!" Nguyên Thuỷ Thiên Tôn nhìn ta tu vi cảnh giới của Hình Thiên, tâm niệm nhất động, nói: " Niệm ngươi tu vi không tồi, nếu bằng lòng chịu quy thuận chúng ta, bái lạy chúng ta, có thể miễn cho ngươi tội chết hôm nay."
Huyền tiên thượng giai đỉnh đã là cảnh giới cao nhất dưới thánh nhân, tuy rằng đồng dạng cảnh giới huyền tiên cũng có phân ra mạnh yếu, nhưng chỉ là kém hơn ở lực lượng cùng kĩ xảo mà thôi, cảnh giới thượng đã không có quá lớn khác biệt rồi. Bình thường tiên nhân muốn tu hành huyền tiên đã là thiên niên vạn nan, mà đến được huyền thiên cảnh giới cao nhất này, lại cực kì thưa thớt, nếu không có đại cơ duyên cùng ngộ tính, vĩnh viễn cũng không đạt tới được a.
Xiển Giáo tuy rằng kim tiên có mức độ mạnh mẽ nhiều, nhưng huyền tiên cũng rất ít , chỉ có Nhiên Đăng Đạo nhân một người giữ thể diện mà thôi. Mà Thái Vi đạo nhân cùng Huyền Cơ đạo nhân lại có thái độ hiền hoà, cho nên nếu thánh đối kháng dưới thánh nhân, Xiển Giáo cho dù liên hợp cùng Tây Phương giáo, cũng không phải là đối thủ của Triệt Giáo, cho nên lúc trước xảy ra việt của Triệu Công Minh. Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đối với Tam Tiêu động sát khí cũng là vì duyên cớ như thế, trong Tam tiêu, Vân tiêu là huyền tiên trung giai, Bích Tiêu Quỳnh Tiêu cũng là huyền tiên hạ giai, lại có Hỗn Nguyên Kim Đấu, Kim Giao tiễn pháp bảo đáng sợ như vậy, nếu không bỏ, môn hạ đệ tử cho dù hôm nay có thể may mắn thoát khỏi, tương lai cũng ắt gặp hoạ.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn có tâm hàng phục Hình Thiên, làm vương bài trong Xiển Giáo, đối kháng Triệt Giáo huyền tiên, cho nên hạ quyết tâm, khuyên bảo hắn quy hàng.
Trong tiên thức của Hình Tiên không ngưng bảo Tam Tiêu nhanh nhanh thoát đi, trong miệng cũng phóng khoáng cười to: " Chỉ có chặt đầu Hình Thiên, không có ma thần quy hàng!"
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn điềm nhiên nói: "
Đã không thuộc về ta, tự nhiên ta trảm trừ ma nghiệt, để tránh ngươi sau này nguy hại nhân giới."
Hình Thiên cũng không nói nhiều, "
Ánh mắt" trên song nhũ bùng cháy ý chí chiến đấu hừng hực, Kiền thích thần phủ hướng Nguyên Thuỷ Thiên Tôn chém tới, lúc thì như một tia chớp di động như thiểm điện trên mặt đất, động tác giờ lại thong thả tự nhiên vô cùng, mà còn lộ ra cả trăm sơ hở, đúng là từ cảnh giới kì diệu "Đại xảo nhược chuyết, đại thành nhược khuyết" (Xảo diệu mà như thiếu, trọn vẹn mà như khuyết) ngộ từ Đạo Đức kinh. Phía trước một đoá kim liên hộ thân bị Kiền Thích thần phủ xạ phách đến, cư nhiên bị trảm thành hai đoạn, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn khẽ nhíu mày, tâm niệm nhất động, hai nửa kim liên lại biến thành hai đoá hoa đầy đủ nguyên vẹn. Đồng thời một đạo phù ấn hiện ra trước người, ngăn trở công kích của Hình Thiên, phù ấn kia hình thái cực, mặc cho Hình Thiên công kích như thế nào đều không mảy may lay động.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn thấy Tam Tiêu chạy mất, nhướng mày, Thái Cực phù ấn bỗng nhiên bắn ra vô số hào quang, từng đạo hình Thái Cực, gắn vào trên người Hình Thiên, nhất thời nổ ra. Hình Thiên ma thể không thể chống đỡ loại lực nổ mạnh cường đại này, nhất thời kêu lên một tiếng đau đớn, bị nổ mạnh máu tươi chảy ròng, cốt nhục hiện ra.
Tam Tiên lần trước thấy được vô thượng ma thể của Trương Tử Tinh, mơ hồ biết được Hình Thiên ra tay cứu giúp tấc có liên quan đến thiên tử, lúc này chịu ơn, xoay người đào tẩu. Nhưng Quỳnh Tiêu bị Nguyên Thuỷ pháp bảo giam cầm, không thể nhúc nhích, hiện giờ Hình Thiên lại gặp hiểm cảnh, Vân Tiêu cùng Bích Tiêu tất nhiên không muốn bỏ hai người mà chạy trốn, quay đầu trở lại, hướng Nguyên thuỷ thiên tôn mà công tới.
Nguyên Thuỷ Thiên Tôn đang muốn truy kích, gặp hai nàng đưa tới tận cửa, gãi đúng chỗ ngứa, liền lấy Thái Cực phù ấn vây khốn Hình Thiên, tay thi triển nhất chiêu, ngoài trận Tam bảo Ngọc Như Ý trong tay Bạch Hạc Đồng Tử tự động bay tới, hướng Vân Tiêu trước mặt mà đánh tới, lần này nếu là đánh trúng, nhất định là hương tiêu ngọc vẫn (ý nói die).
Nhưng lúc này, Nguyên Thuỷ Thiên Tôn bỗng nhiên nhíu nhíu mày, chỉ thấy một đạo huyết quang như điện bay tới. Trong lúc chỉ mành treo chuông, xẹt qua bên cạnh Vân Tiêu, ôm ngang lấy người nàng bỏ chạy. Nhưng tam bảo Ngọc Như Ý này đánh xuống, mang theo một cỗ lực lượng lớn không thể tưởng tượng, phạm vi công kích của pháp bảo này thật lớn, Trương Tử Tinh ôm Vân Tiêu tuy rằng né qua một bên hạ xuống, lại vẫn không thoát khỏi phạm vi công kích, trúng đòn ở giữa lưng. Ngay cả Bích Tiêu ở phụ cận cũng bị dư lực tác động, cũng bị văng đi ra xa mấy trượng, bị trọng thương. Trương Tử Tinh liền cảm thấy chính mình toàn thân giống như tờ giấy yếu ớt bình thường, cái gì mà ma thể, tiên thể, rõ ràng không thể chống đỡ một kích này. Tam bảo Ngọc Như Ý công kích bề ngoài xem ra đơn giản nhưng trong đó ẩn chứa lực lượng huỷ diệt kinh người, là tiêu diệt tinh thần.
Trương Tử Tinh ngăn không được, thân thể cùng nguyên thần đồng thời bị đả kích trí mạng, lúc này phun ra một ngụm máu huyết, vẩy vào Vân Tiêu đang ở trong ngực hắn, ánh mắt dần dần tán loạn, trước mắt tánh mạng khó giữ được.
Vân Tiêu tìm được đường sống trong chỗ chết, kinh ngạc nhìn "Người xa lạ" đã cứu sống mình, nhưng lúc này nàng kinh ngạc hơn khi phát hiện trên người vết máu tự nhiên biến mất, mà người kia lại từ từ khôi phục sức sống một cách kì lạ, nhưng là vẻ mặt vẫn biểu lộ vẻ kinh hồn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.