Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần

Chương 324: Khương Thượng bội tín lừa Dư Nguyên




Văn Trọng thấy sư huynh bị bắt, cực kỳ sốt ruột. Khương Tử Nha bắt được Dư Nguyên mà vẫn có bốn người bị thương. Long Tu Hổ và La Già còn đỡ một chút, Đạo Đức Chân Quân và La Già bị thương rất nặng, tính mạng đang bị đe dọa. Chu quân lập tức không ham chiến, điều quân rút về doanh địa. Lúc trước đã ăn đòn đau vì cung kỵ binh nên Chu quân bố trí rất nhiều đại thuẫn phòng ngự ở phía trước. Mặc dù khi rút lui, đại thuẫn binh bị cung kỵ binh với tính cơ động rất cao tiêu diệt hầu như không còn ai, nhưng chủ lực vẫn được bảo tồn.
Chính mắt Cơ Phát thấy sự đáng sợ của cung kỵ binh Đại Thương, hiểu rằng trọng kỵ binh thua quả thật không oan, không khỏi đặt toàn bộ hy vọng lên mấy tiên nhân Xiển giáo và Tây Phương giáo.
Uy lực của Hóa Huyết thần đao rất lớn, thương thế của Đạo Đức chân quân và Già Lâu La càng lúc càng tăng. Khương Tử Nha từng dùng thử đủ các loại tiên đan chữa thương nhưng đều không có hiệu quả. Lúc này, Nhiên Đăng đạo nhân mang theo mấy vị đạo nhân từ trên trời hạ xuống. Khương Tử Nha nghe thấy, vội vàng đem các tiên ra nghênh đón, chuẩn bị tịch điện và lô bồng an tọa.
Trong các đạo nhân mà Nhiên Đăng đạo nhân mang đến, trừ các đồng môn Xiển giáo còn có bốn vị mà Khương Tử Nha chưa bao giờ gặp. Theo lời giới thiệu của Nhiên Đăng, bốn người này đều là huyền tiên đạo hạnh tinh thâm, phân biệt là Huyền Cơ Chân Nhân, Lục Áp, Thái Vi Chân Nhân và Độ Ách chân nhân.
Khương Tử Nha vừa nghe nói bốn người đều là huyền tiên, không khỏi kinh hỉ, vội vàng chào hỏi.
Huyền Cơ Chân Nhân mở miệng nói:
- Khương Thừa tướng, xin hỏi bên trong Thương quân có thể có tăm hơi quốc sư Tiêu Dao Tử kia không?
Nhắc tới đến Tiêu Dao Tử, Lục Áp cùng Độ Ách chân nhân đều lộ ra vẻ cực kỳ phẫn nộ, chỉ có Thái Vi Chân Nhân bề ngoài sắc mặt giận dữ nhưng ánh mắt lại đảo lia lịa. Ngày đó Thái Vi Chân Nhân đạt được "Côn Lôn tinh ngọc", cũng không để lộ ra mà một mực nói rằng bị Tiêu Dao Tử thi triển quỷ kế hóa thân trốn thoát, không có thu hoạch gì.
Huyền Cơ Chân Nhân cùng Độ Ách chân nhân từng nếm mùi đau khổ vì Trương Tử Tinh, biết Tiêu Dao Tử cùng đồng lõa đều là hạng người giảo hoạt, cho nên cũng không có hoài nghi lời nói của Thái Vi. Chính là Thái Vi nghe hai người nhắc tới chân thân Tiêu Dao Tử trốn chạy, cũng từng hoài nghi, liệu có phải tinh ngọc thực đang nằm trong tay mình không. Cuối cùng, Thái Vi chân nhân kết luận rằng: Tiêu Dao Tử cố ý để tinh ngọc trên người đồng đảng với ý đồ điệu hổ ly sơn, khiến cho mình chó ngáp phải ruồi.
Khương Tử Nha vừa nghe, đang định trả lời không có, bỗng nhiên thoáng thấy Nhiên Đăng nháy mắt với mình, liền sửa lời, nói:
- Từng có mật thám báo lại, hình như trong Thương doanh có người này. Chẳng qua người này cực kỳ gian xảo, rất hay che dấu diện mạo.
Hai chữ "gian xảo" này lại càng khiến đám người Huyền Cơ chân nhân tin tưởng, không hề nghi ngờ. Nhiên Đăng đạo nhân mở miệng nói:
- Bốn vị đạo hữu, Tiêu Dao Tử là quốc sư Đại Thương, mặc dù ẩn thân trong doanh nhưng với chiến sự trọng đại như vậy, tất sẽ nhịn không nổi mà phải hiện thân. Ngày đó ở Tam Sơn Quan Thập Tuyệt Trận chính là như thế, bốn vị không ngại, xin mời nghỉ lại trong quân, chờ đến lúc báo thù.
Huyền Cơ Chân Nhân tứ tiên đều gật gật đầu, Khương Tử Nha nói ra chuyện Thanh Hư Đạo Đức chân quân và Già Lâu La bị Hóa Huyết thần đao đe dọa tính mạng. Mấy vị kim tiên Xiển giáo đều cực kỳ coi trọng tình đồng môn, vừa nghe Đạo Đức chân quân bị trọng thương, vội vàng cùng Khương Tử Nha tới xem xét. Được Nhiên Đăng đạo nhân mời, đám người Thái Huyền chân nhân cũng đi theo xem.
Đạo Đức Chân Quân nhìn thấy các đồng môn, lộ ra vẻ vui sướng nhưng vẫn không thể nói nổi thành lời, chỉ có thể run rẩy toàn thân. Còn Già Lâu La vì tu vi yếu kém nên không chịu nổi, cả người quằn quại như si ngốc. Các tiên nhìn miệng vết thương của hai người đều là máu đen chảy không ngừng, đều cực kỳ hoảng sợ.
Huyền Cơ Chân Nhân nhíu mày nói:
- Đây là vết thương bởi Hóa Huyết thần đao. Vật này cực kỳ bá đạo, nếu đã bị thương bởi Hóa Huyết đao, gặp máu là chết. May là tu vi hai vị đạo hữu đều đã tới cảnh giới kim tiên nên mới có thể duy trì đến lúc này, nếu không đã chẳng thể sống nổi. Chẳng qua, nếu không nghĩ cách hóa giải thì chỉ sợ hai người cũng khó sống quá bảy ngày.
Khương Tử Nha nhìn bộ dáng Đạo Đức Chân Quân, nổi lên tình cảm đồng môn, không khỏi rơi lệ. Nhiên Đăng đạo nhân hỏi:
- Tử Nha, Tây Phương giáo lần này có bao nhiêu người đến đây? Có ai có thể giải đao này được không?
Khương Tử Nha lắc đầu, nói là toàn bộ người Tây Phương giáo đều trú ẩn ở một nơi bí mật gần đó, sử dụng tên giả, bình thường không chịu dễ dàng hiện thân, không biết cụ thể có bao nhiêu người, nhưng cũng bó tay không biện pháp đối với Hóa Huyết đao.
Huyền Cơ Chân Nhân ra vẻ khoe hiểu biết bác học, chủ động mở miệng nói:
- Khi luyện chế đao này, trong lò phân ra long hổ, định âm dương, cũng luyện ba khối đan dược có thể giải nó. Chẳng qua người thi pháp sao có thể cùng mang giải dược theo chứ?
Ánh mắt Khương Tử Nha sáng lên, nói việc Dư Nguyên bị bắt. Huyền Cơ chân nhân gật đầu, lúc này mới nhỏ giọng nói với Khương Tử Nha vài câu. Khương Tử Nha do dự một lát, nhìn Đạo Đức chân quân đang trọng thương, rốt cuộc cắn răng đáp ứng rồi đi ra. Nhiên Đăng đạo nhân thấy Huyền Cơ chân nhân mặc dù mới gặp Khương Tử Nha nhưng dường như cực kỳ nhiệt tình, không khỏi nhíu nhíu mày.
Khương Tử Nha đi vào nơi giam giữ Dư Nguyên. Lúc này Dư Nguyên đang bị Tây Phương giáo pháp bảo Thiên Kệ Tác trói lại, không thể nhúc nhích. Vừa thấy Khương Tử Nha, hắn liền kêu lên:
- Khương Tử Nha mau thả ta ra. Nếu không tất sẽ có người báo thù đó.
Khương Tử Nha trầm giọng nói:
- Thả ngươi đi cũng được, nhưng ngươi phải trao cho ta giải dược của Hóa Huyết thần đao, cứu Thanh Hư Đạo Đức chân quân và La Già.
Dư Nguyên suy nghĩ một chút, nói:
- Cũng được, ta sẽ cho ngươi đan dược. Ngươi đem túi pháp bảo của ta đến đây, ta tự đem giải dược cho ngươi. Nhưng hóa giải xong, ngươi phải lập tức thả ta đi, không được nuốt lời.
- Đó là đương nhiên.
Khương Tử Nha gật đầu, đem túi pháp bảo thu được trên người Dư Nguyên ra. Dư Nguyên niệm chú, cho phép Khương Tử Nha tham nhập, sau đó lấy thần niệm di động bình ngọc chứa giải dược di động đến tay Khương Tử Nha.
- Chờ ta cứu xong hai người sẽ đến thả ngươi sau.
Khương Tử Nha lấy được đan dược, vội vàng đi ra. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - http://truyenfull.vn
Dư Nguyên đợi nửa ngày, rốt cuộc Khương Tử Nha cũng tới. Lúc này trong tay Khương Tử Nha đã có thêm một cái hồ lô.
- Khương Tử Nha, giải dược kia hữu hiệu rồi thì ngươi mau thực hiện lời hứa, thả ta trở về!
Khương Tử Nha không thèm để ý, bày hương án ra, đặt hồ lô lên trên án, mở nút hồ lô. Bên trong có một đạo bạch quang thẳng tắp vọt lên không trung, hiện ra một vật có mắt, có cánh dài, bảy tấc năm phân nằm ngang ở phía trên bạch quang.
Dư Nguyên từ lúc tu luyện được bất phôi chi thể tới nay vẫn luôn luôn tự cao, hiện giờ lại có cảm giác nguy hiểm đối với tiểu hồ lô này. Cho dù hắn có ngu ngốc cũng hiểu rằng Khương Tử Nha đã vi phạm lời hứa, muốn hại mình, lập tức chửi ầm lên:
- Khương Tử Nha, đồ đê tiện vô sỉ, bội bạc, ngày sau tất chết không tử tế đâu (chết như một con chó)!
Bạch quang chiếu trên nêu hoàn cung của Dư Nguyên, Dư Nguyên nhất thời mê man đi. Khương Tử Nha do dự chốc lát, rốt cuộc vẫn nói một câu:
- Bảo bối xin hãy chuyển thân!
Vật ở phía trên bạch quang liền chuyển động ba bốn lần, thủ cấp của Dư Nguyên đáng thương lập tức rơi xuống, miệng cuối cùng vẫn phun ra bốn chữ "Bội tín khí nghĩa"
Lục Áp và Huyền Cơ chân nhân từ ngoài trướng tiến vào. Khương Tử Nha vội vàng trả hồ lô lại cho Lục Áp, cảm ơn nói:
- Lục Áp đạo huynh, quả nhiên là hảo bảo bối, không ngờ có thể phá được bất phôi chi thân của Dư Nguyên. Chẳng qua, ta vốn đã đồng ý thả hắn đi, lần này bội tín, thực là hổ thẹn trong tâm.
Huyền Cơ chân nhân nói:
- Tử Nha, áy náy làm gì? Giải dược tổng cộng chỉ có ba viên, cứu được hai người rồi, chỉ còn lại một viên. Nếu thả Dư Nguyên ra, sau này lại thi triển Hóa Huyết đao làm các vị đạo hữu bị thương thì chữa trị thế nào?
Khương Tử Nha nghe nói có lý, thở dài một hơi, tạ ơn Huyền Cơ chân nhân. Lục Áp nói:
- Tử Nha, lúc này sĩ khí của Chu quân rất thấp, không bằng treo thủ cấp Dư Nguyên lên trước cổng, tái lập uy thế, ổn định quân tâm. Còn tiên thể của Dư Nguyên thì an tang bình thường.
Khương Tử Nha tự ỷ có mấy vị cường giả Huyền Cơ chân nhân, Lục Áp và mấy vị đồng môn nữa, lại còn thêm người của Tây Phương giáo đang ẩn núp, không còn sợ đám người Văn Trọng, lập tức phân phó quân sĩ, làm theo lời Lục Áp.
Tin Dư Nguyên bị giết lập tức rơi vào trong quân Đại Thương. Văn Trọng nghe tin giận dữ, cho chém tù binh Võ Cát, khóc không thành tiếng:
- Là ta không nên nhờ sư huynh rời núi, lần này hại huynh chết, làm sao còn dám gặp mặt ân sư!
Hồng Cẩm khuyên nhủ:
- Thái sư xin nén bi thương, cừu của Dư Nguyên đạo hữu phải báo. Bên trong Tam Sơn Ngũ Nhạc của Thái sư còn có rất nhiều đạo hữu, hay là mời một, hai vị, có thể báo đạo cừu này.
Văn Trọng lau đi nước mắt, gật đầu nói:
- Tướng quân nói có lý, ta lập tức xuất ngoại tìm bạn, phải nhờ tướng quân ứng chiến ở đây cho cẩn thận.
Lúc này, quân sĩ báo lại:
- Ngoài doanh có một đạo nhân cưỡi hổ, tự xưng là Triệu Công Minh ở Nga Mi Sơn, La Phù Động, mang theo hai môn nhân, cầu kiến thái sư.
Văn Trọng mừng rỡ:
- Vừa muốn đi tìm hắn, hắn liền đến đây ngay! Sao lại may mắn thế chứ!
Văn Trọng vội vàng mang Hồng Cẩm và mấy người ra ngoài nghênh đón, mời Triệu Công Minh và hai môn nhân tiến vào đại doanh. Sau khi mọi người ngồi xuống, Văn Trọng nói việc của Dư Nguyên, Triệu Công Minh giận dữ, vỗ bàn:
- Láo thật! Tam giáo vốn là một, Dư Nguyên đạo hữu ứng kiếp mà chết đi thì thôi, vậy mà dám làm nhục di thể như vậy, còn gì là thể diện của chúng ta nữa! Để ta đi xem, cũng chém vài cái đầu của người Tây Phương giáo và Xiển giáo, treo lên trước cổng doanh.
Văn Trọng cả kinh nói:
- Đạo huynh nói như vậy là sao? Chẳng lẽ trong Chu quân, ngoài Xiển giáo còn có cả người của Tây Phương giáo à?
Triệu Công Minh gật gật đầu:
- Ta được tin tức của Thân Công Báo đạo hữu, Xiển giáo cấu kết với Tây Phương giáo, muốn gây khó khăn cho Văn đạo hữu, cho nên tới tương trợ. Chẳng qua… Thân đạo hữu khó chống lệnh thầy, từ nay về sau chỉ sợ rằng khó có thể phối hợp với chúng ta nữa.
Văn Trọng tự nhiên biết Thân Công Báo rất trọng tình người, đáng tiếc là xuất thân Xiển giáo, ca thán một hồi, nói với Triệu Công Minh:
- Có đạo huynh ở đây thì dễ dàng phá địch thôi. Lúc này cũng đã tối rồi, không nên khinh động, cứ để ngày mai thảo chiến đi.
Triệu Công Minh gật đầu, lập tức nghỉ lại trong doanh, không nói chuyện nữa.
-----------------------------
Sáng sớm hôm sau, trong Đông Giao trang viên ở Triều Ca.
Cửa phòng Long Cát công chúa mở, hiện ra thân hình của Trương Tử Tinh.
Bích Vân Đồng Nhi được phân phó, đã nhiều ngày không tới gần phòng Long Cát Công Chúa, mà vẫn thủ hộ ở đại môn trước sân. Nàng thấy Trương Tử Tinh từ xa, liền đi tới đón. Vị Tiêu Dao Tử này ở trong phòng Long Cát công chúa đã năm ngày năm đêm, đến giờ mới xuất hiện trở lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.